Xử Lý Vạn Nhân Mê Một Trăm Loại Phương Pháp
Xử lý Alpha (1)
Đông Thi Nương
2024-08-22 09:45:38
Wp: D301203
Chương 220: Xử lý Alpha (1) (đã beta)
“A Giác, trong chuyện này tôi cảm thấy cậu không thể trách Già Dư được, dù sao y vẫn còn nhỏ, còn rất nhiều chuyện vẫn chưa thể hiểu được, lần này y chỉ là không cẩn thận mà thôi. Bây giờ cậu cũng không sao rồi, vậy thì hãy tha thứ cho y đi. Đã mấy ngày rồi y không dám đến gặp cậu vì sợ cậu sẽ trách y... A Giác, cậu có đang nghe máy không? A Giác? A Giác?”
Thân Giác đem điện thoại di động bên tai lập úp lại, để lên giường, sau đó đứng dậy mở cửa sổ ra.
Bên ngoài, tuyết đang rơi, qua nửa tháng nữa chính là năm mới.
Cậu giương mắt nhìn về phía bông tuyết đang không ngừng rơi xuống, nhịn không được mà vươn tay ra ngoài cửa sổ.
Lại là một kiếp mới.
Từ lúc cậu tỉnh lại cũng đã qua được ba ngày. Ba ngày, cho đến hôm nay cậu mới nhận được cuốc điện thoại đầu tiên, là bạn tốt Sở Hách của cậu gọi đến. Có điều nội dung cuộc điện thoại cũng không phải lời quan tâm đến thương thế của cậu, mà lại muốn làm thuyết khách cho một người khác.
Kiếp này của Thân Giác không giống với những kiếp trước, ở nơi này, không chỉ phân ra giới tính nam và nữ, mà ở đây còn có ba loại giới tính lớn là Alpha, Beta và Omega.
Trong kiếp này, Alpha trời sinh đã chiếm được ưu thế, dù là trí lực hay thể lực, bọn họ vẫn luôn bẩm sinh là người lãnh đạo, được sinh ra là để thống lĩnh thế giới này, mỗi một người trong bọn họ đều là thiên chi kiêu tử, có điều nhân số Alpha lại không nhiều lắm.
Nếu nói Alpha là thiên chi kiêu tử, vậy thì Omega lại là hoa hồng được nuôi trong nhà ấm. Bọn họ thường có một khuôn mặt tuyệt mỹ, thân thể mềm mại, còn được ưu ái về khả năng sinh sản. Từ khi sinh ra bọn họ đã được người người chạy theo chiều chuộng, không một ai không thích Omega. Nhân số của họ lại còn ít hơn cả Alpha, quả thật là trân bảo của thế giới.
Còn Beta, kẹp giữa hai loại người kia lại càng giống như một người trong suốt, tuy nhân số của bọn họ là nhiều nhất, nhưng năng lực lại bình thường nhất, tựa như ong thợ làm việc không ngừng dù ngày hay đêm, còn bị ong chúa và ong đực đạp lên đỉnh đầu mà hưởng hết tài nguyên tốt nhất trên thế gian này.
Trong đó, Alpha và Omega đều có tin tức tố, bọn họ cũng có thể ngửi được mùi tin tức tố trên người đối phương, thậm chí còn vì thứ đó mà phát điên lên, rồi lại kết hợp với nhau, ở bên nhau.
Kiếp này, Thân Giác là một Beta nam, nhưng cậu cũng được coi là một Beta phi thường ưu tú trong xã hội. Chưa đến 30 tuổi đã ngồi lên vị trí tổng giám đốc của một công ty thời trang. Toàn bộ nhóm đổng sự đều rất vừa lòng với năng lực của cậu, thậm chí còn thường xuyên hẹn cậu đi đánh golf.
Ngoài ra, Thân Giác còn có một vị hôn phu là Alpha. Người ngoài nhìn vào đều thấy đây chính là chuyện cực kỳ may mắn. Thông thường thì Beta chỉ có thể kết hôn với một Beta khác, rất ít người có thể kết hôn với Alpha và Omega.
Thân Giác quen biết vị hôn phu Alpha của mình lúc đang học nghiên cứu sinh ở nước ngoài. Lúc đó, đối phương cực kỳ thưởng thức năng lực của Thân Giác, cho nên hai người đã lưu lại phương thức liên hệ của nhau. Dù cho sau này Thân Giác kết thúc việc học của mình ở nước ngoài, hai người vẫn không cắt đứt liên lạc sau khi cậu về nước. Hai năm trước đối phương cũng về nước, bọn họ lập tức xác định mối quan hệ. Vào năm ngoái, bọn họ cũng đã đính hôn.
Vốn dĩ hôn ước đã xác định sẽ tổ chức vào đầu năm sau, nhưng hiện tại, có lẽ cũng không cần phải cử hành nữa rồi.
Bởi vì sự xuất hiện của một người.
Người kia tên là Thương Già Dư, là một Omega, vào tháng sáu năm nay y được đưa đến bên cạnh Thân Giác. Thương Già Dư chính là đứa con của người phụ nữ ở bên cạnh ba của Thân Giác. Theo đạo lý thì y cùng Thân Giác không có chút quan hệ máu mủ nào, dù sao thì từ lúc Thân Giác còn rất nhỏ, ba cậu đã ly hôn rồi xuất ngoại, sau đó là hơn hai mươi năm vẫn chưa từng gặp mặt qua.
Rất có thể là vào năm này, bởi vì sau khi ba của Thân Giác kết hôn với mẹ của Thương Già Dư, lúc đang trên đường từ giáo đường về nhà đã xảy ra tai nạn xe cộ rồi qua đời, cho nên Thương Già Dư không còn bất kỳ thân thích nào trên đời này. Tuy ba của Thân Giác kết hôn ở nước ngoài, nhưng ông ta cùng mẹ của Thương Già Dư đều là người của Hoa Quốc, Thương Già Dư cũng vậy. Luật pháp của Hoa Quốc lại quy định rằng, Omega trước 20 tuổi không được phép sinh sống một mình, cần phải có người giám hộ, cho nên Thân Giác liền bị nhắm vào.
Những người kia suy xét đủ điều từ Thân Giác, cho rằng Thân Giác là Beta, sẽ không ngửi được tin tức tố của đối phương, cho nên sẽ không bị tin tức tố của Thương Già Dư ảnh hưởng mà làm ra loại chuyện không thể tha thứ được. Hơn nữa, với năng lực của bản thân Thân Giác, cậu có địa vị nhất định trong xã hội, chính là một người phi thường ưu tú. Họ nhận định rằng Thân Giác có năng lực làm người giám hộ của Thương Già Dư, vì vậy cậu cũng coi như là đủ tư cách để làm một người giám hộ.
Trên thực tế, Thân Giác căn bản còn không nhớ rõ diện mạo của ba mình. Ba cậu bất quá cũng chỉ vừa quen biết mẹ của Thương Già Dư được bảy ngày, liền kích động không chịu được mà kết hôn. Không ngờ ngày kết hôn cũng là ngày mình qua đời, vì vậy con chồng trước của vợ liền bị ném qua cho Thân Giác.
Đương nhiên, đám lão nhân quyết định hướng đi cho Thương Già Dư lại không cần biết Thương Già Dư có phải con chồng trước hay không, thậm chí, bọn họ vì an toàn của Thương Già Dư mà làm một cuộc kiểm tra toàn diện, kêu đến các loại Omega bất đồng để thử coi cậu có những hành vi gây thương tổn với Omega hay không.
Kết quả khiến cho mấy lão già kia cực kỳ vừa lòng, bọn họ lập tức đóng gói Thương Già Dư đưa đến cho cậu, lại nói cho Thân Giác rằng, chỉ cần cậu chiếu cố cho Thương Già Dư thật tốt, cậu liền có thể kế thừa một nửa tài sản của ba cậu, một nửa còn lại sẽ là của Thương Già Dư.
Bởi vì một buổi kết hôn, lại khiến cho Thân Giác và Thương Già Dư liên lụy với nhau.
Việc Thương Già Dư đến, đối với Thân Giác mà nói, đó hoàn toàn là một cơn ác mộng kinh hoàng.
Omega nam này, chỉ vừa ở chung với cậu trong thời gian vài tháng ngắn ngủi, y đã có thể mê đảo tất cả mọi người xung quanh Thân Giác dù cho đó là đồng nghiệp, bạn tốt, ngay cả vị hôn phu Alpha của cậu cũng như vậy.
Thậm chí, lý do xảy ra cuộc phẫu thuật khiến cậu đang ở bệnh viện lúc này, là bởi vì cậu bắt gặp Thương Già Du ngồi trên đùi vị hôn phu của mình, cậu cực kỳ tức giận, nhưng với giáo dưỡng tiếp thu từ nhỏ đến lớn khiến cậu không thể làm ra hành vi đánh Omega, ngược lại còn bị Thương Già Dư đẩy, khiến cậu ngã xuống cầu thang.
Hiện tại, một bên thái dương của Thân Giác nhiều hơn một miệng vết thương khoảng ba centimet, bác sĩ nói, nếu như lành lại thì vẫn lưu lại sẹo trên mặt. Cuộc phẫu thuật này khiến Thân Giác thức tỉnh, cho nên cậu cũng biết được sau lần này thì những chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Sau khi cậu xuất viện, Thương Già Dư sẽ nói xin lỗi với cậu. Tất cả mọi người cũng sẽ mong cậu tha thứ cho đối phương, ngay cả vị hôn phu Alpha kia của cậu cũng sẽ ngồi lại giải thích cho cậu nghe, vì ngày đó Thương Già Dư vấp ngã cho nên mới không cẩn thận mà ngồi lên đùi gã. Cũng vì tất cả mọi người đều khuyên bảo cậu, cho nên cuối cùng cậu đã tha thứ.
Nhưng tha thứ cũng đồng nghĩa với việc ác mộng sẽ tiếp diễn không ngừng.
Thương Già Dư không hề thu liễm, thậm chí còn càng thêm quá đáng, y tựa như một con hồ điệp, tùy ý bay múa trong thế giới của Thân Giác, câu dẫn bất kỳ người nào mà y muốn câu dẫn. Cuối cùng, vị hôn phu Alpha của cậu cũng đã bị câu đến trên giường của y, bọn họ trong phòng của Thân Giác ôm nhau, hôn nhau, còn không ngừng vuốt ve đối phương.
Lúc đó Thân Giác đang tăng ca ở công ty, có vẻ Thương Già Dư cảm thấy vẫn chưa đủ kích thích, cho nên liền gọi video qua cho Thân Giác, còn hỏi Thân Giác rằng.
“Anh ơi, em thật sự rất thích anh ấy. Anh nhường anh ấy lại cho em đi.”
Lúc đó, Thân Giác run rẩy cả người, nhưng công việc vẫn chưa hoàn thành, cậu chỉ có thể cúp điện thoại, tiếp tục tăng ca. Cho đến buổi sáng hôm sau mới kéo lê thân thể đầy mệt mỏi về nhà.
Từ huyền quan cho đến chân cầu thang đều đang rải rác quần áo của người khác, cậu dẫm lên quần áo tiến về phía phòng mình, thành công nhìn thấy hai người đang ngủ say trong đó.
Một người là Thương Già Du, một người là vị hôn phu Alpha của cậu.
Lần đó, Thân Giác thật sự nổi giận, đem cả hai người đuổi ra ngoài. Sau đó, khi đám lão già kia biết được chuyện thì tức giận cảnh cáo Thân Giác, nếu cậu cứ như vậy mà vứt bỏ Thương Già Dư thì tài sản ba cậu để lại, một phân tiền cậu cũng không được nhận.
Thân Giác cũng không để ý, cậu cũng không hiếm lạ gì tiền của ông ta. Thương Già Dư rời khỏi làm cho cuộc sống cậu khôi phục lại dáng vẻ yên bình vốn có. Đồng nghiệp của cậu sau khi biết chuyện Thương Già Dư và vị hôn phu Alpha của cậu ở bên nhau thì cũng không nhắc đến Thương Già Dư nữa, dù họ có lén gặp mặt sau lưng cậu thì cũng không liên quan gì đến cậu.
Mà sau nửa năm trôi qua, Thương Già Dư lại tìm tới cửa với khuôn mặt đầy nước mắt. Khi đó, Thương Già Dư khóc đến mức thoát lực, giáo dưỡng nhiều năm khiến cho Thân Giác không cách nào mặc kệ Thương Già Dư ngồi một mình ngoài cửa, cho nên cậu liền cho đối phương vào nhà.
Sau khi vào nhà, Thương Già Dư khóc lóc kể lể với Thân Giác rằng y bị bội tình bạc nghĩa, hiện tại không còn ai muốn giao du với y nữa, không ai muốn để ý đến y nữa. Ngay cả vị hôn phu cũ của Thân Giác, mấy tháng trước còn đang ân ân ái ái với y, hiện tại cũng vậy.
“Tại sao lại như vậy?” Thân Giác không ngờ Thương Già Dư cũng có một ngày như thế này.
Khuôn mặt kiều diễm tựa hoa hồng của Thương Già Dư chậm rãi nâng lên, thốt ra một cái tên, “Thương Diễn Vũ, tất cả đều là tại hắn, đều là hắn hại em.”
Thương Già Dư lải nhải, nói thật lâu Thân Giác mới hiểu được ý của y.
Thương Diễn Vũ trong miệng y chính là anh trai cùng cha khác mẹ của y, là một Alpha. Mười năm trước, có lời đồn rằng Thương Diễn Vũ đã chết, nhưng mấy tháng trước lại xuất hiện trở lại. Hắn biết được việc mẹ Thương Già Dư qua đời, cho nên mới chủ động về nước, hy vọng có thể chiếu cố em trai mình.
Nhóm lão già kia còn đang lo rằng không ai chịu chiếu cố Thương Già Dư, Thương Diễn Vũ đúng lúc xuất hiện khiến cho họ thở phào nhẹ nhõm. Sau khi xét nghiệm ADN, xác định hai người thật sự là anh em ruột thì bọn họ liền yên tâm đem Thương Già Dư đưa cho Thương Diễn Vũ.
Nhưng hết thảy chuyện này lại là một cơn ác mộng đối với Thương Già Dư.
Thương Diễn Vũ và Thương Già Dư có gương mặt cực kỳ giống nhau, dù cho mẹ của họ không phải cùng một người. Người anh trai Alpha chính là một người cực kỳ ưu tú, đi đến đâu cũng là người nổi bật nhất. Nếu đem hai anh em so với nhau, thì người anh giống như thái dương chói lòa, người em lại giống như ánh trăng nhu hòa, mặt trăng đứng trước mặt trời liền không thể sáng lên được.
Dần dà, những người bên cạnh Thương Già Dư đều bị Thương Diễn Vũ hấp dẫn đi mất, thậm chí ngay cả vị hôn phu Alpha trước kia của Thân Giác cũng vậy. Gã nói với Thương Già Dư: “Tôi cảm thấy em quá ngây thơ, tôi lại càng thích người kia có thể ngang bằng thực lực với tôi hơn.”
Cứ như vậy, Thương Già Dư bị vứt bỏ, Thương Diễn Vũ lại đang là người giám hộ của Thương Già Dư, theo lẽ thường thì hắn sẽ quản lý tiền của y. Mỗi ngày Thương Diễn Vũ chỉ cho Thương Già Dư đủ tiền cho việc ăn uống, điều này khiến cho Thương Già Dư quen thói ăn xài phung phí cảm thấy thập phần khó chịu, nhưng y lại không đấu lại đối phương, tất cả mọi người đều cho rằng Thương Diễn Vũ tốt bụng.
Y cùng đường bí lối, đành phải tìm đến Thân Giác, còn nói cho Thân Giác biết một bí mật động trời.
“Anh ơi, em sẽ chết mất. Bọn họ đã tính toán xong hết rồi, chỉ cần em vừa đủ hai mươi, bọn họ liền biến em thành một cỗ máy sinh sản, còn bắt ta phải sinh được ba đứa nhỏ. Thương Diễn Vũ hắn quá khôn ngoan, em không đấu lại hắn được, anh ơi, anh cứu em với.” Thương Già Dư thấy Thân Giác trong nhất thời không nói gì, trực tiếp quỳ xuống, vươn tay ôm lấy chân Thân Giác, “Anh ơi, em thật sự sẽ chết mất, em không muốn trở thành một cỗ máy chỉ biết sinh sản đâu.”
Thân Giác cau mày, một lúc lâu sau mới nói: “Vậy cậu có thể thử báo cho..”
Lời nói còn chưa dứt đã bị đánh gãy, Thương Già Dư cực kỳ kích động nói, “Chẳng lẽ anh không biết gia thế vị hôn phu cũ của anh lớn như thế nào sao? Gia đình bọn họ... Em sẽ không thành công, sau đó bọn họ sẽ nhốt em lại, ép em liên tục sinh con cho bọn họ.”
“Vậy cậu muốn như thế nào?” Thân Giác nhìn đối phương.
Thương Già Dư giơ tay lau đi nước mắt trên mặt, nở một nụ cười ngoan ngoãn, “Anh ơi, em muốn được ở bên cạnh anh, em sẽ sinh con cho anh, anh có thể vì em mà từ chức được không? Sau khi anh nghỉ việc thì chúng ta lập tức ra nước ngoài sống, đi đến nơi nào đó mà ngay cả bọn Thương Diễn Vũ cũng không cách nào tìm được. Lúc đó, sẽ không ai nhốt em lại rồi bắt em phải sinh con nữa. Chúng ta cũng không cần phải lo lắng về vấn đề tiền bạc đâu, chỉ cần em đủ hai mươi tuổi, Thương Diễn Vũ sẽ không thể quản tiền của em được nữa. Khi đó, chúng ta có thể chuyển tiền qua một tài khoản tiết kiệm khác là được.”
Thân Giác há miệng thở dốc, không biết nên nói gì cho phải, nhưng Thương Già Dư khi thấy cậu không nói lời nào thì lại bật khóc, thậm chí là vừa khóc vừa cởi quần áo ra, “Anh ơi, có phải anh chê em dơ bẩn không? Thật ra thì em vẫn chưa cho phép bọn họ chạm vào em đâu, em nói với họ rằng đến khi em đủ hai mươi tuổi em mới đồng ý làm loại chuyện kia. Cho nên anh ơi, em vẫn rất sạch sẽ mà, không thì anh có muốn kiểm tra thử xem kết của em không? Bây giờ anh có thể lập tức kiểm tra thử xem.”
Nghe nói trong cơ thể của mỗi một Omega đều có một cái kết, sau khi phá thân thì cái kết đó mới biến mất. Nhưng đối với một Beta như Thân Giác mà nói thì, cậu cũng chỉ là từng nghe nói qua mà thôi.
Các khóa sinh lý ở trường học của Beta và Alpha, Omega sẽ không giống nhau.
Thân Giác cản lại Thương Già Dư, “Không cần thiết, tôi tin cậu, chỉ là...” Cậu dừng lại một chốc, sau khi câu kế tiếp được nói ra, chuyện này có thể sẽ thay đổi cả vận mệnh của cậu. Nhưng cậu lại không muốn trơ mắt nhìn Thương Già Dư biến thành một cỗ máy sinh sản như vậy được, đương nhiên, có lẽ là trong lòng cậu cũng có chút tư tâm khi nghe một Omega nói sẽ nguyện ý sinh con cho cậu, “Chuyện từ chức của tôi sẽ cần một đoạn thời gian, cậu đợi tôi, được không?”
Thương Già Dư nghe được những lời này thì nín khóc, mỉm cười.
Thân Giác tốn ước chừng khoảng hơn một tháng, thậm chí chính chủ tịch công ty đích thân gọi điện thoại nhiều lần cho cậu, nhưng Thân Giác vẫn rất dứt khoát từ chức, cầm theo hộ chiếu ngồi lên máy bay, đi nước ngoài cùng với Thương Già Dư.
Nhưng khi máy bay vừa hạ cánh, Thân Giác liền bị một nhóm người mặc đồ đen bắt trói lại. Bọn họ che mắt của Thân Giác, đem cậu đến một địa phương không rõ.
Ở nơi đó, Thân Giác nghe thấy ngôn ngữ mà cậu không thể hiểu được, cũng không biết những người đó là người của nước nào.
Thân Giác rất lo lắng cho tình huống của Thương Già Dư, chỉ có thể dùng ngôn ngữ của chính mình hỏi những người nọ về tình huống của Thương Già Dư.
“Các người đừng làm hại đến bạn của tôi, nếu các ngươi muốn tiền thì trong tài khoản của tôi vẫn còn, tôi có thể chuyển hết cho các người.”
Đến khi cậu nói câu nói này đến lần thứ bảy, có người cười ra tiếng, trả lời Thân Giác.
“Người anh em, cậu đã bị tiểu hồ điệp kia đem bán đến đây rồi, cậu vậy mà còn sức để lo lắng cho cậu ta à? Cậu có biết cậu sắp gặp phải chuyện gì không?”
Thân Giác ngây ngẩn cả người, nửa ngày sau mới nói: “Anh nói cái gì cơ?”
Người nọ lại cười một tiếng, “Cậu đã từng nghe qua việc cải tạo lại cơ thể người chưa? Chính là đổi giới tính của một người thành một loại giới tính khác đó. Chúng tôi đã làm rất nhiều cuộc giải phẫu như vậy. Rất nhanh thôi, bọn tôi liền cải tạo cậu thành một Omega với một chút khuyết điểm nhỏ. Tuy cậu không ngửi được tin tức tố của người khác, nhưng cậu lại có được một cơ thể khỏe mạnh hơn Omega bình thường rất nhiều, nói cách khác đó chính là tử cung của cậu sẽ vô cùng phì nhiêu, tựa như một mảnh đất với tiềm lực vô hạn vậy. Chỉ cần gieo hạt giống xuống đất là liền có thể mọc ra hoa.”
“Đến lúc đó, chúng ta sẽ đem trứng được thụ tinh chuyển vào trong cơ thể của cậu, lúc đó cậu lập tức có thể sinh con được. Bất quá, cậu cũng không cần quá khổ sở, Thương tiên sinh bọn họ có rất nhiều tiền, có thể đảm bảo nửa đời sau của cậu không cần phải lo gì cả, cậu cũng không cần phải vất vả làm việc nữa, chỉ cần sinh con là được. Sau khi sinh con xong thì sẽ được sống một cuộc sống hoàn toàn mới. Nói không chừng, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người theo đuổi cậu nha, chỉ cần sinh được hai đứa liền có thể đổi được nhiều chỗ tốt như vậy, tại sao lại không làm chứ?”
Những lời này như hóa thành từng cây kim, đâm vào cổ họng của Thân Giác, khiến cậu một câu cũng không nói nên lời.
Thời gian tiếp theo, cậu phải tiếp nhận rất nhiều những cuộc giải phẫu lớn nhỏ, có rất nhiều người đến trông coi cậu. Nằm trong phòng thí nghiệm màu trắng, đèn đuốc vẫn luôn chiếu sáng trưng, cậu thậm chí không phân biệt được lúc này là lúc nào, không ai nói cho cậu biết, rốt cuộc là cậu đã ở đây bao lâu.
Có lẽ là ba bốn ngày, có lẽ là nửa tháng, cũng có thể là nửa năm.
Nhưng Thân Giác cũng không như ước nguyện của những người kia mà thành công cải tạo thành Omega, cậu đã chết trước một bước, nguyên nhân chính là cảm nhiễm sau phẫu thuật.
Cho đến lúc này, Thân Giác vẫn nhớ cảm giác lúc cậu lén làm cho chất lỏng từ trong ống dẫn lưu chảy ngược vào trong cơ thể của mình. Trước đó, cậu có biểu hiện rất tốt, vì vậy lòng cảnh giác của những người đó đã giảm xuống rất nhiều, vậy nên Thân Giác mới có được cơ hội tự sát.
Những chất lỏng kia được dẫn ra ngoài từ cơ thể của cậu, bây giờ lại một lần nữa được cậu đưa lại vào cơ thể.
Không biết vì sao, lúc cậu làm những chuyện này lại cảm thấy, giống như từ đầu đến cuối cậu vẫn luôn là cậu lúc ban đầu.
Lúc đến như thế nào, lúc rời đi cũng như thế.
Chương 220: Xử lý Alpha (1) (đã beta)
“A Giác, trong chuyện này tôi cảm thấy cậu không thể trách Già Dư được, dù sao y vẫn còn nhỏ, còn rất nhiều chuyện vẫn chưa thể hiểu được, lần này y chỉ là không cẩn thận mà thôi. Bây giờ cậu cũng không sao rồi, vậy thì hãy tha thứ cho y đi. Đã mấy ngày rồi y không dám đến gặp cậu vì sợ cậu sẽ trách y... A Giác, cậu có đang nghe máy không? A Giác? A Giác?”
Thân Giác đem điện thoại di động bên tai lập úp lại, để lên giường, sau đó đứng dậy mở cửa sổ ra.
Bên ngoài, tuyết đang rơi, qua nửa tháng nữa chính là năm mới.
Cậu giương mắt nhìn về phía bông tuyết đang không ngừng rơi xuống, nhịn không được mà vươn tay ra ngoài cửa sổ.
Lại là một kiếp mới.
Từ lúc cậu tỉnh lại cũng đã qua được ba ngày. Ba ngày, cho đến hôm nay cậu mới nhận được cuốc điện thoại đầu tiên, là bạn tốt Sở Hách của cậu gọi đến. Có điều nội dung cuộc điện thoại cũng không phải lời quan tâm đến thương thế của cậu, mà lại muốn làm thuyết khách cho một người khác.
Kiếp này của Thân Giác không giống với những kiếp trước, ở nơi này, không chỉ phân ra giới tính nam và nữ, mà ở đây còn có ba loại giới tính lớn là Alpha, Beta và Omega.
Trong kiếp này, Alpha trời sinh đã chiếm được ưu thế, dù là trí lực hay thể lực, bọn họ vẫn luôn bẩm sinh là người lãnh đạo, được sinh ra là để thống lĩnh thế giới này, mỗi một người trong bọn họ đều là thiên chi kiêu tử, có điều nhân số Alpha lại không nhiều lắm.
Nếu nói Alpha là thiên chi kiêu tử, vậy thì Omega lại là hoa hồng được nuôi trong nhà ấm. Bọn họ thường có một khuôn mặt tuyệt mỹ, thân thể mềm mại, còn được ưu ái về khả năng sinh sản. Từ khi sinh ra bọn họ đã được người người chạy theo chiều chuộng, không một ai không thích Omega. Nhân số của họ lại còn ít hơn cả Alpha, quả thật là trân bảo của thế giới.
Còn Beta, kẹp giữa hai loại người kia lại càng giống như một người trong suốt, tuy nhân số của bọn họ là nhiều nhất, nhưng năng lực lại bình thường nhất, tựa như ong thợ làm việc không ngừng dù ngày hay đêm, còn bị ong chúa và ong đực đạp lên đỉnh đầu mà hưởng hết tài nguyên tốt nhất trên thế gian này.
Trong đó, Alpha và Omega đều có tin tức tố, bọn họ cũng có thể ngửi được mùi tin tức tố trên người đối phương, thậm chí còn vì thứ đó mà phát điên lên, rồi lại kết hợp với nhau, ở bên nhau.
Kiếp này, Thân Giác là một Beta nam, nhưng cậu cũng được coi là một Beta phi thường ưu tú trong xã hội. Chưa đến 30 tuổi đã ngồi lên vị trí tổng giám đốc của một công ty thời trang. Toàn bộ nhóm đổng sự đều rất vừa lòng với năng lực của cậu, thậm chí còn thường xuyên hẹn cậu đi đánh golf.
Ngoài ra, Thân Giác còn có một vị hôn phu là Alpha. Người ngoài nhìn vào đều thấy đây chính là chuyện cực kỳ may mắn. Thông thường thì Beta chỉ có thể kết hôn với một Beta khác, rất ít người có thể kết hôn với Alpha và Omega.
Thân Giác quen biết vị hôn phu Alpha của mình lúc đang học nghiên cứu sinh ở nước ngoài. Lúc đó, đối phương cực kỳ thưởng thức năng lực của Thân Giác, cho nên hai người đã lưu lại phương thức liên hệ của nhau. Dù cho sau này Thân Giác kết thúc việc học của mình ở nước ngoài, hai người vẫn không cắt đứt liên lạc sau khi cậu về nước. Hai năm trước đối phương cũng về nước, bọn họ lập tức xác định mối quan hệ. Vào năm ngoái, bọn họ cũng đã đính hôn.
Vốn dĩ hôn ước đã xác định sẽ tổ chức vào đầu năm sau, nhưng hiện tại, có lẽ cũng không cần phải cử hành nữa rồi.
Bởi vì sự xuất hiện của một người.
Người kia tên là Thương Già Dư, là một Omega, vào tháng sáu năm nay y được đưa đến bên cạnh Thân Giác. Thương Già Dư chính là đứa con của người phụ nữ ở bên cạnh ba của Thân Giác. Theo đạo lý thì y cùng Thân Giác không có chút quan hệ máu mủ nào, dù sao thì từ lúc Thân Giác còn rất nhỏ, ba cậu đã ly hôn rồi xuất ngoại, sau đó là hơn hai mươi năm vẫn chưa từng gặp mặt qua.
Rất có thể là vào năm này, bởi vì sau khi ba của Thân Giác kết hôn với mẹ của Thương Già Dư, lúc đang trên đường từ giáo đường về nhà đã xảy ra tai nạn xe cộ rồi qua đời, cho nên Thương Già Dư không còn bất kỳ thân thích nào trên đời này. Tuy ba của Thân Giác kết hôn ở nước ngoài, nhưng ông ta cùng mẹ của Thương Già Dư đều là người của Hoa Quốc, Thương Già Dư cũng vậy. Luật pháp của Hoa Quốc lại quy định rằng, Omega trước 20 tuổi không được phép sinh sống một mình, cần phải có người giám hộ, cho nên Thân Giác liền bị nhắm vào.
Những người kia suy xét đủ điều từ Thân Giác, cho rằng Thân Giác là Beta, sẽ không ngửi được tin tức tố của đối phương, cho nên sẽ không bị tin tức tố của Thương Già Dư ảnh hưởng mà làm ra loại chuyện không thể tha thứ được. Hơn nữa, với năng lực của bản thân Thân Giác, cậu có địa vị nhất định trong xã hội, chính là một người phi thường ưu tú. Họ nhận định rằng Thân Giác có năng lực làm người giám hộ của Thương Già Dư, vì vậy cậu cũng coi như là đủ tư cách để làm một người giám hộ.
Trên thực tế, Thân Giác căn bản còn không nhớ rõ diện mạo của ba mình. Ba cậu bất quá cũng chỉ vừa quen biết mẹ của Thương Già Dư được bảy ngày, liền kích động không chịu được mà kết hôn. Không ngờ ngày kết hôn cũng là ngày mình qua đời, vì vậy con chồng trước của vợ liền bị ném qua cho Thân Giác.
Đương nhiên, đám lão nhân quyết định hướng đi cho Thương Già Dư lại không cần biết Thương Già Dư có phải con chồng trước hay không, thậm chí, bọn họ vì an toàn của Thương Già Dư mà làm một cuộc kiểm tra toàn diện, kêu đến các loại Omega bất đồng để thử coi cậu có những hành vi gây thương tổn với Omega hay không.
Kết quả khiến cho mấy lão già kia cực kỳ vừa lòng, bọn họ lập tức đóng gói Thương Già Dư đưa đến cho cậu, lại nói cho Thân Giác rằng, chỉ cần cậu chiếu cố cho Thương Già Dư thật tốt, cậu liền có thể kế thừa một nửa tài sản của ba cậu, một nửa còn lại sẽ là của Thương Già Dư.
Bởi vì một buổi kết hôn, lại khiến cho Thân Giác và Thương Già Dư liên lụy với nhau.
Việc Thương Già Dư đến, đối với Thân Giác mà nói, đó hoàn toàn là một cơn ác mộng kinh hoàng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Omega nam này, chỉ vừa ở chung với cậu trong thời gian vài tháng ngắn ngủi, y đã có thể mê đảo tất cả mọi người xung quanh Thân Giác dù cho đó là đồng nghiệp, bạn tốt, ngay cả vị hôn phu Alpha của cậu cũng như vậy.
Thậm chí, lý do xảy ra cuộc phẫu thuật khiến cậu đang ở bệnh viện lúc này, là bởi vì cậu bắt gặp Thương Già Du ngồi trên đùi vị hôn phu của mình, cậu cực kỳ tức giận, nhưng với giáo dưỡng tiếp thu từ nhỏ đến lớn khiến cậu không thể làm ra hành vi đánh Omega, ngược lại còn bị Thương Già Dư đẩy, khiến cậu ngã xuống cầu thang.
Hiện tại, một bên thái dương của Thân Giác nhiều hơn một miệng vết thương khoảng ba centimet, bác sĩ nói, nếu như lành lại thì vẫn lưu lại sẹo trên mặt. Cuộc phẫu thuật này khiến Thân Giác thức tỉnh, cho nên cậu cũng biết được sau lần này thì những chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Sau khi cậu xuất viện, Thương Già Dư sẽ nói xin lỗi với cậu. Tất cả mọi người cũng sẽ mong cậu tha thứ cho đối phương, ngay cả vị hôn phu Alpha kia của cậu cũng sẽ ngồi lại giải thích cho cậu nghe, vì ngày đó Thương Già Dư vấp ngã cho nên mới không cẩn thận mà ngồi lên đùi gã. Cũng vì tất cả mọi người đều khuyên bảo cậu, cho nên cuối cùng cậu đã tha thứ.
Nhưng tha thứ cũng đồng nghĩa với việc ác mộng sẽ tiếp diễn không ngừng.
Thương Già Dư không hề thu liễm, thậm chí còn càng thêm quá đáng, y tựa như một con hồ điệp, tùy ý bay múa trong thế giới của Thân Giác, câu dẫn bất kỳ người nào mà y muốn câu dẫn. Cuối cùng, vị hôn phu Alpha của cậu cũng đã bị câu đến trên giường của y, bọn họ trong phòng của Thân Giác ôm nhau, hôn nhau, còn không ngừng vuốt ve đối phương.
Lúc đó Thân Giác đang tăng ca ở công ty, có vẻ Thương Già Dư cảm thấy vẫn chưa đủ kích thích, cho nên liền gọi video qua cho Thân Giác, còn hỏi Thân Giác rằng.
“Anh ơi, em thật sự rất thích anh ấy. Anh nhường anh ấy lại cho em đi.”
Lúc đó, Thân Giác run rẩy cả người, nhưng công việc vẫn chưa hoàn thành, cậu chỉ có thể cúp điện thoại, tiếp tục tăng ca. Cho đến buổi sáng hôm sau mới kéo lê thân thể đầy mệt mỏi về nhà.
Từ huyền quan cho đến chân cầu thang đều đang rải rác quần áo của người khác, cậu dẫm lên quần áo tiến về phía phòng mình, thành công nhìn thấy hai người đang ngủ say trong đó.
Một người là Thương Già Du, một người là vị hôn phu Alpha của cậu.
Lần đó, Thân Giác thật sự nổi giận, đem cả hai người đuổi ra ngoài. Sau đó, khi đám lão già kia biết được chuyện thì tức giận cảnh cáo Thân Giác, nếu cậu cứ như vậy mà vứt bỏ Thương Già Dư thì tài sản ba cậu để lại, một phân tiền cậu cũng không được nhận.
Thân Giác cũng không để ý, cậu cũng không hiếm lạ gì tiền của ông ta. Thương Già Dư rời khỏi làm cho cuộc sống cậu khôi phục lại dáng vẻ yên bình vốn có. Đồng nghiệp của cậu sau khi biết chuyện Thương Già Dư và vị hôn phu Alpha của cậu ở bên nhau thì cũng không nhắc đến Thương Già Dư nữa, dù họ có lén gặp mặt sau lưng cậu thì cũng không liên quan gì đến cậu.
Mà sau nửa năm trôi qua, Thương Già Dư lại tìm tới cửa với khuôn mặt đầy nước mắt. Khi đó, Thương Già Dư khóc đến mức thoát lực, giáo dưỡng nhiều năm khiến cho Thân Giác không cách nào mặc kệ Thương Già Dư ngồi một mình ngoài cửa, cho nên cậu liền cho đối phương vào nhà.
Sau khi vào nhà, Thương Già Dư khóc lóc kể lể với Thân Giác rằng y bị bội tình bạc nghĩa, hiện tại không còn ai muốn giao du với y nữa, không ai muốn để ý đến y nữa. Ngay cả vị hôn phu cũ của Thân Giác, mấy tháng trước còn đang ân ân ái ái với y, hiện tại cũng vậy.
“Tại sao lại như vậy?” Thân Giác không ngờ Thương Già Dư cũng có một ngày như thế này.
Khuôn mặt kiều diễm tựa hoa hồng của Thương Già Dư chậm rãi nâng lên, thốt ra một cái tên, “Thương Diễn Vũ, tất cả đều là tại hắn, đều là hắn hại em.”
Thương Già Dư lải nhải, nói thật lâu Thân Giác mới hiểu được ý của y.
Thương Diễn Vũ trong miệng y chính là anh trai cùng cha khác mẹ của y, là một Alpha. Mười năm trước, có lời đồn rằng Thương Diễn Vũ đã chết, nhưng mấy tháng trước lại xuất hiện trở lại. Hắn biết được việc mẹ Thương Già Dư qua đời, cho nên mới chủ động về nước, hy vọng có thể chiếu cố em trai mình.
Nhóm lão già kia còn đang lo rằng không ai chịu chiếu cố Thương Già Dư, Thương Diễn Vũ đúng lúc xuất hiện khiến cho họ thở phào nhẹ nhõm. Sau khi xét nghiệm ADN, xác định hai người thật sự là anh em ruột thì bọn họ liền yên tâm đem Thương Già Dư đưa cho Thương Diễn Vũ.
Nhưng hết thảy chuyện này lại là một cơn ác mộng đối với Thương Già Dư.
Thương Diễn Vũ và Thương Già Dư có gương mặt cực kỳ giống nhau, dù cho mẹ của họ không phải cùng một người. Người anh trai Alpha chính là một người cực kỳ ưu tú, đi đến đâu cũng là người nổi bật nhất. Nếu đem hai anh em so với nhau, thì người anh giống như thái dương chói lòa, người em lại giống như ánh trăng nhu hòa, mặt trăng đứng trước mặt trời liền không thể sáng lên được.
Dần dà, những người bên cạnh Thương Già Dư đều bị Thương Diễn Vũ hấp dẫn đi mất, thậm chí ngay cả vị hôn phu Alpha trước kia của Thân Giác cũng vậy. Gã nói với Thương Già Dư: “Tôi cảm thấy em quá ngây thơ, tôi lại càng thích người kia có thể ngang bằng thực lực với tôi hơn.”
Cứ như vậy, Thương Già Dư bị vứt bỏ, Thương Diễn Vũ lại đang là người giám hộ của Thương Già Dư, theo lẽ thường thì hắn sẽ quản lý tiền của y. Mỗi ngày Thương Diễn Vũ chỉ cho Thương Già Dư đủ tiền cho việc ăn uống, điều này khiến cho Thương Già Dư quen thói ăn xài phung phí cảm thấy thập phần khó chịu, nhưng y lại không đấu lại đối phương, tất cả mọi người đều cho rằng Thương Diễn Vũ tốt bụng.
Y cùng đường bí lối, đành phải tìm đến Thân Giác, còn nói cho Thân Giác biết một bí mật động trời.
“Anh ơi, em sẽ chết mất. Bọn họ đã tính toán xong hết rồi, chỉ cần em vừa đủ hai mươi, bọn họ liền biến em thành một cỗ máy sinh sản, còn bắt ta phải sinh được ba đứa nhỏ. Thương Diễn Vũ hắn quá khôn ngoan, em không đấu lại hắn được, anh ơi, anh cứu em với.” Thương Già Dư thấy Thân Giác trong nhất thời không nói gì, trực tiếp quỳ xuống, vươn tay ôm lấy chân Thân Giác, “Anh ơi, em thật sự sẽ chết mất, em không muốn trở thành một cỗ máy chỉ biết sinh sản đâu.”
Thân Giác cau mày, một lúc lâu sau mới nói: “Vậy cậu có thể thử báo cho..”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lời nói còn chưa dứt đã bị đánh gãy, Thương Già Dư cực kỳ kích động nói, “Chẳng lẽ anh không biết gia thế vị hôn phu cũ của anh lớn như thế nào sao? Gia đình bọn họ... Em sẽ không thành công, sau đó bọn họ sẽ nhốt em lại, ép em liên tục sinh con cho bọn họ.”
“Vậy cậu muốn như thế nào?” Thân Giác nhìn đối phương.
Thương Già Dư giơ tay lau đi nước mắt trên mặt, nở một nụ cười ngoan ngoãn, “Anh ơi, em muốn được ở bên cạnh anh, em sẽ sinh con cho anh, anh có thể vì em mà từ chức được không? Sau khi anh nghỉ việc thì chúng ta lập tức ra nước ngoài sống, đi đến nơi nào đó mà ngay cả bọn Thương Diễn Vũ cũng không cách nào tìm được. Lúc đó, sẽ không ai nhốt em lại rồi bắt em phải sinh con nữa. Chúng ta cũng không cần phải lo lắng về vấn đề tiền bạc đâu, chỉ cần em đủ hai mươi tuổi, Thương Diễn Vũ sẽ không thể quản tiền của em được nữa. Khi đó, chúng ta có thể chuyển tiền qua một tài khoản tiết kiệm khác là được.”
Thân Giác há miệng thở dốc, không biết nên nói gì cho phải, nhưng Thương Già Dư khi thấy cậu không nói lời nào thì lại bật khóc, thậm chí là vừa khóc vừa cởi quần áo ra, “Anh ơi, có phải anh chê em dơ bẩn không? Thật ra thì em vẫn chưa cho phép bọn họ chạm vào em đâu, em nói với họ rằng đến khi em đủ hai mươi tuổi em mới đồng ý làm loại chuyện kia. Cho nên anh ơi, em vẫn rất sạch sẽ mà, không thì anh có muốn kiểm tra thử xem kết của em không? Bây giờ anh có thể lập tức kiểm tra thử xem.”
Nghe nói trong cơ thể của mỗi một Omega đều có một cái kết, sau khi phá thân thì cái kết đó mới biến mất. Nhưng đối với một Beta như Thân Giác mà nói thì, cậu cũng chỉ là từng nghe nói qua mà thôi.
Các khóa sinh lý ở trường học của Beta và Alpha, Omega sẽ không giống nhau.
Thân Giác cản lại Thương Già Dư, “Không cần thiết, tôi tin cậu, chỉ là...” Cậu dừng lại một chốc, sau khi câu kế tiếp được nói ra, chuyện này có thể sẽ thay đổi cả vận mệnh của cậu. Nhưng cậu lại không muốn trơ mắt nhìn Thương Già Dư biến thành một cỗ máy sinh sản như vậy được, đương nhiên, có lẽ là trong lòng cậu cũng có chút tư tâm khi nghe một Omega nói sẽ nguyện ý sinh con cho cậu, “Chuyện từ chức của tôi sẽ cần một đoạn thời gian, cậu đợi tôi, được không?”
Thương Già Dư nghe được những lời này thì nín khóc, mỉm cười.
Thân Giác tốn ước chừng khoảng hơn một tháng, thậm chí chính chủ tịch công ty đích thân gọi điện thoại nhiều lần cho cậu, nhưng Thân Giác vẫn rất dứt khoát từ chức, cầm theo hộ chiếu ngồi lên máy bay, đi nước ngoài cùng với Thương Già Dư.
Nhưng khi máy bay vừa hạ cánh, Thân Giác liền bị một nhóm người mặc đồ đen bắt trói lại. Bọn họ che mắt của Thân Giác, đem cậu đến một địa phương không rõ.
Ở nơi đó, Thân Giác nghe thấy ngôn ngữ mà cậu không thể hiểu được, cũng không biết những người đó là người của nước nào.
Thân Giác rất lo lắng cho tình huống của Thương Già Dư, chỉ có thể dùng ngôn ngữ của chính mình hỏi những người nọ về tình huống của Thương Già Dư.
“Các người đừng làm hại đến bạn của tôi, nếu các ngươi muốn tiền thì trong tài khoản của tôi vẫn còn, tôi có thể chuyển hết cho các người.”
Đến khi cậu nói câu nói này đến lần thứ bảy, có người cười ra tiếng, trả lời Thân Giác.
“Người anh em, cậu đã bị tiểu hồ điệp kia đem bán đến đây rồi, cậu vậy mà còn sức để lo lắng cho cậu ta à? Cậu có biết cậu sắp gặp phải chuyện gì không?”
Thân Giác ngây ngẩn cả người, nửa ngày sau mới nói: “Anh nói cái gì cơ?”
Người nọ lại cười một tiếng, “Cậu đã từng nghe qua việc cải tạo lại cơ thể người chưa? Chính là đổi giới tính của một người thành một loại giới tính khác đó. Chúng tôi đã làm rất nhiều cuộc giải phẫu như vậy. Rất nhanh thôi, bọn tôi liền cải tạo cậu thành một Omega với một chút khuyết điểm nhỏ. Tuy cậu không ngửi được tin tức tố của người khác, nhưng cậu lại có được một cơ thể khỏe mạnh hơn Omega bình thường rất nhiều, nói cách khác đó chính là tử cung của cậu sẽ vô cùng phì nhiêu, tựa như một mảnh đất với tiềm lực vô hạn vậy. Chỉ cần gieo hạt giống xuống đất là liền có thể mọc ra hoa.”
“Đến lúc đó, chúng ta sẽ đem trứng được thụ tinh chuyển vào trong cơ thể của cậu, lúc đó cậu lập tức có thể sinh con được. Bất quá, cậu cũng không cần quá khổ sở, Thương tiên sinh bọn họ có rất nhiều tiền, có thể đảm bảo nửa đời sau của cậu không cần phải lo gì cả, cậu cũng không cần phải vất vả làm việc nữa, chỉ cần sinh con là được. Sau khi sinh con xong thì sẽ được sống một cuộc sống hoàn toàn mới. Nói không chừng, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người theo đuổi cậu nha, chỉ cần sinh được hai đứa liền có thể đổi được nhiều chỗ tốt như vậy, tại sao lại không làm chứ?”
Những lời này như hóa thành từng cây kim, đâm vào cổ họng của Thân Giác, khiến cậu một câu cũng không nói nên lời.
Thời gian tiếp theo, cậu phải tiếp nhận rất nhiều những cuộc giải phẫu lớn nhỏ, có rất nhiều người đến trông coi cậu. Nằm trong phòng thí nghiệm màu trắng, đèn đuốc vẫn luôn chiếu sáng trưng, cậu thậm chí không phân biệt được lúc này là lúc nào, không ai nói cho cậu biết, rốt cuộc là cậu đã ở đây bao lâu.
Có lẽ là ba bốn ngày, có lẽ là nửa tháng, cũng có thể là nửa năm.
Nhưng Thân Giác cũng không như ước nguyện của những người kia mà thành công cải tạo thành Omega, cậu đã chết trước một bước, nguyên nhân chính là cảm nhiễm sau phẫu thuật.
Cho đến lúc này, Thân Giác vẫn nhớ cảm giác lúc cậu lén làm cho chất lỏng từ trong ống dẫn lưu chảy ngược vào trong cơ thể của mình. Trước đó, cậu có biểu hiện rất tốt, vì vậy lòng cảnh giác của những người đó đã giảm xuống rất nhiều, vậy nên Thân Giác mới có được cơ hội tự sát.
Những chất lỏng kia được dẫn ra ngoài từ cơ thể của cậu, bây giờ lại một lần nữa được cậu đưa lại vào cơ thể.
Không biết vì sao, lúc cậu làm những chuyện này lại cảm thấy, giống như từ đầu đến cuối cậu vẫn luôn là cậu lúc ban đầu.
Lúc đến như thế nào, lúc rời đi cũng như thế.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro