Xuyên Nhanh: Món Quà Của Thanh Xuân
Gia đình mới: C...
2024-10-28 01:40:53
Mai Vũ bước vào WC để sửa soạn. Đến bây giờ cô mới nhan sắc của thân thể này. Khuôn mặt với vẻ đẹp thuần khiết nhưng sắc sảo, đôi mắt to tròn đen láy, đôi môi hình trái tim cùng với mái tóc dài mượt ngang lưng. Thân hình đầy đặn, 3 vòng rõ ràng.
- Đẹp phết đấy! Nhan sắc này là phản diện hơi phí!
Sau khi tự luyến một mình thì cô sửa soạn nhanh để mọi người không đợi lâu.
Bước ra khỏi phòng thì Mai Vũ mới biết ở đây như thế nào. Phòng khách đơn sơ nhưng khá rộng với bộ bàn gỗ dùng để tiếp khách và chiếc tivi màn hình lồi của thế kỷ trước.
- Thơm vậy!
Mùi hương khiến Mai Vũ chạy vào phòng bếp ở đằng sau. Phòng bếp khá nhỏ nhưng gọn gàng và ngăn nắp. Khu vực bếp có một người đàn ông đang tất bật nấu cơm, người phụ nữ mà Mai Vũ gọi là " mẹ" cũng đang giúp bê các món ăn lên bàn ăn.
- Tiểu Vũ con xong rồi hả? Đợi ba tí nhé! Hôm nay toàn món con thích đó!
Mọi người tất bật chuẩn bị bữa cơm, Mai Vũ chỉ biết đứng nhìn. Gia đình là đây sao?
- Mọi người vào ăn cơm thôi nào!
- Ăn thôi!
Một gia đình bốn người quây quần bên mâm cơm. Họ nói chuyện trong không khí đầm ấm và hạnh phúc. Mai Vũ thật sự rất vui bởi không ngờ lại có gia đình yêu thương nhau đến vậy. Khác hẳn với thế giới cũ của cô. Mai Vũ tự nhủ rằng sẽ có cố gắng hết sức để cuộc sống của mình cũng như gia đình trở nên tốt hơn.
- Chị hai!
- Doãn Kì! Con nhai xong rồi nói!
Mẹ Kiều quát thằng nhóc đang vừa ăn vừa nói kia
- Ực! Chị hai chốc chị ra ngoài thị trấn chơi với em nhé!
- Chị....
- Không được. Con phải đi học bài. Chơi nhiều lắm rồi! Còn tiểu Vũ nữa! Tuần sau con nhập học rồi đó!
Ba Kiều nói lớn tiếng. Doãn Kì nhìn sang cô rồi nháy mắt ra hiệu. Mai Vũ chỉ biết cười trừ. Cả hai tiến đến chỗ Ba Kiều rồi ôm tay ông, mỗi người một bên, nói:
- Ba cho con đi chơi đi ba. Con hứa sau khi về sẽ làm hết bài tập và đề được giao đến đêm luôn.
- Đúng vậy. Con hứa sẽ học và chuẩn bị tốt cho ngày nhập học.
- Ba cho bọn con đi nhe ba!
Bị hai bảo bối nũng nịu đòi đi chơi với điều kiện thì Ba Kiều cũng xuôi lòng cho phép
- Hai đứa được đi chơi nhưng sau đó phải làm học. Không được học xong quá muộn.
- Tuân lệnh!
Hai đứa trẻ vui mừng, tuân lệnh theo kiểu bộ đội. Sau đó nhanh chóng ăn hết bát cơm rồi dọn dẹp sau đó chạy đi chơi. Hai bậc phụ huynh chỉ biết cười. Ai bảo đó là hai người con mà rất yêu thương!
....
Nơi gia đình họ Kiều sinh sống là một thị trấn nhỏ với không khí làng quê. Hiện tại đang là buổi trưa và cũng là giờ làm việc của mọi người nên rất đông người. Người dân ở đây chủ yếu làm nghề nông hoặc buôn bán lẻ có khá nhiều hàng chợ. Hai chị em đang lang thang trên đường thì nhóc Doãn Kì thấy một đám trẻ con tập trung tại một chỗ nên chạy lại xem.
- Chị hai ra đây nè!
Nhóc Kì cắm đầu chạy khiến Mai Vũ phải đuổi theo lập tức.
- Các cậu đang làm gì vậy? Cho mình tham gia được không?
Nghe tiếng nói đám nhóc quay người ra sau thì thấy hai chị em họ Kiều. Một thằng nhóc đứng dậy vẫy tay thay cho câu trả lời. Nhóc Kì lập tức vào chơi với khuôn mặt vui mừng. Chỉ còn Mai Vũ vẫn đứng yên, cô chăm chú nhìn đứa em của mình mà không để ý xung quanh.
- Xin chào Kiều Mai Vũ!
Một giọng nói oang oang vang lên từ đằng sau khiến Mai Vũ quay đầu lại. Trước mặt cô là một cô gái với khuôn mặt được trang điểm đậm và trên người là bộ váy bó sát. Tiếng xì xào bàn tán xung quanh vang lên khi con người đi đến.
- Ai vậy?
Mai Vũ nghiêng đầu hỏi
- Cô không nhớ tôi sao? Mà thôi tôi chả cần những người bần hèn, bẩn thỉu như cô nhớ đến làm gì.
Cô ta nói với giọng khinh thường. Mai Vũ không nghe hết câu mà chỉ tập trung vào hai từ " bần hèn, bẩn thỉu".
- Sao không trả lời đi? Hay là ba mẹ cô không dạy con mình đàng hoàng.....
Cô ta chưa kịp nói xong thì ăn ngay cái bạt tai từ Mai Vũ
- Cô....
Cô ta ôm mặt gào lên
- Nè. Thứ nhất tôi không phải là người quen của cô. Thứ hai cô đụng vào ai thì đụng nhưng đừng có đụng vào gia đình con này. Cuối cùng cô mới người bẩn thỉu đó, gái bán hoa à!
Nói xong Mai Vũ quay mặt đi luôn. Còn cô ta thì vừa tức giận vừa quê nên cũng bỏ đi luôn.
Mọi thứ trở lại bình thường!
- Đẹp phết đấy! Nhan sắc này là phản diện hơi phí!
Sau khi tự luyến một mình thì cô sửa soạn nhanh để mọi người không đợi lâu.
Bước ra khỏi phòng thì Mai Vũ mới biết ở đây như thế nào. Phòng khách đơn sơ nhưng khá rộng với bộ bàn gỗ dùng để tiếp khách và chiếc tivi màn hình lồi của thế kỷ trước.
- Thơm vậy!
Mùi hương khiến Mai Vũ chạy vào phòng bếp ở đằng sau. Phòng bếp khá nhỏ nhưng gọn gàng và ngăn nắp. Khu vực bếp có một người đàn ông đang tất bật nấu cơm, người phụ nữ mà Mai Vũ gọi là " mẹ" cũng đang giúp bê các món ăn lên bàn ăn.
- Tiểu Vũ con xong rồi hả? Đợi ba tí nhé! Hôm nay toàn món con thích đó!
Mọi người tất bật chuẩn bị bữa cơm, Mai Vũ chỉ biết đứng nhìn. Gia đình là đây sao?
- Mọi người vào ăn cơm thôi nào!
- Ăn thôi!
Một gia đình bốn người quây quần bên mâm cơm. Họ nói chuyện trong không khí đầm ấm và hạnh phúc. Mai Vũ thật sự rất vui bởi không ngờ lại có gia đình yêu thương nhau đến vậy. Khác hẳn với thế giới cũ của cô. Mai Vũ tự nhủ rằng sẽ có cố gắng hết sức để cuộc sống của mình cũng như gia đình trở nên tốt hơn.
- Chị hai!
- Doãn Kì! Con nhai xong rồi nói!
Mẹ Kiều quát thằng nhóc đang vừa ăn vừa nói kia
- Ực! Chị hai chốc chị ra ngoài thị trấn chơi với em nhé!
- Chị....
- Không được. Con phải đi học bài. Chơi nhiều lắm rồi! Còn tiểu Vũ nữa! Tuần sau con nhập học rồi đó!
Ba Kiều nói lớn tiếng. Doãn Kì nhìn sang cô rồi nháy mắt ra hiệu. Mai Vũ chỉ biết cười trừ. Cả hai tiến đến chỗ Ba Kiều rồi ôm tay ông, mỗi người một bên, nói:
- Ba cho con đi chơi đi ba. Con hứa sau khi về sẽ làm hết bài tập và đề được giao đến đêm luôn.
- Đúng vậy. Con hứa sẽ học và chuẩn bị tốt cho ngày nhập học.
- Ba cho bọn con đi nhe ba!
Bị hai bảo bối nũng nịu đòi đi chơi với điều kiện thì Ba Kiều cũng xuôi lòng cho phép
- Hai đứa được đi chơi nhưng sau đó phải làm học. Không được học xong quá muộn.
- Tuân lệnh!
Hai đứa trẻ vui mừng, tuân lệnh theo kiểu bộ đội. Sau đó nhanh chóng ăn hết bát cơm rồi dọn dẹp sau đó chạy đi chơi. Hai bậc phụ huynh chỉ biết cười. Ai bảo đó là hai người con mà rất yêu thương!
....
Nơi gia đình họ Kiều sinh sống là một thị trấn nhỏ với không khí làng quê. Hiện tại đang là buổi trưa và cũng là giờ làm việc của mọi người nên rất đông người. Người dân ở đây chủ yếu làm nghề nông hoặc buôn bán lẻ có khá nhiều hàng chợ. Hai chị em đang lang thang trên đường thì nhóc Doãn Kì thấy một đám trẻ con tập trung tại một chỗ nên chạy lại xem.
- Chị hai ra đây nè!
Nhóc Kì cắm đầu chạy khiến Mai Vũ phải đuổi theo lập tức.
- Các cậu đang làm gì vậy? Cho mình tham gia được không?
Nghe tiếng nói đám nhóc quay người ra sau thì thấy hai chị em họ Kiều. Một thằng nhóc đứng dậy vẫy tay thay cho câu trả lời. Nhóc Kì lập tức vào chơi với khuôn mặt vui mừng. Chỉ còn Mai Vũ vẫn đứng yên, cô chăm chú nhìn đứa em của mình mà không để ý xung quanh.
- Xin chào Kiều Mai Vũ!
Một giọng nói oang oang vang lên từ đằng sau khiến Mai Vũ quay đầu lại. Trước mặt cô là một cô gái với khuôn mặt được trang điểm đậm và trên người là bộ váy bó sát. Tiếng xì xào bàn tán xung quanh vang lên khi con người đi đến.
- Ai vậy?
Mai Vũ nghiêng đầu hỏi
- Cô không nhớ tôi sao? Mà thôi tôi chả cần những người bần hèn, bẩn thỉu như cô nhớ đến làm gì.
Cô ta nói với giọng khinh thường. Mai Vũ không nghe hết câu mà chỉ tập trung vào hai từ " bần hèn, bẩn thỉu".
- Sao không trả lời đi? Hay là ba mẹ cô không dạy con mình đàng hoàng.....
Cô ta chưa kịp nói xong thì ăn ngay cái bạt tai từ Mai Vũ
- Cô....
Cô ta ôm mặt gào lên
- Nè. Thứ nhất tôi không phải là người quen của cô. Thứ hai cô đụng vào ai thì đụng nhưng đừng có đụng vào gia đình con này. Cuối cùng cô mới người bẩn thỉu đó, gái bán hoa à!
Nói xong Mai Vũ quay mặt đi luôn. Còn cô ta thì vừa tức giận vừa quê nên cũng bỏ đi luôn.
Mọi thứ trở lại bình thường!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro