Xuyên Qua Chi Cả Nhà Ta Đều Là Vai Ác

Người Huynh Trư...

Tống Tượng Bạch

2024-10-06 14:21:23

"Kít."

Cửa đẩy ra, ngoài cửa sắc trời tờ mờ.

Một tiểu hỏa tử choai choai cuốn theo gió đêm nóng bức tiến đến.

Là huynh trưởng Giang Phong.

Trong tay hắn mang theo một cái giỏ trúc lớn.

Giang Miên Miên liền không nhịn được thăm dò, có đồ ăn ngon, có đồ...

Đại ca Giang Phong có vẻ ngoài rất giống a nương, đại khái chính là phiên bản nam trẻ tuổi của a nương.

Mặt tròn, mày rậm mắt to, dáng vẻ trung hậu đáng tin.

Hắn đi vào buông giỏ trúc xuống, kéo cỏ ở bên trên ra.

Quả nhiên từ bên trong móc ra một con gà rừng đuôi dài...

Giang Miên Miên sáng mắt lên, mắt nhỏ chớp chớp lóe lóe.

"Cha nương, con săn được gà rừng, cho nương ăn bồi bổ."

Con gà rừng này thật là đẹp, giống như là Khổng Tước nhỏ, đủ mọi màu sắc, Giang Miên Miên cũng không tự giác nâng đầu lên.

Cha đang ôm nàng xoay người, để nàng nhìn dễ dàng hơn một chút, sau đó mở miệng khiển trách:

"A Phong, con lại chạy tới núi Hoa Nguyên đi săn, lần trước không phải cha đã nói với con, núi Hoa Nguyên là của nhà Triệu viên ngoại trấn trên, Triệu viên ngoại lòng dạ độc ác, các ngươi đến núi của hắn săn bắt, nếu như bị phát hiện, nhất định sẽ bị đánh chết."

Lòng Giang Miên Miên cũng theo đó mà căng thẳng, đây chính là xã hội xưa ăn người đó, bắt con gà rừng cũng có nguy hiểm đến tính mạng.

"Cha, không có việc gì, ta kéo nhi tử nhà Lý trưởng và thiếu gia nhà Lưu địa chủ đi cùng, nhà Lưu thiếu gia còn từng có cử nhân, cho dù bị phát hiện, có bọn họ chống đỡ, khẳng định không có việc gì."

Giang Phong vẫn mang dáng vẻ thật thà trả lời.



Giang Miên Miên: ... (⊙▽⊙)? ? ?

Không nghĩ tới huynh trưởng mày rậm mắt to thế mà cũng là người xấu bụng, cái này. . .

"A nương con đi thịt gà đây." Giang Phong sợ tiếp tục bị chửi, ôm gà rừng rời đi.

Con gà màu sắc sặc sỡ kia đẹp quá đi mất, Giang Miên Miên còn muốn nhìn, nhịn không được bị hấp dẫn, cái đầu nhỏ đung đưa.

Cha cực kỳ cẩn thận, ôm nàng đổi hướng, để nàng nhìn theo.

Sau đó nàng liền thấy thiếu niên choai choai mày rậm mắt to giơ tay chém xuống.

Con gà rừng hoạt bát xinh đẹp liền trở thành con gà chết, vặt hết lông chỉ còn một con gà trần trụi nhỏ xíu, không khác gì con gà con, chỉ là cổ hơi dài một chút.

Lúc huynh trưởng giết gà, tỷ tỷ Giang Du trở về.

Thành viên gia đình đã đầy đủ.

Tỷ tỷ cũng có vẻ ngoài rất giống a nương, là một tiểu cô nương mặt tròn... Gen của a nương quá mạnh, Giang Miên Miên có chút lo lắng cho chính mình.

Tỷ tỷ nhảy chân sáo đi vào.

Tỷ tỷ tiến đến, cha liền ra ngoài hỗ trợ, nàng một lần nữa rơi vào vòng ôm của a nương.

"Nương nương xem!"

Giang Du từ bên trong ngực móc ra một cái bao, mở ra bên trong là một đống mẩu bánh vụn, mùi thơm thoang thoảng.

Giang Miên Miên hít hà, không xác định mình bây giờ có khứu giác hay không, hẳn là có.

"A nương, con đến nhà Lưu địa chủ giúp việc bếp núc, quản gia nói con làm việc nhanh nhẹn, ban thưởng bánh quế cho con, con đều cầm về."

Là bánh quế? Giang Miên Miên nhìn bột phấn kia, còn tưởng rằng là thuốc mê... Chậc, suy nghĩ của ta không đúng.



Nhìn tỷ tỷ lúc nói chuyện yết hầu chuyển động lên xuống, rõ ràng rất thèm nhưng không có ăn.

Đây là một người thành thật! !

"Ngày thường đều là A Thúy đi, hôm nay làm sao đến phiên con?" A nương mở miệng hỏi.

Giang Du nhìn hai bên một chút, sau đó tiến đến trước mặt a nương, nhỏ giọng nói ra: "Bên ngoài người người đều nói hộ vệ nhà Lưu lão gia nhà cùng A Thúy có gì đó với nhau, vị hôn phu của A Thúy chạy tới cửa ầm ĩ, quản gia nghe nói, không nhận A Thúy làm việc nữa."

Giang Miên Miên cũng dựng tai lên hóng chuyện, không nghĩ tới địa phương nhỏ còn có loại tin tức màu hồng phấn[1] thế này.

[1] Chỉ mối quan hệ bất chính.

Sau đó liền thấy a nương dùng bàn tay không ôm nàng kia, chỉ ngón tay lên trán a tỷ.

"Lời đồn này là con đồn à, sao con có thể làm như thế? Lan truyền lời đồn như vậy có thể làm hỏng cả một đời người."

Giang Du tỏ vẻ không vui, nhỏ giọng giải thích: "Con nói chính là sự thật, A Thúy khoe khoang với bọn con, Ngô hộ vệ còn đưa nàng ta trâm bạc, nàng ta có vị hôn phu còn thông đồng với người khác."

Giang Miên Miên: ... (⊙▽⊙)? ? ?

A tỷ có chút bưu hãn, chỗ làm việc cạnh tranh quá hung tàn, chỉ là đi giúp việc mà thôi! ! Chỉ là vì một khối bánh quế mà thôi đó trời! !

Miệng nàng đều không tự chủ há ra.

Sau đó bên trong miệng bị nhét một mẩu phấn bột, ngòn ngọt, nàng liếm liếm, nuốt vào, lại há mồm...

"Con cái con nha đầu chết tiệt, truyền lời đồn này con không sợ bị người phát hiện, đối với con cũng không tốt, nếu con thật sự muốn đi giúp việc bếp núc thì nghĩ biện pháp nhắm vào cái chân gãy kia của nương nàng kìa, nàng phải hầu hạ nương nàng, khẳng định sẽ không đi làm được, đến lúc đó chính là con đi."

Giang Miên Miên ăn bánh quế, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn a nương mặt tròn mặt mũi hiền lành.

"Khụ khụ khụ..."

Xém chút bị sặc chết...

Bánh quế có hơi khô rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Qua Chi Cả Nhà Ta Đều Là Vai Ác

Số ký tự: 0