Xuyên Nhanh: Sổ Tay Cứu Vớt Vai Ác Hắc Hóa
Thế Giới Thứ Nh...
Sồ Sồ Cúc
2024-08-17 10:26:59
Nguyên lai cậu ta chính là nam chủ…… Nhìn tính tình của người này, phỏng chừng không thể nào thiếu được phân đoạn cẩu huyết ngược luyến tình thâm với Ôn Nguyễn.
Tay trái cô chống cằm, tư thế lười nhác, rất có hứng thú mà xem diễn. Là người đã xem qua không ít tiểu thuyết cổ xưa, Ôn Lung đại khái có thể đoán được lát nữa sẽ xảy ra chuyện gì.
Mà Diêm Lê ở bên cạnh cô, đối với chuyện xảy ra trong phòng học mắt điếc tai ngơ, vẫn giải đề như cũ.
Trong cốt truyện, gia thế của Tư Diễm rất tốt, ở trong trường học hoành hành ngang ngược đã quen, đánh nhau ẩu đả là chuyện bình thường.
Sau đó, cậu ta gặp được nữ chủ Ôn Nguyễn,người luôn thích xen vào việc của người khác, còn nhiều lần bị cô ta phá hủy hành động,cho nên rất nhiều lần tới tìm cô ta gây phiền toái.
Sau đó nữa, cậu ta phát hiện ra những phẩm chất đáng quý của Ôn Nguyễn, dần dần bị cô ta hấp dẫn. Bởi vì tính tình của Tư Diễm rất nóng nảy, mặc dù cậu ta ý thức được bản thân mình đã yêu Ôn Nguyễn, nhưng mà sau khi hai người xác định quan hệ vẫn phải mất một đoạn thời gian rất dài mới có thể tu thành chánh quả.
【 Người ở đây quả nhiên đều không được bình thường. 】
Hệ thống nghe thấy âm thanh nghị luận của mấy học sinh kia, bọn họ hình như cũng không cho rằng bạo lực học đường là một chuyện gì đó rất đáng sợ, mà ngược lại cảm thấy đánh người rất đẹp trai sao?
Về bản chất, hành vi của Tư Diễm thực sự chính là hành vi bắt nạt ác liệt nhất trong vườn trường. Chỉ cần là người mà cậu ta nhìn không thuận mắt, thì sẽ bị cậu ta lôi ra ngoài đánh cho một trận, người bị đánh thậm chí còn để lại di chứng cả đời.
Lúc này, ánh mắt của Tư Diễm đã khóa chặt vào một người nào đó trong phòng học.
Khóe miệng cậu ta nhếch lên xấu xa, “Cậu!”
Ôn Nguyễn đang ngồi ở chỗ của mình, nắm chặt tay, mím môi đứng dậy đi ra ngoài cửa.
“Ngày hôm qua là cậu lén nói cho tiểu tử kia, để cho cậu ta trốn đi từ cửa sau trường học có đúng không?”
“Đánh người là không đúng, hơn nữa bạn học kia không làm gì sai cả……”Giọng nói Ôn Nguyễn có chút phát run, nhưng mà cô vẫn nhìn thẳng vào cậu ta.
“Tôi chính là nhìn cậu ta không thuận mắt đấy, thế nào?”
“Nếu như cậu ta đã chạy, vậy thì cậu tới thế chỗ đi……”
“Cậu muốn làm gì!”
Cổ tay đột nhiên bị người khác nắm lấy, lực đạo kia mạnh đến dọa người kéo cô ta ra ngoài, Ôn Nguyễn cả kinh kêu ra tiếng, một tay khác hoang mang rối loạn bám chặt vào tường, cố gắng chống cự.
Mà những người trong lớp học đều dùng ánh mắt đồng tình nhìn một màn này, không có người nào nguyện ý lên tiếng ngăn cản.
Có một bộ phận học sinh đã từng được Ôn Nguyễn giúp đỡ qua, số còn lại không đành lòng mà gục đầu xuống.
Đại nghiệp của Tư gia rất lớn, bọn họ không thể đắc tội Tư Diễm được.
Có lẽ là bởi vì quá mức hoảng sợ,nên tay của Ôn Nguyễn bám vào tường rất dùng sức, thế nhưng thật sự không có bị kéo ra ngoài.
Nhìn vào đôi mắt to tròn xinh đẹp như một con nai con đang hoảng sợ của cô ta, trên mặt Tư Diễm hiện lên một tia dị sắc, lực đạo đang nắm cổ tay cô ta cũng từ từ buông lỏng.
Cậu ta đưa tay lên, nhẹ nhàng nắm lấy cằm cô, đem ngũ quan xinh đẹp của cô ta đánh giá trên dưới một phen.
Trong đầu đang nghĩ cái gì, đã rõ như ban ngày rồi.
Ôn Lung vốn dĩ chỉ định xem náo nhiệt,nhưng lại bị bộ dáng đáng khinh này của cậu ta làm cho cả người không khoẻ.
Cô nheo mắt lại, ở trong lòng hỏi: Hệ thống tiên sinh, ta muốn xác nhận lại một lần nữa. Nhiệm vụ của ta, hẳn là chỉ có ngăn cản Diêm Lê phá hư tình cảm giữa nam nữ chủ thôi có đúng hay không?
【…… Đúng là như thế, sao vậy? 】
“Cậu……”
Ôn Nguyễn ngơ ngác nhìn nam sinh đang nở nụ cười trên môi, khuôn mặt tuấn tú chậm rãi cúi xuống, trái tim vốn dĩ đang khẩn trương đột nhiên nảy lên một cảm xúc khác lạ, trên mặt cũng nổi lên một rặng mây đỏ.
Tư Diễm đối với bộ dáng thất thần này của cô ta rất là vừa lòng, đang muốn cúi người xuống đi nhấm nháp đôi môi căng mọng thoạt nhìn rất ngon miệng kia……
Bang!
Một cuốn sách bài tập đã được viết đầy bay vào mặt cậu ta, phát ra một tiếng vang rất lớn.
Chỉ cần nghe tiếng thôi là đã biết rất đau rồi.
“A!”
Ôn Nguyễn bị một tiếng này làm cho giật mình, nhiệt độ nóng bỏng không chịu khống chế trên khuôn mặt cũng tan thành mây khói.
Cuốn sách bài tập rơi xuống từ trên mặt của Tư Diễm, lộ ra một khuôn mặt không thể nào đen hơn, bàn tay đang nắm lấy cằm của Ôn Nguyễn cũng buông lỏng ra.
“Ai!?”
Cậu ta mãnh liệt quay đầu nhìn về hướng cuốn sách bay tới.
Cuối góc phòng học, thiếu nữ với biểu tình kiêu căng đang bắt chéo hai chân,trong mắt lộ ra chán ghét.
Động tác ném sách của cô vẫn chưa thu hồi lại, thậm chí trong tay không biết khi nào lại nhiều thêm một cuốn sách giáo khoa toán học dày cộp, giống như có thể sẵn sàng quăng ra ngoài bất cứ khi nào.
Hệ thống: 【!!!? 】
Mà Diêm Lê ở bên cạnh Ôn Lung, động tác giải đề không biết khi nào đã ngừng lại.
Cậu nhìn mặt bàn trống không trước mặt mình, mím chặt môi.
Đó là sách của cậu……
Tay trái cô chống cằm, tư thế lười nhác, rất có hứng thú mà xem diễn. Là người đã xem qua không ít tiểu thuyết cổ xưa, Ôn Lung đại khái có thể đoán được lát nữa sẽ xảy ra chuyện gì.
Mà Diêm Lê ở bên cạnh cô, đối với chuyện xảy ra trong phòng học mắt điếc tai ngơ, vẫn giải đề như cũ.
Trong cốt truyện, gia thế của Tư Diễm rất tốt, ở trong trường học hoành hành ngang ngược đã quen, đánh nhau ẩu đả là chuyện bình thường.
Sau đó, cậu ta gặp được nữ chủ Ôn Nguyễn,người luôn thích xen vào việc của người khác, còn nhiều lần bị cô ta phá hủy hành động,cho nên rất nhiều lần tới tìm cô ta gây phiền toái.
Sau đó nữa, cậu ta phát hiện ra những phẩm chất đáng quý của Ôn Nguyễn, dần dần bị cô ta hấp dẫn. Bởi vì tính tình của Tư Diễm rất nóng nảy, mặc dù cậu ta ý thức được bản thân mình đã yêu Ôn Nguyễn, nhưng mà sau khi hai người xác định quan hệ vẫn phải mất một đoạn thời gian rất dài mới có thể tu thành chánh quả.
【 Người ở đây quả nhiên đều không được bình thường. 】
Hệ thống nghe thấy âm thanh nghị luận của mấy học sinh kia, bọn họ hình như cũng không cho rằng bạo lực học đường là một chuyện gì đó rất đáng sợ, mà ngược lại cảm thấy đánh người rất đẹp trai sao?
Về bản chất, hành vi của Tư Diễm thực sự chính là hành vi bắt nạt ác liệt nhất trong vườn trường. Chỉ cần là người mà cậu ta nhìn không thuận mắt, thì sẽ bị cậu ta lôi ra ngoài đánh cho một trận, người bị đánh thậm chí còn để lại di chứng cả đời.
Lúc này, ánh mắt của Tư Diễm đã khóa chặt vào một người nào đó trong phòng học.
Khóe miệng cậu ta nhếch lên xấu xa, “Cậu!”
Ôn Nguyễn đang ngồi ở chỗ của mình, nắm chặt tay, mím môi đứng dậy đi ra ngoài cửa.
“Ngày hôm qua là cậu lén nói cho tiểu tử kia, để cho cậu ta trốn đi từ cửa sau trường học có đúng không?”
“Đánh người là không đúng, hơn nữa bạn học kia không làm gì sai cả……”Giọng nói Ôn Nguyễn có chút phát run, nhưng mà cô vẫn nhìn thẳng vào cậu ta.
“Tôi chính là nhìn cậu ta không thuận mắt đấy, thế nào?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Nếu như cậu ta đã chạy, vậy thì cậu tới thế chỗ đi……”
“Cậu muốn làm gì!”
Cổ tay đột nhiên bị người khác nắm lấy, lực đạo kia mạnh đến dọa người kéo cô ta ra ngoài, Ôn Nguyễn cả kinh kêu ra tiếng, một tay khác hoang mang rối loạn bám chặt vào tường, cố gắng chống cự.
Mà những người trong lớp học đều dùng ánh mắt đồng tình nhìn một màn này, không có người nào nguyện ý lên tiếng ngăn cản.
Có một bộ phận học sinh đã từng được Ôn Nguyễn giúp đỡ qua, số còn lại không đành lòng mà gục đầu xuống.
Đại nghiệp của Tư gia rất lớn, bọn họ không thể đắc tội Tư Diễm được.
Có lẽ là bởi vì quá mức hoảng sợ,nên tay của Ôn Nguyễn bám vào tường rất dùng sức, thế nhưng thật sự không có bị kéo ra ngoài.
Nhìn vào đôi mắt to tròn xinh đẹp như một con nai con đang hoảng sợ của cô ta, trên mặt Tư Diễm hiện lên một tia dị sắc, lực đạo đang nắm cổ tay cô ta cũng từ từ buông lỏng.
Cậu ta đưa tay lên, nhẹ nhàng nắm lấy cằm cô, đem ngũ quan xinh đẹp của cô ta đánh giá trên dưới một phen.
Trong đầu đang nghĩ cái gì, đã rõ như ban ngày rồi.
Ôn Lung vốn dĩ chỉ định xem náo nhiệt,nhưng lại bị bộ dáng đáng khinh này của cậu ta làm cho cả người không khoẻ.
Cô nheo mắt lại, ở trong lòng hỏi: Hệ thống tiên sinh, ta muốn xác nhận lại một lần nữa. Nhiệm vụ của ta, hẳn là chỉ có ngăn cản Diêm Lê phá hư tình cảm giữa nam nữ chủ thôi có đúng hay không?
【…… Đúng là như thế, sao vậy? 】
“Cậu……”
Ôn Nguyễn ngơ ngác nhìn nam sinh đang nở nụ cười trên môi, khuôn mặt tuấn tú chậm rãi cúi xuống, trái tim vốn dĩ đang khẩn trương đột nhiên nảy lên một cảm xúc khác lạ, trên mặt cũng nổi lên một rặng mây đỏ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tư Diễm đối với bộ dáng thất thần này của cô ta rất là vừa lòng, đang muốn cúi người xuống đi nhấm nháp đôi môi căng mọng thoạt nhìn rất ngon miệng kia……
Bang!
Một cuốn sách bài tập đã được viết đầy bay vào mặt cậu ta, phát ra một tiếng vang rất lớn.
Chỉ cần nghe tiếng thôi là đã biết rất đau rồi.
“A!”
Ôn Nguyễn bị một tiếng này làm cho giật mình, nhiệt độ nóng bỏng không chịu khống chế trên khuôn mặt cũng tan thành mây khói.
Cuốn sách bài tập rơi xuống từ trên mặt của Tư Diễm, lộ ra một khuôn mặt không thể nào đen hơn, bàn tay đang nắm lấy cằm của Ôn Nguyễn cũng buông lỏng ra.
“Ai!?”
Cậu ta mãnh liệt quay đầu nhìn về hướng cuốn sách bay tới.
Cuối góc phòng học, thiếu nữ với biểu tình kiêu căng đang bắt chéo hai chân,trong mắt lộ ra chán ghét.
Động tác ném sách của cô vẫn chưa thu hồi lại, thậm chí trong tay không biết khi nào lại nhiều thêm một cuốn sách giáo khoa toán học dày cộp, giống như có thể sẵn sàng quăng ra ngoài bất cứ khi nào.
Hệ thống: 【!!!? 】
Mà Diêm Lê ở bên cạnh Ôn Lung, động tác giải đề không biết khi nào đã ngừng lại.
Cậu nhìn mặt bàn trống không trước mặt mình, mím chặt môi.
Đó là sách của cậu……
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro