Xuyên Không: Dựa Vào Hệ Thống Vạn Nhân Mê, Tôi Xưng Bá Trong Phát Sóng Trực Tiếp Sinh Tồn
Chương 14
2024-11-11 01:13:04
Mẹ Dư không tin rằng Dư Thiên Việt thật sự định rời đi.
Giới quý tộc là nơi mà những người bình thường chỉ có thể mơ ước bước vào. Một khi đã nhìn thấy sự phồn hoa của thế giới này, ai mà nỡ rời đi được? Chẳng phải Dư Thiên Việt khi từ tinh cầu rác thải đến mà vẫn ngày ngày khúm núm lấy lòng đó sao? Nếu cô định bắt chước Dư Lạc Nhã, dùng chiêu rời đi để thu hút sự chú ý thì đúng là suy nghĩ quá nhiều rồi.
Thiên nga và quạ, sao có thể được đối xử giống nhau?
"Yên tâm đi."
Dư Thiên Việt không ngoảnh đầu lại mà chỉ vẫy tay ra sau.
Trong đại sảnh, mẹ Dư nhìn bóng lưng cô rời đi, nụ cười giễu cợt dần tan biến và ngẩn ngơ trong giây lát rồi biến thành sự giận dữ.
Ai bảo cô là một phế vật chứ? Một phế vật cấp E không thể mang lại bất kỳ vinh quang nào cho gia tộc, không đáng là con gái của Dư gia.
Dư Lạc Nhã ngồi trên ghế sofa cũng đang chú ý đến sắc mặt của mẹ Dư, nhẹ nhàng vuốt ve con phi khuyển và ánh mắt trở nên sâu thẳm.
Dù mẹ Dư nghĩ gì đi nữa, mối quan hệ huyết thống giữa Dư Thiên Việt và Dư gia đã kết thúc.
Nhờ sự thờ ơ mà nguyên chủ đã phải trải qua, cô ấy buộc phải có khả năng tự lập cao. Trùng hợp thay, Dư Thiên Việt rất giỏi học hỏi, sau khi tiếp nhận toàn bộ ký ức, chỉ trong nửa giờ đồng hồ cô đã hoàn toàn quen thuộc với quang não và chuẩn bị xong chuyến đi.
Lúc này, một phi hành khoang* với ánh sáng xanh lam lấp lánh đã chờ sẵn trước cửa.
*Ban đầu mình nghĩ là phi thuyền loại nhỏ nhưng ko phải, là quả cầu nhỏ bay.
Cô ngả người thoải mái trên ghế ngồi trong phi hành khoang, Dư Thiên Việt thích thú ngắm nhìn những tia sáng lấp lánh lướt qua cửa sổ, tâm trạng vui vẻ như đang đi du lịch.
Ngay lúc đó, quang não bật lên thông báo.
[Kính gửi các thí sinh khiêu chiến Hoang Tinh… chỉ còn mười hai giờ nữa là cuộc thử thách sinh tồn trên Hoang Tinh chính thức bắt đầu, bắt đầu đếm ngược thời gian, phòng phát sóng trực tiếp đã sẵn sàng, vui lòng chuẩn bị kỹ lưỡng và đến điểm tập kết đúng giờ.]
Phát sóng trực tiếp sắp bắt đầu.
Sau khi hẹn chuyến bay đến tọa độ tập kết trên quang não, Dư Thiên Việt tắt thiết bị và sắp xếp ngủ nghỉ.
Ngủ đủ tám tiếng, khi ánh sáng ban mai chiếu rọi khắp nơi thì quang não rung lên đánh thức cô.
Dư Thiên Việt thức dậy và mở chiếc vali gấp gọn, chậm rãi thay quần áo và ăn một bữa sáng no nê rồi bước vào phi hành khoang đến đón cô đúng giờ.
Giới quý tộc là nơi mà những người bình thường chỉ có thể mơ ước bước vào. Một khi đã nhìn thấy sự phồn hoa của thế giới này, ai mà nỡ rời đi được? Chẳng phải Dư Thiên Việt khi từ tinh cầu rác thải đến mà vẫn ngày ngày khúm núm lấy lòng đó sao? Nếu cô định bắt chước Dư Lạc Nhã, dùng chiêu rời đi để thu hút sự chú ý thì đúng là suy nghĩ quá nhiều rồi.
Thiên nga và quạ, sao có thể được đối xử giống nhau?
"Yên tâm đi."
Dư Thiên Việt không ngoảnh đầu lại mà chỉ vẫy tay ra sau.
Trong đại sảnh, mẹ Dư nhìn bóng lưng cô rời đi, nụ cười giễu cợt dần tan biến và ngẩn ngơ trong giây lát rồi biến thành sự giận dữ.
Ai bảo cô là một phế vật chứ? Một phế vật cấp E không thể mang lại bất kỳ vinh quang nào cho gia tộc, không đáng là con gái của Dư gia.
Dư Lạc Nhã ngồi trên ghế sofa cũng đang chú ý đến sắc mặt của mẹ Dư, nhẹ nhàng vuốt ve con phi khuyển và ánh mắt trở nên sâu thẳm.
Dù mẹ Dư nghĩ gì đi nữa, mối quan hệ huyết thống giữa Dư Thiên Việt và Dư gia đã kết thúc.
Nhờ sự thờ ơ mà nguyên chủ đã phải trải qua, cô ấy buộc phải có khả năng tự lập cao. Trùng hợp thay, Dư Thiên Việt rất giỏi học hỏi, sau khi tiếp nhận toàn bộ ký ức, chỉ trong nửa giờ đồng hồ cô đã hoàn toàn quen thuộc với quang não và chuẩn bị xong chuyến đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc này, một phi hành khoang* với ánh sáng xanh lam lấp lánh đã chờ sẵn trước cửa.
*Ban đầu mình nghĩ là phi thuyền loại nhỏ nhưng ko phải, là quả cầu nhỏ bay.
Cô ngả người thoải mái trên ghế ngồi trong phi hành khoang, Dư Thiên Việt thích thú ngắm nhìn những tia sáng lấp lánh lướt qua cửa sổ, tâm trạng vui vẻ như đang đi du lịch.
Ngay lúc đó, quang não bật lên thông báo.
[Kính gửi các thí sinh khiêu chiến Hoang Tinh… chỉ còn mười hai giờ nữa là cuộc thử thách sinh tồn trên Hoang Tinh chính thức bắt đầu, bắt đầu đếm ngược thời gian, phòng phát sóng trực tiếp đã sẵn sàng, vui lòng chuẩn bị kỹ lưỡng và đến điểm tập kết đúng giờ.]
Phát sóng trực tiếp sắp bắt đầu.
Sau khi hẹn chuyến bay đến tọa độ tập kết trên quang não, Dư Thiên Việt tắt thiết bị và sắp xếp ngủ nghỉ.
Ngủ đủ tám tiếng, khi ánh sáng ban mai chiếu rọi khắp nơi thì quang não rung lên đánh thức cô.
Dư Thiên Việt thức dậy và mở chiếc vali gấp gọn, chậm rãi thay quần áo và ăn một bữa sáng no nê rồi bước vào phi hành khoang đến đón cô đúng giờ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro