Gần 400 triệu
2024-10-20 14:31:31
Chợt cậu cũng ngẫm lại điều gì đó, mọi người trong gia đình cũng không lấy một bộ nào đắt tiền. Cùng lắm chỉ là những bộ đồ mua ngoài chợ. Nhưng khi họ mặc lên thì luôn có khí chất bất phàm, đúng là lụa đẹp vì người mà.
Nghĩ đến đây, Mộc Hạ lấy quyển sổ nhỏ ghi chép những thứ mình cần mua. Rồi tự nhỉ sẽ kiếm nhiều tiền một chút còn mua thêm đồ mới cho mọi người nữa.
Nghĩ đến đây cũng khiến cậu vui vẻ, dù trên mặt vẫn lạnh như vậy. Ghi chép những thứ cần mua xong xuôi, Mộc Hạ khoang vùng vào một mục đáng lưu ý. Gấp quyển sổ lại sau đó lấy đồ đi tắm
Bên dưới mẹ Đường đã chuẩn bị xong bữa tối, Trí Khanh lại được giao nhiệm vụ lên gọi Mộc Hạ xuống ăn cơm, còn Thảo Anh thì phụ mẹ dọn cơm.
Gõ cửa hồi lâu chẳng thấy ai trả lời, sợ cậu em mình xảy ra chuyện gì liền vặn cửa xông vào. Đột nhiên không gian im ắng hẳn chỉ nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm.
Trí Khanh liền an tâm được một chút, gió thổ qua cửa sổ làm rung rinh chiếc màn trắng tinh pha chút ánh xanh nước nhàn nhạt, tạo sự mát mẻ.
Nhìn đến quyển sổ trên bàn đã bị gió thổi bay kêu phần phật, Trí Khanh định gấp lại cất đi. Lại thấy được dòng chữ nắn nót mà cậu viết. Liền cầm lên xem qua, điều này khiến anh rất kinh ngạc.
Không lâu sau tiếng nước ngừng chảy, Trí Khanh nghe được tiếng mở cửa phòng tắm liền gấp sổ lại để lại vị trí cũ rồi mới lên tiếng.
"Mẹ kêu anh gọi em xuống ăn cơm"
"Vâng, em xuống ngay đây"
"Ừ"
Mang cảm xúc không rõ, Trí Khanh nhanh chóng đi xuống dưới phòng ăn. Mộc Hạ cũng theo ở phía sau. Trong lúc ăn mọi người đang nói chuyện về ngày hôm nay,mẹ Đường ân cần khuôn nhủ mọi người đừng làm quá sức.
Mộc Hạ tử đầu đến cuối vẫn luôn im lặng lắng nghe, cậu bị chướng ngại giao tiếp nên có chút khó khăn khi nói chuyện với mọi người. Nếu là người nhà sẽ đỡ hơn.
"Mau lại đây ăn cơm "
Mẹ Đường vui vẻ thúc giục hai đứa con trai của mình, ba Hải giờ vẫn chưa đi làm về nên mọi người đành chừa cơm lại.
"Ba có nhắn tin cho mẹ sẽ về trễ rồi, nên các con cứ ăn đi"
Mọi người không nói gì, trước kia dù bận thế nào Ba Hải cũng chưa từng bỏ lỡ bất kỳ bữa cơm nào với gia đình cả. Nghĩ lại hiện tại đúng là tham công tiếc việc mà.
Mọi người ăn xong Trí Khanh và cậu phụ dọn dẹp rửa chén. Khi xong xuôi, anh cũng trở về phòng để chạy deadline. Chị gái của cậu cũng bận rộn không kém, Mộc Hạ không nói gì chỉ lầm lũi đi về phòng.
Mọi hoạt động đều xảy ra như hằng ngày. Khuya rồi, ba Hải của cậu mới về nhà, trông ông rất mệt. Áp lực ngoài xã hội lúc bấy giờ thật ngột ngạt. Bọn họ lúc trước sống ở giữa trung tâm của thành phố Ninh Hải, hiện tại sa cơ mới dọn về đây. Vì mặt bằng chung ở đây rẻ hơn rất nhiều, cũng một phần tại vì cũng gần trường Nhất Đại.
Sáng sớm, như thường lệ. Mộc Bảo dậy sớm chuẩn bị đồ ăn. Mọi người đều đã đi làm, đáng lý cuối tuần bọn họ không cần phải đi làm nhưng vì muốn kiếm thêm thu nhập nên mới làm thêm giờ.
Mộc Hạ cùng mẹ đi chợ, bà vẫn lúng túng với việc này. Nên mọi thứ đều là do cậu phụ trách, mọi thứ đã đâu vào đấy. Trưa nay mọi người sẽ ở lại chỗ làm nên chỉ có cậu và mẹ ăn cơm cùng nhau.
Thấy không khí rất im lặng, mẹ Đường cũng lên tiếng nói chuyện với con trai của mình.
"Dạo này con học hành ổn chứ?"
"Vâng, con vẫn đang ôn tập ạ. Còn mấy tuần nữa là đến ngày thi vào Nhất Đại ạ"
"Con làm được mà, mẹ tin ở con"
"Vâng, con sẽ không làm mẹ thất vọng đâu ạ"
"Đừng đè nặng việc thi đậu quá, nếu con không đậu cũng chẳng sao. Nếu con thích học Nhất Đại thì mọi người sẽ cố gắng kiếm tiền nộp học phí vào trường cho con"
"Vâng"
Mộc Hạ nở nụ cười nhàn nhạt khó thấy, phải nói rất lâu rồi cậu không còn biết cười là gì. Cũng có chút không quen cho lắm, mẹ Đường thấy vậy cũng chỉ khẽ cười, bà ôn nhu gắp thức ăn cho cậu.
"Con gầy quá, ăn nhiều vào nhé"
"Vâng, con sẽ cố"
Mộc Hạ thật sự rất gầy, cậu cao 1m68. Thân hình gầy gò, phải nói là rất gầy nhưng không vì thế mà cậu bị dìm đi nhan sắc. Mà càng thăng hạng cho nó, với vòng eo con kiến, chân thon dài, tay cũng đẹp thì tụi con gái rất ghen tỵ và hâm mộ.
Dùng xong bữa Mộc Hạ lại ru rú trong phòng mình, cậu vẫn đang làm việc kiếm thêm tiền. Nhờ việc vẽ tranh cho triễn lãm mà cậu kiếm được thêm 100 triệu. Số tiền này kiếm được nhờ vào độ yêu thích của những quý tộc thích thưởng tranh.
Ngẫm lại cũng lấy được thêm tiền trong app học tập khi đứng vững ở No.1 là 200 triệu nữa, bây giờ cậu đã có được gần 400 triệu trong tài khoản. Mở một công ty cũng cần rất nhiều tiền nên dạo gần đây cậu liều mình chơi chứng khoán và cổ phiếu.
Lá phiếu của cậu đang rốt ổn định dù nó vẫn thấp chứ không cao, điều này cũng khiến cậu có chút suy nghĩ khác.
Nghĩ đến đây, Mộc Hạ lấy quyển sổ nhỏ ghi chép những thứ mình cần mua. Rồi tự nhỉ sẽ kiếm nhiều tiền một chút còn mua thêm đồ mới cho mọi người nữa.
Nghĩ đến đây cũng khiến cậu vui vẻ, dù trên mặt vẫn lạnh như vậy. Ghi chép những thứ cần mua xong xuôi, Mộc Hạ khoang vùng vào một mục đáng lưu ý. Gấp quyển sổ lại sau đó lấy đồ đi tắm
Bên dưới mẹ Đường đã chuẩn bị xong bữa tối, Trí Khanh lại được giao nhiệm vụ lên gọi Mộc Hạ xuống ăn cơm, còn Thảo Anh thì phụ mẹ dọn cơm.
Gõ cửa hồi lâu chẳng thấy ai trả lời, sợ cậu em mình xảy ra chuyện gì liền vặn cửa xông vào. Đột nhiên không gian im ắng hẳn chỉ nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm.
Trí Khanh liền an tâm được một chút, gió thổ qua cửa sổ làm rung rinh chiếc màn trắng tinh pha chút ánh xanh nước nhàn nhạt, tạo sự mát mẻ.
Nhìn đến quyển sổ trên bàn đã bị gió thổi bay kêu phần phật, Trí Khanh định gấp lại cất đi. Lại thấy được dòng chữ nắn nót mà cậu viết. Liền cầm lên xem qua, điều này khiến anh rất kinh ngạc.
Không lâu sau tiếng nước ngừng chảy, Trí Khanh nghe được tiếng mở cửa phòng tắm liền gấp sổ lại để lại vị trí cũ rồi mới lên tiếng.
"Mẹ kêu anh gọi em xuống ăn cơm"
"Vâng, em xuống ngay đây"
"Ừ"
Mang cảm xúc không rõ, Trí Khanh nhanh chóng đi xuống dưới phòng ăn. Mộc Hạ cũng theo ở phía sau. Trong lúc ăn mọi người đang nói chuyện về ngày hôm nay,mẹ Đường ân cần khuôn nhủ mọi người đừng làm quá sức.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mộc Hạ tử đầu đến cuối vẫn luôn im lặng lắng nghe, cậu bị chướng ngại giao tiếp nên có chút khó khăn khi nói chuyện với mọi người. Nếu là người nhà sẽ đỡ hơn.
"Mau lại đây ăn cơm "
Mẹ Đường vui vẻ thúc giục hai đứa con trai của mình, ba Hải giờ vẫn chưa đi làm về nên mọi người đành chừa cơm lại.
"Ba có nhắn tin cho mẹ sẽ về trễ rồi, nên các con cứ ăn đi"
Mọi người không nói gì, trước kia dù bận thế nào Ba Hải cũng chưa từng bỏ lỡ bất kỳ bữa cơm nào với gia đình cả. Nghĩ lại hiện tại đúng là tham công tiếc việc mà.
Mọi người ăn xong Trí Khanh và cậu phụ dọn dẹp rửa chén. Khi xong xuôi, anh cũng trở về phòng để chạy deadline. Chị gái của cậu cũng bận rộn không kém, Mộc Hạ không nói gì chỉ lầm lũi đi về phòng.
Mọi hoạt động đều xảy ra như hằng ngày. Khuya rồi, ba Hải của cậu mới về nhà, trông ông rất mệt. Áp lực ngoài xã hội lúc bấy giờ thật ngột ngạt. Bọn họ lúc trước sống ở giữa trung tâm của thành phố Ninh Hải, hiện tại sa cơ mới dọn về đây. Vì mặt bằng chung ở đây rẻ hơn rất nhiều, cũng một phần tại vì cũng gần trường Nhất Đại.
Sáng sớm, như thường lệ. Mộc Bảo dậy sớm chuẩn bị đồ ăn. Mọi người đều đã đi làm, đáng lý cuối tuần bọn họ không cần phải đi làm nhưng vì muốn kiếm thêm thu nhập nên mới làm thêm giờ.
Mộc Hạ cùng mẹ đi chợ, bà vẫn lúng túng với việc này. Nên mọi thứ đều là do cậu phụ trách, mọi thứ đã đâu vào đấy. Trưa nay mọi người sẽ ở lại chỗ làm nên chỉ có cậu và mẹ ăn cơm cùng nhau.
Thấy không khí rất im lặng, mẹ Đường cũng lên tiếng nói chuyện với con trai của mình.
"Dạo này con học hành ổn chứ?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Vâng, con vẫn đang ôn tập ạ. Còn mấy tuần nữa là đến ngày thi vào Nhất Đại ạ"
"Con làm được mà, mẹ tin ở con"
"Vâng, con sẽ không làm mẹ thất vọng đâu ạ"
"Đừng đè nặng việc thi đậu quá, nếu con không đậu cũng chẳng sao. Nếu con thích học Nhất Đại thì mọi người sẽ cố gắng kiếm tiền nộp học phí vào trường cho con"
"Vâng"
Mộc Hạ nở nụ cười nhàn nhạt khó thấy, phải nói rất lâu rồi cậu không còn biết cười là gì. Cũng có chút không quen cho lắm, mẹ Đường thấy vậy cũng chỉ khẽ cười, bà ôn nhu gắp thức ăn cho cậu.
"Con gầy quá, ăn nhiều vào nhé"
"Vâng, con sẽ cố"
Mộc Hạ thật sự rất gầy, cậu cao 1m68. Thân hình gầy gò, phải nói là rất gầy nhưng không vì thế mà cậu bị dìm đi nhan sắc. Mà càng thăng hạng cho nó, với vòng eo con kiến, chân thon dài, tay cũng đẹp thì tụi con gái rất ghen tỵ và hâm mộ.
Dùng xong bữa Mộc Hạ lại ru rú trong phòng mình, cậu vẫn đang làm việc kiếm thêm tiền. Nhờ việc vẽ tranh cho triễn lãm mà cậu kiếm được thêm 100 triệu. Số tiền này kiếm được nhờ vào độ yêu thích của những quý tộc thích thưởng tranh.
Ngẫm lại cũng lấy được thêm tiền trong app học tập khi đứng vững ở No.1 là 200 triệu nữa, bây giờ cậu đã có được gần 400 triệu trong tài khoản. Mở một công ty cũng cần rất nhiều tiền nên dạo gần đây cậu liều mình chơi chứng khoán và cổ phiếu.
Lá phiếu của cậu đang rốt ổn định dù nó vẫn thấp chứ không cao, điều này cũng khiến cậu có chút suy nghĩ khác.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro