Xuyên Nhanh: Khi Vạn Người Mê Chơi Trò Chơi Tình Yêu
Thâm Trạch (32)
Phát Điện Cơ
2024-11-14 12:37:46
Ninh Xu không cười nổi, nàng lạnh lùng nói: “Sợ là lão phu nhân và di nương hiểu lầm, ta không làm thiếp.”
Câu này lọt vào tai Lương thị lại có nghĩa khác, nàng ta không vui lắm, nói: “Ngươi đang muốn vị trí phòng chính? Dâu trưởng của Hầu phủ, cho dù là vợ kế thì gia cảnh và phẩm tính cũng phải ở thuộc hàng thượng đẳng.”
Thái dương Ninh Xu giật giật.
“Một tháng nay vị hôn phu của ngươi chưa hề đến đón ngươi, chẳng lẽ ngươi không nhận ra ý hắn à?” Lương thị nói: “Huống nhi ngươi đang sống nhờ Hầu phủ, lại có tình cảm với Hầu gia, phẩm hạnh phụ nữ quan trọng nhường nào, vị hôn phu của ngươi còn dám cưới ngươi không?”
Nói xong, Lương thị sảng khoái, sau này Ninh Xu là tỷ muội phòng chính Hầu phủ, nhân bây giờ còn sớm, ra oai phủ đầu với nàng.
Đợi nàng vào hậu trạch rồi, có rất nhiều tra tấn đợi nàng!
Nàng ta tự nhận những lời nàng ta nói rất hợp lý, không thể phản bác được gì.
Lại nghe Ninh Xu cười: “Lương di nương, nếu ta có hứng thú với người đàn ông của ngươi thì không đến lượt ngươi ríu rít trước mặt ta đâu.”
Lương thị ngây người.
“Nhưng tiếc quá.” Ninh Xu nghiêng đầu: “Ta không có ý gì với Hầu gia cả.”
Lương thị rành thủ đoạn hậu trạch nhưng đây là lần đầu tiên nàng ta gặp người không hề vòng vèo, nói thẳng suy nghĩ trong lòng.
Đúng rồi, phụ nữ trong hậu trạch, có ai là không sống vì đàn ông đâu?
Mà Ôn Ninh Xu lại nói nàng không hề thích Hầu gia!
Nàng nhìn vẻ mặt của Lương thị làm Lương thị cảm thấy mình như người ngốc, nàng ta sực tỉnh, không khỏi tức giận, cũng không giả vờ nữa, nói thẳng: “Ngươi nói thì hay lắm, chẳng phải là nhờ chuyện cứu Hạnh tỷ nhi để giành được trái tim Hầu gia hay sao!”
Ninh Xu cười nhạo: “Ngươi cảm thấy ta cứu Hạnh tỷ nhi là vì muốn thu hút sự chú ý của td, ý ngươi là ta cứu người là sai, ta không nên cứu người, nên trơ mắt nhìn cô bé bị thương thậm chí có thể xảy ra chuyện?”
Lương thị bỗng hốt hoảng: “Ta…”
Ninh Xu: “Thế thì ngươi có thể đến trước mặt lão phu nhân nói, đừng chỉ trỏ trước mặt ta, nếu không ta thay ngươi đến chỗ lão phu nhân nói nhé?”
Lương thị phát hiện mình đã để lộ sự sai logic, khó mà phản biện được, hơn nữa nếu chuyện này mà đến tai lão phu nhân, nàng ta sẽ bị Hầu gia ghét bỏ!
Bị nắm đuôi nên nàng ta đành hít thật sâu, thức thời nói: “Ôn cô nương hiểu lầm, tất nhiên ta không có ý đó, sao ta lại không mong Hạnh tỷ nhi sống khoẻ chứ?”
Ninh Xu lại cười: “Hơn nữa, cái gọi là nữ nhi lấy đức làm trọng, là sản vật của việc đàn ông ngược đãi phụ nữ. Ngươi thân là phụ nữ, không có suy nghĩ tiến thủ còn không phản đối, ngươi thật sự chưa hề thấy xấu hổ, thấy mất mặt à?”
“Ngươi cảm thấy phụ nữ tam tòng tứ đức thì hay lắm à? Ngươi hy vọng ngươi chỉ sống nhờ ở nhà người khác, lại bị một người giống như ngươi mắng ngươi không có phẩm hạnh?”
Lương thị ngập ngừng: “Ta không phải…”
Ninh Xu lắc đầu, hào phóng phất tay: “Ngươi cũng chỉ là phụ nữ bị hại thôi, ngươi yên tâm, ta sẽ không nói xấu ngươi với lão phu nhân, ngươi đi đi.”
Lương thị: “… Cảm ơn.”
Lúc bước ra khỏi phòng, Lương thị vẫn hoảng hốt, một lúc lâu sau nàng ta mới phản ứng lại, sao lại thế này, sao cuối cùng nàng ta còn nói “cảm ơn”?
Sao nàng ta không phản bác nhỉ!
Dù thế nào thì chắc chắn tối nay Lương thị không ngủ được.
Ninh Xu quạt bằng tay, thở phào.
“Tinh!” Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên: “Chúc mừng người chơi làm NPC thế giới chấn động, đạt được thành tựu [Thế giới này là gì]!”
Giới thiệu sơ lược [Thế giới này là gì]: Rốt cuộc thế giới này là gì? Là gà có trước rồi mới có trứng, hay trứng có trước rồi mới có gà? Bởi vì một NPC không nghĩ ra nên đã nghi ngờ thế giới này!
Thành tựu này là một cái dấu chấm hỏi màu đồng, chỉ cần chạm vài là dấu chấm hỏi sẽ tách ra, xếp thành một loạt kim tự tháp hình dấu chấm hỏi.
Trông thú vị lắm.
Ninh Xu thừa nhận, nàng có bị hệ thống thành tựu này hấp dẫn.
Nàng đứng dậy xuống giường rót ly trà, bỗng có cảm giác, nhìn sang phía sau kệ sách, suýt chút bị sặc… Tạ nhị gác đôi chân dài ngồi ở cửa sổ, an nhàn đọc sách.
Tất nhiên là y đã hạ triều rồi, mặc bổ phục màu đỏ, chân mang ủng, dáng người thon dài, quan phục nghiêm chỉnh càng làm nổi bật tư thái thong thả phóng khoáng của y, đường cong sườn mặt tuấn tú, nổi bật.
Cảm nhận ánh mắt của nàng, y đặt sách lên đầu gối, nhìn sang nàng, hứng thú hỏi: “Ngươi thật sự không có tình cảm gì với đại ca ta à?”
Bị nghe hết rồi.
Thôi vậy, dù sao y cũng không phải đối tượng công lược của nàng.
Ninh Xu nhún vai, kéo ghế đệm ngồi xuống, vừa uống trà vừa trả lời: “Trốn ở đây nghe người khác nói chuyện không phải hành vi quân tử.”
Tạ Kỳ nói:
“Là các ngươi không phát hiện ra ta, ta nghe quang minh chính đại.”
Ninh Xu xác định trình độ mặt dày của người này còn mạnh hơn nàng.
Tạ Kỳ lại nói:
“Ngươi nói năng chẳng nể nang ai cả, ngươi không sợ hoạ từ miệng ra à?”
“Còn không phải các ngươi không đủ lợi hại?”
Ninh Xu nói:
“Nếu ngươi là hoàng đế thì ta sẽ uống thuốc làm người câm.”
Câu này lọt vào tai Lương thị lại có nghĩa khác, nàng ta không vui lắm, nói: “Ngươi đang muốn vị trí phòng chính? Dâu trưởng của Hầu phủ, cho dù là vợ kế thì gia cảnh và phẩm tính cũng phải ở thuộc hàng thượng đẳng.”
Thái dương Ninh Xu giật giật.
“Một tháng nay vị hôn phu của ngươi chưa hề đến đón ngươi, chẳng lẽ ngươi không nhận ra ý hắn à?” Lương thị nói: “Huống nhi ngươi đang sống nhờ Hầu phủ, lại có tình cảm với Hầu gia, phẩm hạnh phụ nữ quan trọng nhường nào, vị hôn phu của ngươi còn dám cưới ngươi không?”
Nói xong, Lương thị sảng khoái, sau này Ninh Xu là tỷ muội phòng chính Hầu phủ, nhân bây giờ còn sớm, ra oai phủ đầu với nàng.
Đợi nàng vào hậu trạch rồi, có rất nhiều tra tấn đợi nàng!
Nàng ta tự nhận những lời nàng ta nói rất hợp lý, không thể phản bác được gì.
Lại nghe Ninh Xu cười: “Lương di nương, nếu ta có hứng thú với người đàn ông của ngươi thì không đến lượt ngươi ríu rít trước mặt ta đâu.”
Lương thị ngây người.
“Nhưng tiếc quá.” Ninh Xu nghiêng đầu: “Ta không có ý gì với Hầu gia cả.”
Lương thị rành thủ đoạn hậu trạch nhưng đây là lần đầu tiên nàng ta gặp người không hề vòng vèo, nói thẳng suy nghĩ trong lòng.
Đúng rồi, phụ nữ trong hậu trạch, có ai là không sống vì đàn ông đâu?
Mà Ôn Ninh Xu lại nói nàng không hề thích Hầu gia!
Nàng nhìn vẻ mặt của Lương thị làm Lương thị cảm thấy mình như người ngốc, nàng ta sực tỉnh, không khỏi tức giận, cũng không giả vờ nữa, nói thẳng: “Ngươi nói thì hay lắm, chẳng phải là nhờ chuyện cứu Hạnh tỷ nhi để giành được trái tim Hầu gia hay sao!”
Ninh Xu cười nhạo: “Ngươi cảm thấy ta cứu Hạnh tỷ nhi là vì muốn thu hút sự chú ý của td, ý ngươi là ta cứu người là sai, ta không nên cứu người, nên trơ mắt nhìn cô bé bị thương thậm chí có thể xảy ra chuyện?”
Lương thị bỗng hốt hoảng: “Ta…”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ninh Xu: “Thế thì ngươi có thể đến trước mặt lão phu nhân nói, đừng chỉ trỏ trước mặt ta, nếu không ta thay ngươi đến chỗ lão phu nhân nói nhé?”
Lương thị phát hiện mình đã để lộ sự sai logic, khó mà phản biện được, hơn nữa nếu chuyện này mà đến tai lão phu nhân, nàng ta sẽ bị Hầu gia ghét bỏ!
Bị nắm đuôi nên nàng ta đành hít thật sâu, thức thời nói: “Ôn cô nương hiểu lầm, tất nhiên ta không có ý đó, sao ta lại không mong Hạnh tỷ nhi sống khoẻ chứ?”
Ninh Xu lại cười: “Hơn nữa, cái gọi là nữ nhi lấy đức làm trọng, là sản vật của việc đàn ông ngược đãi phụ nữ. Ngươi thân là phụ nữ, không có suy nghĩ tiến thủ còn không phản đối, ngươi thật sự chưa hề thấy xấu hổ, thấy mất mặt à?”
“Ngươi cảm thấy phụ nữ tam tòng tứ đức thì hay lắm à? Ngươi hy vọng ngươi chỉ sống nhờ ở nhà người khác, lại bị một người giống như ngươi mắng ngươi không có phẩm hạnh?”
Lương thị ngập ngừng: “Ta không phải…”
Ninh Xu lắc đầu, hào phóng phất tay: “Ngươi cũng chỉ là phụ nữ bị hại thôi, ngươi yên tâm, ta sẽ không nói xấu ngươi với lão phu nhân, ngươi đi đi.”
Lương thị: “… Cảm ơn.”
Lúc bước ra khỏi phòng, Lương thị vẫn hoảng hốt, một lúc lâu sau nàng ta mới phản ứng lại, sao lại thế này, sao cuối cùng nàng ta còn nói “cảm ơn”?
Sao nàng ta không phản bác nhỉ!
Dù thế nào thì chắc chắn tối nay Lương thị không ngủ được.
Ninh Xu quạt bằng tay, thở phào.
“Tinh!” Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên: “Chúc mừng người chơi làm NPC thế giới chấn động, đạt được thành tựu [Thế giới này là gì]!”
Giới thiệu sơ lược [Thế giới này là gì]: Rốt cuộc thế giới này là gì? Là gà có trước rồi mới có trứng, hay trứng có trước rồi mới có gà? Bởi vì một NPC không nghĩ ra nên đã nghi ngờ thế giới này!
Thành tựu này là một cái dấu chấm hỏi màu đồng, chỉ cần chạm vài là dấu chấm hỏi sẽ tách ra, xếp thành một loạt kim tự tháp hình dấu chấm hỏi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trông thú vị lắm.
Ninh Xu thừa nhận, nàng có bị hệ thống thành tựu này hấp dẫn.
Nàng đứng dậy xuống giường rót ly trà, bỗng có cảm giác, nhìn sang phía sau kệ sách, suýt chút bị sặc… Tạ nhị gác đôi chân dài ngồi ở cửa sổ, an nhàn đọc sách.
Tất nhiên là y đã hạ triều rồi, mặc bổ phục màu đỏ, chân mang ủng, dáng người thon dài, quan phục nghiêm chỉnh càng làm nổi bật tư thái thong thả phóng khoáng của y, đường cong sườn mặt tuấn tú, nổi bật.
Cảm nhận ánh mắt của nàng, y đặt sách lên đầu gối, nhìn sang nàng, hứng thú hỏi: “Ngươi thật sự không có tình cảm gì với đại ca ta à?”
Bị nghe hết rồi.
Thôi vậy, dù sao y cũng không phải đối tượng công lược của nàng.
Ninh Xu nhún vai, kéo ghế đệm ngồi xuống, vừa uống trà vừa trả lời: “Trốn ở đây nghe người khác nói chuyện không phải hành vi quân tử.”
Tạ Kỳ nói:
“Là các ngươi không phát hiện ra ta, ta nghe quang minh chính đại.”
Ninh Xu xác định trình độ mặt dày của người này còn mạnh hơn nàng.
Tạ Kỳ lại nói:
“Ngươi nói năng chẳng nể nang ai cả, ngươi không sợ hoạ từ miệng ra à?”
“Còn không phải các ngươi không đủ lợi hại?”
Ninh Xu nói:
“Nếu ngươi là hoàng đế thì ta sẽ uống thuốc làm người câm.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro