Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn
Thay đổi số phậ...
Nguyệt Dạ Sanh Ca
2025-03-14 07:36:32
Nhà hàng được trang hoàng lộng lẫy và tinh tế. Trần nhà treo những chiếc đèn thủy tinh hình dáng độc đáo, bàn ghế kiểu Âu sang trọng được bố trí hài hòa trong sảnh lớn, ánh đèn vàng ấm áp lan tỏa khắp mọi ngóc ngách. Trên bàn ăn được bày biện những bình hoa nhỏ xinh, bên trong cắm một đóa hồng duy nhất, những cánh hoa tươi thắm còn đọng lại giọt sương long lanh.Nhà hàng này nằm trên tầng 21 của một tòa cao ốc. Những bức tường kính trong suốt bao quanh nhà hàng, Lục Trạch đã chọn một vị trí cạnh cửa sổ. Từ đây, có thể thu trọn cảnh đêm Đông Thành vào tầm mắt. Ánh đèn rực rỡ dường như thắp sáng cả màn đêm, lộng lẫy huy hoàng. Chúng điểm xuyết cho thành phố, mang đến một sức sống hoàn toàn khác biệt so với ban ngày.Vân Xu say sưa ngắm nhìn thế giới bên ngoài khung cửa kính. Cô nhận ra một vẻ đẹp khác của thành phố này. “Đẹp không em?” Giọng nói trầm ấm vang lên. Vân Xu nghiêng đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng sứ rạng rỡ vẻ thích thú: “Đẹp lắm anh ạ, đây là lần đầu tiên em ngắm Đông Thành từ góc độ này, cảm giác khác hẳn ban ngày.” Đôi mắt cô cong cong, nụ cười rạng rỡ ấy còn say đắm lòng người hơn cả màn đêm vô tận.Ánh mắt sâu thẳm của Lục Trạch dừng lại trên người cô. Vân Xu chính là người bạn đời lý tưởng trong lòng anh. Kể từ hôm nay, cuối cùng anh đã có thể quang minh chính đại theo đuổi cô.Không chỉ Lục Trạch đắm chìm trong vẻ đẹp của Vân Xu, mà còn có một người đàn ông khác đang ẩn mình trong bóng tối, dõi theo cô. Bàn tay Kỷ Thành vô thức run rẩy. Cô còn đẹp hơn gấp ngàn lần so với trong ảnh. Càng đến gần, anh càng thêm si mê, lòng tham lam trỗi dậy mạnh mẽ như cỏ dại mọc um tùm.Vân Xu mải mê thưởng thức cảnh đêm. Anh trai phục vụ thanh tú mặc áo sơ mi trắng và tạp dề đen đẩy xe thức ăn đến trước bàn. Cậu ta tao nhã, thuần thục nâng đĩa thức ăn, nhẹ nhàng đặt xuống trước mặt Vân Xu. Khi chuẩn bị nhỏ giọng giới thiệu món ăn chính và các nguyên liệu, ánh mắt cậu ta vô tình chạm phải khuôn mặt Vân Xu. Ngay lập tức, những lời đã thuộc nằm lòng bỗng nghẹn lại. Dòng suy nghĩ trôi chảy bị vẻ đẹp tuyệt trần đánh bại, đại não cậu ta trở nên trống rỗng.Lục Trạch nhíu mày, định bụng sẽ bảo người quản lý đổi người phục vụ khác. Cậu phục vụ mặt mày tái mét, không biết là vì mắc lỗi trong công việc hay vì quá bối rối trước người đẹp. Trông cậu ta thật đáng thương. Vân Xu khẽ lắc đầu với Lục Trạch, ra hiệu anh không cần đổi người. “Không sao đâu anh, cứ từ từ thôi, em muốn nghe cậu ấy giới thiệu món ăn này.” Cô mím môi cười nhẹ, nụ cười dịu dàng như gió xuân xua tan vẻ căng thẳng của anh phục vụ.Tâm trạng hoảng loạn của anh phục vụ kỳ diệu thay đã bình tĩnh trở lại. Cậu nghĩ rằng dù thế nào đi nữa, mình cũng phải thể hiện thật tốt trước mặt vị tiểu thư xinh đẹp này, dù chỉ là để lại một ấn tượng tốt đẹp hơn một chút trong mắt cô, cậu cũng cảm thấy mãn nguyện. Anh phục vụ bắt đầu nhỏ giọng giới thiệu món ăn, Vân Xu chăm chú lắng nghe. Vẻ tập trung cao độ của cô vẫn đẹp hút hồn trong mắt người khác. Lục Trạch nhíu mày rồi lại giãn ra, liếc nhìn anh phục vụ. Thôi vậy, một người bình thường không có chút uy h.i.ế.p nào, không cần để tâm.Nhà hàng này quả thực rất tuyệt, Vân Xu ăn uống vô cùng hài lòng. Món ăn ngon đi kèm cảnh đêm tuyệt đẹp, khiến tâm trạng cô vô cùng phấn chấn. Lục Trạch đang định hỏi Vân Xu vài chuyện, thì điện thoại anh báo tin nhắn đến. Xem xong tin nhắn, sắc mặt Lục Trạch trầm xuống, anh đứng dậy nói: “Em cứ ngồi đây nghỉ ngơi một lát nhé, lát nữa sẽ có người mang đồ ngọt lên. Nếu em cần gì cứ nói với phục vụ nhé. Anh ra ngoài nghe điện thoại, sẽ quay lại ngay.”“Vâng ạ.” Vân Xu đáp lời, ánh mắt cô lại lần nữa hướng về khung cảnh bên ngoài cửa sổ kính, lúc này màn đêm dường như sâu thẳm hơn lúc trước.“Vân tiểu thư , buổi tối tốt lành.” Một giọng nam trầm ấm, pha chút từ tính vang lên ngay gần đó. Vân Xu theo tiếng nói nghiêng đầu nhìn lại. Điều đầu tiên thu hút ánh mắt cô là một bó hoa bách hợp được gói ghém vô cùng tinh xảo. Những cánh hoa trắng muốt bao bọc lấy nhụy hoa màu vàng nhạt, dải lụa mỏng màu xanh nhạt được thắt thành chiếc nơ duyên dáng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro