Xuyên Qua Chi Cả Nhà Ta Đều Là Vai Ác

 Lần Đầu Tiên R...

Tống Tượng Bạch

2024-10-06 14:21:23

Nương A Thuý đang khoe khoang sắc mặt lập tức trở nên u ám, tám mươi lượng? Lão tú bà kia nói cho mười lượng, thế mà dám nuốt sờ sờ bảy mươi lượng, nào có lý đó!

Sắc mặt nương A Thuý lập tức thay đổi, cũng không quan tâm việc khoe khoang nữa, co cẳng chạy đến nhà Lục thẩm bà.

Muốn tính toán với bà ta.

Mọi người đi theo xem náo nhiệt.

Tần Lạc Hà ôm Giang Miên Miên nói phải mang hài nhi về nhà nấu cơm.

Không có trò vui để xem, Giang Miên Miên mơ màng muốn ngủ trong lòng a nương.

Mơ mơ màng màng cảm thấy a nương đang đi đường, nàng như thể đang ngồi trong xe buýt đi học, lắc lư càng khiến nàng chìm sâu vào giấc ngủ.

Đợi nàng lần nữa tỉnh dậy, phát hiện chính mình được đổi nằm trên lưng a nương.

A nương cầm một mảnh vải buộc lên lưng, trông còn tốt hơn thần khí địu hài nhi, rất ổn định.

Lần này động tác của a nương có hơi kịch liệt, cho nên nàng bị lắc đến mức tỉnh giấc.

A nương nhấp nhô lên xuống, như thể đang đào hố.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mà Tiểu Miên Miên ở trên lưng đột nhiên cảm giác được mông hơi buồn buồn, cái miệng liền la toáng lên.

Nàng vừa la lên, dọa a nương giật mình.

Tần Lạc Hà vội vàng đặt hài nhi xuống, thấy mặt nàng nghẹn đỏ bừng, cái mông cong lên, liền biết nàng muốn phóng uế.

Hài tử này đúng thật là rất dễ chăm, Tần Lạc Hà ôm lấy một phần chân nàng, bắt đầu dỗ nàng phóng uế.

"Xuy xuy xuy, a nam nam, ị ra nào, xuy xuy xuy…” 

Giang Miên Miên phóng uế xong, thoải mái rồi, cũng tỉnh táo, lại được a nương cõng trên lưng, tiếp tục đong đưa.

Nàng còn nghĩ rằng a nương đã về nhà, kết qua đây là đang làm ruộng sao?

Thật là chăm chỉ.

Nhìn a nương đào đất cũng rất thư thái, Giang Miên Miên không nhịn được rầm rầm rì rì khúc nhạc đệm: "Ở trong hoa viên nhỏ đào rồi lại đào… đào rồi lại đào…"

Tần Lạc Hà nghe khuê nữ ô ô oa oa kêu lên, càng đào nhanh hơn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhìn thấy a nương đào một cái hố sâu lớn?

Thực sự rất sâu, đây là muốn trồng.... người sao, cao như thế này??

Sau đó thấy a nương rải cỏ mục, các loại đất mùn lên mặt trên, làm trông giống như san bằng đất, lát sau liền không khác gì với chỗ đất xung quanh.

Giang Miên Miên không khỏi nhìn trái nhìn phải, ngặt nỗi phương hướng quay đầu và thị lực đều có hạn.

Mà vừa xoay như vậy, nếu không phải nàng ngửi thấy mùi phân mà nàng vừa phóng ra, nàng thậm chí còn không nhớ cái hố mà a nương vừa đào ở đâu.

Đào hố xong, a nương cõng nàng trở về.

Cả chặng đường có trời chiều có cây cối.

Nghe miệng a nương hừ khúc ca:

"Đất vàng, cỏ xanh, A Nam nhà ta vừa béo vừa tròn, vừa béo vừa tròn..."

Giang Miên Miên không nhịn được ê a muốn hát:

"Nếu như có kiếp sau, ta muốn trên con đường ngươi phải đi qua, đào một cái hố....”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Qua Chi Cả Nhà Ta Đều Là Vai Ác

Số ký tự: 0