Xuyên Nhanh Đoạt Đàn Ông Với Nữ Chính
Chương 28
Triều Lộ
2024-07-24 21:07:48
“Ồ ồ, thề thì chắc chắn là vất vả lắm nhỉ, anh chú ý nghỉ ngơi nhé, còn phải bảo vệ giọng của anh nữa, em nghe giọng anh hơi khàn rồi.”
Cũng không có gì quan trọng, quan trọng là… quan tâm.
“Cũng tạm, lồng tiếng ảnh hưởng khá nhiều tới giọng nói.”
“Vậy anh đừng nói chuyện nhiều, nghe em nói được rồi nhé?”
“Được.” Lâm Mộ Phong bị chọc cười, lòng hắn thấy ấm áp.
Chỉ mới gặp nhau một lần, nói chuyện một ngày, chỉ thân thiết hơn người lạ chút thôi, cũng khá cẩn thận.
“Ôi, em nói cho anh biết, em và bạn cùng phòng vừa mới múa trên lưỡi dao. Cô gái kia bảo vệ partner của mình mà mắng em là trà xanh, ấm ức chết mất! Em không biết mắng người ta, nếu gặp phải người như thế thì anh mắng cô ấy giúp em được không?”
“…Được.”
Lâm Mộ Phong khó mà tưởng tượng ra cái cảnh mình mắng người khác trong game.
Nghe hắn trả lời sau khi ngừng lại một lúc, Hứa Tinh Tinh nhướng mày, xem ra cô có thể đi quá giới hạn một chút.
“Ha ha ha em đùa anh đó!”
“Anh Mộ Phong, hai chúng ta chơi game chắc là không có ai chạy ra mắng em là kẻ thứ ba đó chứ?”
“Không.”
“Vậy hai chúng ta kết đôi được không? Ai cũng có cả rồi.”
“Không được.”
“Hôm nay em gặp được một thợ chụp hình, y chụp cho em rất nhiều ảnh đẹp, anh có muốn xem không?”
“Không cần đâu.”
“Chúng ta kết bạn weixin được không?”
Hứa Tinh Tinh giành nói trước khi hắn trả lời, “Ba, hai, một, anh không từ chối thì là đồng ý rồi!”
Lâm Mộ Phong, “…”
“Được rồi được rồi, anh đừng từ chối em mãi nữa, em đảm bảo sẽ không quấy rầy anh thường xuyên, a a a xin anh đó!” Hứa Tinh Tinh dài giọng làm nũng.
“Được rồi, không có lần sau.”
Lâm Mộ Phong biết cô gái này đang tới gần mình từng chút như thể rất thích tiếng nói của mình, nhưng rồi có một ngày, bọn họ sẽ nhận ra bọn họ chỉ thích Lâm Mộ Phong như những gì bọn họ tưởng tượng khi nghe giọng của hắn thôi.
Nhưng cuối cùng thì hắn cũng không từ chối sự tiếp cận hay là rời bỏ mai sau này.
“Vâng, em biết lỗi rồi.” Lần sau lại làm.
Thua ván game này, Lâm Mộ Phong cũng không để ý, vốn cũng chỉ để giải trí thôi. Hứa Tinh Tinh cũng không quan tâm, game ấy mà, thua game mà thắng đàn ông là được.
Đồng đội: các người thanh cao quá nhỉ, thua rồi không dám ngóc đầu lên chứ gì.
Trong số những người Hứa Tinh Tinh đã từng gặp, Lâm Mộ Phong không phải là người đẹp trai nhất, cũng không có tính cách thân thiện được người ta yêu thích. Cô thích là thích tiếng nói của hắn, nhưng thứ thu hút cô ở hắn là cảm giác mà hắn cho người khác, một cảm giác vừa thuần khiết lại vừa sạch sẽ như tuyết. Tuy có hơi lạnh nhưng chỉ cầm nắm chặt là sẽ tan chảy thành nước.
Cũng không có gì quan trọng, quan trọng là… quan tâm.
“Cũng tạm, lồng tiếng ảnh hưởng khá nhiều tới giọng nói.”
“Vậy anh đừng nói chuyện nhiều, nghe em nói được rồi nhé?”
“Được.” Lâm Mộ Phong bị chọc cười, lòng hắn thấy ấm áp.
Chỉ mới gặp nhau một lần, nói chuyện một ngày, chỉ thân thiết hơn người lạ chút thôi, cũng khá cẩn thận.
“Ôi, em nói cho anh biết, em và bạn cùng phòng vừa mới múa trên lưỡi dao. Cô gái kia bảo vệ partner của mình mà mắng em là trà xanh, ấm ức chết mất! Em không biết mắng người ta, nếu gặp phải người như thế thì anh mắng cô ấy giúp em được không?”
“…Được.”
Lâm Mộ Phong khó mà tưởng tượng ra cái cảnh mình mắng người khác trong game.
Nghe hắn trả lời sau khi ngừng lại một lúc, Hứa Tinh Tinh nhướng mày, xem ra cô có thể đi quá giới hạn một chút.
“Ha ha ha em đùa anh đó!”
“Anh Mộ Phong, hai chúng ta chơi game chắc là không có ai chạy ra mắng em là kẻ thứ ba đó chứ?”
“Không.”
“Vậy hai chúng ta kết đôi được không? Ai cũng có cả rồi.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Không được.”
“Hôm nay em gặp được một thợ chụp hình, y chụp cho em rất nhiều ảnh đẹp, anh có muốn xem không?”
“Không cần đâu.”
“Chúng ta kết bạn weixin được không?”
Hứa Tinh Tinh giành nói trước khi hắn trả lời, “Ba, hai, một, anh không từ chối thì là đồng ý rồi!”
Lâm Mộ Phong, “…”
“Được rồi được rồi, anh đừng từ chối em mãi nữa, em đảm bảo sẽ không quấy rầy anh thường xuyên, a a a xin anh đó!” Hứa Tinh Tinh dài giọng làm nũng.
“Được rồi, không có lần sau.”
Lâm Mộ Phong biết cô gái này đang tới gần mình từng chút như thể rất thích tiếng nói của mình, nhưng rồi có một ngày, bọn họ sẽ nhận ra bọn họ chỉ thích Lâm Mộ Phong như những gì bọn họ tưởng tượng khi nghe giọng của hắn thôi.
Nhưng cuối cùng thì hắn cũng không từ chối sự tiếp cận hay là rời bỏ mai sau này.
“Vâng, em biết lỗi rồi.” Lần sau lại làm.
Thua ván game này, Lâm Mộ Phong cũng không để ý, vốn cũng chỉ để giải trí thôi. Hứa Tinh Tinh cũng không quan tâm, game ấy mà, thua game mà thắng đàn ông là được.
Đồng đội: các người thanh cao quá nhỉ, thua rồi không dám ngóc đầu lên chứ gì.
Trong số những người Hứa Tinh Tinh đã từng gặp, Lâm Mộ Phong không phải là người đẹp trai nhất, cũng không có tính cách thân thiện được người ta yêu thích. Cô thích là thích tiếng nói của hắn, nhưng thứ thu hút cô ở hắn là cảm giác mà hắn cho người khác, một cảm giác vừa thuần khiết lại vừa sạch sẽ như tuyết. Tuy có hơi lạnh nhưng chỉ cầm nắm chặt là sẽ tan chảy thành nước.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro