Cả nhà hạnh phú...
2024-10-20 14:31:31
Suy tính trong đầu thêm một hồi lâu nữa thì tiếng xe của cả nhà đã vang lên ở cổng, Mộc Hạ vui vẻ tắt điện thoại rồi ra ngoài đón mọi người.
"Mừng mọi người đã về"
"Hạ Hạ, con sao lại ra đây. Mau vào trong đi nào, trời trở gió rồi đấy"-Bắc Hải
"Đứa nhỏ ngốc này, dép của con đâu sao không mang vào rồi hẵn ra"-Hải Đường
"Con quên mất, cả nhà về làm con vui quá."
"Ngốc thật đấy, thôi vào nhà nào"-Trí Khanh
"Mùi đồ ăn thơm thật đấy, ngửi qua thôi cũng biết là cơm do Hạ Hạ bảo bối nấu rồi"-Thảo Anh
"Chị đoán đúng rồi, mọi người vào nhà tắm rửa rồi xuống ăn cơm với con luôn. Con chờ cả nhà về ăn chung đấy ạ"
Mộc Hạ vui vẻ khoác tay cả nhà mà nhanh chóng thúc dục mọi người. Trí Khanh thấy vậy liền xoa đầu cậu thật nhẹ nhàng, Thảo Anh vui vẻ đẩy cả nhà nhanh chóng đi vào. Ba Hải còn không quên khoá cổng lại bằng điều khiển từ xa.
Cả nhà tắm rửa thay đồ xong rồi cùng nhau ăn cơm, ăn xong thì chia công việc trong nhà ra làm. Ba Hải và Anh Trí Khanh dọn dẹp và rửa chén bát, mẹ Đường và chị Thảo Anh cắt hoa quả. Mộc Hạ cũng bận bịu chọn ra một chương trình tạp kỹ để mọi người cùng xem.
Xong xuôi công việc được phân chia ban nãy, ba Hải và anh Trí Khanh lau khô tay rồi đi tới chỗ sofa ngồi kế bên Mộc Hạ. Mẹ Đường và chị Thảo Anh cũng cùng lúc bưng dĩa trái cây tới đặt xuống bàn, kèm theo đó là một ấm trà thơm giúp hỗ trợ giấc ngủ ngon do cậu pha.
"Hạ Hạ, a nào"-Thảo Anh
"A...Ngon lắm ạ, rất ngọt"
"Em thích đến vậy sao?"-Trí Khanh
"vâng ạ, em thích lắm. Em siêu thích những thứ ngọt ngào"
"Mai ba sẽ kêu người chuyển tới nhà chục thùng măng cụt cho con"-Bắc Hải hăng hái nói, động tác của ông thật nhanh khiến Mộc Hạ ngỡ ngàng nhưng cậu cũng nhanh chóng trở lại bình thường. Hải Đường bất lực lắc đầu nhìn ông chồng của mình, sau đó cũng mặc kệ mà đút trái cây cho Mộc Hạ ăn.
"Con trai cưng ăn thêm những trái cây khác nữa nè"-Hải Đường
"Vâng ạ"
Mộc Hạ vui vẻ há miệng để mọi người đút trái cây cho cậu ăn, Trí Khanh và Thảo Anh cũng được ba mẹ đút cho nữa. Dù con cái có lớn đến đâu vẫn luôn thật nhỏ bé trước mặt ba mẹ. Hai người thấy vậy cũng cùng Mộc Hạ lấy trái cây đút lại cho ba mẹ mình. Không khí thật ấm cúng và tràn ngập tiếng cười.
Ăn xong phần trái cây siêu nhiều kia mẹ Đường đứng dậy dọn dẹp dĩa, Mộc Hạ vừa xem chương trình vừa gật gù. Trí Khanh và Thảo Anh thấy vậy liền để em trai nhỏ tựa vào mình. Mộc Hạ thở đều và ngủ ngay sau đó.
"Hạ Hạ ngủ rồi"-Thảo Anh
"Thằng bé ngủ thôi cũng thật dễ thương"-Hải Đường
"Ba chụp lại rồi, tý sẽ gửi vào nhóm gia đình"-Bắc Hải
Cả nhà nhanh chóng nhận thông tin, bọn họ nhấn like cho hành động cao cả này của ba Hải. Chương trình tạp kỹ cuối cùng cũng kết thúc, Trí Khanh bế Mộc Hạ về phòng. Anh đặt nhẹ cậu nằm xuống giường, kiểm tra cửa sổ rồi đóng cửa cẩn thận sau đó mới an tâm về phòng.
Một đêm không mộng mị qua đi. Sáng sớm như thường lệ Mộc Hạ vẫn dậy rất sớm để chạy bộ với cả nhà, chạy đủ thì quay về nhà tắm rửa sau đó xuống ăn sáng. Hôm nay Viện Quốc Gia có tiết lúc 9h.
Mộc Hạ đi xe bus tới trường, bất ngờ nhìn thấy Dương Hồng ngồi ở phía cuối hàng ghế. Cậu đi về phía đó rồi ngồi xuống bên cạnh.
"Hạ Hạ, buổi sáng tốt lành"
"Anh Tiểu Hồng buổi sáng tốt lành, anh ăn sáng chưa ạ?"
"Anh ăn ở nhà rồi, tiểu bảo bối à dạo gần đây em ổn chưa"
"Em ổn ạ, mới mấy tháng mà em vượt quá số phép xin nghỉ rồi."
"Không trách em, chỉ trách cái tên bạch liên hoa đó. Diễn đàn cũng thật là, toàn thứ gì đâu. Nhưng em yên tâm có rất nhiều người bảo vệ em"
"Vâng"
Mộc Hạ ngốc nghếch nhìn Dương Hồng đang bùng lửa mà kể lại chuyện trên diễn đàn kia.
"Mừng mọi người đã về"
"Hạ Hạ, con sao lại ra đây. Mau vào trong đi nào, trời trở gió rồi đấy"-Bắc Hải
"Đứa nhỏ ngốc này, dép của con đâu sao không mang vào rồi hẵn ra"-Hải Đường
"Con quên mất, cả nhà về làm con vui quá."
"Ngốc thật đấy, thôi vào nhà nào"-Trí Khanh
"Mùi đồ ăn thơm thật đấy, ngửi qua thôi cũng biết là cơm do Hạ Hạ bảo bối nấu rồi"-Thảo Anh
"Chị đoán đúng rồi, mọi người vào nhà tắm rửa rồi xuống ăn cơm với con luôn. Con chờ cả nhà về ăn chung đấy ạ"
Mộc Hạ vui vẻ khoác tay cả nhà mà nhanh chóng thúc dục mọi người. Trí Khanh thấy vậy liền xoa đầu cậu thật nhẹ nhàng, Thảo Anh vui vẻ đẩy cả nhà nhanh chóng đi vào. Ba Hải còn không quên khoá cổng lại bằng điều khiển từ xa.
Cả nhà tắm rửa thay đồ xong rồi cùng nhau ăn cơm, ăn xong thì chia công việc trong nhà ra làm. Ba Hải và Anh Trí Khanh dọn dẹp và rửa chén bát, mẹ Đường và chị Thảo Anh cắt hoa quả. Mộc Hạ cũng bận bịu chọn ra một chương trình tạp kỹ để mọi người cùng xem.
Xong xuôi công việc được phân chia ban nãy, ba Hải và anh Trí Khanh lau khô tay rồi đi tới chỗ sofa ngồi kế bên Mộc Hạ. Mẹ Đường và chị Thảo Anh cũng cùng lúc bưng dĩa trái cây tới đặt xuống bàn, kèm theo đó là một ấm trà thơm giúp hỗ trợ giấc ngủ ngon do cậu pha.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Hạ Hạ, a nào"-Thảo Anh
"A...Ngon lắm ạ, rất ngọt"
"Em thích đến vậy sao?"-Trí Khanh
"vâng ạ, em thích lắm. Em siêu thích những thứ ngọt ngào"
"Mai ba sẽ kêu người chuyển tới nhà chục thùng măng cụt cho con"-Bắc Hải hăng hái nói, động tác của ông thật nhanh khiến Mộc Hạ ngỡ ngàng nhưng cậu cũng nhanh chóng trở lại bình thường. Hải Đường bất lực lắc đầu nhìn ông chồng của mình, sau đó cũng mặc kệ mà đút trái cây cho Mộc Hạ ăn.
"Con trai cưng ăn thêm những trái cây khác nữa nè"-Hải Đường
"Vâng ạ"
Mộc Hạ vui vẻ há miệng để mọi người đút trái cây cho cậu ăn, Trí Khanh và Thảo Anh cũng được ba mẹ đút cho nữa. Dù con cái có lớn đến đâu vẫn luôn thật nhỏ bé trước mặt ba mẹ. Hai người thấy vậy cũng cùng Mộc Hạ lấy trái cây đút lại cho ba mẹ mình. Không khí thật ấm cúng và tràn ngập tiếng cười.
Ăn xong phần trái cây siêu nhiều kia mẹ Đường đứng dậy dọn dẹp dĩa, Mộc Hạ vừa xem chương trình vừa gật gù. Trí Khanh và Thảo Anh thấy vậy liền để em trai nhỏ tựa vào mình. Mộc Hạ thở đều và ngủ ngay sau đó.
"Hạ Hạ ngủ rồi"-Thảo Anh
"Thằng bé ngủ thôi cũng thật dễ thương"-Hải Đường
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ba chụp lại rồi, tý sẽ gửi vào nhóm gia đình"-Bắc Hải
Cả nhà nhanh chóng nhận thông tin, bọn họ nhấn like cho hành động cao cả này của ba Hải. Chương trình tạp kỹ cuối cùng cũng kết thúc, Trí Khanh bế Mộc Hạ về phòng. Anh đặt nhẹ cậu nằm xuống giường, kiểm tra cửa sổ rồi đóng cửa cẩn thận sau đó mới an tâm về phòng.
Một đêm không mộng mị qua đi. Sáng sớm như thường lệ Mộc Hạ vẫn dậy rất sớm để chạy bộ với cả nhà, chạy đủ thì quay về nhà tắm rửa sau đó xuống ăn sáng. Hôm nay Viện Quốc Gia có tiết lúc 9h.
Mộc Hạ đi xe bus tới trường, bất ngờ nhìn thấy Dương Hồng ngồi ở phía cuối hàng ghế. Cậu đi về phía đó rồi ngồi xuống bên cạnh.
"Hạ Hạ, buổi sáng tốt lành"
"Anh Tiểu Hồng buổi sáng tốt lành, anh ăn sáng chưa ạ?"
"Anh ăn ở nhà rồi, tiểu bảo bối à dạo gần đây em ổn chưa"
"Em ổn ạ, mới mấy tháng mà em vượt quá số phép xin nghỉ rồi."
"Không trách em, chỉ trách cái tên bạch liên hoa đó. Diễn đàn cũng thật là, toàn thứ gì đâu. Nhưng em yên tâm có rất nhiều người bảo vệ em"
"Vâng"
Mộc Hạ ngốc nghếch nhìn Dương Hồng đang bùng lửa mà kể lại chuyện trên diễn đàn kia.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro