Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại
Độc Nữ (6)
Ngận Thị Kiểu Tình
2024-11-15 15:56:17
Edit: Kim
Đệ tử phái Tinh Vân?
Phái Tinh Vân chính là một trong số các đại môn phái trong võ lâm.
Nam nhân ngẩng đầu nhìn Đỗ Đan Liên, gật đầu thừa nhận, “Vãn bối là đệ tử phái Tinh Vân.”
Vẻ mặt hắn có chút kiêu ngạo.
“Đệ tử phái Tinh Vân thì thế nào, phàm là nam nhân dụ dỗ đệ tử Tuyệt Tình Cung ta, đều phải chết.” Chung Ly Sương lanh lùng nhìn hắn, “Cho dù ngươi là đệ tử phái Tinh Vân thì thế nào, hiện tại ai có thể cứu được ngươi, cho dù ta giết ngươi rồi, phái Tinh Vân có tìm đến báo thù, thì ngươi cũng là một kẻ đã chết, ở trước mặt bổn cung chủ, ngươi kiêu ngạo cái gì?”
Sắc mặt nam nhân khẽ biến, gắt gao mím chặt môi không nói chuyện.
Đỗ Đan Liên nói với Chung Ly Sương: “Cung chủ, thuộc hạ có chuyện muốn nói với người, qua bên kia nói.”
Chung Ly Sương nhìn tả hộ pháp: “Cho ngươi thời gian suy nghĩ, giết hắn, ngươi vẫn là tả hộ pháp của ta, hoặc là hai ngươi phải cùng chết, đã phạm phải cung quy đều phải chết.”
Khuôn mặt tả hộ pháp tái nhợt đầy bất lực, nam nhân nhìn thoáng qua tả hộ pháp, cúi đầu xuống.
“Nếu ngươi định cầu tình cho tên đệ tử phái Tinh Vân kia, thì ta khuyên người không nên mở miệng.” Chung Ly Sương chặn lời Đỗ Đan Liên.
Đỗ Đan Liên thở dài nói: “Cung chủ, nếu giết quá nhiều đệ tử của các môn phái, đến lúc đó bọn họ sẽ tấn công Tuyệt Tình Cung, cho dù là không tấn công chúng ta, thì cũng tấn công sinh kế của chúng ta.”
Làm phó cung chủ, Đỗ Đan Liên phải nhọc lòng rất nhiều chuyện, còn nhiều thành viên Tuyệt Tình Cung cần được nuôi sống như vậy, cũng không chỉ dựa vào việc chém giết mà tồn tại, vì để có đủ ăn đủ uống, mỗi môn phái đều có công việc buôn bán để duy trì hoạt động của môn phái.
Sinh ý của Tuyệt Tình Cung chính là mở tửu lầu cùng với cửa tiệm quần áo, cũng không thể tính là lớn, nhưng cũng có thể nuôi sống Tuyệt Tình Cung, mặt khác các môn phái khác cũng lười cạnh tranh với Tuyệt Tình Cung, đại khái là không muốn so đo với một đám nữ nhân, không lại bị người ta nói bắt nạt nữ nhân, đây cũng là chừa một con đường sống cho đám nữ nhân này.
Mặc kệ thế nào, một nhóm nữ nhân vẫn có chỗ đứng trong chốn giang hồ.
Nhưng sau khi Chung Ly Sương trở thành cung chủ, thủ đoạn càng thêm cực đoan, phàm là bắt được cặp đôi yêu nhau, đều không chút do dự mà giết chết.
Giang hồ võ lâm, không phải nữ nhân thì chính là nam nhân, giết quá nhiều đệ tử của họ, chọc giận các môn phái, thì người xui xẻo chính là Tuyệt Tình Cung.
Thanh danh hiện tại của Tuyệt Tình Cung trong chốn giang hồ đã không tốt, bị gọi thành nữ ma đầu, cho dù mục đích ban đầu của họ chỉ là có thể tồn tại được trong giang hồ, nhưng trở nên quá cực đoan, đều sẽ bị hủy diệt.
Lúc Chung Ly Sương náo loạn hôn lễ của Phương Hành, tẩu hỏa nhập ma đã giết không ít người, sau khi trở thành cung chủ, lại cần mẫn cầm gậy đánh uyên ương.
Đỗ Đan Liên đều nhìn thấy, trong lòng lo lắng.
Chung Ly Sương gắt gao nhíu mày, khuôn mặt đầy sát ý, cười lạnh: “Chẳng lẽ thả kẻ bạc tình kia ra sao, ngươi nghĩ ta có thể cam tâm không?”
