Xuyên Đến 60: Ta Chỉ Muốn An Nhàn Sinh Hoạt

Chương 38

2024-10-10 00:11:56

Triệu Hoa Quế nghe xong, hoảng hốt nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề. Cô bắt đầu lo Lý Lệ sẽ trả thù mình. “Vậy... giờ ta phải làm sao? Lúc tới, ta không cẩn thận nghe đại đội trưởng nói chuyện, nên đã quên mất quy định ngồi xe bò.”

Ba người còn lại: “...”

Quên? Là ngươi căn bản không thèm nghe thì có!

Hứa Ái Quốc bực mình nói: “Còn có thể làm gì nữa? Chờ Lý Lệ về rồi đi xin lỗi đi. Ngươi không xin lỗi, chẳng lẽ muốn người ta tới gây chuyện với viện thanh niên trí thức? Ngươi gây ra rắc rối thì phải tự mình giải quyết, ta không định vì sai lầm của ngươi mà gánh hộ đâu.”

Triệu Hoa Quế nghe đến chuyện phải đích thân đi xin lỗi, cảm thấy cực kỳ khó xử, nhưng nghĩ đến tương lai cuộc sống của mình ở đây, cô đành gật đầu, “Ta hiểu rồi, chờ Lý Lệ về, ta sẽ đi xin lỗi.”

Sau đó, cả bốn người quay đầu về lại viện thanh niên trí thức, vì chẳng ai còn tâm trạng để đi dạo phố nữa. Tâm trạng ai cũng rối bời, chẳng còn hứng thú gì.

***

Khoảng 40 phút sau, một nhóm người đã đến thành phố. Khương Thư Thư cũng gặp được cháu trai của mình – Khương Hiểu An. Nhìn cậu, cô thấy không khác gì trong ký ức: một cậu trai trẻ, lông mày rậm, mắt to, rất đẹp trai.

Khương Hiểu An cũng nhìn thấy Khương Thư Thư, có chút không tình nguyện, chào một tiếng: “Tiểu cô, chào cô.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đối với thái độ này của Khương Hiểu An, Khương Thư Thư không ngạc nhiên chút nào. Trước đây, Khương Hiểu An từng rất quý mến nguyên chủ, nhưng nguyên chủ lại không biết phân biệt đúng sai. Từ khi vào cấp ba, mỗi lần bị ấm ức, cô ta đều trút giận lên Khương Hiểu An, khiến cậu em này dần cảm thấy phiền phức mỗi khi gặp mặt. Vì vậy, Khương Hiểu An luôn cố tránh mặt cô, không cần gặp thì sẽ không gặp. Cùng lắm thì chỉ hỏi thăm một câu cho có, nhưng mối quan hệ này đã sứt mẻ nhiều, chẳng còn gì đáng nói nữa.

“Ừ, Hiểu An khỏe nhé.” Khương Thư Thư đáp lại nhẹ nhàng, giọng hòa nhã. Dù sao những mâu thuẫn giữa Khương Hiểu An và nguyên chủ không thể giải quyết chỉ bằng vài câu nói. Cô cũng chẳng muốn cố làm lành ngay lập tức, mà hiệu quả chưa chắc đã có. Thêm vào đó, bản thân cô cũng không thực sự vui vẻ gì. Nếu cả đời không qua lại với nhau thì cũng không phải chuyện tốt, dù sao họ cũng là người thân. Mọi chuyện cứ để thuận theo tự nhiên. Nếu sau này có cơ hội thích hợp để hòa giải, thì khi ấy tính tiếp.

Hai người tiếp tục im lặng. Khương Giai Tú đứng bên cạnh nhìn mà cảm thấy rất ngượng ngùng, liền lên tiếng phá vỡ bầu không khí căng thẳng: “Vậy tiểu cô, con và nhị ca đi trước đến trường nhé.”

“Được rồi, các ngươi đi đi.” Thật lòng cô cũng muốn họ đi nhanh cho đỡ ngại.

“Tiểu cô, tái kiến nhé. Chúng con đi trước.”

Khương Hiểu An không nói gì, chỉ tiến lên cầm đồ của em gái rồi đi theo phía sau Khương Giai Tú.

Chờ hai anh em Khương Hiểu An đi xa, Khương Thư Thư mới quay người đi về hướng mục tiêu của mình.

Bên kia, Khương Hiểu An vẫn còn chưa hết ngạc nhiên về thái độ ôn hòa của Khương Thư Thư. Cậu thực sự không thể tin được rằng cô có thể thay đổi như vậy. Khương Thư Thư rốt cuộc đã thay đổi ra sao? Sao lần này nói chuyện lại không còn cái giọng điệu mỉa mai, âm dương quái đản nữa? Chẳng lẽ những gì ba nói mấy ngày trước, rằng Khương Thư Thư đã hiểu chuyện, là thật? Không thể nào! Vẫn phải theo dõi thêm đã, ai biết được có phải cô ấy đang giả vờ hay không. Trước đây cũng đâu phải chưa từng thế này, lúc cần nhờ vả thì ngọt ngào, dễ thương, khi không cần lại trở mặt, lạnh lùng hoặc nói năng khó nghe. Thật là vô lý.

“Nhị ca, huynh nên đối xử với tiểu cô tốt hơn chút, tiểu cô cũng đâu đến nỗi. Nếu ba biết huynh không khách khí với cô ấy, ba không đánh huynh mới lạ!” Khương Giai Tú nghĩ đến tình hình vừa rồi, không kìm được mà nhắc nhở.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Đến 60: Ta Chỉ Muốn An Nhàn Sinh Hoạt

Số ký tự: 0