Vương Tôn Chiến Thần

Thời hưng cũng...

Vệ Long

2024-10-28 08:24:16

“Đa tạ công tử, đa tạ Phong công tử” nữ nhân hạ người một cái thoáng rời xa Vương Tôn, hưng phấn tiếp nhận túi trữ vật liền rời đi

Thái Túc có chút giật giật khóe miệng nhìn Thổ Phong: “Sáng ra ngươi thần thần bí bí chính là gọi người cho hắn tẩy hồng trần sao, ca, ngươi rất khá, lại không xem hắn có đồng ý hay không?”

Thổ Phong có chút cười khổ: “Ta đấy thấy hắn ấn đường đen tối, vẻ mặt nhếc nhát, nghĩ nghĩ mới tính ra kế sách này, nếu mưa gió qua đi nói không chừng còn có thể phất lên như ngự long”

Thái Túc bất lực đưa lên ngón cái: “Ca, lợi hại”

Thổ Phong và Thái Túc đột nhiên chú ý đến Vô Nhai

Thái Túc hưng phấn nói: “Hay là nên cho tên này giải vận, vũ bão thoát y, tháo khỏi cà sa, ngươi thấy sao?”

Thổ Phong gật đầu như gà mổ thóc

Vô Nhai: “Thiện tai, thiện tai”

Thấy trên bàn còn để lại rượu, Vương Tôn nghĩ nghĩ liền cầm lấy mở ra nắp bình ngửi lấy, cảm thấy cay nồng, lại không cay nồng, hương thơm ngọt lại không ngọt, đắng không đắng, nó nằm ỡ giữa hai thái cực của âm dương, không phân biệt được thật giả, tựa như thấu nhân sinh là một canh bạc, có thể khiến người thăng hoa, cũng có thể khiến người sụp đổ, và Vương Tôn đã thua, thua một cách thảm hại, rượu này hắn nhất định phải uống

“Không tệ” nói xong, Vương Tôn liền dứt khoát đưa bình rượu lên cao, đầu ngửa lên đón nhận thế gian canh bạc, uống một cách tiêu diêu tự tại

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thái Túc nhìn Thổ Phong nói: “Ngươi một cái nát sư huynh”

Thổ Phong thì nhìn qua Vô Nhai: “Ngươi một cái nát sư tăng”

Vô Nhai: “Thiện tai, thiện tai”

Thổ Phong lúc này vẻ mặt nghiêm túc

“Tốt rồi, hẹn các ngươi đến là muốn hỏi các ngươi thế sự hiện nay ra sao?”

Vô Nhai nghe vậy liền thông thả nói: “Thế sự xoay vòng, thời đại cũ qua đi thời đại mới lại lên, gần đây Hắc Long Thành, Thanh Linh Cung, Cự Hà Phái, Nhất Kiếm Tông, Huyết Sa Môn, Bảo Long Tự, lục đại thế lực trong vạn dặm này chính là ví dụ!”

Thái Túc gật đầu: “Theo lục đại thế lực quật khởi mạnh mẽ, nếu Huyền Giới Châu không xuất hiện nạn kiếp gì sảy ra, sợ không đến mười năm liền có thể vững cư đống trú, lưu truyền ngàn đời điều có thể!”

Vô Nhai lắc đầu: “Sợ là không được, Huyền Giới Châu tiến vào thời kỳ đỉnh cao, Ma Tộc, Yêu Tộc sẽ không kém, ta nghe nói Yêu Tộc phía Bắc xuất hiện Kim Sí Bằng Vương, phía Nam xuất hiện Bạch Hổ Vương, phía Tây xuất hiện Thanh Ngưu Vương, nhất là phía Đông xuất hiện lại là một đầu dị thú Thiết Lịch, nghe nói là Thiên Đạo dị chủng sinh ra, kẻ này hắc vận bao phủ liền có thể khiến người xui xẻo tám đời, không khác gì Nguyễn Rủa Chi Nguyên trong truyền thuyết, về phía Ma Tộc thì thiên tài mới nỗi như Huyết Ma, Dạ Ảnh, suy cho cùng, thời thế hiện nay ngoài tĩnh, trong loạn, chưa biết khi nào sẽ bùng nổ!”

Thái Túc sờ cằm gật gù: “Các ngươi nói xem, nhân tộc, ta có tính là một cái thiên tài sao?”

Vô Nhai và Thổ Phong nghe vậy cũng chỉ biết im lặng, ngươi là thiên tài, ta sẽ chẳng phải là thiên tuyển chi tử

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lúc này tiểu nhị cũng đã tập nập mang lên đồ ăn thức uống, Vương Tôn chỉ lấy rượu mà tiếp tục thưởng thức, mặc kệ đám người thảo luận

Thổ Phong thở cài phì rồi nói: “Các ngươi nói, thời loạn thế thật sảy ra, chúng ta nên nương tựa vào ai?”

Thái Túc không cần suy nghĩ mà nói: “Đương nhiên là Lâm Vũ Vương, nghe nói người này có tình có nghĩa, lại là thiên mệnh chi tử, trước kia một trận chiến tại thung lũng Hắc Long tuy rằng điều ít người biết đến, nhưng chỉ nói hắn được Nam Thiên Đế Hoàng bao che hậu thuẫn, cắm cờ chia đất liền có thể hiểu người này tài năng xuất chúng, theo hắn chúng ta ít nhất sẽ không phải táng thân bên trong thời loạn thế!”

Thổ Phong cười nhạt nói: “Ngươi sai rồi, theo ta biết Quang Hiên thành chủ trước đây cùng Lâm Vũ có giao kèo, sau khi Quang Lâm Thành bạo loạn qua đi liền đất ai nấy giữ, thành ai nấy quản, hiện tại Quang Hiên thành chủ là cái gì dạng, chẳng phải trở thành hắn quân cờ, cuối đầu không khác gì con chó, nghe nói con của Quang Hiên là Quang Thần, tên này trong đêm chính là trốn khỏi thành Hắc Long, tìm đến Cự Hà Phái nương nhờ, đám thuộc hạ dưới trướng Lâm Vũ bảy tên Thất Khâu bây giờ chết sáu mà không rõ nguyên nhân, chỉ đến hai cái này tin, ta điều cảm thấy có gì đó không phù hợp!”

Thái Túc sợ hãi nói: “Còn có chuyện như thế!”

Vô Nhai nhíu mài: “Thời loạn, con giết cha, cha giết con, đệ cướp thê huynh, huynh lột xác đệ điều là thường tình, đứng trước danh lợi và quyền thế con người điều hiện rõ nguyên hình, ta thấy, nên đến Tiêu Diêu Phái thì hơn!”

Thổ Phong gật đầu mỉm cười: “Quả thực là thế, Tiêu Diêu Phái cái này tông môn nhân mạch tuy rằng sa súc, đệ tử tuy rằng bị đánh đông đuổi tây như chuột qua đường, nhưng đến ngàn năm qua đi sơn môn điều có thể cầm cự vững như bàn thạch, theo ta thấy, nội tình không đơn giản, chưa nói cái này Trấn Liễu Thành Nam hướng Tiêu Diêu, Bắc hướng Rừng Thủy Phong dị thường bí ẩn, tức khắc mọi thứ sẽ không đơn giản!”

Thái Túc nghe vậy liền mỉm cười: “Đến, ăn uống no say lại tính chuyện tương lai”

“Tốt tốt…” Thổ Phong nói

Phải nói cái này Vô Nhai trước mặt hắn chính là không giới hạn, thịt cá, tương rau điều có thể dùng đũa cho vào miệng

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Tôn Chiến Thần

Số ký tự: 0