Đỗ Đan Liên lập tức nói: “Tất nhiên không thể thả hắn ra nhẹ nhàng như vậy, trêu chọc nữ tử Tuyệt Tình Cung, đều phải chịu trừng phạt, nhưng mà không thể quá nặng tay, cho nam nhân kia ăn đủ khổ, dạy cho hắn một bài học, nhưng không để hắn mất mạng.”
Vẻ mặt Đỗ Đan Liên thoáng hiện lên một chút ý cười, ôn hòa nói: “Thuộc hạ biết trong lòng cung chủ chán ghét nam nhân đến cực điểm, nhưng vì tỷ muội Tuyệt Tình Cung, cung chủ nhịn một chút, vất vả cho cung chủ rồi.”
Chung Ly Sương nhìn chằm chằm vào Đỗ Đan Liên một hồi lâu, cuối cùng không tình nguyện mà gật đầu, trong lòng Đỗ Đan Liên khẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi, tâm thật mệt.
Đệ tử phái Tinh Vân bị nhốt lại, một ngày bị đánh ba lần, kêu trời không thưa mà đất cũng không ứng, thật vất vả được nhân tình giúp chạy trốn, nhưng lại bị bắt trở về, lại chịu tra tấn.
Sau khi thuyết phục được cung chủ rồi, Đỗ Đan Liên định về phòng nghỉ ngơi một lúc, vừa mở cửa ra, trong phòng liền có một người chạy tới, ôm lấy nàng, “Phó cung chủ, người trở về rồi, thuộc hạ chờ người thật lâu.”
Đỗ Đan Liên vội vàng vào phòng, đóng cửa lại, có chút bất đắc dĩ nhìn nữ nhân đang cọ cọ mặt vào người nàng, “Chuyện buôn bán xảy ra vấn đề gì sao, còn có thời gian rảnh rỗi về cung.”
Nàng nói xong, cùng nữ tử kia đan tay vào nhau.
Nữ tử nhìn Đỗ Đan Liên, đánh giá sắc mặt của nàng, “Ta chính là muốn quay về, sao vậy, cung chủ lại phân cao thấp với nam nhân nào sao?”
Đỗ Đan Liên gật đầu, “Đúng vậy, mãi không dứt được, ta thật muốn cùng ngươi ra ngoài làm ăn buôn bán, nhưng nếu không có người khuyên cung chủ…”
Mặc kệ thế nào, Tuyệt Tình cung cũng là nơi trú ẩn của bọn họ, cho dù là có quy củ khắc nghiệt.
Mối quan hệ giữa con người với con người, đâu nhất thiết phải là một nam một nữ.
“Ngươi là phó cung chủ, đừng nhọc lòng quá nhiều.” Nữ tử vuốt mặt Đỗ Đan Liên, lại thò mặt mình lại gần, cọ cọ, “Ngươi không cần quá vất vả, có một số chuyện không khuyên được thì không khuyên nữa, ta thấy Tuyệt Tình Cung này, càng ngày càng không ra gì.”
“Nếu Tuyệt Tình Cung thật sự xảy ra chuyện, ta mang ngươi đi, chúng ta đi đâu cũng có thể sống được.” Nữ nhân tủm tỉm nói.
Đỗ Đan Liên nhìn lúm đồng tiền của nữ tử, cũng không nói cho nàng biết, cung chủ đang bí mật làm gì.
Tim Đỗ Đan Liên đập thình thịch, luôn có một loại dự cảm không tốt, giống như một trận phong ba bão táp sắp ập tới, nàng nói với nữ tử xinh đẹp kiều diễm: “Nói như vậy, là ngươi đã có sự chuẩn bị.”
Nữ tử nhướng nhướng mày, ngay sau đó gật gật đầu, “Được, ngươi có thể thông suốt rồi thì không còn gì có thể tốt hơn, thấy ngươi mệt rồi, đi nghỉ ngơi đi.”
Đỗ Đan Liên không nhịn được trừng mắt nhìn nàng một cái, nhưng nữ tử kia lại cười rạng rỡ.
Tất cả mọi người trong Tuyệt Tình Cung đều rất bận rộn, trừ Nam Chi, cô si ngốc mà trải qua từng ngày, chờ ăn chờ uống, xem video giáo dục trẻ em, học nửa ngày cũng không vào, đầu óc trống rỗng.
Sau khi tiến vào thân thể này, Nam Chi cảm thấy mình phải suy nghĩ rất nhiều việc, nghĩ nhiều, đầu lại đau.
Hệ thống cũng có chút sầu, đều nói học tập tri thức có thể thay đổi vận mệnh, nhưng đầu nguyên chủ ít nhiều cũng hư tổn rồi, không thể học vào.
Nguyên chủ chính là một khúc gỗ, căn bản không nghe lọt tai lời ai nói, dưới sự gieo rắc thù hận mười mấy năm của Chung Ly Sương, không có cách nào có thể thay đổi tư duy của nàng.
Gặp phải chuyện cần suy nghĩ, thống khổ mà ôm đầu, sau đó trở nên vô cùng kích động.
“Kẽo kẹt……”
Tiếng cửa mở ra.
Có đồ ăn ngon!
Nam Chi lập tức ngồi dậy, nhìn về phía cửa, biểu cảm chờ mong.
Hệ thống:……
Đã bị huấn luyện thành chó Pavlov rồi.
Một gương mặt lạnh như băng xuất hiện ngoài cửa, gương mặt kia giống như bị đông lạnh trong tủ lạnh mười ngày nửa tháng, không hề có độ ấm, còn tỏa ra khí lạnh.
Ầy, tại sao lại là nàng ta!
Nam Chi chậm rì rì nằm xuống lại, nhìn chằm chằm vào video giáo dục cho trẻ em mà chỉ cô mới có thể nhìn thấy.
Chung Ly Sương đi đến bên cạnh lồng sắt, nhìn đứa trẻ đang ngơ ngắc nhìn về một hướng, thật ngốc nghếch.
Chung Ly Sương gõ gõ vào lồng sắt, nói: “Lại đây.”
Nam Chi:……
Oa oa oa, cô thật không vui nổi mà, sao người này lại tới đây!
Nam Chi nằm im không nhúc nhích, ngay cả tiếng mẫu thân cũng không chào, không quan tâm tới bảo bảo, tra tấn bảo bảo, bảo bảo sẽ không gọi mẫu thân.
Ngươi cũng không phải là mẫu thân của ta.
Chung Ly Sương thấy vậy, mày liễu dựng thẳng lên, nhưng lại nhịn xuống, mỗi lần đưa nội lực vào, nữ nhi của tiện nhân kia đều sẽ sống dở chết dở.
Đệ tử phái Tinh Vân?
Phái Tinh Vân chính là một trong số các đại môn phái trong võ lâm.
Nam nhân ngẩng đầu nhìn Đỗ Đan Liên, gật đầu thừa nhận, “Vãn bối là đệ tử phái Tinh Vân.”
Vẻ mặt hắn có chút kiêu ngạo.
“Đệ tử phái Tinh Vân thì thế nào, phàm là nam nhân dụ dỗ đệ tử Tuyệt Tình Cung ta, đều phải chết.” Chung Ly Sương lanh lùng nhìn hắn, “Cho dù ngươi là đệ tử phái Tinh Vân thì thế nào, hiện tại ai có thể cứu được ngươi, cho dù ta giết ngươi rồi, phái Tinh Vân có tìm đến báo thù, thì ngươi cũng là một kẻ đã chết, ở trước mặt bổn cung chủ, ngươi kiêu ngạo cái gì?”
Sắc mặt nam nhân khẽ biến, gắt gao mím chặt môi không nói chuyện.
Đỗ Đan Liên nói với Chung Ly Sương: “Cung chủ, thuộc hạ có chuyện muốn nói với người, qua bên kia nói.”
Chung Ly Sương nhìn tả hộ pháp: “Cho ngươi thời gian suy nghĩ, giết hắn, ngươi vẫn là tả hộ pháp của ta, hoặc là hai ngươi phải cùng chết, đã phạm phải cung quy đều phải chết.”
Khuôn mặt tả hộ pháp tái nhợt đầy bất lực, nam nhân nhìn thoáng qua tả hộ pháp, cúi đầu xuống.
“Nếu ngươi định cầu tình cho tên đệ tử phái Tinh Vân kia, thì ta khuyên người không nên mở miệng.” Chung Ly Sương chặn lời Đỗ Đan Liên.
Đỗ Đan Liên thở dài nói: “Cung chủ, nếu giết quá nhiều đệ tử của các môn phái, đến lúc đó bọn họ sẽ tấn công Tuyệt Tình Cung, cho dù là không tấn công chúng ta, thì cũng tấn công sinh kế của chúng ta.”
Làm phó cung chủ, Đỗ Đan Liên phải nhọc lòng rất nhiều chuyện, còn nhiều thành viên Tuyệt Tình Cung cần được nuôi sống như vậy, cũng không chỉ dựa vào việc chém giết mà tồn tại, vì để có đủ ăn đủ uống, mỗi môn phái đều có công việc buôn bán để duy trì hoạt động của môn phái.
Sinh ý của Tuyệt Tình Cung chính là mở tửu lầu cùng với cửa tiệm quần áo, cũng không thể tính là lớn, nhưng cũng có thể nuôi sống Tuyệt Tình Cung, mặt khác các môn phái khác cũng lười cạnh tranh với Tuyệt Tình Cung, đại khái là không muốn so đo với một đám nữ nhân, không lại bị người ta nói bắt nạt nữ nhân, đây cũng là chừa một con đường sống cho đám nữ nhân này.
Mặc kệ thế nào, một nhóm nữ nhân vẫn có chỗ đứng trong chốn giang hồ.
Nhưng sau khi Chung Ly Sương trở thành cung chủ, thủ đoạn càng thêm cực đoan, phàm là bắt được cặp đôi yêu nhau, đều không chút do dự mà giết chết.
Giang hồ võ lâm, không phải nữ nhân thì chính là nam nhân, giết quá nhiều đệ tử của họ, chọc giận các môn phái, thì người xui xẻo chính là Tuyệt Tình Cung.
Thanh danh hiện tại của Tuyệt Tình Cung trong chốn giang hồ đã không tốt, bị gọi thành nữ ma đầu, cho dù mục đích ban đầu của họ chỉ là có thể tồn tại được trong giang hồ, nhưng trở nên quá cực đoan, đều sẽ bị hủy diệt.
Lúc Chung Ly Sương náo loạn hôn lễ của Phương Hành, tẩu hỏa nhập ma đã giết không ít người, sau khi trở thành cung chủ, lại cần mẫn cầm gậy đánh uyên ương.
Đỗ Đan Liên đều nhìn thấy, trong lòng lo lắng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chung Ly Sương gắt gao nhíu mày, khuôn mặt đầy sát ý, cười lạnh: “Chẳng lẽ thả kẻ bạc tình kia ra sao, ngươi nghĩ ta có thể cam tâm không?”
Đỗ Đan Liên lập tức nói: “Tất nhiên không thể thả hắn ra nhẹ nhàng như vậy, trêu chọc nữ tử Tuyệt Tình Cung, đều phải chịu trừng phạt, nhưng mà không thể quá nặng tay, cho nam nhân kia ăn đủ khổ, dạy cho hắn một bài học, nhưng không để hắn mất mạng.”
Vẻ mặt Đỗ Đan Liên thoáng hiện lên một chút ý cười, ôn hòa nói: “Thuộc hạ biết trong lòng cung chủ chán ghét nam nhân đến cực điểm, nhưng vì tỷ muội Tuyệt Tình Cung, cung chủ nhịn một chút, vất vả cho cung chủ rồi.”
Chung Ly Sương nhìn chằm chằm vào Đỗ Đan Liên một hồi lâu, cuối cùng không tình nguyện mà gật đầu, trong lòng Đỗ Đan Liên khẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi, tâm thật mệt.
Đệ tử phái Tinh Vân bị nhốt lại, một ngày bị đánh ba lần, kêu trời không thưa mà đất cũng không ứng, thật vất vả được nhân tình giúp chạy trốn, nhưng lại bị bắt trở về, lại chịu tra tấn.
Sau khi thuyết phục được cung chủ rồi, Đỗ Đan Liên định về phòng nghỉ ngơi một lúc, vừa mở cửa ra, trong phòng liền có một người chạy tới, ôm lấy nàng, “Phó cung chủ, người trở về rồi, thuộc hạ chờ người thật lâu.”
Đỗ Đan Liên vội vàng vào phòng, đóng cửa lại, có chút bất đắc dĩ nhìn nữ nhân đang cọ cọ mặt vào người nàng, “Chuyện buôn bán xảy ra vấn đề gì sao, còn có thời gian rảnh rỗi về cung.”
Nàng nói xong, cùng nữ tử kia đan tay vào nhau.
Nữ tử nhìn Đỗ Đan Liên, đánh giá sắc mặt của nàng, “Ta chính là muốn quay về, sao vậy, cung chủ lại phân cao thấp với nam nhân nào sao?”
Đỗ Đan Liên gật đầu, “Đúng vậy, mãi không dứt được, ta thật muốn cùng ngươi ra ngoài làm ăn buôn bán, nhưng nếu không có người khuyên cung chủ…”
Mặc kệ thế nào, Tuyệt Tình cung cũng là nơi trú ẩn của bọn họ, cho dù là có quy củ khắc nghiệt.
Mối quan hệ giữa con người với con người, đâu nhất thiết phải là một nam một nữ.
“Ngươi là phó cung chủ, đừng nhọc lòng quá nhiều.” Nữ tử vuốt mặt Đỗ Đan Liên, lại thò mặt mình lại gần, cọ cọ, “Ngươi không cần quá vất vả, có một số chuyện không khuyên được thì không khuyên nữa, ta thấy Tuyệt Tình Cung này, càng ngày càng không ra gì.”
“Nếu Tuyệt Tình Cung thật sự xảy ra chuyện, ta mang ngươi đi, chúng ta đi đâu cũng có thể sống được.” Nữ nhân tủm tỉm nói.
Đỗ Đan Liên nhìn lúm đồng tiền của nữ tử, cũng không nói cho nàng biết, cung chủ đang bí mật làm gì.
Tim Đỗ Đan Liên đập thình thịch, luôn có một loại dự cảm không tốt, giống như một trận phong ba bão táp sắp ập tới, nàng nói với nữ tử xinh đẹp kiều diễm: “Nói như vậy, là ngươi đã có sự chuẩn bị.”
Nữ tử nhướng nhướng mày, ngay sau đó gật gật đầu, “Được, ngươi có thể thông suốt rồi thì không còn gì có thể tốt hơn, thấy ngươi mệt rồi, đi nghỉ ngơi đi.”
Đỗ Đan Liên không nhịn được trừng mắt nhìn nàng một cái, nhưng nữ tử kia lại cười rạng rỡ.
Tất cả mọi người trong Tuyệt Tình Cung đều rất bận rộn, trừ Nam Chi, cô si ngốc mà trải qua từng ngày, chờ ăn chờ uống, xem video giáo dục trẻ em, học nửa ngày cũng không vào, đầu óc trống rỗng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi tiến vào thân thể này, Nam Chi cảm thấy mình phải suy nghĩ rất nhiều việc, nghĩ nhiều, đầu lại đau.
Hệ thống cũng có chút sầu, đều nói học tập tri thức có thể thay đổi vận mệnh, nhưng đầu nguyên chủ ít nhiều cũng hư tổn rồi, không thể học vào.
Nguyên chủ chính là một khúc gỗ, căn bản không nghe lọt tai lời ai nói, dưới sự gieo rắc thù hận mười mấy năm của Chung Ly Sương, không có cách nào có thể thay đổi tư duy của nàng.
Gặp phải chuyện cần suy nghĩ, thống khổ mà ôm đầu, sau đó trở nên vô cùng kích động.
“Kẽo kẹt……”
Tiếng cửa mở ra.
Có đồ ăn ngon!
Nam Chi lập tức ngồi dậy, nhìn về phía cửa, biểu cảm chờ mong.
Hệ thống:……
Đã bị huấn luyện thành chó Pavlov rồi.
Một gương mặt lạnh như băng xuất hiện ngoài cửa, gương mặt kia giống như bị đông lạnh trong tủ lạnh mười ngày nửa tháng, không hề có độ ấm, còn tỏa ra khí lạnh.
Ầy, tại sao lại là nàng ta!
Nam Chi chậm rì rì nằm xuống lại, nhìn chằm chằm vào video giáo dục cho trẻ em mà chỉ cô mới có thể nhìn thấy.
Chung Ly Sương đi đến bên cạnh lồng sắt, nhìn đứa trẻ đang ngơ ngắc nhìn về một hướng, thật ngốc nghếch.
Chung Ly Sương gõ gõ vào lồng sắt, nói: “Lại đây.”
Nam Chi:……
Oa oa oa, cô thật không vui nổi mà, sao người này lại tới đây!
Nam Chi nằm im không nhúc nhích, ngay cả tiếng mẫu thân cũng không chào, không quan tâm tới bảo bảo, tra tấn bảo bảo, bảo bảo sẽ không gọi mẫu thân.
Ngươi cũng không phải là mẫu thân của ta.
Chung Ly Sương thấy vậy, mày liễu dựng thẳng lên, nhưng lại nhịn xuống, mỗi lần đưa nội lực vào, nữ nhi của tiện nhân kia đều sẽ sống dở chết dở.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro