Chương 33
Căng Dĩ
2024-10-09 18:58:02
Đệ nhất nguyên soái vẫn luôn có mâu thuẫn với Phùng nguyên soái, hiện tại hai con trai của ông ta đang ở Hải Lam tinh, ông ta có thể tìm cớ để can thiệp vào việc ở đây.
Hải Kinh Cức nhìn bàn cát mô phỏng trước mắt được gửi từ nhiều nơi khác nhau, năm ngón tay gõ lên bàn hội nghị trong lòng thầm có suy nghĩ riêng.
Lúc này, cửa phòng họp vang lên tiếng gõ.
Hải Kinh Cức mở quyền hạn ra, Phong Trát vội vàng từ bên ngoài đi vào:“ Hải đoàn trưởng,Tạ đoàn trưởng có chuyện muốn trao đổi với ngài.”
Phong Trát vừa nói xong, kênh liên lạc trong phòng họp được kết nối, một hình ảnh 3D hiện lên.
Hình ảnh 3D giống y như người thật khiến cho Phong Trát rất nể phục, ông chào hỏi với cậu bé trông như chỉ mới mười bảy, mười tám tuổi.
Hải Kinh Cức cũng vậy.
Tạ Dữ Nghiên đáp lại bằng nghi thức quân đội: “Hải đoàn trưởng, Phong chỉ huy, hiện tại tôi đang ở Hải Lam tinh và đã nắm rõ tình hình nơi này. Tôi sẽ điều động toàn bộ nhân lực bề mặt của Hải Lam tinh, hai người có phản đối gì không?”
Anh cùng cấp bậc với hai người, nhưng không phải là người chỉ huy chiến dịch này, Hải Lam Tinh cũng thuộc quyền quản lý của Phong Trác, nên có bất kỳ tác động ngoại lực nào cũng cần phải được báo cáo lại.
Tuy rằng là đang hỏi ý kiến bọn họ nhưng thái độ của Tạ Dữ Nghiên lạnh nhạt, có một loại gọi là “Hỏi thăm chỉ là hình thức , không đồng ý cũng không sao.”
Hải Kinh Cức thầm nghĩ: “Quả nhiên.”
Nhưng tình hình hiện tại không cho phép cô từ chối, tất cả mọi người trong Liên bang đều biết năng lực của Tạ Dữ Nghiên, nếu anh ta đã nói vậy hẳn là đã có kế hoạch sẵn trong đầu.
Hơn nữa cứu người như cứu hỏa, phải tạm gác tranh chấp bè phái sang một bên.
Hải Kinh Cức đưa ra quyết định trong nháy mắt, lập tức nói: “Vậy là tốt rồi, cảm phiền Tạ đoàn trưởng.”
Người thanh niên khẽ gật đầu, ngay lúc muốn kết thúc liên lạc, Hải Kinh cức đột nhiên nói: “Tạ đoàn trưởng xin chờ một chút.”
Tạ Dữ Nghiên ngước mắt nhìn cô, Hải Kinh Cức lập tức đưa ra một đoạn video dài vài giây do vệ tinh quay quanh quỹ đạo ngày hôm đó ghi lại, bên trong video là một chiếc cơ giáp màu lam bạc rất đẹp.
“Tạ đoàn trưởng có biết nguồn gốc của chiếc cơ giáp này không?” Hải Kinh Cức nheo mắt thắc mắc.
Phong Trát không nhìn ra không có nghĩa là cô không nhìn ra. Trong số cơ giáp mà Liên bang đã phát triển không có loại cơ giáp này, cũng không có bất kỳ số liệu nào về loại cơ giáp này.
Hải Kinh Cức nhìn bàn cát mô phỏng trước mắt được gửi từ nhiều nơi khác nhau, năm ngón tay gõ lên bàn hội nghị trong lòng thầm có suy nghĩ riêng.
Lúc này, cửa phòng họp vang lên tiếng gõ.
Hải Kinh Cức mở quyền hạn ra, Phong Trát vội vàng từ bên ngoài đi vào:“ Hải đoàn trưởng,Tạ đoàn trưởng có chuyện muốn trao đổi với ngài.”
Phong Trát vừa nói xong, kênh liên lạc trong phòng họp được kết nối, một hình ảnh 3D hiện lên.
Hình ảnh 3D giống y như người thật khiến cho Phong Trát rất nể phục, ông chào hỏi với cậu bé trông như chỉ mới mười bảy, mười tám tuổi.
Hải Kinh Cức cũng vậy.
Tạ Dữ Nghiên đáp lại bằng nghi thức quân đội: “Hải đoàn trưởng, Phong chỉ huy, hiện tại tôi đang ở Hải Lam tinh và đã nắm rõ tình hình nơi này. Tôi sẽ điều động toàn bộ nhân lực bề mặt của Hải Lam tinh, hai người có phản đối gì không?”
Anh cùng cấp bậc với hai người, nhưng không phải là người chỉ huy chiến dịch này, Hải Lam Tinh cũng thuộc quyền quản lý của Phong Trác, nên có bất kỳ tác động ngoại lực nào cũng cần phải được báo cáo lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tuy rằng là đang hỏi ý kiến bọn họ nhưng thái độ của Tạ Dữ Nghiên lạnh nhạt, có một loại gọi là “Hỏi thăm chỉ là hình thức , không đồng ý cũng không sao.”
Hải Kinh Cức thầm nghĩ: “Quả nhiên.”
Nhưng tình hình hiện tại không cho phép cô từ chối, tất cả mọi người trong Liên bang đều biết năng lực của Tạ Dữ Nghiên, nếu anh ta đã nói vậy hẳn là đã có kế hoạch sẵn trong đầu.
Hơn nữa cứu người như cứu hỏa, phải tạm gác tranh chấp bè phái sang một bên.
Hải Kinh Cức đưa ra quyết định trong nháy mắt, lập tức nói: “Vậy là tốt rồi, cảm phiền Tạ đoàn trưởng.”
Người thanh niên khẽ gật đầu, ngay lúc muốn kết thúc liên lạc, Hải Kinh cức đột nhiên nói: “Tạ đoàn trưởng xin chờ một chút.”
Tạ Dữ Nghiên ngước mắt nhìn cô, Hải Kinh Cức lập tức đưa ra một đoạn video dài vài giây do vệ tinh quay quanh quỹ đạo ngày hôm đó ghi lại, bên trong video là một chiếc cơ giáp màu lam bạc rất đẹp.
“Tạ đoàn trưởng có biết nguồn gốc của chiếc cơ giáp này không?” Hải Kinh Cức nheo mắt thắc mắc.
Phong Trát không nhìn ra không có nghĩa là cô không nhìn ra. Trong số cơ giáp mà Liên bang đã phát triển không có loại cơ giáp này, cũng không có bất kỳ số liệu nào về loại cơ giáp này.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro