Xuyên Không Năm 80: Nông Nữ Tâm Tâm
Đánh Nhau Rồi
Cố Tam Thuận
2024-11-16 09:54:35
Nhóm dịch: Bánh Bao
Không gian Linh Tiên dạy cô đánh người khác ư?
Nếu đã như vậy, giả sử cô thường xuyên đánh lộn với người khác, sau đó căn chỉnh thời gian thích hợp, thì cô sẽ trở thành người có võ nghệ cao cường rồi.
Điền Tiểu Long đứng cạnh Điền Tâm không dám tin Tôn Tiểu Yến đang nằm thẳng ở đồng cỏ dưới chân mình.
Cậu bé nhỏ giọng lẩm bẩm nói: “Thím Hai giống như tên thím vậy, đúng thật là nhẹ như yến biết bay.”
Tất cả mọi người đều sợ đến mức choáng váng, nhìn chằm chằm Tôn Tiểu Yến.
Cô gái nhỏ nhìn gầy gầy yếu đuối không có chút sức lực nào này lại có thể mạnh như thế, liệu có phải là người đi ra từ trường võ không vậy?
“Muốn em trai cháu gọi thím bằng Thím Hai, thím có xứng không vậy? Hừ! Gì cũng không cần gọi.
Điền Tâm kéo theo Điền Tiểu Long, tiếp tục đi lên chợ.
Tôn Tiểu Yến đang nằm đó ôm bụng, cắn răng nghiến lợi nói.
“Các chị em, mỗi người cho con nhỏ tiện tỳ kia một cái tát, mười đồng tiền tôi vừa đánh bạc được sẽ mời mọi người ăn món mỳ thịt bò ngon nhất.”
Đi cùng Tôn Tiểu Yến có khoảng mười người đàn bà.
Trong đó có cả những người ở thôn bên cạnh, những người này bình thường cũng chỉ như chó chạy theo chủ, cực kỳ nịnh hót.
Hôm nay có mì thịt bò ăn!
Mười người đàn bà nhìn nhau một cái, ngầm hiểu ý vội vàng rối rít vứt bỏ giỏ trong tay.
Xắn tay xắn áo xông lên vây quanh Điền Tâm.
“Không được đánh chị gái cháu!”
Điền Tiểu Long nóng lòng, quên mất sức lực mình đến đâu, vội chạy lên che ở trước người Điền Tâm.
Thằng nhóc vội vàng che chở cô có chút hơi ngây ngô.
Điền Tâm kéo Điền Tiểu Long ra một bên, tìm đủ cách để trận đấu tiếp theo không làm bị thương đến cậu nhóc.
Má ơi, vóc dáng của cô gái này mỏng manh như cây trúc này lại có thể nhẹ nhàng nhảy sang một chỗ như thế, Điền Tâm cảm giác như cô biết khinh công.
Chín người đàn bà còn lại vội vàng chuyển hướng giương nanh nhe vuốt vây thành một chỗ xung quanh Điền Tâm.
Miệng không ngừng mắng chửi con nhỏ thối tha, tiện tỳ.
Không gian Linh Tiên dạy cô đánh người khác ư?
Nếu đã như vậy, giả sử cô thường xuyên đánh lộn với người khác, sau đó căn chỉnh thời gian thích hợp, thì cô sẽ trở thành người có võ nghệ cao cường rồi.
Điền Tiểu Long đứng cạnh Điền Tâm không dám tin Tôn Tiểu Yến đang nằm thẳng ở đồng cỏ dưới chân mình.
Cậu bé nhỏ giọng lẩm bẩm nói: “Thím Hai giống như tên thím vậy, đúng thật là nhẹ như yến biết bay.”
Tất cả mọi người đều sợ đến mức choáng váng, nhìn chằm chằm Tôn Tiểu Yến.
Cô gái nhỏ nhìn gầy gầy yếu đuối không có chút sức lực nào này lại có thể mạnh như thế, liệu có phải là người đi ra từ trường võ không vậy?
“Muốn em trai cháu gọi thím bằng Thím Hai, thím có xứng không vậy? Hừ! Gì cũng không cần gọi.
Điền Tâm kéo theo Điền Tiểu Long, tiếp tục đi lên chợ.
Tôn Tiểu Yến đang nằm đó ôm bụng, cắn răng nghiến lợi nói.
“Các chị em, mỗi người cho con nhỏ tiện tỳ kia một cái tát, mười đồng tiền tôi vừa đánh bạc được sẽ mời mọi người ăn món mỳ thịt bò ngon nhất.”
Đi cùng Tôn Tiểu Yến có khoảng mười người đàn bà.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong đó có cả những người ở thôn bên cạnh, những người này bình thường cũng chỉ như chó chạy theo chủ, cực kỳ nịnh hót.
Hôm nay có mì thịt bò ăn!
Mười người đàn bà nhìn nhau một cái, ngầm hiểu ý vội vàng rối rít vứt bỏ giỏ trong tay.
Xắn tay xắn áo xông lên vây quanh Điền Tâm.
“Không được đánh chị gái cháu!”
Điền Tiểu Long nóng lòng, quên mất sức lực mình đến đâu, vội chạy lên che ở trước người Điền Tâm.
Thằng nhóc vội vàng che chở cô có chút hơi ngây ngô.
Điền Tâm kéo Điền Tiểu Long ra một bên, tìm đủ cách để trận đấu tiếp theo không làm bị thương đến cậu nhóc.
Má ơi, vóc dáng của cô gái này mỏng manh như cây trúc này lại có thể nhẹ nhàng nhảy sang một chỗ như thế, Điền Tâm cảm giác như cô biết khinh công.
Chín người đàn bà còn lại vội vàng chuyển hướng giương nanh nhe vuốt vây thành một chỗ xung quanh Điền Tâm.
Miệng không ngừng mắng chửi con nhỏ thối tha, tiện tỳ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro