Xuyên Đến Năm 80, Quả Phụ Xinh Đẹp Tái Hôn Với Sĩ Quan Đại Bá Ca
Tặng Quà, Chắc...
2024-09-06 14:15:46
Mạnh Trạch Ngôn là quân nhân, đặc biệt anh lại là đoàn trưởng mới được điều đến quân khu bên này, việc cầm đầu chuyện vi phạm kỷ luật sau khi nhậm chức là không phù hợp.
Anh không động thủ nhưng không chịu nổi việc cho tên thú vật đó nói chuyện.
Đáp ứng sẽ tặng quà cho Lương Nhị Bản, Mạnh Trạch Ngôn đi đến nhà người bạn từ nhỏ chọn lựa kỹ càng ba con chó dữ đưa qua cho anh ta.
Người bạn này của anh từ nhỏ đã thích nuôi chó, trong nhà nuôi mười mấy con chó lớn, con to nhất còn cao gần nửa người, cực kỳ mạnh mẽ.
Lương Nhị Bản lăn lộn nhiều năm như vậy, đây lần đầu tiên có người muốn chủ động tới cửa tặng quà xin lỗi với anh ta, đừng nói là ở nhà buổi chiều, mà ngay cả buổi sáng anh ta cũng không nỡ ra cửa.
Sáng sớm đã tống cổ ba mẹ ra ngoài đi làm, một mình anh ra ở nhà chờ tên hèn nhát kia tới cửa.
Thật ra Lương Nhị Bản còn muốn cho người khác đến xem sự vĩ đại của anh ta, nhưng gần đây những người đó đều không thích chơi cùng anh ta, anh ta kêu mãi mà không một ai chịu tới.
Cửa sân không đóng, Mạnh Trạch Ngôn gõ cửa lớn.
“Trực tiếp để đồ vào trong nhà!” Cái tên hèn nhát kia tới thật! Lương Nhị Bản nằm liệt trên sô pha cầm 258 vạn hét ra ngoài sân.
Trong tay Mạnh Trạch Ngôn nắm ba con chó lớn toàn thân đen nhánh tứ chi chắc nịch, ba con chó đều rất khôn, dọc theo đường đi cũng không sủa một tiếng nào.
Đi tới căn phòng truyền ra âm thanh, Mạnh Trạch Ngôn đẩy cửa ra, nắm ba con chó vào nhà.
Sau khi vào nhà, Mạnh Trạch Ngôn duỗi tay đóng cửa lại.
Hai cánh tay đáp ở sau sô pha, hai chân bắt chéo, Lương Nhị Bản ngửa đầu híp mắt, tóc cũng đã dùng keo vuốt lên, bộ dáng cũng chuẩn bị rất kỹ.
“Mang cái gì cho tao?” Anh thậm chí còn không thèm nhìn người mới vừa tiến vào.
“Là thứ tốt, chắc chắn mày sẽ vừa lòng.” Mạnh Trạch Ngôn buông dây ra, ba con chó liền chạy tới chỗ Lương Nhị Bản.
Lương Nhị Bản muốn nhìn xem là thứ tốt gì, đôi mắt miễn cưỡng xốc lên một khe nhỏ, vừa nhìn thấy liền trực tiếp sợ tới mức từ trên sô pha nhảy lên.
Anh ta mới nhảy từ lưng sô pha xuống, một con chó lớn liền bổ nhào vào sô pha, cái đệm phía dưới sô pha bị móng vuốt của nó cào ra một vết rách dài.
Hai con chó khác cũng theo sát sau đó, trong nháy mắt sô pha đã bị thương thảm trọng.
Bổ nhào vào trên sô pha không bắt được, nhóm chó lớn liền nhào qua phía Lương Nhị Bản.
Anh không động thủ nhưng không chịu nổi việc cho tên thú vật đó nói chuyện.
Đáp ứng sẽ tặng quà cho Lương Nhị Bản, Mạnh Trạch Ngôn đi đến nhà người bạn từ nhỏ chọn lựa kỹ càng ba con chó dữ đưa qua cho anh ta.
Người bạn này của anh từ nhỏ đã thích nuôi chó, trong nhà nuôi mười mấy con chó lớn, con to nhất còn cao gần nửa người, cực kỳ mạnh mẽ.
Lương Nhị Bản lăn lộn nhiều năm như vậy, đây lần đầu tiên có người muốn chủ động tới cửa tặng quà xin lỗi với anh ta, đừng nói là ở nhà buổi chiều, mà ngay cả buổi sáng anh ta cũng không nỡ ra cửa.
Sáng sớm đã tống cổ ba mẹ ra ngoài đi làm, một mình anh ra ở nhà chờ tên hèn nhát kia tới cửa.
Thật ra Lương Nhị Bản còn muốn cho người khác đến xem sự vĩ đại của anh ta, nhưng gần đây những người đó đều không thích chơi cùng anh ta, anh ta kêu mãi mà không một ai chịu tới.
Cửa sân không đóng, Mạnh Trạch Ngôn gõ cửa lớn.
“Trực tiếp để đồ vào trong nhà!” Cái tên hèn nhát kia tới thật! Lương Nhị Bản nằm liệt trên sô pha cầm 258 vạn hét ra ngoài sân.
Trong tay Mạnh Trạch Ngôn nắm ba con chó lớn toàn thân đen nhánh tứ chi chắc nịch, ba con chó đều rất khôn, dọc theo đường đi cũng không sủa một tiếng nào.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đi tới căn phòng truyền ra âm thanh, Mạnh Trạch Ngôn đẩy cửa ra, nắm ba con chó vào nhà.
Sau khi vào nhà, Mạnh Trạch Ngôn duỗi tay đóng cửa lại.
Hai cánh tay đáp ở sau sô pha, hai chân bắt chéo, Lương Nhị Bản ngửa đầu híp mắt, tóc cũng đã dùng keo vuốt lên, bộ dáng cũng chuẩn bị rất kỹ.
“Mang cái gì cho tao?” Anh thậm chí còn không thèm nhìn người mới vừa tiến vào.
“Là thứ tốt, chắc chắn mày sẽ vừa lòng.” Mạnh Trạch Ngôn buông dây ra, ba con chó liền chạy tới chỗ Lương Nhị Bản.
Lương Nhị Bản muốn nhìn xem là thứ tốt gì, đôi mắt miễn cưỡng xốc lên một khe nhỏ, vừa nhìn thấy liền trực tiếp sợ tới mức từ trên sô pha nhảy lên.
Anh ta mới nhảy từ lưng sô pha xuống, một con chó lớn liền bổ nhào vào sô pha, cái đệm phía dưới sô pha bị móng vuốt của nó cào ra một vết rách dài.
Hai con chó khác cũng theo sát sau đó, trong nháy mắt sô pha đã bị thương thảm trọng.
Bổ nhào vào trên sô pha không bắt được, nhóm chó lớn liền nhào qua phía Lương Nhị Bản.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro