Luyện tập lần c...
2024-10-20 14:31:31
Cuối cùng sau khủng hoảng buổi
chiều thì hai người Hàn Phong và Mộc Hạ buộc phải tham gia vở kịch dưới
sự thúc giục và nài nỉ muốn rớt hết liêm sỉ của Lê Khiết và Trương
Nguyên. Và chiều hôm đó khi được về sớm hay không có tiết thì mọi người tập trung tại phòng học mà
bắt đầu luyện tập. Kịch bản của mỗi người đã đến tay, Mộc Hạ đọc qua một lượt cũng cảm thán.
*Có mấy phân cảnh nó quá kích thích rồi*
Hàn Phong trái lại thì rất vui với mấy phân cảnh hấp hối trong kịch bản, thật là hãi mà. Cứ thế mỗi ngày sau giờ học mọi người sẽ nán lại để tập kịch. Ai có buổi học thêm thì sẽ được cho về trước.
"Oải quá đấy"-Hàn Vũ
"Tính ra tao với mày cũng nhàn nhỉ Khoa"-Chúc Thành
"Đóng cái cây không nhàn mới lạ"-Thư Khoa
"Mọi người tập trung nào"-Lê Khiết
"Còn tuần sau nữa thôi là diễn rồi, nhưng phần lời hát chưa có. Vậy có ai có góp ý gì không?"-Trương Nguyên
Những người còn lại trong lớp im lặng, bởi vì bọn họ mù tịt về việc viết nhạc đấy có được không. Chung quy lại thì chẳng tiến triển đến đâu nên Mộc Hạ và Hàn Phong đứng ra xung phong cùng nhau tìm tòi và dựng lời.
Cứ thế mà cả lớp đỡ đi một gánh nặng, buổi tập kịch lại tiếp tục. Nguyên cả mấy tuần trời bận rộn cuối cùng ngày mai cũng đến lúc hoạt động văn nghệ đêm giáng sinh được diễn ra.
"Hạ Hạ à, mai trường con tổ chức diễn văn nghệ đêm giáng sinh rồi phải không?"-Hải Đường
"Vâng, dù hơi sớm ạ"
"Cả nhà đã nghe thầy giáo chủ nhiệm lớp con thông báo hết cả rồi nên bọn ta sẽ đến để ủng hộ cho con"-Bắc Hải
"Vậy thì có gây phiền đến công việc của mọi người không ạ?"
"Em nói gì vậy, em là quan trọng nhất. Công việc nay mai cả nhà vẫn hoàn thành được. Nên em đừng lo lắng thái quá lên như vậy, thả lòng đi nào"-Thảo Anh
"Vậy nên mai cả nhà sẽ tới ủng hộ em, mà em diễn vai nào vậy?"-Trí Khanh
"Ngày mai, cả nhà sẽ biết ạ. Giờ thì con không nói đâu, là bí mật đấy ạ"
Cả nhà nghe vậy thì cười rộ lên trước dáng vẻ đáng yêu của cậu, bữa cơm tối qua đi. Tối nay Mộc Hạ lên giường đi ngủ sớm, Hàn Phong tranh thủ gửi cho cậu vài tin nhắn sau đó cũng ngủ luôn. Và Mộc Hạ vẫn như thường lệ sẽ đều đặn rep lại.
Buổi sáng Mộc Hạ thức dậy từ sớm, nấu bữa sáng cho cả nhà. Ăn xong cậu cất năm hộp cơm trưa vào cặp rồi rời nhà, lúc đi còn không quên ghi giấy note lại cho mọi người.
Vì là hoạt động đặc biệt nên tất vả học sinh và giáo viên sẽ chung tay làm mọi thứ. Từ sân khấu cho tới khán đài, còn về bối cảnh là do các lớp sẽ tự dựng lên. Hì hục làm cả buổi sáng cuối cùng cũng được nghỉ ngơi, cả lớp liền mua đồ ăn dưới căn tin sau đó về lớp.
Lớp trưởng Lê Khiết treo rèm phủ kín cả lớp học, mọi người vừa ăn bữa trưa vừa tranh thủ luyện kịch lại lần nữa. Vì hai nhân vật chính đã luyện trước nên giờ đến các vai diễn chủ chốt khác.
"Cuối cùng cũng được ăn cơm"-Hàn Vũ
Hàn Vũ than vãn, Chúc Thành và Thư Khoa ngồi một góc ở đó thở dốc. Lúc này Mộc Hạ và Hàn Phong đã mua nước cho mọi người và quay lại.
"Mọi người tôi để nước ở đây, mọi người khát thì uống nhé. Hôm nay tôi và Hàn Phong bao mọi người"
Mộc Hạ lên tiếng nói một tràn dài, mọi người trong lớp liền vui vẻ hoan hô rất to. Hai người đi về phía chỗ ba người kia đang ngồi, Mộc Hạ đi tới chỗ ngồi đã bị đẩy sát xuống cuối lớp lôi từ trong cặp ra năm hộp cơm.
"Cho mọi người này, là cơm hộp tôi tự làm. Mong mọi người không chê tay nghề của tôi"
Mộc Hạ đưa hộp cơm cho từng người, ba người kia nhận lấy. Hàn Phong tuy có chút dỗi những không để lộ ra, hắn nhận lấy hộp cơm độc quyền của bản thân.
*Có mấy phân cảnh nó quá kích thích rồi*
Hàn Phong trái lại thì rất vui với mấy phân cảnh hấp hối trong kịch bản, thật là hãi mà. Cứ thế mỗi ngày sau giờ học mọi người sẽ nán lại để tập kịch. Ai có buổi học thêm thì sẽ được cho về trước.
"Oải quá đấy"-Hàn Vũ
"Tính ra tao với mày cũng nhàn nhỉ Khoa"-Chúc Thành
"Đóng cái cây không nhàn mới lạ"-Thư Khoa
"Mọi người tập trung nào"-Lê Khiết
"Còn tuần sau nữa thôi là diễn rồi, nhưng phần lời hát chưa có. Vậy có ai có góp ý gì không?"-Trương Nguyên
Những người còn lại trong lớp im lặng, bởi vì bọn họ mù tịt về việc viết nhạc đấy có được không. Chung quy lại thì chẳng tiến triển đến đâu nên Mộc Hạ và Hàn Phong đứng ra xung phong cùng nhau tìm tòi và dựng lời.
Cứ thế mà cả lớp đỡ đi một gánh nặng, buổi tập kịch lại tiếp tục. Nguyên cả mấy tuần trời bận rộn cuối cùng ngày mai cũng đến lúc hoạt động văn nghệ đêm giáng sinh được diễn ra.
"Hạ Hạ à, mai trường con tổ chức diễn văn nghệ đêm giáng sinh rồi phải không?"-Hải Đường
"Vâng, dù hơi sớm ạ"
"Cả nhà đã nghe thầy giáo chủ nhiệm lớp con thông báo hết cả rồi nên bọn ta sẽ đến để ủng hộ cho con"-Bắc Hải
"Vậy thì có gây phiền đến công việc của mọi người không ạ?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Em nói gì vậy, em là quan trọng nhất. Công việc nay mai cả nhà vẫn hoàn thành được. Nên em đừng lo lắng thái quá lên như vậy, thả lòng đi nào"-Thảo Anh
"Vậy nên mai cả nhà sẽ tới ủng hộ em, mà em diễn vai nào vậy?"-Trí Khanh
"Ngày mai, cả nhà sẽ biết ạ. Giờ thì con không nói đâu, là bí mật đấy ạ"
Cả nhà nghe vậy thì cười rộ lên trước dáng vẻ đáng yêu của cậu, bữa cơm tối qua đi. Tối nay Mộc Hạ lên giường đi ngủ sớm, Hàn Phong tranh thủ gửi cho cậu vài tin nhắn sau đó cũng ngủ luôn. Và Mộc Hạ vẫn như thường lệ sẽ đều đặn rep lại.
Buổi sáng Mộc Hạ thức dậy từ sớm, nấu bữa sáng cho cả nhà. Ăn xong cậu cất năm hộp cơm trưa vào cặp rồi rời nhà, lúc đi còn không quên ghi giấy note lại cho mọi người.
Vì là hoạt động đặc biệt nên tất vả học sinh và giáo viên sẽ chung tay làm mọi thứ. Từ sân khấu cho tới khán đài, còn về bối cảnh là do các lớp sẽ tự dựng lên. Hì hục làm cả buổi sáng cuối cùng cũng được nghỉ ngơi, cả lớp liền mua đồ ăn dưới căn tin sau đó về lớp.
Lớp trưởng Lê Khiết treo rèm phủ kín cả lớp học, mọi người vừa ăn bữa trưa vừa tranh thủ luyện kịch lại lần nữa. Vì hai nhân vật chính đã luyện trước nên giờ đến các vai diễn chủ chốt khác.
"Cuối cùng cũng được ăn cơm"-Hàn Vũ
Hàn Vũ than vãn, Chúc Thành và Thư Khoa ngồi một góc ở đó thở dốc. Lúc này Mộc Hạ và Hàn Phong đã mua nước cho mọi người và quay lại.
"Mọi người tôi để nước ở đây, mọi người khát thì uống nhé. Hôm nay tôi và Hàn Phong bao mọi người"
Mộc Hạ lên tiếng nói một tràn dài, mọi người trong lớp liền vui vẻ hoan hô rất to. Hai người đi về phía chỗ ba người kia đang ngồi, Mộc Hạ đi tới chỗ ngồi đã bị đẩy sát xuống cuối lớp lôi từ trong cặp ra năm hộp cơm.
"Cho mọi người này, là cơm hộp tôi tự làm. Mong mọi người không chê tay nghề của tôi"
Mộc Hạ đưa hộp cơm cho từng người, ba người kia nhận lấy. Hàn Phong tuy có chút dỗi những không để lộ ra, hắn nhận lấy hộp cơm độc quyền của bản thân.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro