Xuyên Qua Chi Cả Nhà Ta Đều Là Vai Ác
Chương 6
Tống Tượng Bạch
2024-10-06 14:21:23
A nương đang giơ rìu liền buông rìu xuống.
Giang Du cũng tò mò nhìn về phía đại ca.
"Ở phủ thành này Ngô lão gia có một đứa nhi tử ngốc, bình thường còn tốt, một khi phát bệnh sẽ không khống chế được sức lực của tay, đánh chết tỳ nữ trước đó, cho nên đến nơi thâm sơn cùng cốc như chúng ta mua tỳ nữ, nói là muốn diện mạo chu toàn, cho năm mươi lượng bạc."
"Chát!" Giang Du đập mạnh chùy gỗ đập quần áo trong tay một phát, phát ra một tiếng vang.
"Lão tú bà này đến tiền bán thân cũng dám lừa, người ta cho năm mươi lượng lận đó! A a a! Lần sau để ta gặp bà ta, ta nhất định sẽ xé xác bà ta ra."
Giang Trường Thiên có chút im lặng nhìn đại khuê nữ của mình, đầu óc của khuê nữ này có chút không cứu được, tiền là trọng điểm sao? Trọng điểm là nếu như bị lừa đi thì sẽ mất mạng.
Giang Du tức giận đập chùy gỗ mấy cái, bỗng nhiên đứng lên: "Hôm nay A Thúy khoe khoang với ta rằng nàng muốn tới phủ thành hưởng phúc, mặc dù nàng ích kỷ lại đáng ghét, nhưng không thể bị lừa như vậy được, ta đi nói với nàng!"
Nàng đứng dậy muốn đi ra ngoài.
"Loảng xoảng!" Rìu lớn của Tần Lạc Hà bổ ra một khối củi lớn, củi vụn bắn tung tóe.
Trán nàng ta đầy mồ hôi, mặt tròn như cái mâm đỏ hồng, trong mắt lại mang theo tơ máu.
Không có rống to, cũng không có hùng hùng hổ hổ giống như bình thường, chỉ bình tĩnh nói: "Ăn cơm trước, đừng đi. Ngươi đi rồi nàng còn tưởng rằng ngươi ghen tị với nàng, việc này các ngươi đừng để ý."
Tiếp đó cả nhà lại ngoan ngoãn thu dọn ăn cơm.
Lúc này Giang Miên Miên cảm thấy, a nương của nàng không thể chỉ nhìn tướng mạo, bình thường nàng còn tưởng người làm chủ trong nhà là soái phụ, không nghĩ tới là a nương, người có tướng mạo bình thường.
Cơm tối không tốt bằng hôm qua, một nồi đồ ăn, bên trong chỉ có một miếng thịt, ai cũng không ăn, cuối cùng rơi vào trong bát a nương.
Hiện tại Giang Miên Miên có nước suối làm nền, tinh thần tốt hơn chút.
Nhưng cảm giác nước suối vẫn không thể thay thế sữa, uống không đủ no.
Điều kiện trong nhà quá bình thường, sữa của a nương cũng rõ ràng không đủ.
Nàng cảm thấy rất đói.
Vì có thể có nguồn sữa khỏe mạnh, Giang Miên Miên lên kế hoạch tối ngủ vụng trộm làm chút động tác nhỏ, kết quả bản thân lại ngủ trước.
Sáng sớm hôm sau, lúc a cha rời giường đã đánh thức nàng, nàng trừng mắt, nhìn a nương mặt tròn ngủ rất say, còn ngáy nhỏ, nàng dùng sức đưa tay lên môi a nương, tưởng tượng bộ dáng nước linh tuyền chảy ra, quả nhiên liền nhìn thấy nước suối rất nhỏ chảy vào miệng a nương, a nương vô thức nuốt xuống.
Sau đó nàng bỗng cảm thấy thân thể mình ấm áp... Khốn kiếp, vừa nãy lúc tưởng tượng linh tuyền chảy ra liền đái dầm luôn.
Toàn bộ thân thể của nàng từ mông đến chân và sau lưng đều nóng hầm hập...
Nàng ngâm mình trong nước tiểu mới mẻ của mình!!
Giang Miên Miên xé cổ họng bắt đầu khóc: "Oa oa oa oa..."
Giang Du cũng tò mò nhìn về phía đại ca.
"Ở phủ thành này Ngô lão gia có một đứa nhi tử ngốc, bình thường còn tốt, một khi phát bệnh sẽ không khống chế được sức lực của tay, đánh chết tỳ nữ trước đó, cho nên đến nơi thâm sơn cùng cốc như chúng ta mua tỳ nữ, nói là muốn diện mạo chu toàn, cho năm mươi lượng bạc."
"Chát!" Giang Du đập mạnh chùy gỗ đập quần áo trong tay một phát, phát ra một tiếng vang.
"Lão tú bà này đến tiền bán thân cũng dám lừa, người ta cho năm mươi lượng lận đó! A a a! Lần sau để ta gặp bà ta, ta nhất định sẽ xé xác bà ta ra."
Giang Trường Thiên có chút im lặng nhìn đại khuê nữ của mình, đầu óc của khuê nữ này có chút không cứu được, tiền là trọng điểm sao? Trọng điểm là nếu như bị lừa đi thì sẽ mất mạng.
Giang Du tức giận đập chùy gỗ mấy cái, bỗng nhiên đứng lên: "Hôm nay A Thúy khoe khoang với ta rằng nàng muốn tới phủ thành hưởng phúc, mặc dù nàng ích kỷ lại đáng ghét, nhưng không thể bị lừa như vậy được, ta đi nói với nàng!"
Nàng đứng dậy muốn đi ra ngoài.
"Loảng xoảng!" Rìu lớn của Tần Lạc Hà bổ ra một khối củi lớn, củi vụn bắn tung tóe.
Trán nàng ta đầy mồ hôi, mặt tròn như cái mâm đỏ hồng, trong mắt lại mang theo tơ máu.
Không có rống to, cũng không có hùng hùng hổ hổ giống như bình thường, chỉ bình tĩnh nói: "Ăn cơm trước, đừng đi. Ngươi đi rồi nàng còn tưởng rằng ngươi ghen tị với nàng, việc này các ngươi đừng để ý."
Tiếp đó cả nhà lại ngoan ngoãn thu dọn ăn cơm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc này Giang Miên Miên cảm thấy, a nương của nàng không thể chỉ nhìn tướng mạo, bình thường nàng còn tưởng người làm chủ trong nhà là soái phụ, không nghĩ tới là a nương, người có tướng mạo bình thường.
Cơm tối không tốt bằng hôm qua, một nồi đồ ăn, bên trong chỉ có một miếng thịt, ai cũng không ăn, cuối cùng rơi vào trong bát a nương.
Hiện tại Giang Miên Miên có nước suối làm nền, tinh thần tốt hơn chút.
Nhưng cảm giác nước suối vẫn không thể thay thế sữa, uống không đủ no.
Điều kiện trong nhà quá bình thường, sữa của a nương cũng rõ ràng không đủ.
Nàng cảm thấy rất đói.
Vì có thể có nguồn sữa khỏe mạnh, Giang Miên Miên lên kế hoạch tối ngủ vụng trộm làm chút động tác nhỏ, kết quả bản thân lại ngủ trước.
Sáng sớm hôm sau, lúc a cha rời giường đã đánh thức nàng, nàng trừng mắt, nhìn a nương mặt tròn ngủ rất say, còn ngáy nhỏ, nàng dùng sức đưa tay lên môi a nương, tưởng tượng bộ dáng nước linh tuyền chảy ra, quả nhiên liền nhìn thấy nước suối rất nhỏ chảy vào miệng a nương, a nương vô thức nuốt xuống.
Sau đó nàng bỗng cảm thấy thân thể mình ấm áp... Khốn kiếp, vừa nãy lúc tưởng tượng linh tuyền chảy ra liền đái dầm luôn.
Toàn bộ thân thể của nàng từ mông đến chân và sau lưng đều nóng hầm hập...
Nàng ngâm mình trong nước tiểu mới mẻ của mình!!
Giang Miên Miên xé cổ họng bắt đầu khóc: "Oa oa oa oa..."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro