Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại
Độc Nữ (18)
Ngận Thị Kiểu Tình
2024-11-15 15:56:17
Edit: Kim
Giọng nói của tên sát thủ khàn khàn thiếu kiên nhẫn.
Lại khá kiêng kỵ Trữ Quan, giống như là biết thân phận của Trữ Quan.
Cho nên bắt người so với giết người còn khó hơn, giết người chỉ cần cắt cổ, đâm vào trái tim, không còn hơi thở liền tính là hoàn thành nhiệm vụ.
Phải bắt sống, liền khó hơn nhiều.
Vốn tưởng rằng mục tiêu là một đứa trẻ, nhiệm vụ sẽ dễ dàng hơn một chút, ai biết lại phải đối mặt với cái tên phiền phức này?
Sát thủ không muốn dây dưa với Trữ Quan, nói thẳng là muốn đưa đứa trẻ bỏ trốn về nhà.
Trữ Quan vừa nghe, mặt đầy nghi hoặc…
Người trong nhà trả tiền đưa về nhà?
Là phu thê trang chủ Phí Thành sơn trang sao?
Nhưng không phải bọn họ cho rằng đứa trẻ đã chết rồi sao?
Có thể biết đến Thiên Cơ Các, hơn nữa còn có tiền mời Thiên Cơ Các, khẳng định là thân sĩ trong giang hồ.
A…
Trữ Quan hít một hơi thật sâu, nếu đứa trẻ này thật sự là con của Phương trang chủ cùng Thôi phu nhân, như vậy là ai, là ai đoạt đứa trẻ đi, còn ném thi thể một đứa trẻ đã chết lại?
Thật khủng bố, quá khủng bố!
Khẳng định có quả dưa lớn nha!
Trữ Quan ho khan một tiếng nói: “Xin lỗi, hiện tại đứa trẻ này đi theo ta, ta không thể giao đứa trẻ cho các ngươi.”
Khẳng định Thiên Cơ Các sẽ không để lộ thông tin khách hàng, hiện tại người có thế cho hắn biết đáp án chỉ có đứa trẻ này, trong lòng Trữ Quan cồn cào, tò mò muốn phát điên.
Nam Chi cũng hiểu ra, sát thủ này là muốn bắt cô về Tuyệt Tình Cung, cô không muốn về, cô muốn đi tìm phụ mẫu.
Chịu nhiều ủy khuất như vậy, cần được phụ mẫu an ủi, cô muốn bổ nhào vào lòng họ mà khóc….
Nam Chi hô lên với Trữ Quân: “Ca ca, ta không muốn về, nàng ta rất xấu, nàng ta tra tấn ta.”
Vừa nói, vừa lau nước mắt…
Trong lòng Trữ Quan chấn động, mừng như điên, quả nhiên là có quả dưa lớn, hắn nhất định phải mang đứa trẻ này đến Phí Thành sơn trang, sau đó ở lại sơn trang.
Sát thủ thấy vậy, hạ thủ càng thêm hung hiểm, Trữ Quan chính là hiệp sĩ của danh môn chính phái, hạ thủ đều quang minh chính đại, không có đa dạng như sát thủ, hắn nhiều lần bị đối phương giở trò bỉ ổi làm luống cuống tay chân.
Trong lúc hốt hoảng, thân ảnh sát thủ mờ ảo, di chuyển đến bên cạnh Nam Chi, vươn tay kẹp cô vào nách, một tay khống chế, uy hiếp cô: “Đừng giở trò, bằng không ta sẽ giết ngươi.”
“Buông đứa trẻ ra.” Trữ Quan vô cùng sốt ruột, đuổi theo sát thủ, chó con cũng sủa gâu gâu, loạn thành một đoàn, trên trán sát thủ nổi từng cái gân xanh, nhiệm vụ này thật quá mức.
Vẫn là giết người đơn giản hơn.
Nam Chi nắm tay lại, chưởng xuống một quyền trên người sát thủ, “Các ngươi đều là người xấu, đều muốn bắt cóc trẻ con.”
Bị trúng một quyền, thân thể sát thủ hơi cứng lại, lại tăng nhanh tốc độ, Nam Chi thấy vậy lại “Bang bang bang” thêm mấy quyền, vô cùng ủy khuất, “Các ngươi đều là người xấu, ta muốn về nhà.”
“Phụt……” Sát thủ thật sự không nhịn được nữa, phun ra một ngụm máu tươi, đừng nhìn nắm tay kia nhỏ, chính là đánh vào người rất đau, sức lực vô cùng lớn.
Nửa đời người, ba mươi năm công lực, thật sự vẫn không chịu đựng được.
Mấu chốt là phải bắt sống.
Tuyệt Tình Cung đã xảy ra chuyện gì, nói đứa trẻ có nội lực, nhưng chưa nói có nội lực như vậy.
Đứa trẻ mới có mấy tuổi, sao lại có thể có nội lực mạnh đến vậy, điều này có hợp lý không?
Điều này hẳn là không hợp lý…
Có tu luyện từ trong bụng mẹ, cũng không thể phần nội lực hùng hậu thế này.
“Bang bang bang……” Nắm tay đánh ở trên người, con mẹ nó đau quá, khuôn mặt sát thủ trở nên âm ngoan, giơ tay muốn đánh đứa trẻ đang ầm ĩ.
Hệ thống: “Đem nội lực vận lên trên não.”
“Đang……”
Sát thủ trầm mặc, tay hắn run lên nhè nhẹ…
Rất đau, giống như đang đánh vào tảng đá vậy, đau như vậy, tất cả lại dội về chính hắn.
Sát thủ nhìn chằm chằm vào đứa trẻ đang kẹp dưới nách, đây là thứ gì, thật kỳ lạ, quá kỳ quái.
“Buông ra……” Trữ Quan đuổi theo, giơ kiếm đâm tới, Nam Chi lại bang bang bang đánh vào người sát thủ, sát thủ một bên nôn ra máu, một bên tránh đòn công kích của Trữ Quan.
Giờ phút này hắn hận không thể ném thứ trong tay xuống, giống như đang ôm trong tay một cây búa vậy, cây búa theo sát mà đánh xuống…
Quá cẩu thả rồi!
Vốn tưởng rằng là một đứa trẻ, hẳn là đơn giản, quan trọng nhất là, tiền kiếm được của nhiệm vụ này cũng không nhiều lắm, Tuyệt Tình Cung trả quá ít, trở về nhất định phải đòi thêm.
Hiện tại cần phải hợp tác cùng sát thủ khác, thiết kế bẫy rập.
Nhưng nhóm sát thủ luôn là hành động đơn độc, cho dù là hợp tác, cũng phải có yêu cầu.
Sát thủ trực tiếp ném đứa trẻ về phía Trữ Quan, nhanh như chớp chạy mất, nếu vẫn mang theo đứa trẻ, xương sườn của hắn sẽ bị đập gãy mất.
Trữ Quan cuống quýt bắt được đứa trẻ, hỏi: “Ngươi không sao chứ.”
Nam Chi ôm chó con, nhìn Trữ Quan, lộ ra nụ cười xán lạn, “Ca ca, ta không sao.”
Chó con bị Nam Chi ôm chặt, đầu lưỡi lè ra không thu về được, choáng váng, không biết gì nữa.
Trữ Quan xác định đứa trẻ không có việc gì, thả cô xuống, hỏi: “Ngươi có dự tính gì không?”
Nhóm sát thủ Thiên Cơ Các không đạt được mục đích tuyệt đối sẽ không buông tha, chỉ cần có tiền, ngay cả hoàng đế cũng có người giúp ngươi xử lý, nhưng là, cũng không có ai có thể trả nổi chi phí để làm việc đó.
Nam Chi thực kiên định: “Đương nhiên là về nhà, về nhà tìm phụ mẫu.”
Trữ Quan: “Ta đoán bọn chúng sẽ phái thêm sát thủ tới.”
Lần này không có sự chuẩn bị, nhưng lần sau nhóm sát thủ đã có sự chuẩn bị rồi, sẽ không dễ đối phó như vậy nữa.
Nam Chi vẫn nói: “Ta phải về nhà.”
Trữ Quan nghĩ ngợi, “Đến địa điểm tiếp theo, chúng ta sẽ mua xe ngựa, hai người chúng ta với con chó quá dễ thấy.” Hơn nữa chỉ dựa vào sức chân, biết đến khi nào, hắn cũng không muốn cõng người nữa.
Nam Chi nghiêng đầu, dùng đôi mắt trong veo sâu thẳm nhìn hắn, Trữ Quan hỏi: “Làm sao vậy?”
Nam Chi nói: “Ca ca ngươi thật tốt, tuy rằng chúng ta không quen biết, nhưng ngươi lại giúp ta.”
Trữ Quan chỉ nói: “Nữ nhi trong giang hồ đều là người một nhà, nam nhân trong giang hồ đều là huynh đệ, hơn nữa ngươi còn nhỏ như vậy, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ hộ tống ngươi về nhà.”
Trữ Quan lại hỏi: “Trước đây ngươi ở đâu?”
Nam Chi: “Ở Tuyệt Tình Cung, dì xấu xa ở Tuyệt Tình Cung ngày nào cũng bắt ta phải báo thù.”
Trữ Quan:!!!
Quả nhiên là Tuyệt Tình Cung.
Giang hồ đồn đãi, nữ nhi đầu tiên của Phương trang chủ chính là bị tình cũ Chung Ly Sương giết chết, mọi người đã đoán đúng, nhưng cũng không hoàn toàn đúng.
Nữ nhi của Phương trang chủ còn sống, Chung Ly Sương vậy mà lại nuôi đứa trẻ!
Được là người ăn dưa đầu tiên, Trữ Quan kiềm chế kích động, tin tức trước mắt này, ngoại trừ Tuyệt Tình Cung, cũng chỉ có hắn biết.
Không biết Thiên Cơ Các có biết hay không, Thiên Cơ Các không chỉ là tổ chức sát thủ, mà còn là tổ chức tình báo, dù sao muốn giết người thì cũng cần biết thông tin đối tượng đúng không, đâu phải cứ vô duyên vô cớ xông đến giết người.
Nam Chi gật đầu, “Ta nghe theo ca ca.” Có thể ngồi xe ngựa đương nhiên tốt hơn so với đi bộ.
Vì có thể nhanh đến được Phí Thành sơn trang, Trữ Quan cõng đứa trẻ chạy như bay, hắn có dự cảm, sát thủ rất nhanh sẽ đuổi đến
Giọng nói của tên sát thủ khàn khàn thiếu kiên nhẫn.
Lại khá kiêng kỵ Trữ Quan, giống như là biết thân phận của Trữ Quan.
Cho nên bắt người so với giết người còn khó hơn, giết người chỉ cần cắt cổ, đâm vào trái tim, không còn hơi thở liền tính là hoàn thành nhiệm vụ.
Phải bắt sống, liền khó hơn nhiều.
Vốn tưởng rằng mục tiêu là một đứa trẻ, nhiệm vụ sẽ dễ dàng hơn một chút, ai biết lại phải đối mặt với cái tên phiền phức này?
Sát thủ không muốn dây dưa với Trữ Quan, nói thẳng là muốn đưa đứa trẻ bỏ trốn về nhà.
Trữ Quan vừa nghe, mặt đầy nghi hoặc…
Người trong nhà trả tiền đưa về nhà?
Là phu thê trang chủ Phí Thành sơn trang sao?
Nhưng không phải bọn họ cho rằng đứa trẻ đã chết rồi sao?
Có thể biết đến Thiên Cơ Các, hơn nữa còn có tiền mời Thiên Cơ Các, khẳng định là thân sĩ trong giang hồ.
A…
Trữ Quan hít một hơi thật sâu, nếu đứa trẻ này thật sự là con của Phương trang chủ cùng Thôi phu nhân, như vậy là ai, là ai đoạt đứa trẻ đi, còn ném thi thể một đứa trẻ đã chết lại?
Thật khủng bố, quá khủng bố!
Khẳng định có quả dưa lớn nha!
Trữ Quan ho khan một tiếng nói: “Xin lỗi, hiện tại đứa trẻ này đi theo ta, ta không thể giao đứa trẻ cho các ngươi.”
Khẳng định Thiên Cơ Các sẽ không để lộ thông tin khách hàng, hiện tại người có thế cho hắn biết đáp án chỉ có đứa trẻ này, trong lòng Trữ Quan cồn cào, tò mò muốn phát điên.
Nam Chi cũng hiểu ra, sát thủ này là muốn bắt cô về Tuyệt Tình Cung, cô không muốn về, cô muốn đi tìm phụ mẫu.
Chịu nhiều ủy khuất như vậy, cần được phụ mẫu an ủi, cô muốn bổ nhào vào lòng họ mà khóc….
Nam Chi hô lên với Trữ Quân: “Ca ca, ta không muốn về, nàng ta rất xấu, nàng ta tra tấn ta.”
Vừa nói, vừa lau nước mắt…
Trong lòng Trữ Quan chấn động, mừng như điên, quả nhiên là có quả dưa lớn, hắn nhất định phải mang đứa trẻ này đến Phí Thành sơn trang, sau đó ở lại sơn trang.
Sát thủ thấy vậy, hạ thủ càng thêm hung hiểm, Trữ Quan chính là hiệp sĩ của danh môn chính phái, hạ thủ đều quang minh chính đại, không có đa dạng như sát thủ, hắn nhiều lần bị đối phương giở trò bỉ ổi làm luống cuống tay chân.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong lúc hốt hoảng, thân ảnh sát thủ mờ ảo, di chuyển đến bên cạnh Nam Chi, vươn tay kẹp cô vào nách, một tay khống chế, uy hiếp cô: “Đừng giở trò, bằng không ta sẽ giết ngươi.”
“Buông đứa trẻ ra.” Trữ Quan vô cùng sốt ruột, đuổi theo sát thủ, chó con cũng sủa gâu gâu, loạn thành một đoàn, trên trán sát thủ nổi từng cái gân xanh, nhiệm vụ này thật quá mức.
Vẫn là giết người đơn giản hơn.
Nam Chi nắm tay lại, chưởng xuống một quyền trên người sát thủ, “Các ngươi đều là người xấu, đều muốn bắt cóc trẻ con.”
Bị trúng một quyền, thân thể sát thủ hơi cứng lại, lại tăng nhanh tốc độ, Nam Chi thấy vậy lại “Bang bang bang” thêm mấy quyền, vô cùng ủy khuất, “Các ngươi đều là người xấu, ta muốn về nhà.”
“Phụt……” Sát thủ thật sự không nhịn được nữa, phun ra một ngụm máu tươi, đừng nhìn nắm tay kia nhỏ, chính là đánh vào người rất đau, sức lực vô cùng lớn.
Nửa đời người, ba mươi năm công lực, thật sự vẫn không chịu đựng được.
Mấu chốt là phải bắt sống.
Tuyệt Tình Cung đã xảy ra chuyện gì, nói đứa trẻ có nội lực, nhưng chưa nói có nội lực như vậy.
Đứa trẻ mới có mấy tuổi, sao lại có thể có nội lực mạnh đến vậy, điều này có hợp lý không?
Điều này hẳn là không hợp lý…
Có tu luyện từ trong bụng mẹ, cũng không thể phần nội lực hùng hậu thế này.
“Bang bang bang……” Nắm tay đánh ở trên người, con mẹ nó đau quá, khuôn mặt sát thủ trở nên âm ngoan, giơ tay muốn đánh đứa trẻ đang ầm ĩ.
Hệ thống: “Đem nội lực vận lên trên não.”
“Đang……”
Sát thủ trầm mặc, tay hắn run lên nhè nhẹ…
Rất đau, giống như đang đánh vào tảng đá vậy, đau như vậy, tất cả lại dội về chính hắn.
Sát thủ nhìn chằm chằm vào đứa trẻ đang kẹp dưới nách, đây là thứ gì, thật kỳ lạ, quá kỳ quái.
“Buông ra……” Trữ Quan đuổi theo, giơ kiếm đâm tới, Nam Chi lại bang bang bang đánh vào người sát thủ, sát thủ một bên nôn ra máu, một bên tránh đòn công kích của Trữ Quan.
Giờ phút này hắn hận không thể ném thứ trong tay xuống, giống như đang ôm trong tay một cây búa vậy, cây búa theo sát mà đánh xuống…
Quá cẩu thả rồi!
Vốn tưởng rằng là một đứa trẻ, hẳn là đơn giản, quan trọng nhất là, tiền kiếm được của nhiệm vụ này cũng không nhiều lắm, Tuyệt Tình Cung trả quá ít, trở về nhất định phải đòi thêm.
Hiện tại cần phải hợp tác cùng sát thủ khác, thiết kế bẫy rập.
Nhưng nhóm sát thủ luôn là hành động đơn độc, cho dù là hợp tác, cũng phải có yêu cầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sát thủ trực tiếp ném đứa trẻ về phía Trữ Quan, nhanh như chớp chạy mất, nếu vẫn mang theo đứa trẻ, xương sườn của hắn sẽ bị đập gãy mất.
Trữ Quan cuống quýt bắt được đứa trẻ, hỏi: “Ngươi không sao chứ.”
Nam Chi ôm chó con, nhìn Trữ Quan, lộ ra nụ cười xán lạn, “Ca ca, ta không sao.”
Chó con bị Nam Chi ôm chặt, đầu lưỡi lè ra không thu về được, choáng váng, không biết gì nữa.
Trữ Quan xác định đứa trẻ không có việc gì, thả cô xuống, hỏi: “Ngươi có dự tính gì không?”
Nhóm sát thủ Thiên Cơ Các không đạt được mục đích tuyệt đối sẽ không buông tha, chỉ cần có tiền, ngay cả hoàng đế cũng có người giúp ngươi xử lý, nhưng là, cũng không có ai có thể trả nổi chi phí để làm việc đó.
Nam Chi thực kiên định: “Đương nhiên là về nhà, về nhà tìm phụ mẫu.”
Trữ Quan: “Ta đoán bọn chúng sẽ phái thêm sát thủ tới.”
Lần này không có sự chuẩn bị, nhưng lần sau nhóm sát thủ đã có sự chuẩn bị rồi, sẽ không dễ đối phó như vậy nữa.
Nam Chi vẫn nói: “Ta phải về nhà.”
Trữ Quan nghĩ ngợi, “Đến địa điểm tiếp theo, chúng ta sẽ mua xe ngựa, hai người chúng ta với con chó quá dễ thấy.” Hơn nữa chỉ dựa vào sức chân, biết đến khi nào, hắn cũng không muốn cõng người nữa.
Nam Chi nghiêng đầu, dùng đôi mắt trong veo sâu thẳm nhìn hắn, Trữ Quan hỏi: “Làm sao vậy?”
Nam Chi nói: “Ca ca ngươi thật tốt, tuy rằng chúng ta không quen biết, nhưng ngươi lại giúp ta.”
Trữ Quan chỉ nói: “Nữ nhi trong giang hồ đều là người một nhà, nam nhân trong giang hồ đều là huynh đệ, hơn nữa ngươi còn nhỏ như vậy, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ hộ tống ngươi về nhà.”
Trữ Quan lại hỏi: “Trước đây ngươi ở đâu?”
Nam Chi: “Ở Tuyệt Tình Cung, dì xấu xa ở Tuyệt Tình Cung ngày nào cũng bắt ta phải báo thù.”
Trữ Quan:!!!
Quả nhiên là Tuyệt Tình Cung.
Giang hồ đồn đãi, nữ nhi đầu tiên của Phương trang chủ chính là bị tình cũ Chung Ly Sương giết chết, mọi người đã đoán đúng, nhưng cũng không hoàn toàn đúng.
Nữ nhi của Phương trang chủ còn sống, Chung Ly Sương vậy mà lại nuôi đứa trẻ!
Được là người ăn dưa đầu tiên, Trữ Quan kiềm chế kích động, tin tức trước mắt này, ngoại trừ Tuyệt Tình Cung, cũng chỉ có hắn biết.
Không biết Thiên Cơ Các có biết hay không, Thiên Cơ Các không chỉ là tổ chức sát thủ, mà còn là tổ chức tình báo, dù sao muốn giết người thì cũng cần biết thông tin đối tượng đúng không, đâu phải cứ vô duyên vô cớ xông đến giết người.
Nam Chi gật đầu, “Ta nghe theo ca ca.” Có thể ngồi xe ngựa đương nhiên tốt hơn so với đi bộ.
Vì có thể nhanh đến được Phí Thành sơn trang, Trữ Quan cõng đứa trẻ chạy như bay, hắn có dự cảm, sát thủ rất nhanh sẽ đuổi đến
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro