Xuyên Không Cổ Đại: Hai Mẹ Con Tung Hoành Cổ Thế
Giết Cướp
2024-12-23 22:30:04
Mấy người bọn họ đúng là cướp trên núi gần đó, hôm nay xuống núi dò la xem có đoàn buôn nào đi qua đây không, nhưng vô tình lại phát hiện ra hai mẫu tử này.
Cho nên bọn chúng định nhân cơ hội bắt hai mẫu tử lên núi dâng cho đại đương gia.
Nhưng hai mẫu tử này vừa đi, lại trực tiếp vào khu rừng gần đó, nhất thời sợ hai mẫu tử đi mất, cho nên bọn chúng cũng đi theo vào.
Ai ngờ vào rừng rồi, lại mất dấu hai mẫu tử, bọn chúng bàn bạc, dựa theo dấu chân mà hai mẫu tử để lại, trực tiếp đi đến chỗ hai mẫu tử vào không gian.
Nhưng đến đây rồi, vẫn không thấy bóng dáng hai mẫu tử, đang lúc bọn chúng buồn bực vì mất dấu hai người, hai mẫu tử này lại đột nhiên xuất hiện trước mặt.
Mộc Tuyết Đồng và Dư Hiểu Vũ đột nhiên xuất hiện, lập tức làm mấy tên cướp giật mình, chưa kịp phản ứng lại, thân hình Mộc Tuyết Đồng đã nhanh chóng xông đến trước mặt một tên, dao găm trong tay vung lên, liền trực tiếp lấy mạng hắn ta.
Tên đó càng trợn to mắt, ngây ngốc nhìn Mộc Tuyết Đồng.
Mà lúc này Mộc Tuyết Đồng đã xoay người xông về phía tên cướp khác.
Dư Hiểu Vũ thấy mẫu thân không chớp mắt liền giết một người, cũng không chậm trễ, đoản đao trong tay vung lên, dị năng tốc độ tăng lên cực hạn, lúc một tên trong đó vẫn còn ngây người, đoản đao trong tay trực tiếp cứa qua cổ hắn ta.
Lập tức có một cột máu tươi phun ra, đầu của tên đó trực tiếp bị lực phun này làm cho rơi xuống cách đó không xa.
Hai mẫu tử vừa xuất hiện liền liên tiếp lấy mạng hai tên, tốc độ nhanh đến mức làm ba tên còn lại kinh hãi, bọn chúng vội vàng đứng dậy nhặt vũ khí của mình định tấn công hai người.
Mà lúc này dị năng tốc độ của Dư Hiểu Vũ phát huy đến cực hạn, lại vung một đao, phản ứng của tên đó cũng coi như nhanh nhạy, trực tiếp giơ đao dài lên định ngăn cản đoản đao của Dư Hiểu Vũ.
Lúc đao của hai người va chạm, phát ra một tiếng chói tai, Dư Hiểu Vũ thuận thế hất lên, lưỡi đao hướng lên trên, trực tiếp hướng về phía mặt hắn ta.
Chỉ nghe thấy tiếng đoản đao cắt vào da thịt, từ xương hàm dưới đến lông mày của tên đó trực tiếp bị đoản đao rạch da xẻ thịt, cả khuôn mặt hắn ta đều bê bết máu, hắn ta hét thảm một tiếng, thân thể cũng theo đó lùi về phía sau.
Dư Hiểu Vũ sao có thể cho hắn ta cơ hội chạy trốn, thân hình xoay người, đá một cái vào bụng tên đó, tên đó trực tiếp bay về phía sau, đâm vào một cây đại thụ.
Lại bị phản lực bật ngược lại ngã xuống đất, ôm bụng ngất xỉu.
Bên này, Mộc Tuyết Đồng cũng liên tiếp giết chết hai tên cướp còn lại, đến đây, trừ tên bị Dư Hiểu Vũ đá ngất xỉu, những kẻ khác đều chết hết.
Mộc Tuyết Đồng phỉ nhổ.
"Nương nó, thân thể này quá yếu, ít người thì còn đỡ, nhiều người thì thể lực có chút không theo kịp, xem ra vẫn phải tiếp tục rèn luyện!”
Cho nên bọn chúng định nhân cơ hội bắt hai mẫu tử lên núi dâng cho đại đương gia.
Nhưng hai mẫu tử này vừa đi, lại trực tiếp vào khu rừng gần đó, nhất thời sợ hai mẫu tử đi mất, cho nên bọn chúng cũng đi theo vào.
Ai ngờ vào rừng rồi, lại mất dấu hai mẫu tử, bọn chúng bàn bạc, dựa theo dấu chân mà hai mẫu tử để lại, trực tiếp đi đến chỗ hai mẫu tử vào không gian.
Nhưng đến đây rồi, vẫn không thấy bóng dáng hai mẫu tử, đang lúc bọn chúng buồn bực vì mất dấu hai người, hai mẫu tử này lại đột nhiên xuất hiện trước mặt.
Mộc Tuyết Đồng và Dư Hiểu Vũ đột nhiên xuất hiện, lập tức làm mấy tên cướp giật mình, chưa kịp phản ứng lại, thân hình Mộc Tuyết Đồng đã nhanh chóng xông đến trước mặt một tên, dao găm trong tay vung lên, liền trực tiếp lấy mạng hắn ta.
Tên đó càng trợn to mắt, ngây ngốc nhìn Mộc Tuyết Đồng.
Mà lúc này Mộc Tuyết Đồng đã xoay người xông về phía tên cướp khác.
Dư Hiểu Vũ thấy mẫu thân không chớp mắt liền giết một người, cũng không chậm trễ, đoản đao trong tay vung lên, dị năng tốc độ tăng lên cực hạn, lúc một tên trong đó vẫn còn ngây người, đoản đao trong tay trực tiếp cứa qua cổ hắn ta.
Lập tức có một cột máu tươi phun ra, đầu của tên đó trực tiếp bị lực phun này làm cho rơi xuống cách đó không xa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai mẫu tử vừa xuất hiện liền liên tiếp lấy mạng hai tên, tốc độ nhanh đến mức làm ba tên còn lại kinh hãi, bọn chúng vội vàng đứng dậy nhặt vũ khí của mình định tấn công hai người.
Mà lúc này dị năng tốc độ của Dư Hiểu Vũ phát huy đến cực hạn, lại vung một đao, phản ứng của tên đó cũng coi như nhanh nhạy, trực tiếp giơ đao dài lên định ngăn cản đoản đao của Dư Hiểu Vũ.
Lúc đao của hai người va chạm, phát ra một tiếng chói tai, Dư Hiểu Vũ thuận thế hất lên, lưỡi đao hướng lên trên, trực tiếp hướng về phía mặt hắn ta.
Chỉ nghe thấy tiếng đoản đao cắt vào da thịt, từ xương hàm dưới đến lông mày của tên đó trực tiếp bị đoản đao rạch da xẻ thịt, cả khuôn mặt hắn ta đều bê bết máu, hắn ta hét thảm một tiếng, thân thể cũng theo đó lùi về phía sau.
Dư Hiểu Vũ sao có thể cho hắn ta cơ hội chạy trốn, thân hình xoay người, đá một cái vào bụng tên đó, tên đó trực tiếp bay về phía sau, đâm vào một cây đại thụ.
Lại bị phản lực bật ngược lại ngã xuống đất, ôm bụng ngất xỉu.
Bên này, Mộc Tuyết Đồng cũng liên tiếp giết chết hai tên cướp còn lại, đến đây, trừ tên bị Dư Hiểu Vũ đá ngất xỉu, những kẻ khác đều chết hết.
Mộc Tuyết Đồng phỉ nhổ.
"Nương nó, thân thể này quá yếu, ít người thì còn đỡ, nhiều người thì thể lực có chút không theo kịp, xem ra vẫn phải tiếp tục rèn luyện!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro