Xuyên Đến 70, Quân Tẩu Siêu Hung Được Thủ Trưởng Mạnh Nhất Cưng Chiều
Chương 45
2024-11-14 15:38:12
Nhìn lại mì trắng trên bàn, Hoa tỷ quyết định bỏ qua lần này, nếu phát hiện bị lừa thì không thể tha được.
"Cậu muốn gì?"
"Gía trị của mì trắng này thì chắc không cần tôi nói thêm, Hoa tỷ cũng biết rõ. Ngoài kia một bó mì thô cũng đã một đồng rồi, hàng này không lẽ không đáng ba đồng?"
"Cứ nói tiếp."
"Túi mì này đáng tầm ba mươi đồng, tôi không cần tiền, chỉ cần phiếu thuốc lá, phiếu rượu, nếu có phiếu xe đạp thì càng tốt. Nếu không đủ thì mai tôi mang thêm cho chị."
"Túi mì này đổi một phiếu xe đạp là đủ, nhưng thêm phiếu thuốc lá và rượu thì hơi quá."
Đường Mộng không nói gì, chỉ nhìn Hoa tỷ với ánh mắt nửa cười nửa không, Hoa tỷ nghiến răng nghĩ ngợi, cuối cùng nói: "Túi mì này, cho cậu một phiếu xe đạp, một phiếu thuốc lá, một phiếu rượu, không hơn."
"Thành giao."
Hoa tỷ lườm Đường Mộng một cái rồi lập tức đuổi cô ra ngoài.
"Cậu ra ngoài đợi tôi."
"Được thôi."
Cô chẳng sợ Hoa tỷ giở trò, khi có thực lực thì mọi âm mưu đều chỉ là hù doạ.
Đứng bên ngoài chưa đến một phút, phía sau đã có tiếng mở cửa, Đường Mộng quay lại ngay, Hoa tỷ liền ném xấp phiếu vào người cô.
"Đây là thứ cậu cần."
Kiểm tra xong, thấy không có vấn đề, Đường Mộng gật đầu rồi nói: "Mình bàn thêm vài thương vụ khác đi."
"Vào đi."
Hoa tỷ giờ đã chẳng buồn kiêng dè nữa, có tiền không kiếm là ngu, nhất là hàng ngon thế này, bán không hết thì có thể dùng để tạo quan hệ, giúp vị trí chủ chợ của cô ấy càng thêm vững chắc.
"Tối nay tôi sẽ chuẩn bị thêm một trăm cân mì trắng, một trăm cân gạo tinh chế. Tôi muốn đổi lấy vàng."
"Đổi vàng?"
"Phải, đổi vàng."
"Cô..."
"Hoa tỷ..."
Khoé môi Đường Mộng nhếch lên đầy ý tứ, nhưng trong ánh mắt lại không hề có nụ cười, Hoa tỷ rùng mình, nhận ra mình lỡ lời cho nên liền vội nói: "Xin lỗi."
"Hoa tỷ có nói gì đâu, phải không?"
"Cảm ơn."
Lúc này, Hoa tỷ mới thật sự nhìn nhận lại thanh niên kỳ lạ có tên Hoa Ca này...
Nhưng nhìn mãi cũng không ra điều gì, cuối cùng Hoa tỷ thẳng thừng: "Tôi có vàng, nếu cậu thực sự có tinh bột, tôi sẵn sàng đổi."
"Được, Hoa tỷ sòng phẳng, vậy tối nay mười giờ rưỡi, tôi sẽ mang hàng qua."
"Tôi sẽ đợi cậu ở đây."
"Ừ."
Đường Mộng thu gọn các phiếu, quay lưng rời khỏi chợ đen. Lần này, cô không tháo đồ cải trang nhưng vẫn tìm một góc không người, lấy ra chiếc hộp cơm, tiền và phiếu rồi hướng thẳng đến cửa hàng ăn quốc doanh.
Trời rộng đất lớn, ăn uống là chuyện lớn nhất, vị thượng tướng nhà ta nghĩ món ngon thế này không thể bỏ qua, nhất định phải ăn thường xuyên mới thú.
Hôm nay, cửa hàng ăn quốc doanh có món gà, nửa con một phần, Đường Mộng đặt luôn hai phần, đùa gì chứ gà mà chỉ ăn một nửa thì ai chịu nổi...
Ngoài ra cô còn gọi thêm một phần gan heo xào, một cân bánh bao nhân thịt cải trắng, đưa hộp cơm để đóng gói mang về.
Vẫn là cô bán hàng và đầu bếp quen thuộc, nhưng đối với Đường Mộng trong hình dạng nam, ánh mắt họ lại bình thường hơn nhiều...
"Cậu muốn gì?"
"Gía trị của mì trắng này thì chắc không cần tôi nói thêm, Hoa tỷ cũng biết rõ. Ngoài kia một bó mì thô cũng đã một đồng rồi, hàng này không lẽ không đáng ba đồng?"
"Cứ nói tiếp."
"Túi mì này đáng tầm ba mươi đồng, tôi không cần tiền, chỉ cần phiếu thuốc lá, phiếu rượu, nếu có phiếu xe đạp thì càng tốt. Nếu không đủ thì mai tôi mang thêm cho chị."
"Túi mì này đổi một phiếu xe đạp là đủ, nhưng thêm phiếu thuốc lá và rượu thì hơi quá."
Đường Mộng không nói gì, chỉ nhìn Hoa tỷ với ánh mắt nửa cười nửa không, Hoa tỷ nghiến răng nghĩ ngợi, cuối cùng nói: "Túi mì này, cho cậu một phiếu xe đạp, một phiếu thuốc lá, một phiếu rượu, không hơn."
"Thành giao."
Hoa tỷ lườm Đường Mộng một cái rồi lập tức đuổi cô ra ngoài.
"Cậu ra ngoài đợi tôi."
"Được thôi."
Cô chẳng sợ Hoa tỷ giở trò, khi có thực lực thì mọi âm mưu đều chỉ là hù doạ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đứng bên ngoài chưa đến một phút, phía sau đã có tiếng mở cửa, Đường Mộng quay lại ngay, Hoa tỷ liền ném xấp phiếu vào người cô.
"Đây là thứ cậu cần."
Kiểm tra xong, thấy không có vấn đề, Đường Mộng gật đầu rồi nói: "Mình bàn thêm vài thương vụ khác đi."
"Vào đi."
Hoa tỷ giờ đã chẳng buồn kiêng dè nữa, có tiền không kiếm là ngu, nhất là hàng ngon thế này, bán không hết thì có thể dùng để tạo quan hệ, giúp vị trí chủ chợ của cô ấy càng thêm vững chắc.
"Tối nay tôi sẽ chuẩn bị thêm một trăm cân mì trắng, một trăm cân gạo tinh chế. Tôi muốn đổi lấy vàng."
"Đổi vàng?"
"Phải, đổi vàng."
"Cô..."
"Hoa tỷ..."
Khoé môi Đường Mộng nhếch lên đầy ý tứ, nhưng trong ánh mắt lại không hề có nụ cười, Hoa tỷ rùng mình, nhận ra mình lỡ lời cho nên liền vội nói: "Xin lỗi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Hoa tỷ có nói gì đâu, phải không?"
"Cảm ơn."
Lúc này, Hoa tỷ mới thật sự nhìn nhận lại thanh niên kỳ lạ có tên Hoa Ca này...
Nhưng nhìn mãi cũng không ra điều gì, cuối cùng Hoa tỷ thẳng thừng: "Tôi có vàng, nếu cậu thực sự có tinh bột, tôi sẵn sàng đổi."
"Được, Hoa tỷ sòng phẳng, vậy tối nay mười giờ rưỡi, tôi sẽ mang hàng qua."
"Tôi sẽ đợi cậu ở đây."
"Ừ."
Đường Mộng thu gọn các phiếu, quay lưng rời khỏi chợ đen. Lần này, cô không tháo đồ cải trang nhưng vẫn tìm một góc không người, lấy ra chiếc hộp cơm, tiền và phiếu rồi hướng thẳng đến cửa hàng ăn quốc doanh.
Trời rộng đất lớn, ăn uống là chuyện lớn nhất, vị thượng tướng nhà ta nghĩ món ngon thế này không thể bỏ qua, nhất định phải ăn thường xuyên mới thú.
Hôm nay, cửa hàng ăn quốc doanh có món gà, nửa con một phần, Đường Mộng đặt luôn hai phần, đùa gì chứ gà mà chỉ ăn một nửa thì ai chịu nổi...
Ngoài ra cô còn gọi thêm một phần gan heo xào, một cân bánh bao nhân thịt cải trắng, đưa hộp cơm để đóng gói mang về.
Vẫn là cô bán hàng và đầu bếp quen thuộc, nhưng đối với Đường Mộng trong hình dạng nam, ánh mắt họ lại bình thường hơn nhiều...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro