Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Đánh Rơi Trân B...

Nguyệt Dạ Sanh Ca

2025-03-14 07:36:32


Nhân viên khu phố bước lên một bước, nói: “Cô La Ngọc Thu, xin cô phối hợp với công tác của chúng tôi.”Quá trình tiếp theo diễn ra như trong mơ. Bà ta bị hỏi han một vài câu hỏi. Người đàn ông cầm đầu thái độ hòa nhã, một người khác cầm bút không ngừng ghi chép, người còn lại thì im lặng ngồi một bên, ánh mắt thỉnh thoảng lại dừng trên người bà ta.Hỏi xong, ba người lạ mặt liếc nhìn nhau, dường như đã xác nhận được điều gì đó. Sau đó, La Ngọc Thu bị đưa lên xe, đến một nơi mà bà ta không bao giờ ngờ tới.Nhân viên công tác ngồi bên cạnh bà ta suốt đường đi. La Ngọc Thu không nghĩ nhiều, còn tưởng rằng họ chuẩn bị đưa bà ta đến bệnh viện để xem vết thương trên người. Đến khi hoàn hồn lại, bà ta đã ở trong một căn phòng màu trắng toát.Bốn chiếc giường đơn giống hệt nhau được kê song song, cách nhau một khoảng. Căn phòng không lớn, có một cánh cửa và một cửa sổ. Bên ngoài cửa sổ còn có song sắt bảo vệ, trông kiên cố hơn cửa sổ của những gia đình bình thường.Người phụ nữ ngơ ngác nhìn dòng chữ in trên chăn đệm: “Bệnh viện Tâm thần số 4 thành phố C”.Bà ta kinh hãi muốn bỏ chạy, một đám người mặc áo blouse trắng bước vào, đi sau cùng là một người đàn ông trung niên có vẻ ngoài ôn hòa, lịch lãm. Thái độ của mọi người xung quanh cho thấy người đàn ông này là người có vị trí cao nhất ở đây.Y tá trưởng nhận được ám hiệu, mở tập hồ sơ ra, nhìn người phụ nữ đang ngơ ngác trên giường, nói: “La Ngọc Thu, đúng không?”La Ngọc Thu vẫn còn đang hoảng loạn, mọi thứ trước mắt đều vượt quá khả năng lý giải của bà ta. Nghe thấy tên mình được gọi, bà ta theo bản năng ngẩng đầu lên.“Thưa bà La Ngọc Thu, bà đã được xác nhận mắc chứng rối loạn cuồng nộ nặng và rối loạn nhân cách ranh giới. Cần phải ở lại bệnh viện để điều trị. Hy vọng bà có thể tích cực phối hợp, để sớm ngày hồi phục.” Giọng nói của y tá trưởng lạnh băng.Cái gì cơ? Chứng rối loạn cuồng nộ? Bọn họ đang nói nhảm nhí gì vậy?La Ngọc Thu hoảng hốt lao về phía mọi người: “Mấy người chắc chắn là nhầm lẫn rồi! Tôi không bệnh! Tôi khỏe mạnh lắm! Thả tôi về nhà ngay!”Bà ta vừa đi được nửa đường đã bị hai hộ sĩ cao lớn chặn lại.“Kết quả chẩn đoán của bác sĩ sẽ không sai đâu. Xin bà hãy chấp nhận điều trị,” Giọng nói lạnh lùng của y tá trưởng lại vang lên.La Ngọc Thu căn bản không thể chống lại sức lực của hai hộ sĩ. Bà ta bị áp giải trở lại giường, mạnh mẽ trói chặt bằng dây đai. Trong miệng bà ta không ngừng kêu la rằng họ đã nhầm lẫn, nhưng những người xung quanh đều làm ngơ, không ai nghe thấy.Nhất định là có chỗ nào đó sai sót!Bỗng nhiên, La Ngọc Thu nhớ đến chồng mình. Như thể tìm được đáp án chính xác, bà ta vội vàng nói: “Người mắc chứng rối loạn cuồng nộ không phải tôi! Là chồng tôi! Hắn ta ngày nào cũng bạo hành tôi! Tôi chỉ là nạn nhân thôi! Mấy người nên bắt hắn ta nhốt vào đây mới đúng! Thả tôi ra! Để tôi về nhà!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Số ký tự: 0