Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn
Thay đổi số phậ...
Nguyệt Dạ Sanh Ca
2025-03-14 07:36:32
“Vậy thì cứ hỏi ý kiến của Vân Xu là được.” Tiêu Tử Nguyệt quay sang Vân Xu, dịu dàng hỏi: “Xu Xu, cậu có muốn đến ở cùng tôi không?”Vân Xu không chút do dự gật đầu đồng ý.Ánh mắt Lục Trạch nhìn Tiêu Tử Nguyệt trở nên lạnh lẽo như băng.Cả ba người rơi vào im lặng căng thẳng.Đúng lúc này, thư ký An khẽ lên tiếng: “Lục tổng, hay là cứ để cô Vân Xu đến ở cùng Tiêu tiểu thư đi ạ. Cô ấy ở lại đây cũng không vui vẻ gì, có lẽ ở lâu sẽ sinh ra tâm lý phản kháng.”“Đến lúc đó mọi chuyện còn trở nên phiền phức hơn.”Lời nói của thư ký An như một lời nhắc nhở, Lục Trạch chợt nhớ đến thái độ ngày càng xa cách của Vân Xu. Anh không thể chấp nhận việc Vân Xu chán ghét mình, cuối cùng đành nặng nề gật đầu đồng ý.An Trạch Vũ vẫn cúi đầu đứng yên tại chỗ, vẻ mặt lạnh nhạt như thường lệ.Trước khi rời đi, Vân Xu không khỏi liếc nhìn thư ký An một cái. Lúc này, thư ký An lại trở về dáng vẻ xa lạ, lạnh lùng như những lần trước cô từng thấy.……Dù rất muốn đưa Vân Xu về thẳng nhà mình, nhưng Tiêu Tử Nguyệt biết, sự hiện diện của cha Tiêu trong nhà có thể khiến Vân Xu không thoải mái. May mắn thay, trong khu biệt thự gần đó có một căn nhà đang bỏ trống. Để Vân Xu ở đó, vừa có thể tiện chăm sóc cho cô, lại không lo bị ai làm phiền.Còn việc Lục Trạch có cảm thấy “tiện” hay không, Tiêu Tử Nguyệt hoàn toàn không quan tâm.Tiêu Tử Nguyệt hành động vô cùng nhanh chóng. Ngay tối hôm đó, cô đã cho người đến dọn dẹp lại căn biệt thự đứng tên mình. Đến ngày hôm sau, cô nhanh chóng đưa Vân Xu đến nơi ở mới, hoàn toàn phớt lờ khuôn mặt tối sầm của Lục Trạch.Căn biệt thự hai tầng được thiết kế theo phong cách châu Âu, vô cùng tinh xảo và sang trọng, lại có thêm một khu vườn nhỏ xinh xắn.Hàng rào trắng bao quanh khu vườn và biệt thự, dây leo xanh mướt quấn quanh hàng rào, điểm xuyết những bông hoa nhỏ màu vàng nhạt, vừa tươi tắn vừa mềm mại. Thảm cỏ xanh mướt với những lối đi lát đá cuội uốn lượn càng làm tăng thêm vẻ thơ mộng cho khu vườn.Khung cảnh nơi đây đẹp đến mức hoàn hảo, không khác gì những bức ảnh đã qua chỉnh sửa tỉ mỉ.Đây mới thực sự là nơi xứng đáng để Vân Xu sinh sống. Vẻ đẹp hoàn mỹ hòa quyện cùng sự lãng mạn, khiến Tiêu Tử Nguyệt không giấu nổi nụ cười hài lòng.“Xu Xu, tạm thời cậu cứ ở đây nhé. Đồ đạc cần thiết tôi đã chuẩn bị đầy đủ cả rồi. Khu biệt thự này an ninh rất tốt, cậu không cần lo lắng gì đâu.” Tiêu Tử Nguyệt ân cần dặn dò: “Cậu muốn đi đâu chơi cũng được, nhưng nếu không có tôi đi cùng, nhớ phải che chắn cẩn thận nhé.”Với vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành của Vân Xu, nếu không che chắn cẩn thận, chắc chắn cô sẽ bị mọi người vây quanh. Lỡ như gặp phải kẻ xấu bụng nào đó nảy sinh ý đồ đen tối thì sao?Nghĩ đến khả năng này, Tiêu Tử Nguyệt không khỏi rùng mình: “Hay là, trước khi ra ngoài, cậu cứ gọi cho tôi, tôi sẽ qua đón cậu.”Khuôn mặt xinh đẹp của Tiêu Tử Nguyệt lộ rõ vẻ lo lắng.Vân Xu bật cười, khẽ lắc lắc bàn tay đang nắm c.h.ặ.t t.a.y cô: “Cậu đừng lo lắng quá, tôi sẽ tự chăm sóc được bản thân mình mà.”Cảm xúc từ bàn tay Vân Xu mềm mại,nõn nã như ngọc quý truyền đến khiến trái tim Tiêu Tử Nguyệt rung động. Nhìn gương mặt tuyệt mỹ của Vân Xu đang nở nụ cười tươi tắn, cô cảm thấy lâng lâng như đang bay trên mây.Lục Trạch gì đó, cô đã sớm quên bẵng đi rồi.Sao cô phải phí thời gian với một kẻ lạnh lùng vô vị, trong khi ở bên cạnh một mỹ nhân vừa xinh đẹp vừa ngọt ngào chẳng phải tốt hơn sao?Để Vân Xu làm quen với nơi ở mới, Tiêu Tử Nguyệt quyết định ở lạibên cô trong ngày đầu tiên.Buổi tối, hai người cùng nhau ngồi trên sofa xem chương trình tạp kỹ, vừa xem vừa trò chuyện.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro