Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Đánh Rơi Trân B...

Nguyệt Dạ Sanh Ca

2025-03-14 07:36:32

Anh nhìn xuống Trì Hiền từ trên cao, vẻ ôn hòa trong mắt đã thay bằng sự cảnh cáo. Nể mặt Vân Xu đang ở đây, anh không nói những lời quá khó nghe: “Trì nhị thiếu, cậu nên về đi. Đừng đến làm phiền Xu Xu nữa. Tôi nghĩ Trì Châu trước đây đã nói rất rõ ràng rồi, Vân Xu sẽ không về nhà họ Trì đâu.”Vân Xu đứng phía sau không nói gì thêm, ngầm đồng ý với lời của Quý Thừa Tu.Trì Hiền ngơ ngác, đau khổ nhìn theo bóng lưng hai người rời đi. Tất cả những gì vừa xảy ra hoàn toàn đi ngược lại kế hoạch ban đầu của anh. Vân Xu thật lòng chán ghét anh, không muốn về nhà họ Trì, cũng không muốn gọi anh một tiếng "anh trai".Trì Hiền, nhị thiếu gia nhà họ Trì, người luôn sống phóng khoáng, tùy ý, làm gì cũng có người che chở. Từ nhỏ là ba mẹ, lớn lên là anh trai. Dường như tất cả những thất bại mà anh từng trải qua đều dồn hết lên người Vân Xu.Hốc mắt dần cay cay, Trì Hiền nắm chặt tay, thất thần rời đi.Trì Châu vừa về đến nhà liền nhận ra cảm xúc của Vân Xu hôm nay có vẻ sa sút hơn bình thường. Anh không lộ vẻ gì, nhẹ nhàng trò chuyện với cô, dỗ dành vài câu. Sau khi hứa cuối tuần sẽ ở nhà chơi với cô cả ngày, Vân Xu cuối cùng cũng vui vẻ trở lại.Khuôn mặt xinh đẹp của cô lại rạng rỡ nụ cười khiến người khác xao xuyến.Trì Châu ngước mắt lên liền thấy Quý Thừa Tu đang nhìn mình với ánh mắt vừa phức tạp vừa ghen tị. Anh dùng ánh mắt ra hiệu đối phương đến thư phòng. Anh cần biết hôm nay Vân Xu đã xảy ra chuyện gì.Qua khe cửa phòng khách, có thể thấy rõ Vân Xu đang chăm chú xem TV. Trì Châu chậm rãi khép cửa thư phòng lại.Quý Thừa Tu hiếm khi không đeo mặt nạ ôn hòa, lịch thiệp. Vẻ mặt anh lúc này chua như ăn phải chanh: “Tôi dỗ dành Xu Xu cả buổi trời, cũng không làm tâm trạng em ấy tốt hơn. Cậu thì ngược lại, dỗ có vài câu mà em ấy đã vui vẻ rồi.”Trì Châu vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, trong lòng thì thầm đắc thắng: “Không còn cách nào khác, vị trí của tôi trong lòng Xu Xu là cao nhất mà.”“Vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Trì Châu hỏi.“Còn không phải là thằng em trai cậu đó sao? Không biết nghe ngóng được tin ở đâu, chạy đến tận khu dân cư, vừa khéo đụng mặt tôi và Xu Xu…” Quý Thừa Tu kể lại vắn tắt tình huống, không hề thêm mắm dặm muối. Anh tin rằng Trì Châu hiểu rõ tính cách của thằng em trai mình.Sau khi nghe xong mọi chuyện, Trì Châu im lặng. Gương mặt đại diện của nhà họ Trì trong giới kinh doanh vẫn được nhiều người biết đến, có người nhận ra anh cũng không có gì lạ. Chỉ là anh không ngờ Trì Hiền lại kiên trì đến mức ngồi canh ở khu dân cư, cuối cùng còn thành công “mai phục” được mục tiêu.Ý định đổi địa điểm ở chỉ thoáng qua trong đầu Trì Châu rồi bị dập tắt ngay lập tức. Vân Xu là người quen sống ở một chỗ, việc chuyển nhà sẽ khiến cô rất khó chịu.“Tôi sẽ nói với bảo vệ khu dân cư, bảo họ sau này không được cho Trì Hiền vào nữa.” Trì Châu nói.Quý Thừa Tu gật đầu. Anh tùy ý dựa vào tường, ánh mắt đột nhiên tối sầm lại. Anh lại lên tiếng, giọng nói ôn hòa mang theo một tia sắc bén: “Tớ đã tìm ra được vị trí của đôi vợ chồng kia rồi. Bọn chúng hiện đang ở thành phố C. Người của tôi nói tình hình của hai người đó mấy năm nay tệ lắm.”Người chồng có thói nghiện rượu và bạo hành gia đình. Sau khi có được một khoản tiền nhờ bán con gái, họ vội vàng chuyển nhà, nhưng lại sinh ra thói nghiện cờ bạc. Tài sản ít ỏi trong nhà nhanh chóng tiêu tán, bao gồm cả số tiền bán con cũng bị nướng sạch vào sòng bạc.Một khi đã dấn thân vào con đường cờ bạc, muốn dứt ra thật khó khăn. Gã chồng nợ nần chồng chất, tạm thời ngoan ngoãn được vài tháng, nhưng cơn nghiện cờ b.ạ.c trong lòng ngày càng lớn. Cuối cùng, hắn không nhịn được lại đến sòng bạc, dưới sự thúc đẩy của sòng bạc, hắn thua càng lúc càng nhiều, đành phải đi vay nặng lãi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Số ký tự: 0