Xuyên Nhanh: Ta Phải Ngừa Phản Diện Hắc Hóa!

Nơi Những Tên C...

2024-09-10 06:55:39

Bầu trời âm u bắt đầu rơi những hạt mưa nặng trĩu,trái tim Hứa Lan Chu hỗn loạn.

Đây là cảm xúc của Owlchils'sean Lee.

Những hạt mưa rơi xuống,rơi qua cái lỗ trên đầu,rơi xuống thấm ướt cái áo sơ mi hơi rộng của hắn,ướt đẫm cả mái tóc dài được hắn cột gọn gàng.

Ocebean Vehert lo lắng nhìn về Hứa Lan Chu, thấy hắn thất thần, anh lại càng lo lắng,anh biết Ben Owlchils'sean.

Vừa nghe liền biết cái tên mà Gos'silren Pilso nhắc đến chính là người thân của người nọ.

Anh biết rõ,rơi vào tay cướp biển sẽ xảy ra chuyện gì,làm gì có ai rơi vào tay bọn khốn đó mà có thể có một kết cục tốt đẹp được chứ.

Gos'silren Pilso thấy những lời nói của mình kích động được hắn, ông ta liền cười khoái chí.

"Năm đó ta bắt được Ben,ta đã hỏi hắn rằng hắn giấu đồng vàng ở nơi nào,Ben đương nhiên không chịu nói. Thế nên ta chỉ có thể dùng hình."

Gos'silren Pilso cười một cách man rợ, trong giọng nói không giấu được sự cợt nhã cùng khinh bỉ.

"Ta cho người, nhét lọ thủy tinh vào dạ dày hắn,khiến hắn nuốt cái lọ đi. Lúc đầu hắn rất kháng cự, không chịu nuốt cái lọ xuống,ta chỉ có thể giữ hắn lại,rồi nhét cái lọ vào cuống họng hắn,nhớ lại cổ họng tràn đầy máu tươi của

Ben,ta lại liền thấy hưng phấn."

Hứa Lan Chu đứng cách Gos'silren Pilso một khoảng,trời thì lại đang mưa,nhưng từng lời nói của ông vẫn vang vọng lại bên tai hắn ,từng lời đều rõ ràng,rành mạch vô cùng. Hắn đứng dưới cơn mưa,trái tim siết chặt như muốn ngừng đập. Hốc mắt Hứa Lan Chu không nhịn được mà chảy ra vài giọt nước mắt ấm nóng, nước mắt hòa quyện vào nước mưa rồi lẳng lặng mà rơi xuống dưới mặt đất, tựa như nó chưa từng xuất hiện.

Đây chính là cảm xúc của Owlchils'sean Lee. Hắn không thể kiềm chế được.

Từng lời độc ác được ông ta bộc trần một cách ngông cuồng và kiêu ngạo,giống như việc ấy chỉ là việc cỏn con,chỉ là chuyện hài,chỉ có thể mua vui cho ông ta thôi vậy.

Gos'silren Pilso nhởn nhơ đứng đó,ông ta đưa tay lên hứng lấy giọt nước mưa,sau đó liền siết lại rồi kéo vào lòng mình,ông ta cười điên cuồng.

"Ngươi biết đó,hắn không thể chết được,vì vậy hắn chỉ có thể chịu đựng nỗi đau đó ,bị nó giày vò mãi mãi."

"Nhiều năm như vậy rồi! Ta đã giam hắn ở một nơi biệt lập,cái lọ thủy tinh vẫn ở đó, cái lọ nằm trong dạ dày của

Ben!"

Hứa Lan Chu lạnh nhạt nhìn ông ta,hắn cầm Huyết Trường Dạ,chỉa về hướng của Gos'silren Pilso,giọng hắn đặc nghẹt nhưng vẫn cố gắt giọng quát.

"Câm mồm!"

Gos'silren Pilso vẫn cười điên cuồng,ông ta không để Hứa Lan Chu vào mắt.

"Ben xảy ra chuyện như vậy ,tất cả cũng là vì ngươi."

Gos'silren Pilso vừa nói dứt câu này, Hứa Lan Chu đã vọt đến, hắn bổ từ trên xuống, muốn một kiếm chém chết

Gos'silren Pilso. Thế nhưng ông ta vẫn đỡ được đòn tấn công của hắn,ông ta cười cười ,trong giọng nói không giấu nổi sự cợt nhã.

"Ben giấu đồng vàng ở chỗ của ngươi,hắn đương nhiên sẽ không nói cho bọn ta biết. Ngươi sẽ chết nếu như ngươi bị bọn ta tìm thấy được,ngươi nên cảm thấy biết ơn vì Ben đã không nói ra đi."

Hứa Lan Chu nhìn ông,trong mắt ánh lên từng tia sắc bén.

Hắn nói. "Tại sao ta lại phải thấy biết ơn? Nếu ta đến sớm hơn vài năm,ngươi đừng hòng sống được đến bây giờ."

Gos'silren Pilso nghe xong lời của hắn,ông ta nghiến răng đỡ lấy thanh kiếm. Con ngươi ông ta xoắn lại,ông ta phẫn nộ gào lên.

"Hàm hồ! Cỡ ngươi cũng muốn giết được ta? Lúc ở mỗm đá sinh đôi,ta và Ben đánh nhau mười ngày,ngươi nghĩ ngươi sẽ có cơ hội thắng sao? Owlchils'sean Lee,ngươi đừng có mà tự mãn!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trên trán của Hứa Lan Chu nối lên gân xanh,đôi mắt xinh đẹp của hắn bởi vì tức giận mà trở nên đáng sợ.

"Tự mãn? Tự mãn! Ta cứ tự mãn đấy thì làm sao? Gos'silren Pilso,muốn giết được ta,ngươi chui về lại bụng mẹ mà tu luyện thêm một ngàn năm nữa đi!"

Hai thanh kiếm chèn ép qua lại khiến cho cánh tay của hai người tê rần,thế nhưng không phải vì vậy mà họ lại buông ra,hắn và Gos'silren Pilso đều là những kẻ cố chấp,nếu Gos'silren Pilso không lùi,Hứa Lan Chu tuyệt nhiên sẽ không lùi bước.

Chống cự được một lúc, thanh kiếm của Gos'silren Pilso không thể chống đỡ nổi nữa,ông liền nhảy lùi lại trước.

Nhưng Hứa Lan Chu không cho ông ta cơ hội để thở,Gos'silren Pilso vừa lùi lại,hắn lại liền lao đến,chưa đầy năm phút hai thanh kiếm đã giao nhau hơn hai mươi lần,tốc độ của cả hai nhanh khủng khiến Ocebean Vehert không thể nào nhảy vào làm gián đoạn bọn họ được nữa,anh chỉ có thể đứng bất lực,nhìn hai thân ảnh dưới mưa liên tục giao đấu,không phân thắng bại.

Thời gian trôi qua đã rất lâu,những giọt nước rơi xuống làm tay cầm kiếm của Hứa Lan Chu trở nên nặng trịch,tuy vậy hắn vẫn di chuyển liên tục dưới cơn mưa,tay không ngừng vung kiếm.

Trái tim hắn dồn dập, hắn đã hiểu vì sao Ben Owlchils'sean lại đưa đồng vàng cho hắn rồi.

Thì ra là vậy, thì ra là vậy...

Năm đó, nếu Owlchils'sean Lee không xuống biển,thì có lẽ bây giờ cậu ấy đã được sống hạnh phúc, làm một người bình thường tại Tesxa,sống một cuộc đời tốt đẹp.

Thế nhưng Ben Owlchils'sean lại không thể ngờ được,con trai của ông lại có niềm khao khát với biển cả,chưa đến hai mươi tuối,cậu đã tự ý trốn Esselet's lên tàu ra khơi,bỏ lại Esselet's một mình trên Tesxa đơn độc.

Esselet's luôn mong ngóng người chồng cùng người con trai của bà trở về,nhưng bà lại không biết chồng của mình từ lâu đã bị bắt lại.

Và sự thật rằng Owlchils'sean Lee cũng đã không còn nữa.

Người còn lại chỉ là hắn.

Một linh hồn vất vưởng ngày ngày lang thang trên thế giới bao la rộng lớn này.

Cơ thể này đã không còn là "Lee" ban đầu mà bà biết nữa rồi.

Nhưng như vậy thì đã sao?

Hắn đã đến thế giới này,hắn xuyên vào cơ thể của người này,thứ hắn gánh trên vai,tất cả mọi thứ hắn đều phải chịu trách nhiệm.

Hứa Lan Chu đột nhiên trở tay,hắn dùng lực xoáy mạnh Huyết Trường Dạ vào đường giao kiếm,động tác hoa mỹ ấy hạ xuống,làm thanh kiếm của Gos'silren Pilso vỡ vụn.

Gos'silren Pilso bất ngờ vì thanh kiếm của mình vậy mà lại bị thằng nhóc mồm còn hôi sữa này đánh vỡ,ông ta trợn mắt ,không thể tin được mà thốt lên. "Không thể nào!"

Không thể nào như vậy được! Ông ta sẽ không thua...

Gos'silren Pilso còn đang hoảng loạn, Hứa Lan Chu lại không để cho ông ta có thời gian định thần,hắn vung kiếm lên, không chút lưu tình mà đâm thăng Huyết Trường Dạ vào tim của ông một nhát chí mạng.

Cả bầu trời như thể bị lắng động.

Bàn tay cầm kiếm của Gos'silren Pilso buông thõng.

Cán thanh kiếm rơi xuống, phát ra âm thanh leng keng.

Trời đã tờ mờ sáng, bầu trời cũng bắt đầu trở nắng sớm báo hiệu cho một ngày mới đã đến,cơn mưa vừa nãy cũng đã biến mất không thấy tâm hơi.

Ánh nắng mặt trời chiếu xuống,xuyên qua cái lỗ phía trên,ánh lên từng tia hi vọng bừng sáng.

Hứa Lan Chu không chút cảm xúc nói với Gos'silren Pilso. "Ngươi thua rồi."

"Không thể nào!" Gos' silren Pilso vẫn cố chấp, ông vươn tay muốn nắm lấy Huyết Trường Dạ, ông ta muốn kéo cái thanh kiếm ấy ra khỏi lồng ngực mình,nhưng tay ông chỉ vừa chạm vào lưỡi kiếm,những oán linh trên thân kiếm nháy mắt đã lao đến,cắn nuốt sạch sẽ bàn tay ông.

Gos'silren Pilso đau đớn rên rỉ trong tuyệt vọng,nhìn bàn tay chỉ còn lại xương trắng,thời khắc này ông ta mới thực sự nhận ra sự đáng sợ của thanh kiếm ấy,ông ta vùng vẫy muốn bỏ chạy. Nhưng Hứa Lan Chu không cho ông ta chạy, hắn nhẹ nhàng dùng một tay quật ngã ông,sau đó lại tàn nhẫn mà đạp vào bả vai ông một cách thô bạo.

Hắn đứng từ trên nhìn xuống,tựa như một vị thần kiêu ngạo. Khuôn mặt xinh đẹp của hắn lay động, đứng dưới ánh mặt trời le lói giống như đang phát sáng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hứa Lan Chu lạnh lùng lặp lại lời vừa rồi. " Ngươi thua rồi,Gos'silren Pilso."

Gos'silren Pilso năm dưới đất,ông ta chật vật nhìn Hứa Lan Chu bằng ánh mắt thống hận,ông nghiến răng không can tâm.

50 năm ,kho báu ấy vẫn không thể là của ông,rốt cuộc đã đến bước đường này,cho dù ông ta có có gắng như thế nào đi nữa,nó mãi mãi cũng không thuộc về ông.

Ánh mặt trời đổi góc độ mà chiếu xuống,nó rọi lên cơ thể của Gos'silren Pilso. Làm cơ thể ông dâng lên một ngọn lửa.

Hứa Lan Chu tức thì lùi lại,hắn đứng cách đó không xa,nhìn Gos'silren Pilso bốc cháy.

Những oán linh vẫn gặm nuốt trái tim mục rữa của Gos'silren Pilso,trong ngọn lửa,ông ta nằm dưới đất,nghiêng đầu đối diện với đôi mắt màu xanh lục bảo lay động.

Đôi mắt này,giống y đúc với Ben.

Càng nhìn chỉ càng khiến cho ông thống hận.

Rốt cuộc là đến khi chết rồi,ông vẫn không thể hóa giải được lời nguyền.

Gos'silren Pilso nhắm mắt,cơ thể ông ta bị ánh nắng mặt trời thiêu cháy thành mảnh tro tàn,rồi phiêu dạt vào trong không khí,tan vào hư không mù mịt.

Thật đáng tiếc mà.

Hứa Lan Chu nhìn cái xác cháy rụi bị gió cuốn bay đi mảnh tro tàn. Trong lòng không khỏi thầm thở phào vì đã giải quyết được một tên phiền phức.

Lúc này Ocebean Vehert mới tiến lại chỗ của hắn.

Hứa Lan Chu không thèm nhìn lấy anh ta một lần,hắn mở bảng hệ thống, xem xét thanh tiến độ.

[ Nhiệm vụ phụ tuyến: Tiêu diệt 300 xác chết. ]

( Tiến độ hoàn thành: 153/300 ]

( Xin mời người chơi tiếp tục hoàn thành. )

Hứa Lan Chu: "..."

Không phải chứ, đám người kia thật sự không giết được một con nào sao?

Không thể nào!

Lần này đến Hứa Lan Chu than khóc kêu trời,hắn xoay đi,lao về hướng ngược lại,bỏ lại Ocebean Vehert vẫn còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì.

Cậu ấy sao vậy nhỉ?

Tuy khó hiểu nhưng anh ta vẫn đuổi theo.

Đánh boss đã đời,động đội vẫn không giết nổi một NPC.

Hứa Lan Chu bày tỏ,chuyện gì cũng đến lược hắn!

Độc giả thân mến,3 tuần nữa tôi sẽ thi rồi,không biết còn có thể ở lại trong bao lâu,nhưng tôi sẽ không drop đâu!!

Sắp kết thúc vị diện thứ 3,xin hãy đón chờ vị diện mới,vì não tôi đã nhảy ra rất nhiều viễn cảnh thú vị =))) xin các vị đừng bỏ qua,vị diện sau sẽ play rất nhiều,rất thú dị *cười tà.

T3/09/04/2024 - 00:35p.

Quên nữa,liệu vị diện sau có bạo quá rồi bị admin cắt bớt cảnh không nhỉ,tôi cũng muốn biết đó.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Ta Phải Ngừa Phản Diện Hắc Hóa!

Số ký tự: 0