Xuyên Nhanh: Nam Thần Mau Tới Đây
Hoàng Thượng Ở...
Phượng Lê Cao
2024-10-30 04:31:16
Edit: LoBe
___
Bạch Vi Vi giống như không hề biết chuyện gì, lập tức chạy đi thay y phục. Thịnh Tư Vũ dẫn theo cô ra ngoài, đi phía trước là đại thái giám Tô Đức mặc thường phục.
Tô Đức vô cùng cung kính nắm hai cổ áo cúi thấp đầu, nói với bọn họ:
"Hoàng...... Không, là lão gia, phu nhân, xin mời đi theo ta."
Bạch Vi Vi còn tưởng rằng Thịnh Tư Vũ sẽ bế cô dùng khinh công bay qua tường thành, bay lên trời, bay ra bên ngoài chứ. Kết quả chỉ là xuất cung như bình thường, trên đường đi rất an tĩnh, cửa cung mở ra, bọn họ cùng nhau đi ra ngoài.
Trong cung cũng tổ chức hoa đăng, nhưng chỉ là Ngự Thiện Phòng cấp các vị phi trở lên một bàn hoa thực, Ngự Hoa Viên được thái giám cung nữ treo hoa đăng, để các nàng du ngoạn mà thôi.
Mà Bạch Vi Vi lại được Thịnh Tư Vũ mang theo xuất cung. Ánh đèn dầu vô cùng lộng lẫy hai bên đường, múa lân, buôn bán, hoa đăng treo đầy toàn bộ đường phố, trên mặt mọi người đều tràn ngập vui cười.
Quá đông, Thịnh Tư Vũ chỉ có thể nắm chặt tay Bạch Vi Vi, tránh lạc đường. Mấy hộ vệ trong cung đều đi theo phía xa. Bên người chỉ có một mình Tô Đức.
Bạch Vi Vi như là chim nhỏ xổng lồng, nhìn đường sá náo nhiệt, sự vui sướng trong mắt không có cách nào che giấu. Cô mặc một bộ xiêm y như nữ tử bình dân, làn váy hồng nhạt lay động trong gió, trên mặt không chút phấn son, tóc được búi đơn giản, trên đầu chỉ cắm một cây châm hình rễ đào, như vậy cũng đủ để người đi đường dừng bước ngắm nhìn.
Thịnh Tư Vũ lạnh lùng thoáng nhìn, khiến những người dám nhìn Bạch Vi Vi đều chuyển mắt đi. Nhìn thấy sạp hoa đăng bên cạnh có treo bán mặt nạ, hắn thuận tay chọn một cái mặt nạ thỏ đeo lên mặt Bạch Vi Vi.
Bạch Vi Vi sau khi đeo mặt nạ, nhẹ giọng hỏi: "Hoàng thượng ghét bỏ thần thiếp lớn lên xấu sẽ dọa đến người sao?"
Thịnh Tư Vũ sửng sốt, mới ý thức được Bạch Vi Vi có thẩm mĩ quan không giống người lắm, hắn không cho phép nàng dùng những loại son phấn dọa người đó nữa, từ đó nàng luôn để mặt mộc. Điều này đối với Bạch Vi Vi mà nói, phải lộ ra sự "xấu xí" của mình, đó là việc khó đến nhường nào cơ chứ.
【 Đinh, độ hảo cảm của nam chủ: 36, độ hảo cảm tan một. Tôi chưa từng gặp người đàn ông nào mà độ hảo cảm tăng bủn xỉn như vậy. 】
Bạch Vi Vi nhếch khóe miệng, yên lặng tán thành với hệ thống.
Thịnh Tư Vũ lại cầm một cái mặt nạ hổ đeo lên, "Ta cùng nàng đều rất ' xấu ', cho nên chúng ta cùng nhau đeo mặt nạ đi."
Biến tướng khen bản thân tới mức mặt cũng không cần. (Ý kiểu ông nam chính dùng từ trái nghĩa á *cười*)
Thịnh Tư Vũ cùng Bạch Vi Vi đeo mặt nạ đi xem hoa đăng. Tô Đức ở sau hai người yên lặng trả tiền.
Hội hoa đăng, hoa đăng phần lớn đều có hình dạng của hoa tươi, tựa như ngàn bông hoa nở rộ trong đêm đen, khiến người ta lạc trong cảnh đẹp ấy.
Bạch Vi Vi đột nhiên nhìn thấy trên sạp có bán giấy đỏ ước nguyện, cô lập tức nắm tay Thịnh Tư Vũ đi mua giấy. Sau khi mua, cô nói với Thịnh Tư Vũ:
"Viết nguyện vọng lên trên giấy, sau đó đặt ở trên hoa đăng, để hoa đăng lên mặt nước phiêu đãng tới nơi của thần minh, là có thể thực hiện nguyện vọng."
Thịnh Tư Vũ cảm thấy lời nói mơ mộng hão huyền này không đáng tin, nhưng khi nhìn ánh mắt nghiêm túc của Bạch Vi Vi, lại chỉ có thể bồi nàng hồ nháo.
Bạch Vi Vi viết xong nguyện vọng, liền chạy tới bờ sông, vớt hoa đăng lên khỏi mặt nước, để giấy ước nguyện vào trong hoa đăng.
Thịnh Tư Vũ nhất thời tò mò, "Viết gì vậy."
Bạch Vi Vi để tay ra sau lưng, trong mắt đều là ý cười, giảo hoạt hỏi: "Muốn biết không? Muốn biết được bí mật của ta, phải có điều kiện."
Thịnh Tư Vũ lần đầu tiên nhìn thấy Bạch Vi Vi to gan như vậy, giống như sau khi xuất cung, tính cách của nàng liền hoạt bát lên.
Hắn bình đạm hỏi: "Nàng muốn cái gì?"
___
Bạch Vi Vi: Muốn độ hảo cảm 100 :)
___
Bạch Vi Vi giống như không hề biết chuyện gì, lập tức chạy đi thay y phục. Thịnh Tư Vũ dẫn theo cô ra ngoài, đi phía trước là đại thái giám Tô Đức mặc thường phục.
Tô Đức vô cùng cung kính nắm hai cổ áo cúi thấp đầu, nói với bọn họ:
"Hoàng...... Không, là lão gia, phu nhân, xin mời đi theo ta."
Bạch Vi Vi còn tưởng rằng Thịnh Tư Vũ sẽ bế cô dùng khinh công bay qua tường thành, bay lên trời, bay ra bên ngoài chứ. Kết quả chỉ là xuất cung như bình thường, trên đường đi rất an tĩnh, cửa cung mở ra, bọn họ cùng nhau đi ra ngoài.
Trong cung cũng tổ chức hoa đăng, nhưng chỉ là Ngự Thiện Phòng cấp các vị phi trở lên một bàn hoa thực, Ngự Hoa Viên được thái giám cung nữ treo hoa đăng, để các nàng du ngoạn mà thôi.
Mà Bạch Vi Vi lại được Thịnh Tư Vũ mang theo xuất cung. Ánh đèn dầu vô cùng lộng lẫy hai bên đường, múa lân, buôn bán, hoa đăng treo đầy toàn bộ đường phố, trên mặt mọi người đều tràn ngập vui cười.
Quá đông, Thịnh Tư Vũ chỉ có thể nắm chặt tay Bạch Vi Vi, tránh lạc đường. Mấy hộ vệ trong cung đều đi theo phía xa. Bên người chỉ có một mình Tô Đức.
Bạch Vi Vi như là chim nhỏ xổng lồng, nhìn đường sá náo nhiệt, sự vui sướng trong mắt không có cách nào che giấu. Cô mặc một bộ xiêm y như nữ tử bình dân, làn váy hồng nhạt lay động trong gió, trên mặt không chút phấn son, tóc được búi đơn giản, trên đầu chỉ cắm một cây châm hình rễ đào, như vậy cũng đủ để người đi đường dừng bước ngắm nhìn.
Thịnh Tư Vũ lạnh lùng thoáng nhìn, khiến những người dám nhìn Bạch Vi Vi đều chuyển mắt đi. Nhìn thấy sạp hoa đăng bên cạnh có treo bán mặt nạ, hắn thuận tay chọn một cái mặt nạ thỏ đeo lên mặt Bạch Vi Vi.
Bạch Vi Vi sau khi đeo mặt nạ, nhẹ giọng hỏi: "Hoàng thượng ghét bỏ thần thiếp lớn lên xấu sẽ dọa đến người sao?"
Thịnh Tư Vũ sửng sốt, mới ý thức được Bạch Vi Vi có thẩm mĩ quan không giống người lắm, hắn không cho phép nàng dùng những loại son phấn dọa người đó nữa, từ đó nàng luôn để mặt mộc. Điều này đối với Bạch Vi Vi mà nói, phải lộ ra sự "xấu xí" của mình, đó là việc khó đến nhường nào cơ chứ.
【 Đinh, độ hảo cảm của nam chủ: 36, độ hảo cảm tan một. Tôi chưa từng gặp người đàn ông nào mà độ hảo cảm tăng bủn xỉn như vậy. 】
Bạch Vi Vi nhếch khóe miệng, yên lặng tán thành với hệ thống.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thịnh Tư Vũ lại cầm một cái mặt nạ hổ đeo lên, "Ta cùng nàng đều rất ' xấu ', cho nên chúng ta cùng nhau đeo mặt nạ đi."
Biến tướng khen bản thân tới mức mặt cũng không cần. (Ý kiểu ông nam chính dùng từ trái nghĩa á *cười*)
Thịnh Tư Vũ cùng Bạch Vi Vi đeo mặt nạ đi xem hoa đăng. Tô Đức ở sau hai người yên lặng trả tiền.
Hội hoa đăng, hoa đăng phần lớn đều có hình dạng của hoa tươi, tựa như ngàn bông hoa nở rộ trong đêm đen, khiến người ta lạc trong cảnh đẹp ấy.
Bạch Vi Vi đột nhiên nhìn thấy trên sạp có bán giấy đỏ ước nguyện, cô lập tức nắm tay Thịnh Tư Vũ đi mua giấy. Sau khi mua, cô nói với Thịnh Tư Vũ:
"Viết nguyện vọng lên trên giấy, sau đó đặt ở trên hoa đăng, để hoa đăng lên mặt nước phiêu đãng tới nơi của thần minh, là có thể thực hiện nguyện vọng."
Thịnh Tư Vũ cảm thấy lời nói mơ mộng hão huyền này không đáng tin, nhưng khi nhìn ánh mắt nghiêm túc của Bạch Vi Vi, lại chỉ có thể bồi nàng hồ nháo.
Bạch Vi Vi viết xong nguyện vọng, liền chạy tới bờ sông, vớt hoa đăng lên khỏi mặt nước, để giấy ước nguyện vào trong hoa đăng.
Thịnh Tư Vũ nhất thời tò mò, "Viết gì vậy."
Bạch Vi Vi để tay ra sau lưng, trong mắt đều là ý cười, giảo hoạt hỏi: "Muốn biết không? Muốn biết được bí mật của ta, phải có điều kiện."
Thịnh Tư Vũ lần đầu tiên nhìn thấy Bạch Vi Vi to gan như vậy, giống như sau khi xuất cung, tính cách của nàng liền hoạt bát lên.
Hắn bình đạm hỏi: "Nàng muốn cái gì?"
___
Bạch Vi Vi: Muốn độ hảo cảm 100 :)
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro