Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Đánh Rơi Trân B...

Nguyệt Dạ Sanh Ca

2025-03-14 07:36:32

Vị phụ huynh lớn tiếng quát: “Giữa ban ngày ban mặt, ông định làm gì cô giáo này hả? Có tin tôi báo cảnh sát ngay không?”Nhân viên lễ tân bị tình huống trước mắt làm choáng váng. Người đàn ông kia và cô Trì, chẳng phải là quen biết nhau sao? Nếu không thì sao hắn lại tìm đến tận trung tâm của họ? Nhưng cô Trì lại tỏ vẻ không quen biết hắn là sao?Điêu Xuyên sợ hãi dừng bước. Hai tay hắn giơ lên đầu hàng, cười gượng gạo: “Đừng báo cảnh sát, hiểu lầm thôi mà. Mọi người hiểu lầm tôi rồi. Tôi quen cô ấy, cô ấy là con gái tôi.”Hắn còn nói thêm: “Con gái ruột.”Những người có mặt ở đó đều ngây người. Một gã đàn ông lôi thôi, đáng khinh nói rằng, hắn và một quý cô ăn mặc sang trọng là cha con? Nghe có vẻ quá vô lý.Vị phụ huynh không tin. Hai người này chênh lệch nhau quá lớn. Hơn nữa, cô giáo dạy piano kia rõ ràng là không quen biết hắn. Chắc chắn là gã đàn ông này có vấn đề về thần kinh rồi.Điêu Xuyên thấy tình hình bất lợi cho mình, trong lòng nóng như lửa đốt. Hắn đâu có nói dối. Trì Tiêu Tiêu đúng là con gái hắn mà. Nhưng nhất thời, hắn lại không lấy đâu ra được bằng chứng, chỉ có thể đứng c.h.ế.t trân tại chỗ.“Tiêu Tiêu, cha là cha ruột của con đây. Con đã rời khỏi cái nhà cha nuôi giàu có kia rồi, chắc chắn con biết rõ sự thật này mà, phải không?”Trì Tiêu Tiêu nép sau lưng vị phụ huynh, sợ hãi lắc đầu: “Tôi chưa từng gặp ông bao giờ.”Lúc này, người đồng nghiệp cũng bước ra, vẻ mặt vẫn kỳ quái như cũ: “Cô Trì, cô xem kỹ mặt vị tiên sinh này xem. Tôi cảm thấy ông ấy và cô rất giống nhau. Biết đâu ông ấy thật sự là cha của cô thì sao?”Người đồng nghiệp kia vốn đã không ưa Trì Tiêu Tiêu. Ngày nào cô ta cũng lên mặt dạy đời, hễ hỏi vài câu là lại lộ ra vẻ khinh thường. Khinh thường ai chứ?Mọi người theo bản năng dồn ánh mắt về phía người đàn ông. Nhìn đi nhìn lại, rồi lại nhìn Trì Tiêu Tiêu, nhìn tới nhìn lui không biết bao nhiêu lần. Càng nhìn càng kinh ngạc. Hai người này thật sự rất giống nhau. Chẳng lẽ, hắn nói thật?Khi người đồng nghiệp kia lên tiếng, tim Trì Tiêu Tiêu như rớt xuống vực sâu. Quả nhiên, lời nói của cô ta đã đẩy mọi chuyện đến bờ vực thẳm.Lúc người đàn ông xông vào trung tâm, trong lòng cô đã có dự cảm mơ hồ. Vốn định lừa gạt cho qua chuyện, rồi tìm cơ hội giải quyết sau. Ai ngờ lại “lật xe” ngay tại chỗ.“Cô à, cảm ơn cô nhiều lắm.” Điêu Xuyên thấy tình thế xoay chuyển, lập tức phấn khởi hẳn lên. Hắn lại nói với Trì Tiêu Tiêu: “Con xem, chúng ta giống nhau như đúc. Cha chính là cha của con. Nếu con không tin, chúng ta có thể đi làm xét nghiệm ADN.”Lời của Điêu Xuyên càng khiến những người xung quanh thêm d.a.o động. Gã đàn ông này một mực thề thốt như vậy, chẳng lẽ là sự thật?Ánh mắt mọi người nhìn Trì Tiêu Tiêu bắt đầu trở nên khác lạ. Con gái thì ăn mặc lộng lẫy, sang trọng, cha thì lôi thôi, bẩn thỉu. Hơn nữa, hắn còn nói “cha nuôi giàu có”. Thật khó để người ta không nghĩ đến những giao dịch mờ ám, không mấy hay ho.Sắc mặt Trì Tiêu Tiêu tái mét. Ánh mắt liếc thấy vẻ mặt hả hê của cô đồng nghiệp, lòng cô càng thêm oán hận.Không, tuyệt đối không thể để người khác biết cô có một người cha như vậy. Trước mắt, phải đuổi người này đi đã, rồi tính sau.Cô hạ giọng, nghe ra đầy vẻ bất lực: “Xin lỗi, tiên sinh, tôi khẳng định là tôi chưa từng gặp ông bao giờ. Người có gương mặt hao hao nhau trên đời này nhiều lắm, nếu ông nhất định khăng khăng nói chúng ta là cha con, thì đợi khi nào thu xếp được thời gian tôi sẽ mời ông đi làm xét nghiệm ADN, như vậy được chứ?”Thấy cô giáo kia tỏ ra như thể một người con gái vô tội đang bị làm phiền, ngay cả cô đồng nghiệp vốn đang hả hê chờ xem kịch hay cũng bắt đầu lung lay.Trì Tiêu Tiêu trong lòng âm thầm thở phào một hơi.Điêu Xuyên lộ rõ vẻ không vui, thái độ của người kia quá rõ ràng là không muốn nhận cha.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Số ký tự: 0