Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế
Chương 26
Không Bạch Xích Tố
2024-08-04 12:32:17
Xem ra việc hôm nay cô đi mua nấm biến dị đã truyền khắp xung quanh rồi.
Nhìn ánh mắt của người xung quanh, Biên Duyên nhếch miệng gọi An An về, nếu đã không ai dám tiến lên vậy thì bọn họ vừa hay có thể ăn bữa trưa luôn.
Hai anh em nhà họ Tăng cũng được cô gọi qua, gà om tối qua và nấm chiên vừa rồi đều khiến người ta có ấn tượng sâu sắc, vì vậy nhìn mẹ mình bận rộn đón khách, Tăng Dương Húc dẫn em trai cùng An An lên xe.
Trẻ con không giống người lớn, sau khi bày đồ ăn ra mặc dù bọn chúng khó hiểu vì sao lại là màu này, nhưng trong không khí lan tỏa mùi thơm của nước sốt khiến người ta rất thèm ăn, mang tâm lý tò mò ăn một miếng, đũa trong tay mấy đứa trẻ chưa từng dừng.
Nhìn mấy đứa trẻ ăn đến vui vẻ, Biên Duyên vừa định ngồi xuống liền nghe thấy tiếng gõ cửa sổ.
“Bà chủ, tôi lấy suất ăn đã đặt.” Khuôn mặt tươi cười quen thuộc của ông chủ bán thịt xuất hiện ở ô cửa bán hàng.
“Xem ra ông chủ hôm nay lại là người đầu tiên thưởng thức rồi.” Nhìn người đàn ông bên ngoài, ý cười trong đáy mắt Biên Duyên chân thành hơn, xem ra lại nợ ông chủ này một nhân tình, dù sao xung quanh nhiều người như vậy đều biết cô mua nấm biến dị, ông chủ bán thịt không thể nào không biết.
“Với tay nghề của bà chủ tôi rất tin tưởng.” Ông chủ bán thịt cười nói, ông ấy không cảm thấy người phụ nữ trước mặt này dám làm điều gì quá đáng.
“Hôm nay đương nhiên sẽ không khiến anh thất vọng, hơn nữa sau này chỉ cần xe bán đồ ăn của tôi còn mở, cho dù anh có đặt trước không tôi đều để phần đồ ăn cho anh.” Biên Duyên đưa hộp cơm được đóng gói đầy ự qua, vẻ mặt có sự kiên quyết nói được làm được.
“Đây là cô nói đấy nhé, sau này tôi cũng không cần sáng sớm chạy đến đặt trước nữa, buổi trưa mỗi ngày để lại cho tôi mười hộp là được.” Ông chủ bán thịt nghe xong vui mừng, tốt quá đi.
“Nhất định như vậy, với lại hai hôm nay có bán thịt gì?” Biên Duyên cười đáp, ngày mai dùng xong cô phải tiếp tục đi mua nguyên liệu.
“Cô muốn thịt gì, biến dị thú cấp một có thể nói trước với tôi, đầu ngày tôi đi bắt thịt tươi cho cô.” Nghe xong ông chủ vỗ ngực, với một tiểu đội có tiến hóa giả cấp ba như đám tiểu Huy thì bắt biến dị thú cấp một không hề vất vả.
Nhìn ánh mắt của người xung quanh, Biên Duyên nhếch miệng gọi An An về, nếu đã không ai dám tiến lên vậy thì bọn họ vừa hay có thể ăn bữa trưa luôn.
Hai anh em nhà họ Tăng cũng được cô gọi qua, gà om tối qua và nấm chiên vừa rồi đều khiến người ta có ấn tượng sâu sắc, vì vậy nhìn mẹ mình bận rộn đón khách, Tăng Dương Húc dẫn em trai cùng An An lên xe.
Trẻ con không giống người lớn, sau khi bày đồ ăn ra mặc dù bọn chúng khó hiểu vì sao lại là màu này, nhưng trong không khí lan tỏa mùi thơm của nước sốt khiến người ta rất thèm ăn, mang tâm lý tò mò ăn một miếng, đũa trong tay mấy đứa trẻ chưa từng dừng.
Nhìn mấy đứa trẻ ăn đến vui vẻ, Biên Duyên vừa định ngồi xuống liền nghe thấy tiếng gõ cửa sổ.
“Bà chủ, tôi lấy suất ăn đã đặt.” Khuôn mặt tươi cười quen thuộc của ông chủ bán thịt xuất hiện ở ô cửa bán hàng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Xem ra ông chủ hôm nay lại là người đầu tiên thưởng thức rồi.” Nhìn người đàn ông bên ngoài, ý cười trong đáy mắt Biên Duyên chân thành hơn, xem ra lại nợ ông chủ này một nhân tình, dù sao xung quanh nhiều người như vậy đều biết cô mua nấm biến dị, ông chủ bán thịt không thể nào không biết.
“Với tay nghề của bà chủ tôi rất tin tưởng.” Ông chủ bán thịt cười nói, ông ấy không cảm thấy người phụ nữ trước mặt này dám làm điều gì quá đáng.
“Hôm nay đương nhiên sẽ không khiến anh thất vọng, hơn nữa sau này chỉ cần xe bán đồ ăn của tôi còn mở, cho dù anh có đặt trước không tôi đều để phần đồ ăn cho anh.” Biên Duyên đưa hộp cơm được đóng gói đầy ự qua, vẻ mặt có sự kiên quyết nói được làm được.
“Đây là cô nói đấy nhé, sau này tôi cũng không cần sáng sớm chạy đến đặt trước nữa, buổi trưa mỗi ngày để lại cho tôi mười hộp là được.” Ông chủ bán thịt nghe xong vui mừng, tốt quá đi.
“Nhất định như vậy, với lại hai hôm nay có bán thịt gì?” Biên Duyên cười đáp, ngày mai dùng xong cô phải tiếp tục đi mua nguyên liệu.
“Cô muốn thịt gì, biến dị thú cấp một có thể nói trước với tôi, đầu ngày tôi đi bắt thịt tươi cho cô.” Nghe xong ông chủ vỗ ngực, với một tiểu đội có tiến hóa giả cấp ba như đám tiểu Huy thì bắt biến dị thú cấp một không hề vất vả.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro