Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế
Chương 17
Không Bạch Xích Tố
2024-08-04 12:32:17
‘’Tôi muốn mười phần ăn. Đây là hai mươi tinh hạch." Ông chủ không chút do dự lấy tinh hạch từ trong túi ra đưa cho Biên Duyên. Mười phần ăn này dùng để chiêu đãi bữa tối cho Tiểu Huy và những người bạn khác cùng hắn đi săn thú biến dị, bọn họ nhất định sẽ rất thích.
“Cảm ơn đã chiếu cố, ăn ngon lại đến.” Biên Duyên cười đem mười hộp gà kho nấm cơm đóng gói xong đưa ra, xem ra ông chủ sau này sẽ trở thành khách hàng lớn của cô a! "Yên tâm, ngày mai tôi sẽ trở lại." Ông chủ nhận lấy túi cười rạng rỡ, chỉ cần xe đồ ăn còn mở nhất định sẽ không bỏ lỡ mỗi bữa ăn ở đây, dù sao hiện tại cuộc sống cũng đang dần ổn định, cải thiện chất lượng cuộc sống một chút chắc cũng không tệ.
Hơn nữa, so với thú biến dị cấp cao, đồ ăn này thật sự là vừa bổ vừa rẻ, so với trên đường ăn cao lương mỹ vị giá tiền đó ở xe đồ ăn này ăn nửa tháng, hương vị cũng không tệ lắm.
Nhìn bóng lưng nhảy nhót rời khỏi của ông chủ, Biên Duyên biết mấy chục suất còn lại không lo không bán được.
Quả nhiên như vậy, ông chủ trở về vì thể hiện sự biết ơn đã tặng ông chủ bên cạnh một miếng thịt, ông chủ bên cạnh cũng gấp không chờ được chạy về phía sạp hàng của Biên Duyên. Ban đầu ông ấy còn cảm thấy cái ông bán thịt này thật keo kiệt nhưng ăn một miếng xong, ông ấy lại cảm thấy người ta rất hào phóng, dù sao món ngon như vậy ông ấy không nỡ cho người khác ăn đâu.
Thực ra cũng không phải ông chủ này hào phóng, mà là ông ấy nể mặt Biên Duyên tặng ông ấy hai suất nên quảng cáo hộ, cũng coi như là trả lại một phần ân tình nho nhỏ, hơn nữa cũng hi vọng bà chủ xe bán đồ ăn ngon nể tình chuyện này, về sau cho ông ấy đặt trước, ông ấy có thể dự liệu được sau này xe bán đồ ăn sẽ đắt hàng đến mức nào.
Cứ như vậy người ở gần sạp hàng người này truyền người kia.
Hơn nữa vì giúp người mình quen biết đều có thể ăn được món ngon giá thành hợp lý, lời đồn lặng lẽ truyền khắp xung quanh.
Chưa qua bao nhiêu lâu bảng hiệu của Biên Duyên đã được dọn trong ánh mắt ngờ nghệch của mấy nhà xung quanh, bởi vì các chủ quán ban đầu chỉ muốn giúp thúc đẩy tiêu thụ mua một suất về ăn thử, nếm xong một miếng cơ bản đều chạy lại mua, hơn nữa còn kéo cả bạn tốt xung quanh.
Vì vậy mấy chủ cửa hàng xung quanh xe bán đồ ăn nhìn Biên Duyên mới mở bán chưa đến hai tiếng đồng hồ đã dọn hàng, rõ ràng đồ đắt như vậy, hơn trăm suất lại bị đám ngốc nghếch mua hết vô cùng nhanh.
“Cảm ơn đã chiếu cố, ăn ngon lại đến.” Biên Duyên cười đem mười hộp gà kho nấm cơm đóng gói xong đưa ra, xem ra ông chủ sau này sẽ trở thành khách hàng lớn của cô a! "Yên tâm, ngày mai tôi sẽ trở lại." Ông chủ nhận lấy túi cười rạng rỡ, chỉ cần xe đồ ăn còn mở nhất định sẽ không bỏ lỡ mỗi bữa ăn ở đây, dù sao hiện tại cuộc sống cũng đang dần ổn định, cải thiện chất lượng cuộc sống một chút chắc cũng không tệ.
Hơn nữa, so với thú biến dị cấp cao, đồ ăn này thật sự là vừa bổ vừa rẻ, so với trên đường ăn cao lương mỹ vị giá tiền đó ở xe đồ ăn này ăn nửa tháng, hương vị cũng không tệ lắm.
Nhìn bóng lưng nhảy nhót rời khỏi của ông chủ, Biên Duyên biết mấy chục suất còn lại không lo không bán được.
Quả nhiên như vậy, ông chủ trở về vì thể hiện sự biết ơn đã tặng ông chủ bên cạnh một miếng thịt, ông chủ bên cạnh cũng gấp không chờ được chạy về phía sạp hàng của Biên Duyên. Ban đầu ông ấy còn cảm thấy cái ông bán thịt này thật keo kiệt nhưng ăn một miếng xong, ông ấy lại cảm thấy người ta rất hào phóng, dù sao món ngon như vậy ông ấy không nỡ cho người khác ăn đâu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thực ra cũng không phải ông chủ này hào phóng, mà là ông ấy nể mặt Biên Duyên tặng ông ấy hai suất nên quảng cáo hộ, cũng coi như là trả lại một phần ân tình nho nhỏ, hơn nữa cũng hi vọng bà chủ xe bán đồ ăn ngon nể tình chuyện này, về sau cho ông ấy đặt trước, ông ấy có thể dự liệu được sau này xe bán đồ ăn sẽ đắt hàng đến mức nào.
Cứ như vậy người ở gần sạp hàng người này truyền người kia.
Hơn nữa vì giúp người mình quen biết đều có thể ăn được món ngon giá thành hợp lý, lời đồn lặng lẽ truyền khắp xung quanh.
Chưa qua bao nhiêu lâu bảng hiệu của Biên Duyên đã được dọn trong ánh mắt ngờ nghệch của mấy nhà xung quanh, bởi vì các chủ quán ban đầu chỉ muốn giúp thúc đẩy tiêu thụ mua một suất về ăn thử, nếm xong một miếng cơ bản đều chạy lại mua, hơn nữa còn kéo cả bạn tốt xung quanh.
Vì vậy mấy chủ cửa hàng xung quanh xe bán đồ ăn nhìn Biên Duyên mới mở bán chưa đến hai tiếng đồng hồ đã dọn hàng, rõ ràng đồ đắt như vậy, hơn trăm suất lại bị đám ngốc nghếch mua hết vô cùng nhanh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro