Xuyên Nhanh: Món Quà Của Thanh Xuân

Đi tìm bằng chứ...

2024-10-28 01:40:53

Hà Linh....Cậu dậy rồi! Cảm thấy trong người như nào?Mai Vũ mở mắt sau giấc ngủ dài. Cô nhìn quanh thì thấy Hà Linh đang ngồi cạnh giường, đôi mắt chăm chú nhìn quyển sách đang cầm. Hà Linh ngẩng mặt lên thì thấy cô bạn của mình đã dậy.

Mình không sao. Bác sĩ có nói gì không vậy?Bác sĩ nói là vết thương trên người cậu không nặng lắm và được băng bó hết rồi. Nhưng vẫn phải nghỉ ngơi và tránh hoạt động mạnh.Mình biết rồi.Mai Vũ ngồi lặng lẽ trên giường. Vết thương thể xác không nặng nề nhưng nỗi đau tinh thần lại dăn vặt cô từng chút một. Hà Linh nhìn người bạn của cô như vậy thì rất lo lắng và giận dữ nhưng không làm được gì cả. Tin đồn

Mai Vũ ăn cắp chiếc túi hàng hiệu đã lan rộng khắp mạng xã hội và trường học. Và khả năng cao nó đã đến tai của các thầy cô giáo rồi cũng nên.

- Cậu định đi đâu vậy?

Mai Vũ ngồi nghĩ một lúc rồi bước xuống giường. Cô tự nhủ rằng cô sẽ không bỏ cuộc. Dù tin đồn đã lan rộng, mọi người đều tin vào lời dối trá kia nhưng cô biết rằng mình không làm gì sai cả. Và cách duy nhất để chứng minh sự trong sạch của bản thân là...

Mình quyết định rồi. Mình sẽ đi tìm bằng chứng để lôi sự thật ra ánh sáng.Nhưng mà...Cậu không phải lo lắng trong mình. Có sai lầm thì mình sẽ chịu trách nhiệm. Mình không thể chuyện này lụi tàn được.Nếu cậu đã nói vậy thì mình sẽ đi cùng cậu.Mai Vũ nhìn người bạn mà mình mới quen được có vài ngày mà xúc động. Cô không hề quen nhầm người.

Cảm ơn cậu, Hà Linh!Thôi khỏi cảm ơn. Tìm bằng chứng để buộc tội cái đám tiểu thư không hề dễ dàng. Vậy cậu định làm gì đầu tiên?Đến phòng giám sát camera.Sau khi bước ra khỏi phòng y tế, Mai Vũ không đi lên lớp mà cô quyết định quay lại khu vực hành lang dẫn đến con đường vắng vẻ nơi cô bị chặn và đổ oan.

Khi đến phòng bảo vệ, cô thuyết phục được họ cho xem lại đoạn băng từ camera an ninh. Tuy nhiên, một cú sốc lớn ập đến khi người bảo vệ nói rằng đoạn băng từ thời điếm đó đã bị xóa. Mai Vũ không thế tin vào tai mình. Mọi manh mối dường như đã bị bịt kín, và kẻ chủ mưu phía sau vụ vu oan này đã tính toán kỹ lưỡng để không để lại bất cứ bằng chứng nào.

Cảm thấy tuyệt vọng, nhưng không chịu bỏ cuộc, Mai Vũ rời khỏi phòng giám sát và đi đến và ngồi một mình trong phòng máy tính của thư viện, thở dài suy nghĩ. Trong khoảnh khắc tĩnh lặng, ký ức về cuộc sống trước đây bỗng trỗi dậy. Trước khi tái sinh, cô từng là một chuyên gia về công nghệ thông tin và kỹ năng phá mã của cô không hề kém cạnh. Ý tưởng đó lóe lên trong đầu cô: Nếu camera đã bị xóa dữ liệu, vẫn còn cách để khôi phục nó

Với quyết tâm mới, Mai Vũ đăng nhập vào hệ thống quản lý của trường qua máy tính. Cô bắt đầu tìm kiếm những dấu vết còn sót lại của dữ liệu bị xóa từ camera giám sát. Mọi thao tác tay trên bàn phím của cô đều thành thục, chính xác, như thế cô đã làm việc này hàng ngàn lần trước đây. Màn hình máy tính sáng lên với từng dòng mã chạy dọc theo giao diện.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


.•....

Sau một lúc kiên nhẫn tìm kiếm và sử dụng kỹ thuật khôi phục dữ liệu mà cô từng học được từ kiếp trước, cuối cùng, cô đã tìm ra dấu vết của đoạn băng đã bị xóa. Tim cô đập nhanh khi nhìn thấy hình ảnh hiện ra trên màn hình: trong lớp học và có khá nhiều bạn học sinh đang ngồi trong lớp.

Trong video, rõ ràng là cô không hề lấy cắp chiếc túi hàng hiệu như lời buộc tội. Thậm chí, có thể thấy một trong đám tiểu thư cố tình đặt chiếc túi vào cặp của cô. Đoạn băng đã ghi lại đầy đủ mọi thứ, và giờ đây cô có thể sử dụng nó như bằng chứng để chứng minh sự trong sạch của mình.



Sau khi lưu lại đoạn video, nữ chính ngồi lặng thinh, một cảm giác nhẹ nhõm tràn ngập. Nhưng cô biết, chỉ riêng bằng chứng này vẫn chưa đủ. Đoạn băng chỉ là khởi đầu, và cô sẽ cần tiếp tục thu thập thêm nhiều manh mối khác để đối mặt với những kẻ đã vu oan cô. Tuy nhiên, lần này, cô có lợi thế - cô biết mình đang đi đúng hướng, và kỹ năng từ kiếp trước đã mang lại cho cô sự tự tin mà cô cần.

Nữ chính đứng lên, ánh mắt kiên quyết nhìn ra ngoài cửa sổ. Cuộn băng chỉ là một phần, cô cần thêm bằng chứng nữa.

- Mai Vũ!

Tiếng nói vang lên khiến Mai Vũ đưa mắt nhìn ra cửa chính. Hà Linh chạy vào thư viện sau đó ngồi thở nhưng chưa từng được thở.

Sao cậu chạy nhanh vậy, Hà Linh? Có chuyện gì sao?Cậu tìm được đoạn video kia chưa?Mình tìm được rồi!Sao cậu tìm được hay vậy? Mình nhớ nó bị xóa rồi mà.Cái này.... mình không nói được...Không sao! Mình có tin xấu đây!Mai Vũ dù bên ngoài bình tĩnh nhưng bên trong thì đang khá hoang mang và lo lắng.

Tin xลิ้น?Cậu lên phòng hiệu trưởng ngay bây giờ!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Món Quà Của Thanh Xuân

Số ký tự: 0