Chương 30 - Đầu Cơ?

Không Thân Mật?

Đào Hoa Lộ

2024-08-11 12:47:43

nhóm dịch: bánh bao

Cô miễn cưỡng ăn một nửa mì, cà chua cũng ăn hết, tảo bẹ cũng ăn mấy đũa, sau đó không chịu ăn nữa.

Lãng phí là không được, cô suy nghĩ một chút, theo bản năng muốn vẫy tay hỏi có thể đóng gói hay không, lại ý thức được không đúng thì nhanh chóng giữ chặt tay mình.

Tạ Khải Minh bưng bát của cô qua, cầm hai đôi đũa bắt đầu ăn.

Lâm Khê: “!!!” Cô đưa tay kéo mép bát muốn cướp lại.

Tạ Khải Minh nhíu mày, nhìn cô: “Cô không ăn no à?”Anh còn tưởng rằng cô không ăn được nữa rồi.

Hai má Lâm Khê đỏ hồng, “Chuyện đó... món này tôi đã ăn qua rồi, anh... anh muốn ăn thì lấy bát khác đi.”

Tạ Khải Minh: “Không sao, tôi không chê.”

Lâm Khê vốn ăn mì nóng đến chóp mũi và trán đều là mồ hôi, lúc này trực tiếp chảy xuống.

Cô khẳng định: “Không, chúng ta... quan hệ chúng ta không thân mật như vậy.”

Tạ Khải Minh cười nhạo một tiếng, bàn tay to vịn mép bàn đột nhiên tới gần cô, giọng nói vang lên bên tai cô, “Ngủ cũng đã ngủ rồi, cô nói không có quan hệ thân mật? Thế có muốn tôi giúp cô nhớ lại cách ngủ không?”

Anh dựa vào cô có hơi gần, hơi thở phun lên tai cô, làm tai cô đỏ bừng.

Mặt Lâm Khê càng như bốc nhiệt, đỏ đến muốn nhỏ máu, “Anh, anh, đùa giỡn lưu manh!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tạ Khải Minh: “Ừm, đối với nữ lưu manh thì không tính.”

Đôi mắt to xinh đẹp của Lâm Khê bỗng dưng nổi lên hơi nước, nhưng cô lại không thể phản bác được ngay, trông có vẻ vô cùng rất tức giận.

Tạ Khải Minh thấy cô lại có dáng vẻ sắp khóc rồi, nhất thời không tiện tiếp tục trêu chọc cô, diễn xuất của người phụ nữ này quá lợi hại, nước mắt nói đến liền đến, cho dù biết cô giả vờ anh cũng không dễ bắt nạt cô nữa.

Anh ăn hết mì và thức ăn còn lại của cô, kế đó đứng dậy, ý bảo cô đuổi theo.

Lâm Khê giận dỗi, “Tôi ăn no rồi, tôi muốn trở về.”

Tạ Khải Minh: “Còn chưa mời khách.”

Lâm Khê: “Anh để cho tôi ăn no trước, căn bản không muốn tôi ăn cơm với bạn anh!”

Tạ Khải Minh dừng một chút, rũ mắt xuống, khóe môi nhếch lên một nụ cười, “Cô muốn ăn cơm với bạn tôi?”

Anh muốn gặp mấy chiến hữu chuyển nghề làm tin tức an bài chút chuyện, bao gồm cả tra tin tức của cô.

Bên ngoài các mối quan hệ gia đình bề ngoài, thì nên kiểm tra càng nhiều càng tốt về cô, bạn bè của cô, giao tiếp, học tập, thói quen sống, thói quen nói chuyện, thói quen học tập.

Lâm Khê: “Tôi đâu muốn.”

Tạ Khải Minh: “Đi thôi.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Đầu Cơ?

Số ký tự: 0