We Are - Câu Chuyện Tình Yêu Của Chúng Ta
B: Lần đầu gặp... đập nhau luôn
Parawee
2024-06-05 18:48:27
Sau khi lượn qua lượn lại 3 4 lần, mà chủ yếu là thằng Thaen đi vì nó đã quen thuộc chỗ này quá rồi. Cuối cùng chúng tôi cũng tìm được một chỗ bằng cách đi xin xỏ một đàn em năm nhất. Mấy em đó đang ngồi nhóm 3, tôi thấy vẫn còn thừa chỗ nên đến ngỏ ý ngồi cùng. Nào ngờ khi thấy mặt thằng Thaen, mấy em đứng dậy nhường luôn cho chúng tôi cả cái bàn. Là vì mấy đứa sợ đàn anh chăng? Nào có. Hay là vì không ưa thằng Thaen? Ha ha, cũng không phải. Chỉ đơn giản là vì mấy em ấy tốt bụng thôi.
Thaen là một "đàn anh" đấy, chắc do vậy nên các em khóa dưới quen mặt. Nhìn bên ngoài dễ gần, hay đùa giỡn thế thôi nhưng nó đã chọn làm "đàn anh" của khoa Kỹ Thuật, một khoa nổi tiếng với chương trình SOTUS đáng sợ chẳng khác nào bạn đang tham gia quân đội với những quy định vô cùng ngặt nghèo dành cho các tân sinh viên.
* Các bạn ai đã xem bộ phim SOTUS chắc cũng biết cái chương trình này và cách mà các anh chị khóa trên chào đón các em tân sinh viên như nào rồi ha. Nguyên văn tác giả dùng từ "พี่ว๊าก", do không thấy có từ tương đương trong tiếng Việt hoặc tiếng Anh nên mình đã dịch là đàn anh. Đặc điểm của "đàn anh, đàn chị" này là sẽ vô cùng hung dữ nên mấy bé năm nhất thấy mặt Thaen là nhường bàn ngay luôn đó.
"Chốt lại là mày đưa người yêu về nhà bị bố mày bắt được, nên ông ấy mới tịch thu chìa khóa xe và mày khỏi lái luôn."
"Yes"
" Ôi dời ơi..."
Tôi há miệng định nói tiếp gì đó nhưng chẳng có từ ngữ nào được lọt ra như thể có cái gì đang chặn trong cổ họng và làm tôi tức ngực. Thaen nhét miếng dưa chuột vào cái mồm đang há hốc của tôi đồng thời lấy tay đẩy cằm tôi lên. Tôi ngay lập tức đẩy tay nó ra khỏi mặt tôi với sự ghét bỏ cùng cực, đừng có động chạm tao! Bỏ cái tay dơ bẩn của mày ra ngay!
Tao kiên nhẫn ngồi nghe cả chục phút, gồng mình băng rừng lội suối qua đây chỉ để nhận được câu chuyện hết sức vớ vẩn này ấy hả? Thằng chó, trả thời gian lại cho tao. Mày đúng là không được cái nước dưa gì.
Từ khi tôi vô phúc phải làm bạn với Thaen, tính đến nay cũng đã 1 thập kỷ. Điều đó đồng nghĩa với việc chúng tôi hiểu bản tính của nhau, thậm chí thân thiết với cả gia đình của đối phương. Nên tôi biết rõ nhà thằng Thaen rất chiều nó, đến cái mức mà nếu nó ra đường chọc cho chó cắn thì lỗi chắc chắn thuộc về con chó. May mắn làm sao lớn lên trong sự chiều chuộng vô lối ấy nhưng nó vẫn trở thành một đứa tử tế, không báo đời. Bố mẹ chưa từng to tiếng với nó dù chỉ một câu, nó muốn gì là được nấy. Muốn làm gì thì làm, muốn học gì thì học. Lôi thôi lếch thếch thế nào bố mẹ cũng chưa bao giờ cằn nhằn nó. Hai bác chỉ có duy nhất một yêu cầu với Thaen: không được đưa người yêu về nhà. Dẫn nhau về condo, khách sạn hay resort gì thì tùy nhưng tuyệt đối không được đưa về nhà.
Thẳng Thaen từng than thở nhà nó rất là cổ hủ, đặc biệt là chuyện có người yêu. Phải kết hôn rồi mới được đưa về nhà ngủ. Thaen trước nay không hề có vấn đề gì với chuyện này, rất vui vẻ hợp tác thế mà đột nhiên sao nó lại làm ra chuyện trái ý phụ huynh vậy.
"Tao cũng không thể đứng về phía mày. Mày điên rồi à, biết rõ là điều cấm mà còn đưa người yêu về làm gì?"
"Mày đừng vội dạy dỗ tao được không? Bị bố cằn nhằn tao cũng mệt mỏi lắm rồi. Đây là thời đại nào rồi Peem, sao phải cấm đoán chứ. Tao cũng lớn rồi. Hồi tao 10 tuổi bị cấm đã đành."
Thẳng Thaen nói với giọng khó chịu rồi nhặt miếng thịt gà từ trong bát canh ra bằng tay không mà không thèm đếm xỉa đến ánh mắt của những người xung quanh, không thèm giữ hình tượng tí nào luôn. Với tư cách là một người bạn, tôi thấy thằng Thaen có vẻ ngoài vô cùng ưa nhìn. Nói ra thì hơi gai mồm nhưng phải khen là nó đẹp trai thật. Từ lúc có ký ức và sống đến nay 20 năm, tôi đã từng gặp rất nhiều người có ngoại hình sáng sủa nhưng thằng Thaen vẫn luôn nằm trong top 3 của tôi. Vị trí này có đôi lúc hơi lung lay, ví như lúc này khi nó đang ngồi trước mặt tôi nhai thịt gà chóp chép.
Hồi cấp 3 thằng Thaen từng làm mẫu ảnh, còn từng làm VJ, quay quảng cáo hay thậm chí đóng cả MV. Nhưng từ lúc vào đại học là nó bỏ hết vì nó bảo nó chưa bao giờ nghĩ một cách nghiêm túc về việc vào giới giải trí. Có người mời thì nó làm thôi, cũng vui đấy nhưng nó không yêu thích công việc đến mức ấy.
Điều quan trọng là giờ đây nó dành thời gian để làm những việc (khác) mà nó cho là đặc biệt. Đến mức mà tôi còn sợ một ngày nào đó nó sẽ tẩu hỏa nhập ma. Dù nó có đi nhậu nhẹt đàm đúm đến suốt đời tôi cũng không có ý kiến nhưng chuyện không thể ngờ này có thể xảy ra ư?
"Nói thật với mày, tao cũng không biết bây giờ tao nên đồng cảm hay khen mày hay cười mày nữa. Thế sáng nay mày đi học kiểu gì?"
" Bắt xe ôm chứ còn sao, mất của tao 2 lít đấy, mệt chết tao."
"Đáng đời, vì mày xứng đáng. Tao không nói là bố mẹ mày đúng nhưng mày đã đồng ý với 2 bác chuyện này rồi mà. Sao tự dưng lại phạm quy? Bố mẹ vẫn còn chu cấp cho mày là phúc lắm rồi đấy. Rồi sao mà mày lại nghĩ đến chuyện dẫn người yêu về nhà chọc điên bố mẹ mày vậy, cái khách sạn ruột của mày hôm ấy đóng cửa à? Hay là sao?" - Tôi cười nó với vẻ thương cảm đoạn với tay nhón miếng gà trong đĩa của nó lên ăn.
"Vì lần này tao rất thật lòng, còn tính đến chuyện cưới xin thế nên tao mới dẫn về giới thiệu với gia đình. Mà thằng Then nó hớt lẻo với bố tao trước. Mẹ, nói đến lại thấy bực. Nó chẳng biết điều gì cả." Then là anh trai của Thaen - con nhà người ta trong truyền thuyết. Nếu có thời gian tôi sẽ kể cho các bạn về anh Then sau, còn bây giờ phải nói cho rõ ràng chuyện của thằng Thaen đã.
" Gớm! Cưới cái gì, mơ à. Mày mới học năm 2 thôi, ai mà chịu lấy mày chứ. Vớ va vớ vẩn!"
" Năm 2 thì làm sao? Tao 20 rồi, đủ tuổi rồi kết hôn rồi. Có đầy đủ quyền và nghĩa vụ của một công dân, sao lại không thể kết hôn? Các cụ ngày xưa còn lấy nhau từ 14 15 tuổi kia kìa."
" Vì tuổi thọ của các cụ ngày xưa ngắn, sức đề kháng không tốt như thời nay nên cần phải nhanh chóng sinh con đẻ cái để có người phụ việc trong gia đình. Còn mày vì lý do gì mà cần cưới sớm, mày định quy tiên năm 30 à?"
" Không biết nữa, nhưng tao yêu bạn ấy, muốn cưới bạn ấy. Hai người yêu nhau, còn cần phải có lý do gì nữa sao?"
" Thaen, tao nghĩ mày bị dính bùa rồi." - Tôi có nên dắt nó đến nhờ thầy không.
" Peem, tao nghiêm túc đấy. Lần này tao thật lòng." - Thằng Thaen nói với giọng không thể nghiêm túc hơn.
" Ờ, tao tin mày thật lòng. Ai mày cũng thật lòng." - Tôi cười, xúc một miếng thịt vào miệng. Đồ ăn trong nhà ăn khoa Kỹ thuật ngon thật, nếu không vì đám mồm chó cộng với việc nó quá xa chỗ tôi thì chắc tôi sẽ cắm cọc ở đây mỗi ngày.
"Thằng chó, mấy người trước không giống. Ý tao là tao rất yêu bạn ấy, tao yêu bạn ấy thật đấy!"
Thaen lèm bèm, cố gắng giải thích tình yêu của nó cho tôi nghe còn tôi cứ cho giọng nó từ tau này qua tai kia.
"Ờ quên không hỏi, thằng Q sao không đi cùng mày?" - Ô hổ, sao mày không hỏi sang luôn chuyện chúng ta sẽ như thế nào sau khi tốt nghiệp đi.
"Không biết, chắc đi ăn với người yêu chăng."
"Người yêu á? Ai? Có phải người cũ không?"
"Người cũ thứ N, giống mày đó, chỉ giỏi làm người khác đau lòng. Đúng là lũ chó má." - Thaen bật cười, vừa cười vừa làm dấu like hướng về phía tôi.
"Mày cứ nói quá. Tao đã làm làm người ta đau lòng lúc nào, ở đâu, thế nào, có bằng chứng không? Đừng chỉ nói không. Tao có nhiều người cũ đơn giản vì tao bước tiếp nhanh, người như thế không thể tính là người xấu được." - Thaen trưng ra bộ mặt vô cùng đáng phét, muốn bấu cho một phát. Tôi trả lại nó vẻ mặt chán chẳng buồn nói với cái sự tự sướng quá đà của nó, thật muốn hất bát canh này vào mặt nó ghê.
"Mà thằng Q đúng tệ thật, nó vẫn chưa chia tay mà đúng không? Giờ lại đi với người khác. Tao biết ngay chị Jane không giữ được chân nó đâu mà."
Hẳn mọi người đang thắc mắc chị Jane là ai đúng không? Chị Jane là người yêu thằng Q, vậy thì Q là ai. Nó lại là một nhân vật được địa ngục gửi lắm lên làm bạn với tôi đây. Nhóm tôi có tất cả 5 nhóc: tôi, thằng Thaen, thằng Q, thằng Pun và thằng Chen. Chơi với nhau từ lớp 7 đến giờ.
Chắc chẳng cần phải nói rằng ở thời điểm hiện tại chúng tôi thân nhau đến mức độ nào. Dù có thương yêu nhau hay không thì chúng tôi cũng đã thề với nhau là sẽ không tách nhóm. Thế nên cả nhóm đã quyết tâm thi vào cùng một trường đại học. May mắn sao địa ngục vẫn chưa có ý định chia cách chúng tôi nên tất cả chúng tôi đều đỗ cùng trường đúng như nguyện vọng.
Thằng Thaen vào khoa kỹ thuật, thằng Chen học nha khoa, thằng Q với tôi thì cùng học mỹ thuật còn thằng Pun chọn khoa học chính trị vì nó muốn sau này trở thành thủ tướng.
Thế nhưng sau khi vào đại học, chúng tôi để có nhóm bạn mới, tiếp xúc với một môi trường mới nhưng chúng tôi vẫn hẹn nhau vào mỗi cuối tuần hoặc nếu có thể thì sẽ cố gắng gặp nhiều hơn. Nhưng đó là câu chuyện không thể thành hiện thực. Vì mỗi đứa đều bận sấp mặt với bài vở đặc biệt là thằng Chen.
Còn tôi với thằng Q thấy mặt nhau mỗi ngày đến nay cũng được 8 năm rồi. Đến mức mà tôi đã phát ngán cái bản mặt nó rồi. Đám bạn cùng khoa hay trêu chúng tôi trông như vợ chồng vì lúc nào cũng dính lấy nhau. Vợ chồng thật có khi còn chẳng ở bên nhau nhiều như tôi với thằng Q. Thằng Pun còn từng bảo trông tôi với Q như thần Rama với nữ thần Sita hiện thế. Thế nên mới dính nhau vậy.
Nếu đó là sự thật, nếu cuộc đời tôi phải chịu cảnh phải ở bên một người như thằng Q, tôi thà để Ravana ăn thịt ngay từ giây phút đầu tiên.
*Thần Rama và nữ thần Sita là một cặp vợ chồng và là nhân vật trong sử thi Hindu.
* Ravana là vị vua rakshasa nhiều đầu của đảo Lanka, đồng thời là nhân vật phản diện chính trong sử thi Ramayana của đạo Hindu.
"Nói thì hay lắm, tao thấy mày còn hơn cả nó đấy." - Tôi đặt cái đĩa sạch bách xuống cùng với miếng cơm đã yên vị trong miệng, sau đó vớ lấy cốc nước uống một ngụm lớn. Ha, no căng bụng, chương trình tiếp theo, căng da bụng chùng da mắt.
"Nhưng tao chưa bao giờ một chân đạp 2 thuyền, mày cũng biết mà. Tao bên ai là chỉ có người đó. Còn lúc độc thân thì không tính, nói chuyện với ai cũng được."
Nghe giọng có vẻ không đáng tin nhưng tôi xin lấy bản thân ra đảm bảo những điều nó nói là sự thật. Trông bên ngoài thằng Thaen có vẻ là người lông bông, lăng nhăng nhưng thật sự là khi ở bên ai nó chỉ qua lại với người đó. Chẳng qua là mỗi lần yêu đương đều không lâu dài và nó cũng không để mình độc thân quá lâu. Kể từ khi vào thời kỳ dậy thì và có người yêu đầu tiên từ hồi lớp 8 cho đến nay tôi chưa từng thấy bạn mình độc thân quá 2 ngày bao giờ.
"Thôi mày đừng nói nữa kẻo lại mất bữa cơm gà của tao. Tao sợ cứ ngồi nghe mày tự tâng bốc mình thế này tao nôn ra mất. Thế thứ 6 này sao đây, thằng Chen nói sao?"
Tôi đang nói đến người bạn học nha khoa với lịch học dày hơn cả lịch yêu (hai thằng khỉ Thaen với Q chỉ là con tép khi đứng trước bác sĩ Fanda). Nếu muốn hẹn nó đi nhậu phải hẹn trước cả kiếp. À đấy, tôi quên mất Fanda là biệt danh mà thằng Pun đặt cho thằng Chen, nghe đáng yêu, kawaii, vibe Nhật Bản những mà ý nghĩa của nó chỉ chó má cực kỳ. Nếu bạn biết về thằng Chen nhiều hơn sẽ thấy cái biệt danh này hợp với nó vô cùng.
"Kiểu thằng Chen á dù cho có không rảnh thì nó cũng sẽ quyết đi cho bằng được, có khi còn đang đến từng ngày ấy chứ."
"Mày đã nói chuyện với nó chưa?" - Tôi phải hỏi lại cho chắc, cái thằng này thích nghĩ thay người ta lắm.
"Ờm tao mới ib nó tối qua, à Peem chiều mày có tiết đúng không ế i uông a á ai at" - Ờ... có ai hiểu nó đang nói cái gì không. Mày nuốt nhai nuốt đi rồi nói cũng được mà không lại nghẹn chết thì phiền đến tao,
" Nói từ từ, tao không vội mà."
Nhưng có vẻ thằng Thaen thì rất vội, vội đến mức nó ăn từng miếng thật to, có cả mấy thớ thịt gà bay ra khỏi mồm nó. Nó đẹp trai thật đấy cơ mà ăn uống bất lịch sự thế này, trông thật chẳng ra làm sao.
Khi đã nhét hết được đống đồ ăn vào bụng, nó hạ đĩa để chồng lên đĩa của tôi rồi cũng với cốc nước uống một ngụm lớn. Và nhai đá rôm rốp, mẹ cái thằng chết dẫm! Tao ê hết cả răng rồi, ngưng đi!
"Mày muốn đi xem tao tập bóng không?"
"Tao muốn mày dừng nhai đá lại trước đã. Tao nổi hết da gà rồi."
Thằng Thaen lại cười hề hề, rướn cái mặt lại sát rạt khiến tôi giật cả mình. Đương nhiên tôi không phải giật mình vì cái bản mặt nó đang gần sát mặt tôi, cái kiểu đùa dai chọc điên này của thằng Thaen tôi đã quen lắm rồi. Tôi ớn người vì tiếng răng ma sát với đá lạnh cơ.
Phần nữa là tôi khác ngạc nhiên khi thằng Thaen lại rủ tôi đi xem nó chơi bóng. Năm thì mười họa, nó có bao giờ rủ tôi đi xem nó làm này làm kia đâu đâu nên tôi chưa bao giờ có cơ hội quen biết với bất kỳ đàn anh đàn em nào trong khoa kỹ thuật của nó. Trái ngược với đó, thằng Thaen gần như quen biết hết khoa mỹ thuật của tôi. Ngay cả chú bảo vệ, cô lao công, thậm chí con cún hay lượn chơi quanh khoa tôi thằng Thaen cũng từng chọc qua. Nhưng điều quan trọng, thằng Thaen là thành viên của đội bóng đá trường sao hôm nay nó lại đổi qua đấu bóng rổ nhỉ?
"Sao cái mặt mày lại như thế?" - Nó cười, chọc chọc mấy viên đá trong cốc như để tuyển chọn xem em nào sẽ được vào mồm tiếp theo.
"Tao rủ mày đi xem bóng rổ chứ có phải đi giết người cướp của gì đâu mà cái mặt mày căng thế."
"Tự dưng mày rủ tao đi xem bóng rổ. Mà sao bảo có chuyện cần nói cơ mà, chỉ là vụ mày bị bố tịch thu xe thôi à, chỉ thế thôi à? Thằng chó này, mày trêu ngươi tao đấy à, bắt tao vượt nắng vượt gió đến tận khoa kỹ thuật tìm mày chỉ vì cái chuyện này thôi ấy hả? Tao đ** thấy ok tí nào. Nếu không còn chuyện gì nữa thì thả tao về ngủ. Mày lấy cái xe mượn bạn chở tao về đi." - Tôi tuôn ra một tràng, mặt thằng Thaen biến sắc.
"Ấy Peem, tao không trêu mày cũng không chọc mày đâu, tao có chuyện cần nói thật mà." - Cái mồm nó liến thoắng một hồi, đoạn bình tĩnh tại nó gãi đầu gãi tai: "Để tao nghĩ một lát đã... nên nói như nào nhỉ vì chuyện nó cũng xảy ra lâu lâu rồi nhưng tao không biết nên nói với chúng mày như nào. Không phải tao không muốn nói đâu, chỉ là tao không biết nên bắt đầu như nào. Chỉ cần nghĩ đến việc phải kể chuyện này ra cũng đủ mệt chết tao, mà không kể thì tao bứt rứt không chịu được. Stress lắm. Vậy nên tao quyết định sẽ nói cho mày đầu tiên."
"Mày chọn đúng người rồi đấy. Tao luôn sẵn sàng nghe bất cứ chuyện gì, không đánh giá nhưng nhất định sẽ có góp ý." - Tôi đùa đùa, vừa nói vừa lấy ống hút chọc nhựa chọc tay nó. Tôi không muốn bầu không khí thêm căng thẳng nên muốn làm nó cười. Nó hít một hơi thật sâu như để lấy thêm động lực cho bản thân. Thế rồi nó phun ra một câu mà khiến tôi chỉ muốn cạch mặt, cắt cổ nó ngay lập tức. Nó nói:
"Tao muốn đưa mày đi gặp người yêu mới của tao."
Ha:)
Thằng quỷ, thế mà tao còn tưởng chuyện gì to tát, làm như sắp chết đến nơi. Có mỗi chuyện giới thiệu người yêu. Tao phá cho mày khỏi yêu đương gì luôn nhá. Uổng công tao đã lo lắng bao nhiêu, trả lại đây!!!!!!
Thaen là một "đàn anh" đấy, chắc do vậy nên các em khóa dưới quen mặt. Nhìn bên ngoài dễ gần, hay đùa giỡn thế thôi nhưng nó đã chọn làm "đàn anh" của khoa Kỹ Thuật, một khoa nổi tiếng với chương trình SOTUS đáng sợ chẳng khác nào bạn đang tham gia quân đội với những quy định vô cùng ngặt nghèo dành cho các tân sinh viên.
* Các bạn ai đã xem bộ phim SOTUS chắc cũng biết cái chương trình này và cách mà các anh chị khóa trên chào đón các em tân sinh viên như nào rồi ha. Nguyên văn tác giả dùng từ "พี่ว๊าก", do không thấy có từ tương đương trong tiếng Việt hoặc tiếng Anh nên mình đã dịch là đàn anh. Đặc điểm của "đàn anh, đàn chị" này là sẽ vô cùng hung dữ nên mấy bé năm nhất thấy mặt Thaen là nhường bàn ngay luôn đó.
"Chốt lại là mày đưa người yêu về nhà bị bố mày bắt được, nên ông ấy mới tịch thu chìa khóa xe và mày khỏi lái luôn."
"Yes"
" Ôi dời ơi..."
Tôi há miệng định nói tiếp gì đó nhưng chẳng có từ ngữ nào được lọt ra như thể có cái gì đang chặn trong cổ họng và làm tôi tức ngực. Thaen nhét miếng dưa chuột vào cái mồm đang há hốc của tôi đồng thời lấy tay đẩy cằm tôi lên. Tôi ngay lập tức đẩy tay nó ra khỏi mặt tôi với sự ghét bỏ cùng cực, đừng có động chạm tao! Bỏ cái tay dơ bẩn của mày ra ngay!
Tao kiên nhẫn ngồi nghe cả chục phút, gồng mình băng rừng lội suối qua đây chỉ để nhận được câu chuyện hết sức vớ vẩn này ấy hả? Thằng chó, trả thời gian lại cho tao. Mày đúng là không được cái nước dưa gì.
Từ khi tôi vô phúc phải làm bạn với Thaen, tính đến nay cũng đã 1 thập kỷ. Điều đó đồng nghĩa với việc chúng tôi hiểu bản tính của nhau, thậm chí thân thiết với cả gia đình của đối phương. Nên tôi biết rõ nhà thằng Thaen rất chiều nó, đến cái mức mà nếu nó ra đường chọc cho chó cắn thì lỗi chắc chắn thuộc về con chó. May mắn làm sao lớn lên trong sự chiều chuộng vô lối ấy nhưng nó vẫn trở thành một đứa tử tế, không báo đời. Bố mẹ chưa từng to tiếng với nó dù chỉ một câu, nó muốn gì là được nấy. Muốn làm gì thì làm, muốn học gì thì học. Lôi thôi lếch thếch thế nào bố mẹ cũng chưa bao giờ cằn nhằn nó. Hai bác chỉ có duy nhất một yêu cầu với Thaen: không được đưa người yêu về nhà. Dẫn nhau về condo, khách sạn hay resort gì thì tùy nhưng tuyệt đối không được đưa về nhà.
Thẳng Thaen từng than thở nhà nó rất là cổ hủ, đặc biệt là chuyện có người yêu. Phải kết hôn rồi mới được đưa về nhà ngủ. Thaen trước nay không hề có vấn đề gì với chuyện này, rất vui vẻ hợp tác thế mà đột nhiên sao nó lại làm ra chuyện trái ý phụ huynh vậy.
"Tao cũng không thể đứng về phía mày. Mày điên rồi à, biết rõ là điều cấm mà còn đưa người yêu về làm gì?"
"Mày đừng vội dạy dỗ tao được không? Bị bố cằn nhằn tao cũng mệt mỏi lắm rồi. Đây là thời đại nào rồi Peem, sao phải cấm đoán chứ. Tao cũng lớn rồi. Hồi tao 10 tuổi bị cấm đã đành."
Thẳng Thaen nói với giọng khó chịu rồi nhặt miếng thịt gà từ trong bát canh ra bằng tay không mà không thèm đếm xỉa đến ánh mắt của những người xung quanh, không thèm giữ hình tượng tí nào luôn. Với tư cách là một người bạn, tôi thấy thằng Thaen có vẻ ngoài vô cùng ưa nhìn. Nói ra thì hơi gai mồm nhưng phải khen là nó đẹp trai thật. Từ lúc có ký ức và sống đến nay 20 năm, tôi đã từng gặp rất nhiều người có ngoại hình sáng sủa nhưng thằng Thaen vẫn luôn nằm trong top 3 của tôi. Vị trí này có đôi lúc hơi lung lay, ví như lúc này khi nó đang ngồi trước mặt tôi nhai thịt gà chóp chép.
Hồi cấp 3 thằng Thaen từng làm mẫu ảnh, còn từng làm VJ, quay quảng cáo hay thậm chí đóng cả MV. Nhưng từ lúc vào đại học là nó bỏ hết vì nó bảo nó chưa bao giờ nghĩ một cách nghiêm túc về việc vào giới giải trí. Có người mời thì nó làm thôi, cũng vui đấy nhưng nó không yêu thích công việc đến mức ấy.
Điều quan trọng là giờ đây nó dành thời gian để làm những việc (khác) mà nó cho là đặc biệt. Đến mức mà tôi còn sợ một ngày nào đó nó sẽ tẩu hỏa nhập ma. Dù nó có đi nhậu nhẹt đàm đúm đến suốt đời tôi cũng không có ý kiến nhưng chuyện không thể ngờ này có thể xảy ra ư?
"Nói thật với mày, tao cũng không biết bây giờ tao nên đồng cảm hay khen mày hay cười mày nữa. Thế sáng nay mày đi học kiểu gì?"
" Bắt xe ôm chứ còn sao, mất của tao 2 lít đấy, mệt chết tao."
"Đáng đời, vì mày xứng đáng. Tao không nói là bố mẹ mày đúng nhưng mày đã đồng ý với 2 bác chuyện này rồi mà. Sao tự dưng lại phạm quy? Bố mẹ vẫn còn chu cấp cho mày là phúc lắm rồi đấy. Rồi sao mà mày lại nghĩ đến chuyện dẫn người yêu về nhà chọc điên bố mẹ mày vậy, cái khách sạn ruột của mày hôm ấy đóng cửa à? Hay là sao?" - Tôi cười nó với vẻ thương cảm đoạn với tay nhón miếng gà trong đĩa của nó lên ăn.
"Vì lần này tao rất thật lòng, còn tính đến chuyện cưới xin thế nên tao mới dẫn về giới thiệu với gia đình. Mà thằng Then nó hớt lẻo với bố tao trước. Mẹ, nói đến lại thấy bực. Nó chẳng biết điều gì cả." Then là anh trai của Thaen - con nhà người ta trong truyền thuyết. Nếu có thời gian tôi sẽ kể cho các bạn về anh Then sau, còn bây giờ phải nói cho rõ ràng chuyện của thằng Thaen đã.
" Gớm! Cưới cái gì, mơ à. Mày mới học năm 2 thôi, ai mà chịu lấy mày chứ. Vớ va vớ vẩn!"
" Năm 2 thì làm sao? Tao 20 rồi, đủ tuổi rồi kết hôn rồi. Có đầy đủ quyền và nghĩa vụ của một công dân, sao lại không thể kết hôn? Các cụ ngày xưa còn lấy nhau từ 14 15 tuổi kia kìa."
" Vì tuổi thọ của các cụ ngày xưa ngắn, sức đề kháng không tốt như thời nay nên cần phải nhanh chóng sinh con đẻ cái để có người phụ việc trong gia đình. Còn mày vì lý do gì mà cần cưới sớm, mày định quy tiên năm 30 à?"
" Không biết nữa, nhưng tao yêu bạn ấy, muốn cưới bạn ấy. Hai người yêu nhau, còn cần phải có lý do gì nữa sao?"
" Thaen, tao nghĩ mày bị dính bùa rồi." - Tôi có nên dắt nó đến nhờ thầy không.
" Peem, tao nghiêm túc đấy. Lần này tao thật lòng." - Thằng Thaen nói với giọng không thể nghiêm túc hơn.
" Ờ, tao tin mày thật lòng. Ai mày cũng thật lòng." - Tôi cười, xúc một miếng thịt vào miệng. Đồ ăn trong nhà ăn khoa Kỹ thuật ngon thật, nếu không vì đám mồm chó cộng với việc nó quá xa chỗ tôi thì chắc tôi sẽ cắm cọc ở đây mỗi ngày.
"Thằng chó, mấy người trước không giống. Ý tao là tao rất yêu bạn ấy, tao yêu bạn ấy thật đấy!"
Thaen lèm bèm, cố gắng giải thích tình yêu của nó cho tôi nghe còn tôi cứ cho giọng nó từ tau này qua tai kia.
"Ờ quên không hỏi, thằng Q sao không đi cùng mày?" - Ô hổ, sao mày không hỏi sang luôn chuyện chúng ta sẽ như thế nào sau khi tốt nghiệp đi.
"Không biết, chắc đi ăn với người yêu chăng."
"Người yêu á? Ai? Có phải người cũ không?"
"Người cũ thứ N, giống mày đó, chỉ giỏi làm người khác đau lòng. Đúng là lũ chó má." - Thaen bật cười, vừa cười vừa làm dấu like hướng về phía tôi.
"Mày cứ nói quá. Tao đã làm làm người ta đau lòng lúc nào, ở đâu, thế nào, có bằng chứng không? Đừng chỉ nói không. Tao có nhiều người cũ đơn giản vì tao bước tiếp nhanh, người như thế không thể tính là người xấu được." - Thaen trưng ra bộ mặt vô cùng đáng phét, muốn bấu cho một phát. Tôi trả lại nó vẻ mặt chán chẳng buồn nói với cái sự tự sướng quá đà của nó, thật muốn hất bát canh này vào mặt nó ghê.
"Mà thằng Q đúng tệ thật, nó vẫn chưa chia tay mà đúng không? Giờ lại đi với người khác. Tao biết ngay chị Jane không giữ được chân nó đâu mà."
Hẳn mọi người đang thắc mắc chị Jane là ai đúng không? Chị Jane là người yêu thằng Q, vậy thì Q là ai. Nó lại là một nhân vật được địa ngục gửi lắm lên làm bạn với tôi đây. Nhóm tôi có tất cả 5 nhóc: tôi, thằng Thaen, thằng Q, thằng Pun và thằng Chen. Chơi với nhau từ lớp 7 đến giờ.
Chắc chẳng cần phải nói rằng ở thời điểm hiện tại chúng tôi thân nhau đến mức độ nào. Dù có thương yêu nhau hay không thì chúng tôi cũng đã thề với nhau là sẽ không tách nhóm. Thế nên cả nhóm đã quyết tâm thi vào cùng một trường đại học. May mắn sao địa ngục vẫn chưa có ý định chia cách chúng tôi nên tất cả chúng tôi đều đỗ cùng trường đúng như nguyện vọng.
Thằng Thaen vào khoa kỹ thuật, thằng Chen học nha khoa, thằng Q với tôi thì cùng học mỹ thuật còn thằng Pun chọn khoa học chính trị vì nó muốn sau này trở thành thủ tướng.
Thế nhưng sau khi vào đại học, chúng tôi để có nhóm bạn mới, tiếp xúc với một môi trường mới nhưng chúng tôi vẫn hẹn nhau vào mỗi cuối tuần hoặc nếu có thể thì sẽ cố gắng gặp nhiều hơn. Nhưng đó là câu chuyện không thể thành hiện thực. Vì mỗi đứa đều bận sấp mặt với bài vở đặc biệt là thằng Chen.
Còn tôi với thằng Q thấy mặt nhau mỗi ngày đến nay cũng được 8 năm rồi. Đến mức mà tôi đã phát ngán cái bản mặt nó rồi. Đám bạn cùng khoa hay trêu chúng tôi trông như vợ chồng vì lúc nào cũng dính lấy nhau. Vợ chồng thật có khi còn chẳng ở bên nhau nhiều như tôi với thằng Q. Thằng Pun còn từng bảo trông tôi với Q như thần Rama với nữ thần Sita hiện thế. Thế nên mới dính nhau vậy.
Nếu đó là sự thật, nếu cuộc đời tôi phải chịu cảnh phải ở bên một người như thằng Q, tôi thà để Ravana ăn thịt ngay từ giây phút đầu tiên.
*Thần Rama và nữ thần Sita là một cặp vợ chồng và là nhân vật trong sử thi Hindu.
* Ravana là vị vua rakshasa nhiều đầu của đảo Lanka, đồng thời là nhân vật phản diện chính trong sử thi Ramayana của đạo Hindu.
"Nói thì hay lắm, tao thấy mày còn hơn cả nó đấy." - Tôi đặt cái đĩa sạch bách xuống cùng với miếng cơm đã yên vị trong miệng, sau đó vớ lấy cốc nước uống một ngụm lớn. Ha, no căng bụng, chương trình tiếp theo, căng da bụng chùng da mắt.
"Nhưng tao chưa bao giờ một chân đạp 2 thuyền, mày cũng biết mà. Tao bên ai là chỉ có người đó. Còn lúc độc thân thì không tính, nói chuyện với ai cũng được."
Nghe giọng có vẻ không đáng tin nhưng tôi xin lấy bản thân ra đảm bảo những điều nó nói là sự thật. Trông bên ngoài thằng Thaen có vẻ là người lông bông, lăng nhăng nhưng thật sự là khi ở bên ai nó chỉ qua lại với người đó. Chẳng qua là mỗi lần yêu đương đều không lâu dài và nó cũng không để mình độc thân quá lâu. Kể từ khi vào thời kỳ dậy thì và có người yêu đầu tiên từ hồi lớp 8 cho đến nay tôi chưa từng thấy bạn mình độc thân quá 2 ngày bao giờ.
"Thôi mày đừng nói nữa kẻo lại mất bữa cơm gà của tao. Tao sợ cứ ngồi nghe mày tự tâng bốc mình thế này tao nôn ra mất. Thế thứ 6 này sao đây, thằng Chen nói sao?"
Tôi đang nói đến người bạn học nha khoa với lịch học dày hơn cả lịch yêu (hai thằng khỉ Thaen với Q chỉ là con tép khi đứng trước bác sĩ Fanda). Nếu muốn hẹn nó đi nhậu phải hẹn trước cả kiếp. À đấy, tôi quên mất Fanda là biệt danh mà thằng Pun đặt cho thằng Chen, nghe đáng yêu, kawaii, vibe Nhật Bản những mà ý nghĩa của nó chỉ chó má cực kỳ. Nếu bạn biết về thằng Chen nhiều hơn sẽ thấy cái biệt danh này hợp với nó vô cùng.
"Kiểu thằng Chen á dù cho có không rảnh thì nó cũng sẽ quyết đi cho bằng được, có khi còn đang đến từng ngày ấy chứ."
"Mày đã nói chuyện với nó chưa?" - Tôi phải hỏi lại cho chắc, cái thằng này thích nghĩ thay người ta lắm.
"Ờm tao mới ib nó tối qua, à Peem chiều mày có tiết đúng không ế i uông a á ai at" - Ờ... có ai hiểu nó đang nói cái gì không. Mày nuốt nhai nuốt đi rồi nói cũng được mà không lại nghẹn chết thì phiền đến tao,
" Nói từ từ, tao không vội mà."
Nhưng có vẻ thằng Thaen thì rất vội, vội đến mức nó ăn từng miếng thật to, có cả mấy thớ thịt gà bay ra khỏi mồm nó. Nó đẹp trai thật đấy cơ mà ăn uống bất lịch sự thế này, trông thật chẳng ra làm sao.
Khi đã nhét hết được đống đồ ăn vào bụng, nó hạ đĩa để chồng lên đĩa của tôi rồi cũng với cốc nước uống một ngụm lớn. Và nhai đá rôm rốp, mẹ cái thằng chết dẫm! Tao ê hết cả răng rồi, ngưng đi!
"Mày muốn đi xem tao tập bóng không?"
"Tao muốn mày dừng nhai đá lại trước đã. Tao nổi hết da gà rồi."
Thằng Thaen lại cười hề hề, rướn cái mặt lại sát rạt khiến tôi giật cả mình. Đương nhiên tôi không phải giật mình vì cái bản mặt nó đang gần sát mặt tôi, cái kiểu đùa dai chọc điên này của thằng Thaen tôi đã quen lắm rồi. Tôi ớn người vì tiếng răng ma sát với đá lạnh cơ.
Phần nữa là tôi khác ngạc nhiên khi thằng Thaen lại rủ tôi đi xem nó chơi bóng. Năm thì mười họa, nó có bao giờ rủ tôi đi xem nó làm này làm kia đâu đâu nên tôi chưa bao giờ có cơ hội quen biết với bất kỳ đàn anh đàn em nào trong khoa kỹ thuật của nó. Trái ngược với đó, thằng Thaen gần như quen biết hết khoa mỹ thuật của tôi. Ngay cả chú bảo vệ, cô lao công, thậm chí con cún hay lượn chơi quanh khoa tôi thằng Thaen cũng từng chọc qua. Nhưng điều quan trọng, thằng Thaen là thành viên của đội bóng đá trường sao hôm nay nó lại đổi qua đấu bóng rổ nhỉ?
"Sao cái mặt mày lại như thế?" - Nó cười, chọc chọc mấy viên đá trong cốc như để tuyển chọn xem em nào sẽ được vào mồm tiếp theo.
"Tao rủ mày đi xem bóng rổ chứ có phải đi giết người cướp của gì đâu mà cái mặt mày căng thế."
"Tự dưng mày rủ tao đi xem bóng rổ. Mà sao bảo có chuyện cần nói cơ mà, chỉ là vụ mày bị bố tịch thu xe thôi à, chỉ thế thôi à? Thằng chó này, mày trêu ngươi tao đấy à, bắt tao vượt nắng vượt gió đến tận khoa kỹ thuật tìm mày chỉ vì cái chuyện này thôi ấy hả? Tao đ** thấy ok tí nào. Nếu không còn chuyện gì nữa thì thả tao về ngủ. Mày lấy cái xe mượn bạn chở tao về đi." - Tôi tuôn ra một tràng, mặt thằng Thaen biến sắc.
"Ấy Peem, tao không trêu mày cũng không chọc mày đâu, tao có chuyện cần nói thật mà." - Cái mồm nó liến thoắng một hồi, đoạn bình tĩnh tại nó gãi đầu gãi tai: "Để tao nghĩ một lát đã... nên nói như nào nhỉ vì chuyện nó cũng xảy ra lâu lâu rồi nhưng tao không biết nên nói với chúng mày như nào. Không phải tao không muốn nói đâu, chỉ là tao không biết nên bắt đầu như nào. Chỉ cần nghĩ đến việc phải kể chuyện này ra cũng đủ mệt chết tao, mà không kể thì tao bứt rứt không chịu được. Stress lắm. Vậy nên tao quyết định sẽ nói cho mày đầu tiên."
"Mày chọn đúng người rồi đấy. Tao luôn sẵn sàng nghe bất cứ chuyện gì, không đánh giá nhưng nhất định sẽ có góp ý." - Tôi đùa đùa, vừa nói vừa lấy ống hút chọc nhựa chọc tay nó. Tôi không muốn bầu không khí thêm căng thẳng nên muốn làm nó cười. Nó hít một hơi thật sâu như để lấy thêm động lực cho bản thân. Thế rồi nó phun ra một câu mà khiến tôi chỉ muốn cạch mặt, cắt cổ nó ngay lập tức. Nó nói:
"Tao muốn đưa mày đi gặp người yêu mới của tao."
Ha:)
Thằng quỷ, thế mà tao còn tưởng chuyện gì to tát, làm như sắp chết đến nơi. Có mỗi chuyện giới thiệu người yêu. Tao phá cho mày khỏi yêu đương gì luôn nhá. Uổng công tao đã lo lắng bao nhiêu, trả lại đây!!!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro