Vương Phi Thần Thông Ương Bướng Của Ta
Lật mặt bạch liên hoa
Tim
2024-07-21 21:08:56
Bằng trí tuệ tuyệt vời của mình nàng đã có thể ghi nhớ toàn bộ tuyệt học, sự dụng không gian ảo ảnh của Đại Bảo, tu luyện đột phá trở thành võ nhân Sơ Đẳng trong 2 ngày. Sau một tuần chăm chỉ miệt mài, nàng đã bước đến cấp cao nhất chính là Giáp Đẳng. Cảm thấy mọi thứ đã chín muồi, nàng cùng An Bích trở về kinh thành.
Trên đường về nàng nghe được tin tức, ngày mai sẽ là đại hôn của Thần Vương và đại tiểu thư phủ thừa tướng Trương Ngọc Ninh. Nàng liền mỉm cười, đã đến lúc ta bắt đầu tìm lại công đạo rồi.
Tại phủ thừa tướng bây giờ thật náo nhiệt, trong nhà treo chữ hỉ đỏ, người ra kẻ vào tấp nập. Trương Ngọc Ninh đứng trước gương ngắm nhìn mình trong bộ y phục đỏ rực nổi bật. Ả ta cười đắc ý, sung sướng vì đã có được người trong mộng. Sau khi loan tin nhị tiểu thư bị thổ phỉ cướp giết, bị ném xác cho thú dữ ăn. Đã tự tấu lên hoàng thượng đem bản thân gả thay cho muội muội. Hoàng thượng cũng đành chấp thuận hôn sự này.
Thần Vương đến đón dâu nhưng sắc mặt lạnh nhạt, không một chút biểu cảm. Kiệu hoa đang trên đường về phủ Thần Vương thì có một thân ảnh từ trên không trung bay xuống chặn đoàn người lại.
“ Là kẻ nào dám cản trở hôn lễ của Thần Vương! “
Một tên hộ vệ hét lớn. Người dân hiếu kì kéo nhau đến xem náo nhiệt.
“ Đại tiểu thư Trương Ngọc Ninh thật có tình nghĩa, tiểu muội vừa mới mất liền cùng Thần Vương kết duyên. “
Nữ tử đứng chặn đường mặc y phục trắng, đeo mạn che nửa mặt cười khẩy nói vọng ra.
Thần Vương không động tĩnh, chỉ nhìn chăm chú nữ tử kia có chút gì đó quen mắt.
Bên trong kiệu, Trương Ngọc Ninh nghe đến liền siết chặt tay, không ngờ có kẻ đến phá đám hôn lễ.
“ Nghe nói Đại tiểu thư thừa tướng đã ngưỡng mộ Thần Vương từ lâu, muốn trở thành thê tử của người. Nhưng Hoàng thượng ban hôn cho muội muội nàng ta. Mà muội muội của nàng ta lại gặp nạn trước đại hôn mà chết, thật là
tình cờ đó! “
Dân chúng nghe đến bỗng xì xào nhỏ to.
“ Hỗn xược!! Kẻ nào lộng ngôn ở đây! “
Ả ta tức giận vén rèm bước ra.
“ Ngươi là ai dám vu oan cho ta? Có tin bổn tiểu thư diệt cả tông ti nhà ngươi không!“.
“ - Ngươi muốn diệt tông ti nhà ta thì e rằng ngươi cũng chết đó.”
Nàng từ từ gỡ mạn che mặt ra, ai nấy cũng khiếp sợ. Thiên hạ bắt đầu xôn xao chỉ trỏ về nàng.
“-Trương Sơ Nhiễm không phải đã chết do thú dữ ăn thịt rồi sao?
Một người khác lại nói:
“-Không lẽ hồn ma Sơ Nhiễm đến đòi mạng?”
Trông thấy Sơ Nhiễm xuất hiện, Trương Ngọc Ninh run rẩy, chỉ tay về phía nữ tử áo trắng:
“ - Ngươi..còn sống sao?... không! Không phải! ngươi mạo danh nhị muội của ta.''
Ả ta biết rõ ràng Trương Sơ Nhiễm đã chết. Thần Vương cũng thực sự bất ngờ thì ra cô nương ở hang núi đó lại là Trương Sơ Nhiễm.
'' -Tỷ tỷ,sao gặp muội muội lại sợ hãi đến vậy? Ta còn sống liệu tỷ không vui sao? “.
Nàng mỉm cười nhưng lại khiến người đối diện ám ảnh, phải khiếp sợ. Một cỗ áp bức mạnh mẽ làm cho Trương Ngọc Ninh không giữ được bình tĩnh.
“ Ngươi... không phải Trương Sơ Nhiễm. Ta đã tận mắt nhìn thấy thủ hạ đâm vào tim của Trương Sơ Nhiễm rồi..“.hớ!!!..
Trương Ngọc Ninh biết mình lỡ lời vội che miệng lại hốt hoảng, nhìn sang Thần Vương. Nhưng hắn ta có vẻ không quan tâm đến ả. Hắn đang thưởng thức một màn kịch hay do Sơ Nhiễm tạo ra.
Đại tiểu thư này coi bộ cũng không thông minh lắm. Sơ Nhiễm liền vỗ tay vài cái:
“- An Bích mau đưa người đến đây! “
Tỷ tỷ, nay là đại hôn của tỷ, ta có món quà tuyệt vời cho tỷ đây.”
Một tên nam nhân mặt mũi sưng vù, máu me được An Bình áp tải đến.
“ Hắn chính là một trong những tên thổ phỉ mà ta đã bắt được. Bây giờ trước mặt Thần Vương và bàn dân thiên hạ, ngươi mau nói rõ mọi chuyện cho ta!.
Nàng nhìn tên nam nhân đó bằng ánh mắt sắc nhọn như dao. Khiến cho hắn sợ chết khiếp, như là gặp phải tu la. Hắn run rẩy vội vàng nói:
“ Vâng...vâng.. tiểu...tiểu nhân.. được đại tiểu thư thuê đến giết nhị tiểu Trương Sơ Nhiễm. Vì đại tiểu thư muốn diệt nàng ta để thay thế muội muội của mình gả vào phủ Thần Vương... giả vờ làm thổ phỉ cướp của giết người để tránh hiềm nghi.”
Nữ nhân độc ác kia không muốn mọi việc bại lộ mà vội gào thét:
“ Vu khống! Một tên hạ nhân hèn mọt nói ta làm thì là do ta làm sao? Ta chính là đại tiểu thư của phủ thừa tướng đó! “.
Đối với phản ứng của ả ta, Sơ Nhiễm lộ ra nụ cười hài lòng.
“- Tỷ tỷ có lẽ tỷ đã quên, khi tỷ giao dịch với đám người đó, đã có viết một phong thư hẹn đám người này đến chùa An Phước. Nơi đó do tỷ bố trí để bắt cóc ta. Có cả tên của tỷ trong thư này. Tỷ đã yêu cầu hủy thư sau khi giết ta đúng không?
Thế nhưng tên này còn chút thông minh. Sợ tỷ sẽ diệt khẩu nên để lại thư hòng chống lại tỷ, nếu như mọi chuyện không thành.
Còn có...tín vật kèm thư là cây trâm cài này. Đây là trâm cài Thái Hậu đương thời đã ban tặng cho tỷ trong hội thơ năm ngoái, thiên hạ này chỉ có một. Tỷ còn muốn nói sao nữa? “.
Sơ Nhiễm uy vũ rút ra cây trâm cài cùng lá thư cũ nát ném xuống. Phong thái nàng ung dung đi đến gần Thần Vương.
Trên đường về nàng nghe được tin tức, ngày mai sẽ là đại hôn của Thần Vương và đại tiểu thư phủ thừa tướng Trương Ngọc Ninh. Nàng liền mỉm cười, đã đến lúc ta bắt đầu tìm lại công đạo rồi.
Tại phủ thừa tướng bây giờ thật náo nhiệt, trong nhà treo chữ hỉ đỏ, người ra kẻ vào tấp nập. Trương Ngọc Ninh đứng trước gương ngắm nhìn mình trong bộ y phục đỏ rực nổi bật. Ả ta cười đắc ý, sung sướng vì đã có được người trong mộng. Sau khi loan tin nhị tiểu thư bị thổ phỉ cướp giết, bị ném xác cho thú dữ ăn. Đã tự tấu lên hoàng thượng đem bản thân gả thay cho muội muội. Hoàng thượng cũng đành chấp thuận hôn sự này.
Thần Vương đến đón dâu nhưng sắc mặt lạnh nhạt, không một chút biểu cảm. Kiệu hoa đang trên đường về phủ Thần Vương thì có một thân ảnh từ trên không trung bay xuống chặn đoàn người lại.
“ Là kẻ nào dám cản trở hôn lễ của Thần Vương! “
Một tên hộ vệ hét lớn. Người dân hiếu kì kéo nhau đến xem náo nhiệt.
“ Đại tiểu thư Trương Ngọc Ninh thật có tình nghĩa, tiểu muội vừa mới mất liền cùng Thần Vương kết duyên. “
Nữ tử đứng chặn đường mặc y phục trắng, đeo mạn che nửa mặt cười khẩy nói vọng ra.
Thần Vương không động tĩnh, chỉ nhìn chăm chú nữ tử kia có chút gì đó quen mắt.
Bên trong kiệu, Trương Ngọc Ninh nghe đến liền siết chặt tay, không ngờ có kẻ đến phá đám hôn lễ.
“ Nghe nói Đại tiểu thư thừa tướng đã ngưỡng mộ Thần Vương từ lâu, muốn trở thành thê tử của người. Nhưng Hoàng thượng ban hôn cho muội muội nàng ta. Mà muội muội của nàng ta lại gặp nạn trước đại hôn mà chết, thật là
tình cờ đó! “
Dân chúng nghe đến bỗng xì xào nhỏ to.
“ Hỗn xược!! Kẻ nào lộng ngôn ở đây! “
Ả ta tức giận vén rèm bước ra.
“ Ngươi là ai dám vu oan cho ta? Có tin bổn tiểu thư diệt cả tông ti nhà ngươi không!“.
“ - Ngươi muốn diệt tông ti nhà ta thì e rằng ngươi cũng chết đó.”
Nàng từ từ gỡ mạn che mặt ra, ai nấy cũng khiếp sợ. Thiên hạ bắt đầu xôn xao chỉ trỏ về nàng.
“-Trương Sơ Nhiễm không phải đã chết do thú dữ ăn thịt rồi sao?
Một người khác lại nói:
“-Không lẽ hồn ma Sơ Nhiễm đến đòi mạng?”
Trông thấy Sơ Nhiễm xuất hiện, Trương Ngọc Ninh run rẩy, chỉ tay về phía nữ tử áo trắng:
“ - Ngươi..còn sống sao?... không! Không phải! ngươi mạo danh nhị muội của ta.''
Ả ta biết rõ ràng Trương Sơ Nhiễm đã chết. Thần Vương cũng thực sự bất ngờ thì ra cô nương ở hang núi đó lại là Trương Sơ Nhiễm.
'' -Tỷ tỷ,sao gặp muội muội lại sợ hãi đến vậy? Ta còn sống liệu tỷ không vui sao? “.
Nàng mỉm cười nhưng lại khiến người đối diện ám ảnh, phải khiếp sợ. Một cỗ áp bức mạnh mẽ làm cho Trương Ngọc Ninh không giữ được bình tĩnh.
“ Ngươi... không phải Trương Sơ Nhiễm. Ta đã tận mắt nhìn thấy thủ hạ đâm vào tim của Trương Sơ Nhiễm rồi..“.hớ!!!..
Trương Ngọc Ninh biết mình lỡ lời vội che miệng lại hốt hoảng, nhìn sang Thần Vương. Nhưng hắn ta có vẻ không quan tâm đến ả. Hắn đang thưởng thức một màn kịch hay do Sơ Nhiễm tạo ra.
Đại tiểu thư này coi bộ cũng không thông minh lắm. Sơ Nhiễm liền vỗ tay vài cái:
“- An Bích mau đưa người đến đây! “
Tỷ tỷ, nay là đại hôn của tỷ, ta có món quà tuyệt vời cho tỷ đây.”
Một tên nam nhân mặt mũi sưng vù, máu me được An Bình áp tải đến.
“ Hắn chính là một trong những tên thổ phỉ mà ta đã bắt được. Bây giờ trước mặt Thần Vương và bàn dân thiên hạ, ngươi mau nói rõ mọi chuyện cho ta!.
Nàng nhìn tên nam nhân đó bằng ánh mắt sắc nhọn như dao. Khiến cho hắn sợ chết khiếp, như là gặp phải tu la. Hắn run rẩy vội vàng nói:
“ Vâng...vâng.. tiểu...tiểu nhân.. được đại tiểu thư thuê đến giết nhị tiểu Trương Sơ Nhiễm. Vì đại tiểu thư muốn diệt nàng ta để thay thế muội muội của mình gả vào phủ Thần Vương... giả vờ làm thổ phỉ cướp của giết người để tránh hiềm nghi.”
Nữ nhân độc ác kia không muốn mọi việc bại lộ mà vội gào thét:
“ Vu khống! Một tên hạ nhân hèn mọt nói ta làm thì là do ta làm sao? Ta chính là đại tiểu thư của phủ thừa tướng đó! “.
Đối với phản ứng của ả ta, Sơ Nhiễm lộ ra nụ cười hài lòng.
“- Tỷ tỷ có lẽ tỷ đã quên, khi tỷ giao dịch với đám người đó, đã có viết một phong thư hẹn đám người này đến chùa An Phước. Nơi đó do tỷ bố trí để bắt cóc ta. Có cả tên của tỷ trong thư này. Tỷ đã yêu cầu hủy thư sau khi giết ta đúng không?
Thế nhưng tên này còn chút thông minh. Sợ tỷ sẽ diệt khẩu nên để lại thư hòng chống lại tỷ, nếu như mọi chuyện không thành.
Còn có...tín vật kèm thư là cây trâm cài này. Đây là trâm cài Thái Hậu đương thời đã ban tặng cho tỷ trong hội thơ năm ngoái, thiên hạ này chỉ có một. Tỷ còn muốn nói sao nữa? “.
Sơ Nhiễm uy vũ rút ra cây trâm cài cùng lá thư cũ nát ném xuống. Phong thái nàng ung dung đi đến gần Thần Vương.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro