Xuyên Không Vào Tiểu Thuyết Tận Thế
Ở chung với Nam Trường Tư
Q.Tuấn
2024-07-22 08:57:45
Khi về tới căn cứ thì mặt trời đã bắt đầu nhô lên cao. Hai chiếc xe vùn vụt đi vào cổng, người canh cổng khi thấy 2 người lái xe liền cho họ đi qua không cần kiểm tra.
Lúc đám người xuống xe, một chỉ huy ở căn cứ đã được người thông báo rằng họ đã trở lại vì vậy ông xuống để đón họ trở về.
Cả đám xuống xe, mặt mày ai nấy đều ánh lên sự mệt mỏi vì chưa được ngủ. Nam Trường Tư liền giao tiến sĩ Tống cho ông ta rồi dẫn tiểu đội mình đi về nhà mình trước.
Vị chỉ huy thấy từ trên đoàn xe có thêm một người muốn hỏi đây là ai nhưng chưa kịp để ông nói đã nhận phải ánh mắt rét lạnh của Nam Trường Tư. Vì vậy ông ngậm miệng lại, không nên hỏi những gì mình không nên biết.
Cả đám người Mạc Tuyết và Phương Khả đều đi về nơi ở của mình, còn Bạch Thuần thì theo Nam Trường Tư về nhà anh. Khi đến nơi, anh dẫn cậu đến phòng anh. Anh định cho cậu ở phòng mình,còn mình thì tới phòng khách ở.
Nam Trường Tư:"hiện tại cậu tạm ở chung với tôi, cậu ở phòng này đi". Anh nói.
Bạch Thuần cũng không ý kiến gì vì vậy chấp nhận. Cậu bước vào phòng đóng cửa lại. Còn anh thì tới phòng khách ở tạm. Phòng của Nam Trường Tư khá sạch sẽ, tông màu tối là màu xám. Khắp nơi đều nhiễm phải mùi hương của anh. Một omega như cậu nếu ở trong này, sẽ bị chất dẫn dụ của anh bám vào người, khiến cho người khác nghĩ rằng cậu là một alpha.
Bạch Thuần ngồi trên giường mềm nhẹ của anh, nằm xuống. Cậu cảm thấy chiếc giường này thoải mái hơn chiếc giường bằng gỗ của cậu nhiều nên cậu quyết đánh một giấc ngủ cho đã. Dù sắp đạt cảnh giới phi thăng thành thần, cậu vẫn sinh hoạt cứ như một người phàm bình thường.
Bên phía Nam Trường Tư thì đang vừa dọn dẹp lại căn phòng khách cách nơi ở của cậu không xa. Anh hiện tại có tâm trạng rất vui vẻ, hiện tại anh đã đưa cậu về nhà mình không tốn quá nhiều sức nhưng việc khiến cậu có tình cảm với mình có lẽ sẽ tốn nhiều thời gian.
Nam Trường Tư dọn dẹp xong phòng thì cả người đã nhễ nhại mồ hôi, vì vậy anh liền chuẩn bị đồ để đi tắm. Anh cầm theo một chiếc áo tắm vào phòng. Khi anh đang tắm thì có tiếng gõ cửa. Anh mặc áo tắm vào và đi ra thì thấy cậu đang đứng ở cửa. Cậu đã thay bộ đồ thoải mái hơn với chiếc áo thun trắng và chiếc quần thun ngắn tới đùi. Anh nhìn cặp đùi chắc thịt kia mà mê mẩn.
Tự nhiên anh thấy một dòng ấm nóng từ mũi mình chảy ra, thì ra là anh chảy máu mũi.Anh cảm thấy mình thật vô liêm sỉ mà. Vì vậy anh mời cậu vào phòng ngồi ở ghế sô pha còn mình thì lấy khăn ướt lau máu mũi.
Khi cậu ngồi xuống thấy anh loay hoay vừa lau máu vừa mở tủ lạnh kiếm gì đó cho cậu ăn làm cậu liên tưởng đến cô vợ nhỏ đang loay hoay chăm sóc chồng. Khi anh mang một lon nước có ga tới đưa cho cậu, cậu cũng không từ chối. Sau đó Năm Trường Tư ngồi kế bên cậu.
Nam Trường Tư:"cậu tìm tôi có việc gì không". Hiện tại chỉ có 2 người nên anh cũng không cần giữ vẻ mạnh lạnh lùng gì, anh dùng ánh mắt chờ mong nhìn cậu. Cậu thấy anh như vật cũng khá mới lạ.
Bạch Thuần:"Tôi có việc tìm anh nói chuyện". Cậu nhâm nhi ly nước một hồi, rồi mới lên tiếng.
Bạch Thuần:"Tôi muốn anh giúp tôi các omega ở nơi này. Anh cũng biết là tôi dư sức làm việc đó nhưng tôi cần sự trợ giúp của anh". Khi nói xong cậu nhìn anh chờ câu trả lời của anh.
Nam Trường Tư khi nghe cậu nói vậy, cũng không biết đang nghĩ gì, khuôn mặt ánh lên vẻ suy tư. Anh nghĩ rằng việc cậu tiếp cận anh rồi nhờ anh giúp đỡ như này không biết có liên quan gì đến việc cậu là omega nên sinh ra sự đồng cảm hay là vì mục đích khác. Khi suy nghĩ một hồi, anh cũng đồng ý vì đây cũng là điều mà anh muốn là giải thoát cho omega.
Khi nghe Nam Trường Tư đồng ý cậu thở phào nhẹ nhõm, có người liên minh sẽ giúp cậu khá là nhiều vì vậy cậu tiếp tục tận hưởng lon nước có ga. Im lặng một hồi khiến cho không khí trở nên khá ngượng ngùng nhưng đó đối với anh thôi vì cậu không có suy nghĩ tinh linh gì mấy nên cũng không có cảm xúc gì
Khi hết lon nước, cậu từ biệt Nam Trường Tư trở về phòng. Anh cũng luyến tiếc nhưng cũng không làm gì hơn.
Vì vậy đêm nay là một đêm khó ngủ với Nam Trường Tư, anh cứ nằm đó mà cứ suy nghĩ linh tinh về Bạch Thuần nào là cậu phải chán ghét mình không, cậu có chê khuôn mặt này hay thân hình này không dù anh khá tự tin về cơ thể của mình. Còn bên kia thì khi cậu trở về phòng liền đánh một giấc ngon lành. Cậu vừa ngủ vừa tu luyện xem thử coi mình có cơ duyên để đột phá lên cảnh giới đại thừa hay không.
Lúc đám người xuống xe, một chỉ huy ở căn cứ đã được người thông báo rằng họ đã trở lại vì vậy ông xuống để đón họ trở về.
Cả đám xuống xe, mặt mày ai nấy đều ánh lên sự mệt mỏi vì chưa được ngủ. Nam Trường Tư liền giao tiến sĩ Tống cho ông ta rồi dẫn tiểu đội mình đi về nhà mình trước.
Vị chỉ huy thấy từ trên đoàn xe có thêm một người muốn hỏi đây là ai nhưng chưa kịp để ông nói đã nhận phải ánh mắt rét lạnh của Nam Trường Tư. Vì vậy ông ngậm miệng lại, không nên hỏi những gì mình không nên biết.
Cả đám người Mạc Tuyết và Phương Khả đều đi về nơi ở của mình, còn Bạch Thuần thì theo Nam Trường Tư về nhà anh. Khi đến nơi, anh dẫn cậu đến phòng anh. Anh định cho cậu ở phòng mình,còn mình thì tới phòng khách ở.
Nam Trường Tư:"hiện tại cậu tạm ở chung với tôi, cậu ở phòng này đi". Anh nói.
Bạch Thuần cũng không ý kiến gì vì vậy chấp nhận. Cậu bước vào phòng đóng cửa lại. Còn anh thì tới phòng khách ở tạm. Phòng của Nam Trường Tư khá sạch sẽ, tông màu tối là màu xám. Khắp nơi đều nhiễm phải mùi hương của anh. Một omega như cậu nếu ở trong này, sẽ bị chất dẫn dụ của anh bám vào người, khiến cho người khác nghĩ rằng cậu là một alpha.
Bạch Thuần ngồi trên giường mềm nhẹ của anh, nằm xuống. Cậu cảm thấy chiếc giường này thoải mái hơn chiếc giường bằng gỗ của cậu nhiều nên cậu quyết đánh một giấc ngủ cho đã. Dù sắp đạt cảnh giới phi thăng thành thần, cậu vẫn sinh hoạt cứ như một người phàm bình thường.
Bên phía Nam Trường Tư thì đang vừa dọn dẹp lại căn phòng khách cách nơi ở của cậu không xa. Anh hiện tại có tâm trạng rất vui vẻ, hiện tại anh đã đưa cậu về nhà mình không tốn quá nhiều sức nhưng việc khiến cậu có tình cảm với mình có lẽ sẽ tốn nhiều thời gian.
Nam Trường Tư dọn dẹp xong phòng thì cả người đã nhễ nhại mồ hôi, vì vậy anh liền chuẩn bị đồ để đi tắm. Anh cầm theo một chiếc áo tắm vào phòng. Khi anh đang tắm thì có tiếng gõ cửa. Anh mặc áo tắm vào và đi ra thì thấy cậu đang đứng ở cửa. Cậu đã thay bộ đồ thoải mái hơn với chiếc áo thun trắng và chiếc quần thun ngắn tới đùi. Anh nhìn cặp đùi chắc thịt kia mà mê mẩn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tự nhiên anh thấy một dòng ấm nóng từ mũi mình chảy ra, thì ra là anh chảy máu mũi.Anh cảm thấy mình thật vô liêm sỉ mà. Vì vậy anh mời cậu vào phòng ngồi ở ghế sô pha còn mình thì lấy khăn ướt lau máu mũi.
Khi cậu ngồi xuống thấy anh loay hoay vừa lau máu vừa mở tủ lạnh kiếm gì đó cho cậu ăn làm cậu liên tưởng đến cô vợ nhỏ đang loay hoay chăm sóc chồng. Khi anh mang một lon nước có ga tới đưa cho cậu, cậu cũng không từ chối. Sau đó Năm Trường Tư ngồi kế bên cậu.
Nam Trường Tư:"cậu tìm tôi có việc gì không". Hiện tại chỉ có 2 người nên anh cũng không cần giữ vẻ mạnh lạnh lùng gì, anh dùng ánh mắt chờ mong nhìn cậu. Cậu thấy anh như vật cũng khá mới lạ.
Bạch Thuần:"Tôi có việc tìm anh nói chuyện". Cậu nhâm nhi ly nước một hồi, rồi mới lên tiếng.
Bạch Thuần:"Tôi muốn anh giúp tôi các omega ở nơi này. Anh cũng biết là tôi dư sức làm việc đó nhưng tôi cần sự trợ giúp của anh". Khi nói xong cậu nhìn anh chờ câu trả lời của anh.
Nam Trường Tư khi nghe cậu nói vậy, cũng không biết đang nghĩ gì, khuôn mặt ánh lên vẻ suy tư. Anh nghĩ rằng việc cậu tiếp cận anh rồi nhờ anh giúp đỡ như này không biết có liên quan gì đến việc cậu là omega nên sinh ra sự đồng cảm hay là vì mục đích khác. Khi suy nghĩ một hồi, anh cũng đồng ý vì đây cũng là điều mà anh muốn là giải thoát cho omega.
Khi nghe Nam Trường Tư đồng ý cậu thở phào nhẹ nhõm, có người liên minh sẽ giúp cậu khá là nhiều vì vậy cậu tiếp tục tận hưởng lon nước có ga. Im lặng một hồi khiến cho không khí trở nên khá ngượng ngùng nhưng đó đối với anh thôi vì cậu không có suy nghĩ tinh linh gì mấy nên cũng không có cảm xúc gì
Khi hết lon nước, cậu từ biệt Nam Trường Tư trở về phòng. Anh cũng luyến tiếc nhưng cũng không làm gì hơn.
Vì vậy đêm nay là một đêm khó ngủ với Nam Trường Tư, anh cứ nằm đó mà cứ suy nghĩ linh tinh về Bạch Thuần nào là cậu phải chán ghét mình không, cậu có chê khuôn mặt này hay thân hình này không dù anh khá tự tin về cơ thể của mình. Còn bên kia thì khi cậu trở về phòng liền đánh một giấc ngon lành. Cậu vừa ngủ vừa tu luyện xem thử coi mình có cơ duyên để đột phá lên cảnh giới đại thừa hay không.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro