Làm một con tốt
Vệ Long
2024-10-28 08:24:16
Theo dấu chân thiên tài mà đến một nơi kỳ lạ
Hoang Ngư Sa Mạc, một sa mạc rộng lớn vô bờ, nhưng thực chất trước đây nó lại là đại dương, nhưng theo biến đổi kìa lạ địa chất hoặc nguyên nhân nào đó, vùng biển lại dần cạn đi không rõ nguyên nhân, rồi theo năm tháng, cá điều phải tiến hoá để thích nghi, nhưng cũng có một số loại thì chết, một số loại kiên trì hoá thành bò sát mới có thể tồn tại trong điều kiện khắc nghiệt, lại nói thay đổi đặc điểm là vay cá điều biến thành tứ chi, nhìn kỳ quái nhưng tốc độ bơi trên cát điều so trước đây đối với dưới nước tốc độ điều muốn nhanh
Tại một hoang vu sa mạc, phong bạo lướt qua điều cảm thấy thoang thoảng mùi huyết tinh, ngước nhìn phía xa chính là một chiến trường đẫm máu, tại đó có một cái cả người bùng nổ hắc quang tựa như ma thần thanh niên, nhìn kỹ thì hắn hình dạng là xám tro y phục tàn phá, cả người vết thương chằn chịt, trên tay Hắc Chiến Thương vẫn cầm chặt không buông, khoé miệng nở nụ cười gằn nhìn dưới đất chết đi hàng ngàn Sa Ngư
Lại nói Sa Ngư là loại bọ sát tựa như cá một dạng, tứ chi ngắn lại sắc bén, lợi khí đáng sợ là hàm răng lớn của nó, còn sát khí chí mạng chính là tuyệt kỹ Nộ Trùng Độc phun ra từ miệng một chất nhờn tanh hôi, và vũ khí bí mật là cái đuôi khá ngắn lại dễ dàng bất ngờ tấn công đối thủ, lúc này một cái còn sống duy nhất trăm trượng Sa Ngư Vương cả người khí tức lục sắc toả ra bán kính trăm trượng hướng đến đối thủ mà điên cuồng nộ hống, nó nhìn xuống nhỏ bé nhân tộc mà tại phun ra tiếng kêu chói tai, đồng thời nhiều vũng chất nhờn cũng từ trong miệng phun ra tựa như muốn vùi lấp Dạ Lâm vào bên trong
Dạ Lâm, hiệu là Thương Phá Thiên, lúc này hắn ánh mắt khẽ híp nhìn nọc độc phun tới, khoảng cách gan tất này thân hình khẽ hắn nhúng liền bay lên không trung, tránh khỏi độc tố tấn công
“Phịch phịch…” liên hoàn độc tố rơi xuống sa mạc liền bốc lên nghi ngút khói xanh, chỉ sợ người tu vi Hoá Đan cảnh tầm thường hít phải điều chết không thể nghi ngờ
Lại nói Dạ Lâm trốn thoát, Sa Ngư Vương lập tức liền hướng hắn phun ra đầy trời nọc độc, thân thể béo mập của nó cũng theo đó dồn dập chạy đến mà bay lên tấn công
Dạ Lâm theo đó chật vật chống đỡ, thương xuất ra như rồng điều không thể làm gì được Sa Ngư Vương tốc độ phun ra nọc độc, cả hai dằn co từ đại địa lên không trung, đánh đến thôn thiên địa ám bầu trời trong xanh mà biến thành u tối độc khí
“Đùng…” bất ngờ, Dạ Lâm liền bị Sa Ngư Vương vẫy đuôi đánh hạ vào lòng ngực mà rơi xuống đại địa, miệng phun máu điên cuồng
“Phốc phốc…” Dạ Lâm đau đớn ôm lấy lòng ngực, ánh mắt điều nhanh tối lại
“Thét…” Sa Ngư Vương lại hướng đến bên dưới, sử dụng bản thân tất cả nội tại mà cuồng phun độc tố
Nhìn như mưa một dạng tanh hôi nọc độc, Dạ Lâm trên tay Hắc Chiến Thương cùng lúc bùng nổ khí tức huyết hồng, đỏ rực một màu lại tràn đầy sắc bén, sau đó hắn liền hét to một tiếng kinh thiên, bạo nộ cơ thể tiềm năng mà lập tức cầm thương đánh trả đầy trời nọc độc tan nát mà thành công xuyên phá phòng tuyến, trực tiếp hướng đến thân thể Sa Ngư Vương mà trùng kích vô số thương ảnh, cái này chớp nhoáng thật khiến Sa Ngư Vương điều khó lòng phòng bị
“Đùng đùng…” Thương kích va chạm vỏ bọc của Sa Ngư Vương tạo vụ nổ liên miên bất tuyệt, đẩy lùi Sa Ngư Vương không thể phản ứng thời gian
“Hắc Ma Thần Hoả, đốt!” Dạ Lâm khẽ quát, trên thân thương hồng sắc khí tức hùng hậu lại bùng lên hắc ám ngọn lửa, trực tiếp nung chảy Sa Ngư Vương vỏ bọc, đánh xuyên nó phòng ngự
“Thét…” Sa Ngư Vương đau đớn quay đầu liền bỏ chạy thật xa
“Muốn chạy, Hắc Thương Nộ Diễm…” Dạ Lâm quát to liền đuổi theo như hình với bóng, thương kích ầm ầm đâm tới liên hoàn tựa như sóng vỗ mà đầy trời hắc diễm phóng ra, trực tiếp tươi sống thôn phệ to lớn Sa Ngư Vương vào trong, đánh nó cơ thể lủng nát từng phần, đánh đến điều hoá thành tro bụi mới thôi, theo đó một cái Yêu Đan lục sắc to lớn bằng nắm tay liền rơi ra mà bị Dạ Lâm bắt lấy
Đột nhiên lúc này bên trong ngực Dạ Lâm ngọc giản truyền tin có tin khẩn, hắn không kịp nghĩ nhiều liền lấy ra xem xét: “Sư tôn thông báo, Bắc Vực, Tinh gia xuất hiện Tiên Long Thần Tủy, tốt, đệ đệ của ta ám thương có thể cứu!”
Nở nụ cười vui mừng, Dạ Lâm liền vỗ túi không gian bên eo mà phóng xuất ra một cái Hắc Ma Điểu trăm trượng
“Thét” Hắc Ma Điểu vừa ra liền khiếu ngạo hư không, sau đó liền chở lấy Dạ Lâm bay đến Bắc Vực - Tinh gia phương hướng
Dạ Lâm cũng tại thời điểm này tranh thủ thời gian trị thương cùng phục hồi linh khí tổn thất sau trận chiến, tựa như một dạng phó thác sinh tử điều tại Hắc Ma Điểu bên cạnh
Tinh gia đại nghị sự điện
Trưởng lão đoàn đã sớm tại đây hội nghị, Tinh Hạo cũng là an toạ tại chủ vị ngồi nghe thương thảo
Trưởng lão có chút đứng ngồi không yên nhìn lên trên mà hỏi: “Gia chủ, ngươi xem khi nào có thể mang A Bạch đến đây?”
Nhìn mọi người cũng điều bộ mặt chờ đợi, Tinh Hạo mỉm cười nói: “Yên tâm, có Dạ Ưng theo dõi hắn sẽ không thể trốn đi đâu được, lại nói hắn những ngày gần đây điều tại Toạ Lĩnh Sơn đỉnh núi một chỗ, được rồi, hiện tại ta cũng nên bắt hắn về đây cho các ngươi yên tâm đi”
Tam trưởng lão khẽ hỏi: “Còn nha đầu kia, gia chủ ngươi thế nào giải quyết?”
Tinh Hạo nghe vậy liền khẽ trầm ngâm, lại nói: “Mặc kệ đi, dù sao chỉ là con nít tại náo loạn, lại nói một cái nô lệ chết đi thì sẽ có cái mới thay thế, vài hôm tâm trạng con bé lại như cũ hoạt bát, các người quan tâm làm gì cho phiền não!”
Ngũ trưởng lão phụ nhân lại lên tiếng: “Lại nói Uyển nhi không có tội, ngươi làm cha cũng không thể đối với nó nặng lời, lần này đi nói dễ nghe được thì nói!”
Tinh Hạo đứng lên chuẩn bị đi, nghe lời này thì không một chút quan tâm: “Các ngươi tại chờ ta tin tốt!”
Nói rồi, Tinh Ngạo Thần liền hướng Toạ Lĩnh Sơn đạp không gian bay đi
Toạ Lĩnh Sơn đỉnh núi, Vương Tôn khẽ mở mắt, bàn tay lại tính toán, sau đó khẽ cười thầm: “Xem ra ván cờ này đã bắt đầu khởi động, ta nếu lại không động sẽ mãi mãi cũng không biết người phía sau đánh cờ là ai, tốt, đã vậy ta sẽ thành một con tốt trong cái này ván cờ!”
Lại nhìn Tinh Uyển Uyển bên cạnh, Vương Tôn khẽ dùng tay phải chọc chọc mũi nàng: “Nha đầu, tiểu nha đầu, nhanh thức tỉnh đi…”
Lại gọi điều không tỉnh, Vương Tôn bắt đắc dĩ hô: “Mời người chơi nhanh chóng đặt cược…”
Tinh Uyển Uyển đột nhiên tựa như bị triệu hồi một dạng, bật người đứng lên liền hô lớn: “Một vạn, ta cược một vạn tiên ngọc…”
Lại giây sau, vẻ mặt Tinh Uyển Uyển nhìn xung quanh: “…”
Hoang Ngư Sa Mạc, một sa mạc rộng lớn vô bờ, nhưng thực chất trước đây nó lại là đại dương, nhưng theo biến đổi kìa lạ địa chất hoặc nguyên nhân nào đó, vùng biển lại dần cạn đi không rõ nguyên nhân, rồi theo năm tháng, cá điều phải tiến hoá để thích nghi, nhưng cũng có một số loại thì chết, một số loại kiên trì hoá thành bò sát mới có thể tồn tại trong điều kiện khắc nghiệt, lại nói thay đổi đặc điểm là vay cá điều biến thành tứ chi, nhìn kỳ quái nhưng tốc độ bơi trên cát điều so trước đây đối với dưới nước tốc độ điều muốn nhanh
Tại một hoang vu sa mạc, phong bạo lướt qua điều cảm thấy thoang thoảng mùi huyết tinh, ngước nhìn phía xa chính là một chiến trường đẫm máu, tại đó có một cái cả người bùng nổ hắc quang tựa như ma thần thanh niên, nhìn kỹ thì hắn hình dạng là xám tro y phục tàn phá, cả người vết thương chằn chịt, trên tay Hắc Chiến Thương vẫn cầm chặt không buông, khoé miệng nở nụ cười gằn nhìn dưới đất chết đi hàng ngàn Sa Ngư
Lại nói Sa Ngư là loại bọ sát tựa như cá một dạng, tứ chi ngắn lại sắc bén, lợi khí đáng sợ là hàm răng lớn của nó, còn sát khí chí mạng chính là tuyệt kỹ Nộ Trùng Độc phun ra từ miệng một chất nhờn tanh hôi, và vũ khí bí mật là cái đuôi khá ngắn lại dễ dàng bất ngờ tấn công đối thủ, lúc này một cái còn sống duy nhất trăm trượng Sa Ngư Vương cả người khí tức lục sắc toả ra bán kính trăm trượng hướng đến đối thủ mà điên cuồng nộ hống, nó nhìn xuống nhỏ bé nhân tộc mà tại phun ra tiếng kêu chói tai, đồng thời nhiều vũng chất nhờn cũng từ trong miệng phun ra tựa như muốn vùi lấp Dạ Lâm vào bên trong
Dạ Lâm, hiệu là Thương Phá Thiên, lúc này hắn ánh mắt khẽ híp nhìn nọc độc phun tới, khoảng cách gan tất này thân hình khẽ hắn nhúng liền bay lên không trung, tránh khỏi độc tố tấn công
“Phịch phịch…” liên hoàn độc tố rơi xuống sa mạc liền bốc lên nghi ngút khói xanh, chỉ sợ người tu vi Hoá Đan cảnh tầm thường hít phải điều chết không thể nghi ngờ
Lại nói Dạ Lâm trốn thoát, Sa Ngư Vương lập tức liền hướng hắn phun ra đầy trời nọc độc, thân thể béo mập của nó cũng theo đó dồn dập chạy đến mà bay lên tấn công
Dạ Lâm theo đó chật vật chống đỡ, thương xuất ra như rồng điều không thể làm gì được Sa Ngư Vương tốc độ phun ra nọc độc, cả hai dằn co từ đại địa lên không trung, đánh đến thôn thiên địa ám bầu trời trong xanh mà biến thành u tối độc khí
“Đùng…” bất ngờ, Dạ Lâm liền bị Sa Ngư Vương vẫy đuôi đánh hạ vào lòng ngực mà rơi xuống đại địa, miệng phun máu điên cuồng
“Phốc phốc…” Dạ Lâm đau đớn ôm lấy lòng ngực, ánh mắt điều nhanh tối lại
“Thét…” Sa Ngư Vương lại hướng đến bên dưới, sử dụng bản thân tất cả nội tại mà cuồng phun độc tố
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhìn như mưa một dạng tanh hôi nọc độc, Dạ Lâm trên tay Hắc Chiến Thương cùng lúc bùng nổ khí tức huyết hồng, đỏ rực một màu lại tràn đầy sắc bén, sau đó hắn liền hét to một tiếng kinh thiên, bạo nộ cơ thể tiềm năng mà lập tức cầm thương đánh trả đầy trời nọc độc tan nát mà thành công xuyên phá phòng tuyến, trực tiếp hướng đến thân thể Sa Ngư Vương mà trùng kích vô số thương ảnh, cái này chớp nhoáng thật khiến Sa Ngư Vương điều khó lòng phòng bị
“Đùng đùng…” Thương kích va chạm vỏ bọc của Sa Ngư Vương tạo vụ nổ liên miên bất tuyệt, đẩy lùi Sa Ngư Vương không thể phản ứng thời gian
“Hắc Ma Thần Hoả, đốt!” Dạ Lâm khẽ quát, trên thân thương hồng sắc khí tức hùng hậu lại bùng lên hắc ám ngọn lửa, trực tiếp nung chảy Sa Ngư Vương vỏ bọc, đánh xuyên nó phòng ngự
“Thét…” Sa Ngư Vương đau đớn quay đầu liền bỏ chạy thật xa
“Muốn chạy, Hắc Thương Nộ Diễm…” Dạ Lâm quát to liền đuổi theo như hình với bóng, thương kích ầm ầm đâm tới liên hoàn tựa như sóng vỗ mà đầy trời hắc diễm phóng ra, trực tiếp tươi sống thôn phệ to lớn Sa Ngư Vương vào trong, đánh nó cơ thể lủng nát từng phần, đánh đến điều hoá thành tro bụi mới thôi, theo đó một cái Yêu Đan lục sắc to lớn bằng nắm tay liền rơi ra mà bị Dạ Lâm bắt lấy
Đột nhiên lúc này bên trong ngực Dạ Lâm ngọc giản truyền tin có tin khẩn, hắn không kịp nghĩ nhiều liền lấy ra xem xét: “Sư tôn thông báo, Bắc Vực, Tinh gia xuất hiện Tiên Long Thần Tủy, tốt, đệ đệ của ta ám thương có thể cứu!”
Nở nụ cười vui mừng, Dạ Lâm liền vỗ túi không gian bên eo mà phóng xuất ra một cái Hắc Ma Điểu trăm trượng
“Thét” Hắc Ma Điểu vừa ra liền khiếu ngạo hư không, sau đó liền chở lấy Dạ Lâm bay đến Bắc Vực - Tinh gia phương hướng
Dạ Lâm cũng tại thời điểm này tranh thủ thời gian trị thương cùng phục hồi linh khí tổn thất sau trận chiến, tựa như một dạng phó thác sinh tử điều tại Hắc Ma Điểu bên cạnh
Tinh gia đại nghị sự điện
Trưởng lão đoàn đã sớm tại đây hội nghị, Tinh Hạo cũng là an toạ tại chủ vị ngồi nghe thương thảo
Trưởng lão có chút đứng ngồi không yên nhìn lên trên mà hỏi: “Gia chủ, ngươi xem khi nào có thể mang A Bạch đến đây?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhìn mọi người cũng điều bộ mặt chờ đợi, Tinh Hạo mỉm cười nói: “Yên tâm, có Dạ Ưng theo dõi hắn sẽ không thể trốn đi đâu được, lại nói hắn những ngày gần đây điều tại Toạ Lĩnh Sơn đỉnh núi một chỗ, được rồi, hiện tại ta cũng nên bắt hắn về đây cho các ngươi yên tâm đi”
Tam trưởng lão khẽ hỏi: “Còn nha đầu kia, gia chủ ngươi thế nào giải quyết?”
Tinh Hạo nghe vậy liền khẽ trầm ngâm, lại nói: “Mặc kệ đi, dù sao chỉ là con nít tại náo loạn, lại nói một cái nô lệ chết đi thì sẽ có cái mới thay thế, vài hôm tâm trạng con bé lại như cũ hoạt bát, các người quan tâm làm gì cho phiền não!”
Ngũ trưởng lão phụ nhân lại lên tiếng: “Lại nói Uyển nhi không có tội, ngươi làm cha cũng không thể đối với nó nặng lời, lần này đi nói dễ nghe được thì nói!”
Tinh Hạo đứng lên chuẩn bị đi, nghe lời này thì không một chút quan tâm: “Các ngươi tại chờ ta tin tốt!”
Nói rồi, Tinh Ngạo Thần liền hướng Toạ Lĩnh Sơn đạp không gian bay đi
Toạ Lĩnh Sơn đỉnh núi, Vương Tôn khẽ mở mắt, bàn tay lại tính toán, sau đó khẽ cười thầm: “Xem ra ván cờ này đã bắt đầu khởi động, ta nếu lại không động sẽ mãi mãi cũng không biết người phía sau đánh cờ là ai, tốt, đã vậy ta sẽ thành một con tốt trong cái này ván cờ!”
Lại nhìn Tinh Uyển Uyển bên cạnh, Vương Tôn khẽ dùng tay phải chọc chọc mũi nàng: “Nha đầu, tiểu nha đầu, nhanh thức tỉnh đi…”
Lại gọi điều không tỉnh, Vương Tôn bắt đắc dĩ hô: “Mời người chơi nhanh chóng đặt cược…”
Tinh Uyển Uyển đột nhiên tựa như bị triệu hồi một dạng, bật người đứng lên liền hô lớn: “Một vạn, ta cược một vạn tiên ngọc…”
Lại giây sau, vẻ mặt Tinh Uyển Uyển nhìn xung quanh: “…”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro