Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại
Tiểu Quân Hậu (...
Ngận Thị Kiểu Tình
2024-11-15 15:56:17
Edit: Kim
Nhưng mà, nàng rời khỏi Long Khuyết, còn có thể đi đâu, tương lai của nàng sẽ là cái dạng gì?
Long Khuyết nói muốn giải trừ khế ước, sau khi giải trừ khế ước, bọn họ sẽ không còn quan hệ gì nữa, cho dù giữa bọn họ có một đứa con.
Nhưng mà, đứa nhỏ này là người Yêu tộc, nàng có thể giành với Yêu tộc sao?
Giống như Long Tuy đã nói, Diêu Xu thật sự không có chút lợi ích nào sau khi giải trừ khế ước.
Diêu Xu mím môi, nàng đã không có nơi nào để đi, cuộc sống dường như rối tung lên, cha mẹ người thân cũng không còn.
Chỉ có Long Khuyết, cuộc đời của nàng dường như chỉ còn Long Khuyết.
Không thể giải trừ khế ước, không thể…..
Cho dù trong lòng Long Khuyết có hận nàng, nàng cũng không thể giải trừ khế ước, thời gian qua đi, chờ thời gian qua đi, Long Khuyết nhất định sẽ hiểu được lòng nàng.
Nàng, trước khi nàng chết nàng sẽ giải trừ khế ước.
Cho dù là vì con, cũng phải cho đứa trẻ một gia đình hoàn chỉnh.
Trong lòng Diêu Xu âm thầm hạ quyết tâm, toàn thân trở nên kiên định, nàng nhìn bóng lưng của Long Khuyết, bên tai nghe tiếng Long Khuyết lải nhải dạy dỗ Yêu Hậu, nói nàng không cần quan tâm tới người xấu.
Long Tuy thích nội tạng của người ta, đến lúc đó ngươi sẽ biến thành quái vật.
“Ngươi nghĩ cái gì vậy, ngươi đang ghen sao?” Giọng nói của Long Tuy vang lên bên tai Diêu Xu, giống như dòng nước xô phải đá ngầm bắn tung lên, khiến Diêu Xu rùng mình một cái.
Nàng quay đầu lại, nhìn thấy một gương mặt lạnh lùng tao nhã, giống như tiên trên trời, nhưng Diêu Xu lại rất căng thẳng, làm đứa trẻ trong bụng cũng căng thẳng theo, bụng Diêu Xu hơi đau đớn.
Long Tuy nhìn bụng Diêu Xu, đột nhiên thở dài nói: “Đứa nhỏ này, cũng là một người đáng thương đi.”
Trên người có huyết mạch của người phàm, không biết là người hay yêu.
Diêu Xu nơm nớp lo sợ, tuy rằng cái nam tử tuấn nhã này vẫn luôn giúp nàng, nhưng Diêu Xu vẫn chưa quên, hắn từng muốn biến nàng thành quái vật, hắn thật sự đã tạo ra rất nhiều quái vật.
Diêu Xu nơm nớp lo sợ nói: “Ta không ghen, bọn họ là phu thê, ta không có tư cách để ghen.”
Long Tuy chỉ cười, không phản bác lại lời nói dối của Diêu Xu, nói: “Ngươi có bao giờ nghĩ, sau này đứa trẻ sẽ ra sao chưa?”
Diêu Xu cúi đầu, nhẹ nhàng vuốt ve bụng, “Ta sẽ yêu thương nó.”
Long Tuy: “Ngươi lấy cái gì mà yêu nó, ngươi là một người phàm, một kẻ hèn chỉ có tuổi thọ trăm năm, ngươi chết đi, đứa nhỏ này sẽ bị đuổi đi, ngươi cho rằng, đứa trẻ có huyết mạch người phàm, có thể trở thành Yêu Vương sao, không thể.”
“Không, sẽ không, Long Khuyết, Long Khuyết sẽ không làm như vậy, hắn, sao hắn có thể đuổi con mình đi được?” Diêu Xu lắp bắp phản bác, khuôn mặt lại trắng bệch, nàng không nhịn được mà cầu xin Long Tuy, “Ta, ta nên làm cái gì bây giờ?”
Nàng không có cách nào, nàng chỉ là một người phàm, yếu ớt như vậy, không thể làm được cái gì.
Nàng chết đi, điều tồi tệ sẽ xảy ra với đứa trẻ, nàng tính toán trước khi chết sẽ giao khế ước ra, nhưng mà Long Khuyết còn sống, sẽ ở bên Yêu Hậu, thậm chí sẽ đuổi đứa nhỏ này đi.
Trong lúc nhất thời Diêu Xu cảm thấy vô cùng mờ mịt, cho dù nam nhân trước mặt có là ma quỷ, nàng cũng không nhịn được mà cầu cứu, “Ta phải làm sao bây giờ?”
Long Tuy chỉ nhàn nhạt nói: “Không phải trong lòng ngươi đã có đáp án rồi sao?”
Diêu Xu nhất thời cảm thấy xấu hổ, cắn cắn môi, không muốn làm tổn thương đến Long Khuyết.
Long Tuy không nói gì, mà là nhìn về sân viện cách vách, ánh mắt sâu thẳm.
Ban ngày nghĩ đến cái gì ban đêm mơ thấy cái đó, cả đêm Diêu Xu đều mơ thấy con mình bị bắt nạt, bị ngược đãi, bị đuổi đi, cuộc sống ăn bữa nay lo bữa mai, không có đồ ăn, phải ăn sâu, ăn rễ cây, bị đuổi giết, bị yêu quái bắt nạt, phàm là những cảnh bất hạnh mà Diêu Xu có thể tưởng tượng được, đều xuất hiện trong giấc mơ của nàng.
Diêu Xu tỉnh lại, nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, đã hạ quyết tâm, nàng không riêng gì vì chính mình, mà còn phải vì đứa trẻ, có nói gì cũng không được giải trừ khế ước.
Nàng cũng không muốn quay lại Yêu giới, phải để đứa trẻ trưởng thành ở nhân gian, khỏe mạnh lớn lên.
Nàng cũng còn thời gian mấy chục năm ở bên cạnh đứa trẻ.
Nếu không có tình huống bất ngờ nào xảy ra, còn có khế ước ở đó, Long Khuyết sẽ bảo vệ nàng, tỷ lệ xảy ra chuyện ngoài ý muốn rất nhỏ, đại khái là có thể sống thọ và chết tại nhà, sau đó đưa Long Khuyết đi cùng.
Sau khi hạ quyết tâm xong, thời điểm Diêu Xu đối mặt với Long Khuyết, tâm trạng đã ổn định hơn nhiều, bất luận Long Khuyết có làm cái gì, nàng cũng tự nói với mình, không được mềm lòng, còn phải vì con.
Một đứa trẻ mang trong mình huyết mạch của người phàm, sẽ không được Yêu tộc chấp nhận, cũng không thể trở thành Yêu Vương, chỉ có con của Yêu Hậu mới có thể trở thành Yêu Vương.
Mỗi lần Long Khuyết tới đây quan tâm đến Diêu Xu, đều có thể cảm nhận được ánh mắt kỳ quái của Diêu Xu, tức giận xem lẫn u oán, còn có kiên định hạ quyết tâm.
Lại xảy ra chuyện gì rồi?
Gần đây, Long Khuyết đã nỗ lực kìm nén bản thân, nghe theo lời Tuyên Thanh, trước hết không nói tới chuyện khế ước, nhưng nhìn thấy bộ dạng quái quỷ của Diêu Xu, Long Khuyết không thể không hoài nghi, nàng ta lại nghe cái gậy thọc cứt Long Tuy nói chuyện ma quỷ gì rồi?
Long Khuyết không hiểu, đầu của đám nữ nhân này đều có hố sao, người nào cũng nghe lời Long Tuy nói, cho dù Long Tuy không phải là một người tốt, vẫn nghe lời hắn.
Đúng là bị bán còn giúp người ta đếm tiền.
Long Khuyết từ trong viện đi ra, nhìn thấy Yên Phi hét to gọi bạn, trong tay cầm rất nhiều kẹo hồ lô đường, gào thét chạy qua trước mặt hắn, Long Khuyết ngẩn ngơ.
Nhìn thấy Yêu Hậu vui vẻ như vậy, lại nhìn cuộc sống bi thảm của mình.
Đây đúng là hố cha!
Cái chức vị Yêu Vương này có thể làm được cái gì, không thú vị, mệt mỏi, hủy diệt hết đi, nhanh đi.
Tuyên Thanh trở về Yêu giới một chuyến, mang đến rất nhiều đồ, đều là mang cho Diêu Xu, nhưng cũng không trực tiếp đưa cho Diêu Xu, mà là để Long Khuyết mang qua mỗi ngày.
Để Diêu Xu biết Long Khuyết quan tâm tới nàng.
Nhìn thấy bộ dạng chết lặng của Long Khuyết, Tuyên Thanh hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy, lại cãi nhau với Diêu Xu sao?”
Đôi mắt Long Khuyết không hề có ánh sáng, “Ta nghĩ, ta muốn làm Yêu Hậu.”
Đứa nhỏ này sống quá tốt, mà hắn chính là sống trong địa ngục.
Tuyên Thanh cạn lời, ngươi đang nói nhảm cái gì vậy.
Hắn nhìn ra sân bên ngoài, nhìn thấy đứa nhỏ Yên Phi, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng hồng, thật sự hoạt bát, ngay cả bầu không khí cũng trở nên hoạt bát theo.
Ừm, thật sự là vô lo vô nghĩ, trông cực kỳ sung sướng, lại nhìn tới bộ dạng như chó chết của Long Khuyết, khó trách Long Khuyết lại muốn trở thành Yêu Hậu, vui sướng như vậy, ai mà không muốn sung sướng đâu.
Long Khuyết nghiêm túc nói với Tuyên Thanh: “Không thể để Diêu Xu tiếp tục tiếp xúc với Long Tuy, hắn thật sự rất tà môn.”
Tuyên Thanh nhíu mày, “Chỉ sợ Diêu Xu không đồng ý.”
Diêu Xu, Diêu Xu, lại là Diêu Xu……
Long Khuyết cười lạnh, “Nàng ta có đồng ý hay không căn bản không quan trọng, cho dù cuối cùng ta chỉ có thể sống được thêm mấy thập niên, cần phải chết thì chết đi, ta cũng không chịu uy hiếp nữa đâu, Diêu Xu thích thế nào thì thế ấy đi.”
Long Khuyết là một người kiêu ngạo cỡ nào, khoảng thời gian khom lưng cúi đầu này khiến Long Khuyết vô cùng khó chịu, cảm thấy phải lấy lòng một người như vậy thêm vài thập niên, đột nhiên lại cảm thấy, thời gian vài thập niên lại khá dài.
Tuyên Thanh kinh ngạc nhìn Long Khuyết, “Ngươi không muốn giải trừ khế ước nữa?”
Nhưng mà, nàng rời khỏi Long Khuyết, còn có thể đi đâu, tương lai của nàng sẽ là cái dạng gì?
Long Khuyết nói muốn giải trừ khế ước, sau khi giải trừ khế ước, bọn họ sẽ không còn quan hệ gì nữa, cho dù giữa bọn họ có một đứa con.
Nhưng mà, đứa nhỏ này là người Yêu tộc, nàng có thể giành với Yêu tộc sao?
Giống như Long Tuy đã nói, Diêu Xu thật sự không có chút lợi ích nào sau khi giải trừ khế ước.
Diêu Xu mím môi, nàng đã không có nơi nào để đi, cuộc sống dường như rối tung lên, cha mẹ người thân cũng không còn.
Chỉ có Long Khuyết, cuộc đời của nàng dường như chỉ còn Long Khuyết.
Không thể giải trừ khế ước, không thể…..
Cho dù trong lòng Long Khuyết có hận nàng, nàng cũng không thể giải trừ khế ước, thời gian qua đi, chờ thời gian qua đi, Long Khuyết nhất định sẽ hiểu được lòng nàng.
Nàng, trước khi nàng chết nàng sẽ giải trừ khế ước.
Cho dù là vì con, cũng phải cho đứa trẻ một gia đình hoàn chỉnh.
Trong lòng Diêu Xu âm thầm hạ quyết tâm, toàn thân trở nên kiên định, nàng nhìn bóng lưng của Long Khuyết, bên tai nghe tiếng Long Khuyết lải nhải dạy dỗ Yêu Hậu, nói nàng không cần quan tâm tới người xấu.
Long Tuy thích nội tạng của người ta, đến lúc đó ngươi sẽ biến thành quái vật.
“Ngươi nghĩ cái gì vậy, ngươi đang ghen sao?” Giọng nói của Long Tuy vang lên bên tai Diêu Xu, giống như dòng nước xô phải đá ngầm bắn tung lên, khiến Diêu Xu rùng mình một cái.
Nàng quay đầu lại, nhìn thấy một gương mặt lạnh lùng tao nhã, giống như tiên trên trời, nhưng Diêu Xu lại rất căng thẳng, làm đứa trẻ trong bụng cũng căng thẳng theo, bụng Diêu Xu hơi đau đớn.
Long Tuy nhìn bụng Diêu Xu, đột nhiên thở dài nói: “Đứa nhỏ này, cũng là một người đáng thương đi.”
Trên người có huyết mạch của người phàm, không biết là người hay yêu.
Diêu Xu nơm nớp lo sợ, tuy rằng cái nam tử tuấn nhã này vẫn luôn giúp nàng, nhưng Diêu Xu vẫn chưa quên, hắn từng muốn biến nàng thành quái vật, hắn thật sự đã tạo ra rất nhiều quái vật.
Diêu Xu nơm nớp lo sợ nói: “Ta không ghen, bọn họ là phu thê, ta không có tư cách để ghen.”
Long Tuy chỉ cười, không phản bác lại lời nói dối của Diêu Xu, nói: “Ngươi có bao giờ nghĩ, sau này đứa trẻ sẽ ra sao chưa?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diêu Xu cúi đầu, nhẹ nhàng vuốt ve bụng, “Ta sẽ yêu thương nó.”
Long Tuy: “Ngươi lấy cái gì mà yêu nó, ngươi là một người phàm, một kẻ hèn chỉ có tuổi thọ trăm năm, ngươi chết đi, đứa nhỏ này sẽ bị đuổi đi, ngươi cho rằng, đứa trẻ có huyết mạch người phàm, có thể trở thành Yêu Vương sao, không thể.”
“Không, sẽ không, Long Khuyết, Long Khuyết sẽ không làm như vậy, hắn, sao hắn có thể đuổi con mình đi được?” Diêu Xu lắp bắp phản bác, khuôn mặt lại trắng bệch, nàng không nhịn được mà cầu xin Long Tuy, “Ta, ta nên làm cái gì bây giờ?”
Nàng không có cách nào, nàng chỉ là một người phàm, yếu ớt như vậy, không thể làm được cái gì.
Nàng chết đi, điều tồi tệ sẽ xảy ra với đứa trẻ, nàng tính toán trước khi chết sẽ giao khế ước ra, nhưng mà Long Khuyết còn sống, sẽ ở bên Yêu Hậu, thậm chí sẽ đuổi đứa nhỏ này đi.
Trong lúc nhất thời Diêu Xu cảm thấy vô cùng mờ mịt, cho dù nam nhân trước mặt có là ma quỷ, nàng cũng không nhịn được mà cầu cứu, “Ta phải làm sao bây giờ?”
Long Tuy chỉ nhàn nhạt nói: “Không phải trong lòng ngươi đã có đáp án rồi sao?”
Diêu Xu nhất thời cảm thấy xấu hổ, cắn cắn môi, không muốn làm tổn thương đến Long Khuyết.
Long Tuy không nói gì, mà là nhìn về sân viện cách vách, ánh mắt sâu thẳm.
Ban ngày nghĩ đến cái gì ban đêm mơ thấy cái đó, cả đêm Diêu Xu đều mơ thấy con mình bị bắt nạt, bị ngược đãi, bị đuổi đi, cuộc sống ăn bữa nay lo bữa mai, không có đồ ăn, phải ăn sâu, ăn rễ cây, bị đuổi giết, bị yêu quái bắt nạt, phàm là những cảnh bất hạnh mà Diêu Xu có thể tưởng tượng được, đều xuất hiện trong giấc mơ của nàng.
Diêu Xu tỉnh lại, nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, đã hạ quyết tâm, nàng không riêng gì vì chính mình, mà còn phải vì đứa trẻ, có nói gì cũng không được giải trừ khế ước.
Nàng cũng không muốn quay lại Yêu giới, phải để đứa trẻ trưởng thành ở nhân gian, khỏe mạnh lớn lên.
Nàng cũng còn thời gian mấy chục năm ở bên cạnh đứa trẻ.
Nếu không có tình huống bất ngờ nào xảy ra, còn có khế ước ở đó, Long Khuyết sẽ bảo vệ nàng, tỷ lệ xảy ra chuyện ngoài ý muốn rất nhỏ, đại khái là có thể sống thọ và chết tại nhà, sau đó đưa Long Khuyết đi cùng.
Sau khi hạ quyết tâm xong, thời điểm Diêu Xu đối mặt với Long Khuyết, tâm trạng đã ổn định hơn nhiều, bất luận Long Khuyết có làm cái gì, nàng cũng tự nói với mình, không được mềm lòng, còn phải vì con.
Một đứa trẻ mang trong mình huyết mạch của người phàm, sẽ không được Yêu tộc chấp nhận, cũng không thể trở thành Yêu Vương, chỉ có con của Yêu Hậu mới có thể trở thành Yêu Vương.
Mỗi lần Long Khuyết tới đây quan tâm đến Diêu Xu, đều có thể cảm nhận được ánh mắt kỳ quái của Diêu Xu, tức giận xem lẫn u oán, còn có kiên định hạ quyết tâm.
Lại xảy ra chuyện gì rồi?
Gần đây, Long Khuyết đã nỗ lực kìm nén bản thân, nghe theo lời Tuyên Thanh, trước hết không nói tới chuyện khế ước, nhưng nhìn thấy bộ dạng quái quỷ của Diêu Xu, Long Khuyết không thể không hoài nghi, nàng ta lại nghe cái gậy thọc cứt Long Tuy nói chuyện ma quỷ gì rồi?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Long Khuyết không hiểu, đầu của đám nữ nhân này đều có hố sao, người nào cũng nghe lời Long Tuy nói, cho dù Long Tuy không phải là một người tốt, vẫn nghe lời hắn.
Đúng là bị bán còn giúp người ta đếm tiền.
Long Khuyết từ trong viện đi ra, nhìn thấy Yên Phi hét to gọi bạn, trong tay cầm rất nhiều kẹo hồ lô đường, gào thét chạy qua trước mặt hắn, Long Khuyết ngẩn ngơ.
Nhìn thấy Yêu Hậu vui vẻ như vậy, lại nhìn cuộc sống bi thảm của mình.
Đây đúng là hố cha!
Cái chức vị Yêu Vương này có thể làm được cái gì, không thú vị, mệt mỏi, hủy diệt hết đi, nhanh đi.
Tuyên Thanh trở về Yêu giới một chuyến, mang đến rất nhiều đồ, đều là mang cho Diêu Xu, nhưng cũng không trực tiếp đưa cho Diêu Xu, mà là để Long Khuyết mang qua mỗi ngày.
Để Diêu Xu biết Long Khuyết quan tâm tới nàng.
Nhìn thấy bộ dạng chết lặng của Long Khuyết, Tuyên Thanh hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy, lại cãi nhau với Diêu Xu sao?”
Đôi mắt Long Khuyết không hề có ánh sáng, “Ta nghĩ, ta muốn làm Yêu Hậu.”
Đứa nhỏ này sống quá tốt, mà hắn chính là sống trong địa ngục.
Tuyên Thanh cạn lời, ngươi đang nói nhảm cái gì vậy.
Hắn nhìn ra sân bên ngoài, nhìn thấy đứa nhỏ Yên Phi, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng hồng, thật sự hoạt bát, ngay cả bầu không khí cũng trở nên hoạt bát theo.
Ừm, thật sự là vô lo vô nghĩ, trông cực kỳ sung sướng, lại nhìn tới bộ dạng như chó chết của Long Khuyết, khó trách Long Khuyết lại muốn trở thành Yêu Hậu, vui sướng như vậy, ai mà không muốn sung sướng đâu.
Long Khuyết nghiêm túc nói với Tuyên Thanh: “Không thể để Diêu Xu tiếp tục tiếp xúc với Long Tuy, hắn thật sự rất tà môn.”
Tuyên Thanh nhíu mày, “Chỉ sợ Diêu Xu không đồng ý.”
Diêu Xu, Diêu Xu, lại là Diêu Xu……
Long Khuyết cười lạnh, “Nàng ta có đồng ý hay không căn bản không quan trọng, cho dù cuối cùng ta chỉ có thể sống được thêm mấy thập niên, cần phải chết thì chết đi, ta cũng không chịu uy hiếp nữa đâu, Diêu Xu thích thế nào thì thế ấy đi.”
Long Khuyết là một người kiêu ngạo cỡ nào, khoảng thời gian khom lưng cúi đầu này khiến Long Khuyết vô cùng khó chịu, cảm thấy phải lấy lòng một người như vậy thêm vài thập niên, đột nhiên lại cảm thấy, thời gian vài thập niên lại khá dài.
Tuyên Thanh kinh ngạc nhìn Long Khuyết, “Ngươi không muốn giải trừ khế ước nữa?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro