Vưu Vật - Nhị Hỉ

Lão Tần và Hảo...

Nhi Hỉ

2025-02-23 11:31:02

Sầm Hảo đúng là nói được làm được.

Sau khi vào nhà chào hỏi ông cụ Tần, cô đã nói rõ chuyện mình có bạn trai.


Ông cụ Tần thích uống trà, Sầm Hảo lại rất sành pha trà. Hai người trò chuyện vô cùng ăn ý, nhìn còn tình cảm hơn cả ông cháu với Tần Trữ.

"Ông biế chuyện cháu có bạn trai rồi."

Ông cụ Tần nhận lấy chén trà từ tay Sầm Hảo, mỉm cười hiền từ.

Sầm Hảo ngạc nhiên: "Ông biết rồi sao?"

Vậy mà ông còn muốn mai mối cháu với cháu trai ông?

Ông cụ Tần: "Biết chứ, ông nội cháu đã nói với ông rồi, hơn nữa, ông còn biết, người nhà cháu không hài lòng với bạn trai cháu."

Sầm Hảo: "..."

Hai ông cụ này đúng là không có chuyện gì mà không nói với nhau.

Ông cụ Tần nói xong, thấy Sầm Hảo không đáp, liền nhấp một ngụm trà, chậm rãi nói: "Có những lúc, người trẻ các cháu bị hiện tại che mờ mắt, nhưng chúng tôi, những người già này, ngược lại nhìn thấu hơn."

Sầm Hảo: "..."

Câu này của ông cụ Tần, nghe sao cũng thấy giống như đang “chia rẽ uyên ương”.

Sầm Hảo vẫn giữ nụ cười lịch sự, không phản bác, Tần Trữ ngồi bên cạnh đặt điện thoại xuống, nói: "Ông nội."

Ánh mắt Tần Trữ như đang cảnh cáo.

Ông cụ Tần liếc nhìn anh, không hề sợ hãi, tiếp tục nói: "Không vội, đợi đến khi nào cháu chia tay với bạn trai cháu, rồi hãy cân nhắc đến thằng nhóc này, dù sao thì nó cũng chưa tìm được bạn gái."

Sầm Hảo cười gượng.

Cô không biết phải nói gì.

Tối hôm đó, ông cụ Tần tổ chức tiệc chiêu đãi Sầm Hảo.

Trên bàn ăn, ông cụ Tần hỏi Sầm Hảo về dự định sắp tới.
Vì tôn trọng trưởng bối, Sầm Hảo thành thật trả lời.

Nghe Sầm Hảo nói đang làm giáo viên ở một trung tâm đào tạo vũ đạo, ông cụ Tần đập bàn: "Vừa hay, chỗ cháu nói, ở gần biệt thự của Tần Trữ, cháu có thể đến đó ở."

Sầm Hảo khéo léo từ chối: "Không cần đâu ạ, ông, cháu đã tìm được nhà rồi."

Ông cụ Tần: "Không được, ông đã hứa với ông nội cháu là sẽ chăm sóc cháu, không thể nuốt lời, nếu không thì cháu ở nhà cũ họ Tần này cũng được, đi làm, tan làm, ông sẽ cho tài xế đưa đón cháu."

Ông cụ Tần đang dùng chiến thuật “vòng vo”.

Ông biết rõ Sầm Hảo không thể nào ở lại nhà cũ họ Tần.

Đúng là "gừng càng già càng cay", dưới sự xúi giục của ông cụ Tần, tối hôm đó, Sầm Hảo đã chuyển đến biệt thự của Tần Trữ.

"Xin lỗi anh, luật sư Tần, tôi làm phiền anh rồi."

Đây là câu đầu tiên Sầm Hảo nói với Tần Trữ sau khi chuyển đến biệt thự của anh.

Tần Trữ mặc vest trắng, quần tây đen, cúi đầu châm một điếu thuốc, lạnh lùng nói: "Không sao."

Sầm Hảo: "Nếu anh thấy bất tiện, tôi có thể chuyển ra ngoài, nếu ông nội hỏi thì cứ nói là tôitự chuyển đi."

Tần Trữ cắn điếu thuốc, anh chưa bao giờ dỗ dành con gái, cũng không biết nói những lời ngon ngọt, anh thản nhiên nói: "Không bất tiện, cứ ở đi."

Sầm Hảo: "Cảm ơn luật sư Tần."

Sầm Hảo nghĩ thầm: Anh ta lạnh lùng quá, đáng sợ thật.

Buổi tối, Sầm Hảo được sắp xếp ở phòng ngủ phụ.

Cô không quen giường, trằn trọc mãi không ngủ được, liền xuống lầu rót cốc nước, phát hiện có một phòng ngủ ở tầng một vẫn đang sáng đèn.

Phòng ngủ của cô và Tần Trữ đều ở tầng ba, nên cô nghĩ là Tần Trữ quên tắt đèn.

Cô bước đến, định tắt đèn thì nghe thấy một giọng nam trầm thấp, khàn khàn vọng ra từ bên trong: "Ông cụ lại giới thiệu con gái nhà người ta cho tôi, còn đưa thẳng đến tận nhà. Haiz, cũng tại ba mẹ mất sớm quá, ông cụ sợ tôi bị người ta chê cười là 'mẹ có, ba không', nên ra sức sắp xếp mọi thứ, muốn tôi trông giống người bình thường..."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vưu Vật - Nhị Hỉ

Số ký tự: 0