Vượt Bức Tường Thành: Yêu Em Từ A - Z
Tính tình của Tam thiếu gia
P. Hải Anh
2024-07-19 16:23:08
Buổi trưa tại Hạ gia.
Từ sớm ông bà Hạ và Hạ Ương đã đi sân bay tiễn Hạ Truân và Tường Huyên đi Thụy Điển từ sáng sớm.
***********
Lưu Hà Phương và chồng an ủi con dâu Huyên Huyên sang đó cho tâm thần tốt lên không phải lo nghĩ quá nhiều.
"Con phải chăm sóc cho vợ... chứ nhìn hai đứa suốt ngày buồn rầu mẹ lo lắm"
Lưu Hà Phương cầm tay con dâu dịu dàng dưới chân là những thức quà bà đã chuẩn bị cho cô.
Tường Huyên sắc mặt bơ phờ hai mắt vốn long lanh trong sáng nay chỉ toàn sự u ám buồn bã. Những lời mẹ chồng nói gì cô cũng chẳng lưu tâm được bao nhiêu nghĩ đến đứa con mình yêu thương mà vô cùng suy sụp.
Hạ Truân ôm vợ mỗi giây phút không thể dời xa sợ vợ sẽ làm gì đó dại dột.
"Mẹ yên tâm nhất định sau chuyến đi này tâm trạng cô ấy sẽ tốt hơn thôi".
Hạ Ương cũng góp lời để tạm biệt hai anh chị: "Anh chị bảo trọng ở nhà đã có em lo chuyện công việc rồi"
Hạ Truân vỗ vai em trai: "Được, trông cậy vào em thời gian sắp đến con xin phép bố mẹ, chào em".
"Cho con chuyển lời hỏi thăm đến Hữu Luân mong ngày sớm gặp được lại em nghe tin em khỏe mạnh con chưa về nhà với nó được".
Tường Huyên nhẹ nhàng gật đầu thay lời chào cô gái nhỏ không làm sao cất lời được đây.
Yếu đuối là thế nhưng vẫn có một ông chồng bên cạnh động viên đủ thứ.
Bà Hạ tốn bao lít nước mắt tạm biệt hai người, hai tay bà bịn rịn không muốn bỏ ra đành nhìn từ xa khi chuyến bay cất cánh.
"Tạm biệt anh hai...thằng nhóc đó cứ để em lo".
Khi trên đường về gia đình ba người đi ăn vì sáng sớm đến sân bay cảm xúc dâng trào chưa kịp ăn uống gì.
***********
Ở nhà, Hạ Hữu Luân nghe tin bố mẹ và anh ba đi vắng liền vui vẻ xuống nhà.
Hữu Luân ngồi phòng khách đọc báo uống rượu lâu rồi không thử những thói quen này anh cũng dần quên đi vị rượu nó sẽ trông như thế nào.
"Này..."
Anh ta vầy tay gọi nữ hầu xa xa đang lau dọn.
"Dạ cậu chủ có gì căn dặn?"
"Trưa nay ai sẽ nấu cơm?"
"Là Tiểu Y và Lý Tô ạ" Nữ hầu dừng hành động lau chùi đến trước mặt thiếu gia.
"Thực đơn là gì?" Hữu Luân đang đói bụng cồn cào.
Sáng ra chưa ăn gì vội uống rượu nên dạ dày không ổn mất.
"Có salad trộn ức gà, mì ý sốt kem, món gà hầm, xúc xích Đức xông khói, thịt nguội và..."
"Thôi được rồi"
"Bảo hai người họ rằng thay đổi tất cả những món đó"
"Vậy thiếu gia muốn ăn gì?" Nữ hầu run rẩy đến mức tay chân luống cuống giơ loạng choạng"
"Nấu mấy món đơn giản thôi bụng dạ tôi không ăn nổi thứ lạ đâu"
Nữ hầu nhắc lại lời nói của anh: "Vậy sẽ thay đổi món Âu thành món Á nha thiếu gia"
"Chỉ cần đơn giản là được"
"Dạ"
"Bảo Tiểu Y cô ta lên phòng gặp tôi"
"Dạ vâng thiếu gia"
Anh phủi phủi tay nghĩ lần này con bé kia đen rồi hahahaha.
Hahahaha.... không ngờ không ngờ hahaha.
"Tiểu Y.Tiểu Y đâu rồi cô ấy đâu rồi?"
Ánh Nhi vội chạy tìm Tiểu Y và Thư Quân.
"Hai người có biết Tiểu Y và Thư Quân đâu rồi không?"
"Có chuyện gì mà hoảng thế?"
Hai nữ hầu đang ngồi sơ chế thức ăn cho hai người nấu cũng hoảng theo.
"Tam thiếu... muốn thay đổi thực đơn rồi"
"Không biết hai con bé kia nó lại đi đâu mất rồi"
"À... hình như tôi nhớ Tiểu Y chạy ra vườn ý"
Nghe thế Ánh Nhi vội chạy ra vườn tìm người.
Còn Thư Quân rất lạ từ sáng tranh thủ làm xong việc rồi chạy đi đâu mất tích rồi không biết.
Nên Lý Tô đã vừa bắt tay vào nấu nướng vừa vội gọi cho Thư Quân.
"Alo... cô đang đâu đấy?"
"Tôi đang ở ngoài có chuyện gì không?"
"Tự dưng cô ra ngoài làm cái gì? Bao nhiêu việc chúng tôi không xoay sở được".
Thư Quân đang đi chơi cùng Lại Nhữ lại vô cùng thảnh thơi đáp: "Có gì mà không xoay sở được tôi đã căn dặn với mấy cô từ sớm rồi mà, thế nhá không có gì đừng có gọi cho tôi"
Từ sớm ông bà Hạ và Hạ Ương đã đi sân bay tiễn Hạ Truân và Tường Huyên đi Thụy Điển từ sáng sớm.
***********
Lưu Hà Phương và chồng an ủi con dâu Huyên Huyên sang đó cho tâm thần tốt lên không phải lo nghĩ quá nhiều.
"Con phải chăm sóc cho vợ... chứ nhìn hai đứa suốt ngày buồn rầu mẹ lo lắm"
Lưu Hà Phương cầm tay con dâu dịu dàng dưới chân là những thức quà bà đã chuẩn bị cho cô.
Tường Huyên sắc mặt bơ phờ hai mắt vốn long lanh trong sáng nay chỉ toàn sự u ám buồn bã. Những lời mẹ chồng nói gì cô cũng chẳng lưu tâm được bao nhiêu nghĩ đến đứa con mình yêu thương mà vô cùng suy sụp.
Hạ Truân ôm vợ mỗi giây phút không thể dời xa sợ vợ sẽ làm gì đó dại dột.
"Mẹ yên tâm nhất định sau chuyến đi này tâm trạng cô ấy sẽ tốt hơn thôi".
Hạ Ương cũng góp lời để tạm biệt hai anh chị: "Anh chị bảo trọng ở nhà đã có em lo chuyện công việc rồi"
Hạ Truân vỗ vai em trai: "Được, trông cậy vào em thời gian sắp đến con xin phép bố mẹ, chào em".
"Cho con chuyển lời hỏi thăm đến Hữu Luân mong ngày sớm gặp được lại em nghe tin em khỏe mạnh con chưa về nhà với nó được".
Tường Huyên nhẹ nhàng gật đầu thay lời chào cô gái nhỏ không làm sao cất lời được đây.
Yếu đuối là thế nhưng vẫn có một ông chồng bên cạnh động viên đủ thứ.
Bà Hạ tốn bao lít nước mắt tạm biệt hai người, hai tay bà bịn rịn không muốn bỏ ra đành nhìn từ xa khi chuyến bay cất cánh.
"Tạm biệt anh hai...thằng nhóc đó cứ để em lo".
Khi trên đường về gia đình ba người đi ăn vì sáng sớm đến sân bay cảm xúc dâng trào chưa kịp ăn uống gì.
***********
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ở nhà, Hạ Hữu Luân nghe tin bố mẹ và anh ba đi vắng liền vui vẻ xuống nhà.
Hữu Luân ngồi phòng khách đọc báo uống rượu lâu rồi không thử những thói quen này anh cũng dần quên đi vị rượu nó sẽ trông như thế nào.
"Này..."
Anh ta vầy tay gọi nữ hầu xa xa đang lau dọn.
"Dạ cậu chủ có gì căn dặn?"
"Trưa nay ai sẽ nấu cơm?"
"Là Tiểu Y và Lý Tô ạ" Nữ hầu dừng hành động lau chùi đến trước mặt thiếu gia.
"Thực đơn là gì?" Hữu Luân đang đói bụng cồn cào.
Sáng ra chưa ăn gì vội uống rượu nên dạ dày không ổn mất.
"Có salad trộn ức gà, mì ý sốt kem, món gà hầm, xúc xích Đức xông khói, thịt nguội và..."
"Thôi được rồi"
"Bảo hai người họ rằng thay đổi tất cả những món đó"
"Vậy thiếu gia muốn ăn gì?" Nữ hầu run rẩy đến mức tay chân luống cuống giơ loạng choạng"
"Nấu mấy món đơn giản thôi bụng dạ tôi không ăn nổi thứ lạ đâu"
Nữ hầu nhắc lại lời nói của anh: "Vậy sẽ thay đổi món Âu thành món Á nha thiếu gia"
"Chỉ cần đơn giản là được"
"Dạ"
"Bảo Tiểu Y cô ta lên phòng gặp tôi"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Dạ vâng thiếu gia"
Anh phủi phủi tay nghĩ lần này con bé kia đen rồi hahahaha.
Hahahaha.... không ngờ không ngờ hahaha.
"Tiểu Y.Tiểu Y đâu rồi cô ấy đâu rồi?"
Ánh Nhi vội chạy tìm Tiểu Y và Thư Quân.
"Hai người có biết Tiểu Y và Thư Quân đâu rồi không?"
"Có chuyện gì mà hoảng thế?"
Hai nữ hầu đang ngồi sơ chế thức ăn cho hai người nấu cũng hoảng theo.
"Tam thiếu... muốn thay đổi thực đơn rồi"
"Không biết hai con bé kia nó lại đi đâu mất rồi"
"À... hình như tôi nhớ Tiểu Y chạy ra vườn ý"
Nghe thế Ánh Nhi vội chạy ra vườn tìm người.
Còn Thư Quân rất lạ từ sáng tranh thủ làm xong việc rồi chạy đi đâu mất tích rồi không biết.
Nên Lý Tô đã vừa bắt tay vào nấu nướng vừa vội gọi cho Thư Quân.
"Alo... cô đang đâu đấy?"
"Tôi đang ở ngoài có chuyện gì không?"
"Tự dưng cô ra ngoài làm cái gì? Bao nhiêu việc chúng tôi không xoay sở được".
Thư Quân đang đi chơi cùng Lại Nhữ lại vô cùng thảnh thơi đáp: "Có gì mà không xoay sở được tôi đã căn dặn với mấy cô từ sớm rồi mà, thế nhá không có gì đừng có gọi cho tôi"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro