Vương Phi Của Ta Là Minh Chủ Võ Lâm
Chương 16
Punnie1310
2024-07-07 03:13:27
Những ngày tiếp theo đều trôi qua một cách bình yên cho đến khi Đại hoàng tử Lam Án và Nhị hoàng tử Lam Bảo từ biên cương trở về kinh thành
Hoàng thượng mở tiệc chúc mừng cho cả hai người, đây cũng là lần đầu tiên Lam Phong nhìn thấy hai kẻ kia, Lam Án và Lam Bảo đã hay tin tức về Lam Phong, cũng vô cùng tò mò vị Cửu hoàng đệ này
“Ta thật nghi ngờ rốt cuộc thất đệ và cửu đệ của chúng ta có phải là hoàng nhi của phụ hoàng hay không đấy, là con của hoàng thúc nhưng Phụ hoàng lại bất chấp mọi thứ để bọn chúng vào vị trí hoàng tử còn có quyền tranh đoạt vị trí thái tử với chúng ta”
Lam Án chán ghét nói
“Có phải hay không đó là việc của phụ hoàng, còn việc của huynh đệ chúng ta chính là không để ai có tư cách bước lên ngôi vị thái tử ngoài chúng ta”
Lam Bảo bình thản nói nhưng ánh mắt hắn luôn hướng về phía Lam Nhiên, Lam Phong nhận ra ánh mắt đó
Yến tiệc vô cùng náo nhiệt cũng nhanh chóng kết thúc, Lam Án và Lam Bảo tiến lại vị trí của Lam Phong và Lam Nhiên
“Thất hoàng đệ đã lâu không gặp, à còn có Cửu hoàng đệ lần đầu gặp mặt”
“Tham kiến đại hoàng huynh, nhị hoàng huynh”
Lam Nhiên hành lễ, y kéo tay Lam Phong ra hiệu hành lễ cùng mình, Lam Phong không vừa lòng nhưng vẫn hành lễ
“Cửu hoàng đệ nghe nói lớn lên ở bên ngoài, không biết đã quen với cuộc sống trong cung hay chưa”
“Cảm tạ Đại hoàng huynh đã quan tâm, thần đệ sống trong cung của Hoàng tổ mẫu rất tốt”
Lam Bảo quan sát Lam Phong, vị cửu đệ này mặc dù chỉ mới vào cung một thời gian nhưng có thể nhìn ra được không hề có chút nào xa lạ với hoàng cung, xem ra muốn bắt điểm yếu của cửu đệ này không dễ rồi đây
“Ta nghe nói thất hoàng đệ vừa được phụ hoàng cho phép ra ngoài cung lập phủ, hôm nào ta và nhị hoàng huynh sẽ ghé thăm phủ đệ có được không”
Lam Án nhìn chầm chầm vào Lam Nhiên ánh mắt rõ ràng không bình thường, Lam Nhiên chưa kịp trả lời thì Doãn Ninh đã lên tiếng
“Đại hoàng tử, nhị hoàng tử, Hoàng thượng có lệnh nếu không có chỉ từ Hoàng thượng không ai được phép đến phủ của Thất hoàng tử làm phiền người”
Lam Án và Lam Bảo nhìn chầm chầm Doãn Ninh sau đó không nói lời nào liền bỏ đi, bọn họ không dám động đến Doãn Ninh vì Doãn Ninh là người được Hoàng đế sai đến bảo vệ Lam Nhiên, điều này tương đương với việc chỉ cần huynh đệ bọn họ có hành động gì không đúng liền lập tức sẽ bị Hoàng đế phát hiện
Lần trước bọn họ bất cẩn bị đẩy đi biên cương tận ba năm, bây giờ mới vừa trở về không muốn lại tiếp tục đến biên cương xa xôi như vậy
“Doãn Ninh ngươi không nên trực tiếp nói như vậy, nếu không sẽ bị trách tội”
Lam Nhiên nhắc nhở
“Thần làm theo lệnh của Hoàng thượng nếu hai vị Hoàng tử muốn trách tội cũng phải hỏi đến ý kiến của Hoàng thượng”
Lam Phong lần đầu thấy Doãn Ninh dám đáp trả hai người Lam Án và Lam Bảo
“Ca mặc kệ Doãn thị vệ đúng hay sai nhưng việc lần này ta thấy hắn làm thật đúng, hai tên kia đệ không vừa mắt, ánh mắt bọn chúng nhìn huynh không tốt một chút nào”
Lam Phong nói, hắn từ khi còn ở ma giáo đã được Tống Xuân dạy cho cách nhìn ánh mắt đoán suy nghĩ người khác, vào cung một thời gian hắn liền có thể bắt khuôn mặt của từng người mà đoán ra được bọn họ suy nghĩ như thế nào, chưa có ánh mắt nào qua mắt được hắn cả, nhất là khi hắn biết về chuyện hoàng thất rất xem trọng song nhi cùng với huyết thống thuần tuý
“Phong nhi, đừng làm ra việc gì có biết hay không, hai kẻ kia không phải dễ đối phó”
“Huynh không cần lo ta tuyệt đối sẽ không làm gì cả, an tâm, thời gian tới ta phải đi đến doanh trại luyện tập, không có thời gian đến phủ của huynh huynh phải cẩn thận có biết không”
Lam Nhiên gật đầu, từ ngày y lập phủ đến nay Lam Phong thường xuyên đến phủ của y, mỗi ngày giúp y tiến bộ thêm võ công rồi không ngừng chỉ dạy cho y những thứ mà y chưa biết về bên ngoài, còn có những chiêu trò gây chuyện mà Lam Phong ở ma giáo học được
Doãn Ninh cũng từ đó mà được Lam Phong tin tưởng hơn rất nhiều, mặc dù hắn biết Doãn Ninh là người của Hoàng thượng cử đến nhưng không phải chuyện gì cũng sẽ bẩm báo hoàn toàn lại cho Hoàng thượng cho nên hắn rất an tâm về Doãn Ninh, còn có hắn nhìn ra được Doãn Ninh đối xử với Lam Nhiên đặc biệt hơn so với thân phận chủ tớ của hai người
Lam Án và Lam Bảo tức giận mà rời đi, hai người trên đường gặp lại Lam Vinh, Lam Vinh liền hành lễ
“Hai vị hoàng huynh có chuyện gì tức giận sao”
“Gặp phải chuyện không vui mà thôi, Tam đệ vẫn khoẻ chứ, ta nghe nói lần trước Tứ đệ không may bị rắn cắn nhém nữa mất mạng rồi, thật bất cẩn mà”
Mặc dù lời nói của Lam Bảo là quan tâm nhưng Lam Vinh làm sao không nhận ra được ý tứ bên trong là gì, y liền cười cười mà đáp lại
“Đệ và tứ đệ vẫn rất khoẻ, tứ đệ không may bị rắn cắn nhưng bây giờ đã bình an vô sự, ta nghe nói nhị ca ở biên cương nhém nữa mất mạng, thật may mắn huynh có thể trở về được”
Lam Bảo cười cười, bọn họ không cùng mẫu thân đương nhiên đối đầu nhau, bình thường đề huynh huynh đệ đệ nhưng trong lòng ai cũng có tính toán nhất là Lam Vinh vì trong tất cả hoàng tử ngoài Lam Vinh và Lam Hà là con của Hoàng hậu thân sinh thì còn lại đều chỉ là con của phi tần bình thường, xét về địa vị Lam Án và Lam Bảo mặc dù là trưởng tử nhưng địa vị vẫn còn thua xa Lam Vinh và Lam Hà
“Đương nhiên ta và đại hoàng huynh phải bình an trở về rồi nếu không thì làm sao gặp lại được tam hoàng đệ cơ chứ, còn có phải trở về để gặp thất hoàng đệ của chúng ta nữa mà, tam hoàng đệ nói có phải không”
Lam Vinh chỉ cười khinh, chuyện Lam Án và Lam Bảo có ý với Lam Nhiên ai cũng nhìn ra được nếu không đang yên đang lành tại sao lại bị Hoàng thượng cho đến biên cương chấn giữ cơ chứ, có kẻ ngốc mới tin bọn họ tự nguyện đến biên cương
“Thât hoàng đệ của chúng ta bây giờ không có thời gian để tâm đến các vị Hoàng huynh đâu, đệ ấy bây giờ có Cửu hoàng đệ, từ khi Cửu hoàng đệ vào cung chưa ai có thể chạm vào người Thất hoàng đệ dù chỉ một chút, Cửu hoàng đệ của chúng ta không hề tầm thường đâu”
Lam Vinh nhắc nhở một câu sau đó liề bỏ đi, đứng với hai kẻ không xứng tầm này Lam Vinh không muốn tốn thời gian
Lam Án và Lam Bảo đen mặt, cả hai người bụng đầy suy tính, Lam Bảo quyết tâm quan sát Lam Phong để xem thử đây có phải một mối hoạ ngầm hay không
Tui vừa cho ra mắt một bộ truyện có tên là Choice Of Love mong mn ủng hộ ạ
Hoàng thượng mở tiệc chúc mừng cho cả hai người, đây cũng là lần đầu tiên Lam Phong nhìn thấy hai kẻ kia, Lam Án và Lam Bảo đã hay tin tức về Lam Phong, cũng vô cùng tò mò vị Cửu hoàng đệ này
“Ta thật nghi ngờ rốt cuộc thất đệ và cửu đệ của chúng ta có phải là hoàng nhi của phụ hoàng hay không đấy, là con của hoàng thúc nhưng Phụ hoàng lại bất chấp mọi thứ để bọn chúng vào vị trí hoàng tử còn có quyền tranh đoạt vị trí thái tử với chúng ta”
Lam Án chán ghét nói
“Có phải hay không đó là việc của phụ hoàng, còn việc của huynh đệ chúng ta chính là không để ai có tư cách bước lên ngôi vị thái tử ngoài chúng ta”
Lam Bảo bình thản nói nhưng ánh mắt hắn luôn hướng về phía Lam Nhiên, Lam Phong nhận ra ánh mắt đó
Yến tiệc vô cùng náo nhiệt cũng nhanh chóng kết thúc, Lam Án và Lam Bảo tiến lại vị trí của Lam Phong và Lam Nhiên
“Thất hoàng đệ đã lâu không gặp, à còn có Cửu hoàng đệ lần đầu gặp mặt”
“Tham kiến đại hoàng huynh, nhị hoàng huynh”
Lam Nhiên hành lễ, y kéo tay Lam Phong ra hiệu hành lễ cùng mình, Lam Phong không vừa lòng nhưng vẫn hành lễ
“Cửu hoàng đệ nghe nói lớn lên ở bên ngoài, không biết đã quen với cuộc sống trong cung hay chưa”
“Cảm tạ Đại hoàng huynh đã quan tâm, thần đệ sống trong cung của Hoàng tổ mẫu rất tốt”
Lam Bảo quan sát Lam Phong, vị cửu đệ này mặc dù chỉ mới vào cung một thời gian nhưng có thể nhìn ra được không hề có chút nào xa lạ với hoàng cung, xem ra muốn bắt điểm yếu của cửu đệ này không dễ rồi đây
“Ta nghe nói thất hoàng đệ vừa được phụ hoàng cho phép ra ngoài cung lập phủ, hôm nào ta và nhị hoàng huynh sẽ ghé thăm phủ đệ có được không”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lam Án nhìn chầm chầm vào Lam Nhiên ánh mắt rõ ràng không bình thường, Lam Nhiên chưa kịp trả lời thì Doãn Ninh đã lên tiếng
“Đại hoàng tử, nhị hoàng tử, Hoàng thượng có lệnh nếu không có chỉ từ Hoàng thượng không ai được phép đến phủ của Thất hoàng tử làm phiền người”
Lam Án và Lam Bảo nhìn chầm chầm Doãn Ninh sau đó không nói lời nào liền bỏ đi, bọn họ không dám động đến Doãn Ninh vì Doãn Ninh là người được Hoàng đế sai đến bảo vệ Lam Nhiên, điều này tương đương với việc chỉ cần huynh đệ bọn họ có hành động gì không đúng liền lập tức sẽ bị Hoàng đế phát hiện
Lần trước bọn họ bất cẩn bị đẩy đi biên cương tận ba năm, bây giờ mới vừa trở về không muốn lại tiếp tục đến biên cương xa xôi như vậy
“Doãn Ninh ngươi không nên trực tiếp nói như vậy, nếu không sẽ bị trách tội”
Lam Nhiên nhắc nhở
“Thần làm theo lệnh của Hoàng thượng nếu hai vị Hoàng tử muốn trách tội cũng phải hỏi đến ý kiến của Hoàng thượng”
Lam Phong lần đầu thấy Doãn Ninh dám đáp trả hai người Lam Án và Lam Bảo
“Ca mặc kệ Doãn thị vệ đúng hay sai nhưng việc lần này ta thấy hắn làm thật đúng, hai tên kia đệ không vừa mắt, ánh mắt bọn chúng nhìn huynh không tốt một chút nào”
Lam Phong nói, hắn từ khi còn ở ma giáo đã được Tống Xuân dạy cho cách nhìn ánh mắt đoán suy nghĩ người khác, vào cung một thời gian hắn liền có thể bắt khuôn mặt của từng người mà đoán ra được bọn họ suy nghĩ như thế nào, chưa có ánh mắt nào qua mắt được hắn cả, nhất là khi hắn biết về chuyện hoàng thất rất xem trọng song nhi cùng với huyết thống thuần tuý
“Phong nhi, đừng làm ra việc gì có biết hay không, hai kẻ kia không phải dễ đối phó”
“Huynh không cần lo ta tuyệt đối sẽ không làm gì cả, an tâm, thời gian tới ta phải đi đến doanh trại luyện tập, không có thời gian đến phủ của huynh huynh phải cẩn thận có biết không”
Lam Nhiên gật đầu, từ ngày y lập phủ đến nay Lam Phong thường xuyên đến phủ của y, mỗi ngày giúp y tiến bộ thêm võ công rồi không ngừng chỉ dạy cho y những thứ mà y chưa biết về bên ngoài, còn có những chiêu trò gây chuyện mà Lam Phong ở ma giáo học được
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Doãn Ninh cũng từ đó mà được Lam Phong tin tưởng hơn rất nhiều, mặc dù hắn biết Doãn Ninh là người của Hoàng thượng cử đến nhưng không phải chuyện gì cũng sẽ bẩm báo hoàn toàn lại cho Hoàng thượng cho nên hắn rất an tâm về Doãn Ninh, còn có hắn nhìn ra được Doãn Ninh đối xử với Lam Nhiên đặc biệt hơn so với thân phận chủ tớ của hai người
Lam Án và Lam Bảo tức giận mà rời đi, hai người trên đường gặp lại Lam Vinh, Lam Vinh liền hành lễ
“Hai vị hoàng huynh có chuyện gì tức giận sao”
“Gặp phải chuyện không vui mà thôi, Tam đệ vẫn khoẻ chứ, ta nghe nói lần trước Tứ đệ không may bị rắn cắn nhém nữa mất mạng rồi, thật bất cẩn mà”
Mặc dù lời nói của Lam Bảo là quan tâm nhưng Lam Vinh làm sao không nhận ra được ý tứ bên trong là gì, y liền cười cười mà đáp lại
“Đệ và tứ đệ vẫn rất khoẻ, tứ đệ không may bị rắn cắn nhưng bây giờ đã bình an vô sự, ta nghe nói nhị ca ở biên cương nhém nữa mất mạng, thật may mắn huynh có thể trở về được”
Lam Bảo cười cười, bọn họ không cùng mẫu thân đương nhiên đối đầu nhau, bình thường đề huynh huynh đệ đệ nhưng trong lòng ai cũng có tính toán nhất là Lam Vinh vì trong tất cả hoàng tử ngoài Lam Vinh và Lam Hà là con của Hoàng hậu thân sinh thì còn lại đều chỉ là con của phi tần bình thường, xét về địa vị Lam Án và Lam Bảo mặc dù là trưởng tử nhưng địa vị vẫn còn thua xa Lam Vinh và Lam Hà
“Đương nhiên ta và đại hoàng huynh phải bình an trở về rồi nếu không thì làm sao gặp lại được tam hoàng đệ cơ chứ, còn có phải trở về để gặp thất hoàng đệ của chúng ta nữa mà, tam hoàng đệ nói có phải không”
Lam Vinh chỉ cười khinh, chuyện Lam Án và Lam Bảo có ý với Lam Nhiên ai cũng nhìn ra được nếu không đang yên đang lành tại sao lại bị Hoàng thượng cho đến biên cương chấn giữ cơ chứ, có kẻ ngốc mới tin bọn họ tự nguyện đến biên cương
“Thât hoàng đệ của chúng ta bây giờ không có thời gian để tâm đến các vị Hoàng huynh đâu, đệ ấy bây giờ có Cửu hoàng đệ, từ khi Cửu hoàng đệ vào cung chưa ai có thể chạm vào người Thất hoàng đệ dù chỉ một chút, Cửu hoàng đệ của chúng ta không hề tầm thường đâu”
Lam Vinh nhắc nhở một câu sau đó liề bỏ đi, đứng với hai kẻ không xứng tầm này Lam Vinh không muốn tốn thời gian
Lam Án và Lam Bảo đen mặt, cả hai người bụng đầy suy tính, Lam Bảo quyết tâm quan sát Lam Phong để xem thử đây có phải một mối hoạ ngầm hay không
Tui vừa cho ra mắt một bộ truyện có tên là Choice Of Love mong mn ủng hộ ạ
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro