Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại

Phật Hệ Cá Mặn...

Ngận Thị Kiểu Tình

2024-11-15 15:56:17

Edit: Kim

Xuất thân của Khổng Chân trở thành nhược điểm bị người ta công kích.

Bởi vì nghèo, cho nên cũng không có nhân cách, thậm chí cũng không coi là người tốt.

Bởi vì nghèo, mới dã tâm bừng bừng, mới không từ thủ đoạn, thậm chí bị người ta bao nuôi, muốn dùng con để thượng vị, thay đổi giai cấp.

Nghèo có làm cái gì cũng bị gắn nhãn tội ác.

Đặc biệt là so sánh với Lăng Kiều, trông cô vô cùng khó coi.

Người phụ nữ như vậy, căn bản không phải là người phụ nữ tốt, cũng không phải kiểu phụ nữ có thể ở nhà.

Phong Vân Đình có thể nói cái gì nữa?

Nói thêm, hắn sẽ bị báo cảnh sát, trở thành kẻ lừa bán phụ nữ.

Phong Vân Đình thật sự phục đứa nhỏ này rồi.

Lá gan này là lớn cỡ nào, ngay cả người lớn cũng không sợ.

Dù sao thì đứa trẻ kia cũng hoàn toàn không chút sợ hãi người làm cha này là hắn, cho cô sắc mặt không tốt, cô sẽ không nhìn.

Thật sự làm gì đó, sẽ lập tức báo cảnh sát, nói mình bị ngược đãi.

Có năng lực tự bảo vệ mình rất mạnh.

Làm thế nào mà lại nuôi ra một đứa trẻ như thế này?

Phong Vân Đình rất ít chú ý tới đứa trẻ này, cũng không biết tính cách này làm thế nào tạo thành.

Nam Chi đi theo phía sau Khổng Chân, giống như một cái đuôi nhỏ, cô lo lắng hỏi: “Mẹ, mẹ sẽ kết hôn với cha sao?”

Khổng Chân nhìn bộ dạng oán hận sầu khổ của đứa trẻ, có chút buồn cười nói: “Làm sao, con không muốn có một người cha sao, những đứa trẻ khác đều có cha, con chưa từng nghĩ muốn có cha sao?”

Nam Chi lập tức phản bác nói: “Không cần, nếu có một người cha như vậy, con thật sự không cần, con không muốn.”

“Mẹ, nếu mẹ muốn lấy chồng, cũng được, nhưng đừng là ông ta.”

Khổng Chân:……

Cho dù đã biết đứa trẻ không thích Phong Vân Đình, nhưng không ngờ cô lại không thích Phong Vân Đình tới mức này.

Khổng Chân: “Con chán ghét hắn tới vậy sao?”

Nam Chi: “Ông ta ngay cả tiền cấp dưỡng cũng không đưa, những cái khác càng không cần nói tới.”

Thứ cơ bản nhất cũng không cho, càng đừng nói tới tình thương, cha Khổng Nhan sẽ yêu thương Khổng Nhan.

Nam Chi mang thù, chỉ nhớ kỹ người cha này không đưa tiền cấp dưỡng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Khổng Chân an ủi nói: “Con yên tâm, mẹ sẽ không kết hôn, hơn nữa, cha con cũng không muốn kết hôn với mẹ.”

Khổng Chân vẫn luôn ý thức được sự thật này.

Phong Vân Đình nói như vậy, cùng lắm là để kích thích Lăng Kiều mà thôi, cho Lăng Kiều cảm giác cấp bách.

Đúng là người làm kinh doanh, ông chủ lớn rất biết cách thao túng con người.

Lăng Kiều và Phong Vân Đình kết hôn, Lăng Kiều sẽ bị kiểm soát hoàn toàn, Phong Vân Đình có rất nhiều thủ đoạn đối phó với Lăng Kiều.

Lăng gia bây giờ căn bản không thể mang lại lợi ích gì cho Phong Vân Đình.

Đáng tiếc cho số tiền cô đã từng kiếm được trước đây, vốn tưởng rằng nổi tiếng, là có thể tồn tại được trong cái giới giải trí này.

Kết quả là bị đánh cho không còn đường quay lại, tiền cũng khó kiếm.

Khổng Chân lại nói với Nam Chi: “Mẹ gả cho cha con, cũng không nhất định phải ngây ngốc trong nhà, chờ cha con đưa tiền.”

Nam Chi nghiêng đầu nói: “Cha sẽ cho mẹ tiếp tục đóng phim sao, sẽ cho mẹ làm minh tinh sao?”

Khổng Chân chỉ cười nói: “Ai biết được, có lẽ sẽ trở về làm minh tinh đi đóng phim, nói không chừng là diễn với cha con, trước mặt công chúng diễn một đôi vợ chồng ân ái.”

Tại sao bây giờ Phong Vân Đình còn chưa kết hôn, trong lòng mọi người đều biết rõ.

Nam Chi không hiểu, nhưng bị sốc rồi, có đôi khi cô không thể hiểu được suy nghĩ của người lớn.

Khổng Chân nhìn khuôn mặt nhăn thành bánh bao của đứa trẻ, mỉm cười, “Con đừng buồn, cho dù mẹ có muốn gả, cha con cũng sẽ không cưới mẹ.”

Chờ mà xem, rất nhanh thôi, Phong Vân Đình sẽ có chuyện tốt.

Khổng Chân hoàn toàn không giữ cho mình một chút hy vọng nhỏ bé nào, có đôi khi cô tự nhìn lại bản thân mình, giống như một người khác nhìn chính mình, cao cao tại thượng, không mang theo bất kỳ tình cảm nào, bình tĩnh mà nhìn chính mình.

Đập tan mọi chờ mong vào may mắn trong lòng.

Nam Chi thở phào nhẹ nhõm một hơi, “Vậy là tốt rồi, mẹ sống cùng cha sẽ không hạnh phúc, nếu không vui, thì không cần kết hôn.”

Phong Vân Đình không phải là người có nghĩa khí, không thể được.

Khổng Chân vuốt ve khuôn mặt của đứa trẻ, “Làm trẻ con thật là tốt, suy nghĩ đơn giản.”

Quả nhiên, không bao lâu, Khổng Chân nhận được tin nhắn chuyển khoản.

Là một số tiền không nhỏ, ghi chú là tiền cấp dưỡng.

Người chuyển khoản là Phong Vân Đình.

Khổng Chân nhìn thấy, đột nhiên thẫn thờ thở dài một hơi, cảm thấy mấy năm nay của mình, phấn đấu như vậy đều là một giấc mộng.

Từ đây, cô và Phong Vân Đình sẽ không còn liên quan tới nhau.

Đứa nhỏ này là của cô, nằm trong hộ khẩu của cô, cũng không liên quan tới Phong Vân Đình.

Đã đến lúc nên chuyển nhà.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Phong Vân Đình gọi điện thoại cho Khổng Chân, nói: “Chắc là cô đã nhận được tiền rồi đi, đến lúc đó nhớ nói hai câu.”

Khổng Chân cười nói: “Đây là cái giá khác, số tiền vừa rồi là của đứa trẻ, bây giờ anh phải trả tôi phí dịch vụ.”

Phong Vân Đình:……

Phong Vân Đình lại chuyển một số tiền tới, cũng không nhiều.

Khổng Chân không từ chối, tiền lớn hay nhỏ đều là tiền, thay vào đó lại hỏi một chuyện khác, “Phong Vân Đình, tôi sẽ không quấy rầy cuộc sống của vợ chồng các người, các người sẽ không tiếp tục đối phó tôi chứ?”

Phong Vân Đình trầm mặc một lúc rồi mới nói: “Chỉ cần cô không gây chuyện, tôi tất nhiên sẽ không đối phó cô.”

Khổng Chân chỉ nói: “Hy vọng anh nói được làm được, Phong Vân Đình, anh và Lăng Kiều là vợ chồng, có trách nhiệm và nghĩa vụ trông giữ Lăng Kiều, nếu Lăng Kiều nhằm vào tôi, đối phó tôi, vậy tôi cũng chỉ có thể chiến đấu tới chết với các người.”

Rất nhanh, thông tin Phong Vân Đình và Lăng Kiều kết hôn lan truyền khắp cõi mạng.

Là dùng tài khoản của công ty thông báo tin vui này, còn phát bao lì xì, mọi người đều có quyền tham gia, ai may mắn còn có thể nhận được hàng trăm đô la.

Tuy rằng không quá nhiều, nhưng phát nhiều như vậy, cũng phải bỏ ra số tiền lớn.

Cư dân mạng vừa nhận bao lì xì, vừa nói, tiền cấp dưỡng của đứa trẻ đã trả chưa?

Sẽ không vì phát bao lì xì cho cư dân mạng, mà không có tiền cấp dưỡng đi.

Đàn ông cũng rất thực tế, giữa hai người phụ nữ, hắn lựa chọn Lăng Kiều có điều kiện tốt hơn.

Kết hôn với Lăng Kiều, là liên hôn, Phong Vân Đình kết hôn cùng người phụ nữ khác, Khổng Chân chính là trộm gà không thành còn mất nắm gạo.

Danh hiệu Phong phu nhân đã bị người phụ nữ khác chiếm mất.

Bản thân Phong Vân Đình cũng đưa ra tuyên bố, nói mình và Lăng Kiều đã kết thành vợ chồng, về đứa trẻ kia, hắn sẽ cùng Khổng Chân nuôi nấng, làm tròn trách nhiệm phải làm.

Tuyên bố đính hôn, đồng thời cũng làm sáng tỏ tin đồn vô trách nhiệm, còn đính kèm hình ảnh đã chuyển khoản tiền cấp dưỡng, đã đưa tiền, đã cấp dưỡng, đừng nói tôi là tra nam không trả tiền cấp dưỡng nữa.

Khổng Chân cầm tiền, cũng lên tiếng, “Chúc hai người răng long đầu bạc, đã nhận tiền cấp dưỡng của đứa trẻ.”

Tuyên bố chuyện đính hôn chính là một hình thức tẩy trắng hình ảnh.

Còn có tiền rải bao lì xì cho người lạ, tài chính của công ty làm sao có vấn đề được.

#Lăng Kiều kết hôn #, #Cô dâu hạnh phúc nhất Lăng Kiều, #Hôn lễ thế kỷ, #.......

Những hot search này căn bản không cần tiền cũng có thể nằm trên bảng hot search, vừa mở ra đã nhìn thấy, tràn ngập không khí vui mừng.

Khổng Chân nhìn thấy, trong lòng cũng không hề dao động, cô mang theo đứa trẻ rời khỏi thành phố, chuyển đến một nơi khác.

Phải cách xa một chút, Lăng Kiều sẽ khó đánh được cô.

Chỉ cần Phong gia và Lăng gia còn ở đó, cô đơn độc lực mỏng, không có cách nào chống lại bọn họ.

Nhưng tương lai còn dài, chuyện tương lai ai mà biết trước được.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại

Số ký tự: 0