App học tập
2024-10-20 14:31:31
Tối đến mọi người đều tụ tập bên bàn, Bắc Hải hôm nay được về sớm nên cũng vào góp vui. Mộc Hạ chỉ ngồi yên nghe mọi người nói chuyện.
"Ba dạo này công việc của ba sao rồi"-Thảo Anh
"Có chút cực nhưng vẫn ổn, dù gì ta cũng mới làm những công việc tay chân như này mới một, hai tháng"-Bắc Hải
"Ba nhớ giữ gìn sức khỏe"-Trí Khanh
"Nếu còn công ty, thì ắt hẳn nhà ta sẽ không phải lao đầu vào làm việc đến kiệt sức như bây giờ"-Hải Đường
Mọi người đột nhiên trầm mặc, Mộc Hạ cũng im lặng không nói gì. Cậu nhanh chóng ăn xong chén cơm của mình, vì thói quen từ trước nên dạ dày cậu rất nhỏ. Chỉ ăn được một chút lại chẳng muốn ăn thêm nữa.
"Con ăn xong rồi ạ"
"Con không khoẻ ở đâu sao Hạ Hạ, có cần đi khám không?"-Hải Đường
"Dạ con không sao mẹ, chỉ là con quen rồi. Nên chỉ có thể tiêu thụ như vậy thôi ạ"
Mộc Hạ dửng dưng trả lời, câu trả lời này của cậu khiến mọi người chợt khựng lại. Cậu thấy cũng đã xong bữa bèn phụ dọn dẹp, rửa chén, lau bàn rồi lên lầu.
Ở phía dưới phòng khách bây giờ chỉ còn lại ba người nhà họ Lý. Hải Đường nhìn theo hướng cậu vừa đi lên, rồi lại nhìn ba cha con nhà họ.
"Chuyện này rốt cuộc là sao? Hạ Hạ khi sống ở ngôi nhà đó mười mấy năm đã xảy ra chuyện gì vậy?"-Hải Đường
"Tôi cũng đang có thắc mắc đó, dạo này tui quan sát thằng bé. Thấy rằng Hạ Hạ rất quen thuộc với các công việc nhà, thằng bé lần đầu làm còn thuần thục hơn bà lúc mới làm nữa."-Bắc Hải
"Con có một suy nghĩ rằng cuộc sống của Hạ Hạ không đơn giản đến vậy"-Trí Khanh
"Đúng đấy mẹ, dù gì gia đình bên kia cũng nuôi thằng bé mười mấy năm. Nếu vậy tính ra nếu đứa trẻ nào đó biết mình không phải con ruột của họ thì sẽ làm loạn, rồi đi hỏi họ cho ra lẽ. Chứ không phải dễ dàng thoả hiệp mà đổi lại như vậy. Dường như em ấy không quan tâm nhà mình có giàu hay không, thằng bé như muốn thoát khỏi nhà họ Mạc"-Thảo Anh
Thật ra bọn họ đều có suy nghĩ giống như Thảo Anh, điều này khiến họ cảm thấy xót con. Họ đối xử với cô ả từ bé đến lớn cưng chiều như một nàng công chúa, cô ả muốn gì liền có được điều mình muốn.
Ngay cả việc đua đòi học đàn piano, violin...đều được chấp thuận. Dù cô ả một chút năng khiếu cũng chẳng có. Họ dường như nghĩ thông được gì đó vậy, nếu họ đã đối xử tốt với con gái nhà họ Mạc như vậy thì tại sao con họ lại bị bên kia đối xử không công bằng đến thế.
"Ba, mẹ thứ lỗi cho con nói quá. Nhưng từ nay về sau có bất kỳ chuyện gì xảy ra thì hãy luôn đứng về phía Mộc Hạ, đừng để ý đến Oanh. Con nhỏ đó không xứng đáng, nó đã phản bội và đánh mất niềm tin ở gia đình này rồi"-Thảo Anh
"Con đồng ý với em ấy, ba mẹ cũng nên như vậy đi ạ. Để tránh sau này làm tổn thương Mộc Hạ như bên đó"-Trí Khanh
"Mẹ hiểu rồi"-Hải Đường
"Không sao, khi đủ điều kiện thì ba sẽ điều tra lại về Mộc Hạ. Với lại từ sau ngày hôm đó, Oanh chẳng còn có bất kỳ mối quan hệ nào với chúng ta nữa rồi"-Bắc Hải
Khi mọi người ở dưới đang lo lắng cho cậu, thì cậu ở trên này mới tìm thêm việc để làm. Còn bức tranh đã được đóng gói là chuyển phát đi vào ngày mai.
"App học tập kiếm tiền sao, đạt được chứng nhận học tập theo các cấp tương ứng sẽ nhận được tiền. Từ top 10 trở lên thì theo con số chục triệu đến trăm triệu. Top 10 là 20 triệu,....top 1 là 200 triệu."
Mộc Hạ thẫn thờ một chút rồi cũng bấm vào đăng nhập, khi có tài khoản thì vẫn lấy cái tên HAJ. Cậu làm qua một số bài test trong thủ tục, nhập thêm số thẻ ngân hàng và mật khẩu vào.
Cậu thuận lợi thông qua, hiện tại cậu đang ở ngoài bảng xếp hạng. Mộc Hạ mắt đột nhiên léo sáng, cậu bẻ bẻ khớp tay, nhanh chóng đem ra một tập giấy nháp và một cây bút chì để sẵn ở một bên.
Bây giờ là tám giờ tối, Mộc Hạ nhìn đồng hồ lại bắt tay nhanh chóng làm bài. Cứ thế đến mười một giờ tối, Mộc Hạ vươn vai lần nữa. Khồn biết ảo ma thế nào mà lại ngồi hiên ngang, ngạo kiều ở top 1 của app học tập.
"Ba dạo này công việc của ba sao rồi"-Thảo Anh
"Có chút cực nhưng vẫn ổn, dù gì ta cũng mới làm những công việc tay chân như này mới một, hai tháng"-Bắc Hải
"Ba nhớ giữ gìn sức khỏe"-Trí Khanh
"Nếu còn công ty, thì ắt hẳn nhà ta sẽ không phải lao đầu vào làm việc đến kiệt sức như bây giờ"-Hải Đường
Mọi người đột nhiên trầm mặc, Mộc Hạ cũng im lặng không nói gì. Cậu nhanh chóng ăn xong chén cơm của mình, vì thói quen từ trước nên dạ dày cậu rất nhỏ. Chỉ ăn được một chút lại chẳng muốn ăn thêm nữa.
"Con ăn xong rồi ạ"
"Con không khoẻ ở đâu sao Hạ Hạ, có cần đi khám không?"-Hải Đường
"Dạ con không sao mẹ, chỉ là con quen rồi. Nên chỉ có thể tiêu thụ như vậy thôi ạ"
Mộc Hạ dửng dưng trả lời, câu trả lời này của cậu khiến mọi người chợt khựng lại. Cậu thấy cũng đã xong bữa bèn phụ dọn dẹp, rửa chén, lau bàn rồi lên lầu.
Ở phía dưới phòng khách bây giờ chỉ còn lại ba người nhà họ Lý. Hải Đường nhìn theo hướng cậu vừa đi lên, rồi lại nhìn ba cha con nhà họ.
"Chuyện này rốt cuộc là sao? Hạ Hạ khi sống ở ngôi nhà đó mười mấy năm đã xảy ra chuyện gì vậy?"-Hải Đường
"Tôi cũng đang có thắc mắc đó, dạo này tui quan sát thằng bé. Thấy rằng Hạ Hạ rất quen thuộc với các công việc nhà, thằng bé lần đầu làm còn thuần thục hơn bà lúc mới làm nữa."-Bắc Hải
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Con có một suy nghĩ rằng cuộc sống của Hạ Hạ không đơn giản đến vậy"-Trí Khanh
"Đúng đấy mẹ, dù gì gia đình bên kia cũng nuôi thằng bé mười mấy năm. Nếu vậy tính ra nếu đứa trẻ nào đó biết mình không phải con ruột của họ thì sẽ làm loạn, rồi đi hỏi họ cho ra lẽ. Chứ không phải dễ dàng thoả hiệp mà đổi lại như vậy. Dường như em ấy không quan tâm nhà mình có giàu hay không, thằng bé như muốn thoát khỏi nhà họ Mạc"-Thảo Anh
Thật ra bọn họ đều có suy nghĩ giống như Thảo Anh, điều này khiến họ cảm thấy xót con. Họ đối xử với cô ả từ bé đến lớn cưng chiều như một nàng công chúa, cô ả muốn gì liền có được điều mình muốn.
Ngay cả việc đua đòi học đàn piano, violin...đều được chấp thuận. Dù cô ả một chút năng khiếu cũng chẳng có. Họ dường như nghĩ thông được gì đó vậy, nếu họ đã đối xử tốt với con gái nhà họ Mạc như vậy thì tại sao con họ lại bị bên kia đối xử không công bằng đến thế.
"Ba, mẹ thứ lỗi cho con nói quá. Nhưng từ nay về sau có bất kỳ chuyện gì xảy ra thì hãy luôn đứng về phía Mộc Hạ, đừng để ý đến Oanh. Con nhỏ đó không xứng đáng, nó đã phản bội và đánh mất niềm tin ở gia đình này rồi"-Thảo Anh
"Con đồng ý với em ấy, ba mẹ cũng nên như vậy đi ạ. Để tránh sau này làm tổn thương Mộc Hạ như bên đó"-Trí Khanh
"Mẹ hiểu rồi"-Hải Đường
"Không sao, khi đủ điều kiện thì ba sẽ điều tra lại về Mộc Hạ. Với lại từ sau ngày hôm đó, Oanh chẳng còn có bất kỳ mối quan hệ nào với chúng ta nữa rồi"-Bắc Hải
Khi mọi người ở dưới đang lo lắng cho cậu, thì cậu ở trên này mới tìm thêm việc để làm. Còn bức tranh đã được đóng gói là chuyển phát đi vào ngày mai.
"App học tập kiếm tiền sao, đạt được chứng nhận học tập theo các cấp tương ứng sẽ nhận được tiền. Từ top 10 trở lên thì theo con số chục triệu đến trăm triệu. Top 10 là 20 triệu,....top 1 là 200 triệu."
Mộc Hạ thẫn thờ một chút rồi cũng bấm vào đăng nhập, khi có tài khoản thì vẫn lấy cái tên HAJ. Cậu làm qua một số bài test trong thủ tục, nhập thêm số thẻ ngân hàng và mật khẩu vào.
Cậu thuận lợi thông qua, hiện tại cậu đang ở ngoài bảng xếp hạng. Mộc Hạ mắt đột nhiên léo sáng, cậu bẻ bẻ khớp tay, nhanh chóng đem ra một tập giấy nháp và một cây bút chì để sẵn ở một bên.
Bây giờ là tám giờ tối, Mộc Hạ nhìn đồng hồ lại bắt tay nhanh chóng làm bài. Cứ thế đến mười một giờ tối, Mộc Hạ vươn vai lần nữa. Khồn biết ảo ma thế nào mà lại ngồi hiên ngang, ngạo kiều ở top 1 của app học tập.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro