Xuyên Qua Chi Nông Phụ Trang Nương
Hương Cao 3
Nguyệt Bán Yếu Phân Gia
2024-10-04 15:04:51
Đào Tử xích lại gần cổ tay của mình ngửi ngửi, quả nhiên rất thơm. Nàng ấy cực kỳ phấn khích, lập tức móc năm văn tiền từ trong hà bao ra đưa cho Lê Mạt: “Tẩu tử, đây là tiền, thứ này của tẩu rẻ hơn ở cửa hàng son phấn rất nhiều.”
Lê Mạt cũng không ngại ngùng mà sảng khoái nhận tiền: “Vậy tẩu tử thu tiền, nếu muội dùng tốt thì cũng giới thiệu giúp tẩu tử nhé.”
Đào Tử không ngừng gật đầu: “Rẻ như vậy, muội nhất định sẽ giới thiệu thêm cho tẩu.”
Lúc này Cầm Hoa ở bên cạnh mới kéo tay áo Lê Mạt, nháy mắt mấy cái, nũng nịu nói: “Tẩu tử, muội đã kể cho Đào Tử chuyện lần trước tẩu trang điểm cho muội, trang điểm rất xinh đẹp, Đào Tử cũng không tin tưởng lắm. Tẩu tử, tẩu có thể cũng trang điểm cho Đào Tử một chút hay không, nàng sắp lập gia đình rồi, tẩu trang điểm đẹp cho nàng ấy, vậy thì nàng ấy cũng không cần mời nương tử trang điểm khác nữa.”
Đào Tử cũng dùng ánh mắt trông mong nhìn Lê Mạt, trong mắt có vẻ tò mò lẫn khát vọng.
Lê Mạt mỉm cười, này thì có gì mà không được chứ, việc này ngang với việc giúp mình tuyên truyền, cô còn cầu mong nữa là.
“Vậy hai người đợi một chút, tẩu đi lấy dụng cụ.”
Lê Mạt nói rồi lập tức đi vào phòng xách dụng cụ trang điểm ra, để lại hai tiểu cô nương hào hứng đến nỗi mặt mày đỏ bừng.
Lê Mạt nhìn kỹ mặt Đào Tử một chút, làn da thô ráp, mắt tương đối nhỏ, cánh môi cũng hơi dày, lúc trang điểm cần phải điều chỉnh lại mấy điểm này.
Lê Mạt nghĩ xong, cầm đồ trang điểm lên, nhanh chóng bắt đầu chuyển động trên mặt Đào Tử.
Lần đó Cầm Hoa không nhìn thấy Lê Mạt trang điểm cho mình ra sao, vậy mà lại có thể biến mình trở nên xinh đẹp như thế. Lần này nàng ấy rốt cuộc cũng đã nhìn thấy, chẳng qua xem xong rồi, trong lòng chỉ cảm thấy Lê Mạt quá sức kỳ diệu, cho dù vừa rồi nàng ấy nhìn tẩu tử trang điểm từng bước một nhưng vẫn không thể nhớ được nàng đã làm gì, cũng không biết làm bằng cách nào, cứ như vậy bôi bôi quẹt quẹt rồi lại lau lau vẽ vẽ. Đào Tử ở dưới tay Lê Mạt hệt như biến thành người khác, nếu không phải nàng ấy biết đây chính là Đào Tử thì nàng ấy cũng không dám nhận, Đào Tử đâu có xinh đẹp như vậy.
Chỉ thấy làn da thô ráp của Đào Tử biến mất, bây giờ gương mặt nhìn qua trắng nõn bóng loáng, con mắt vừa lớn lại có thần, ngay cả bờ môi trước đó liên tục bị mình ngại dày giờ phút này lại trở thành phấn nộn, khiến cho người ta rất muốn đưa tay ra búng một cái, xem coi là cảm giác gì. Lại thêm kiểu tóc búi tua rua mà Lê Mạt tẩu tử chải, Đào Tử của bây giờ còn đẹp hơn cả nữ nhi của nhà Hoàng viên ngoại ở trấn trên nữa.
“Đào Tử, ngươi nhất định không biết bây giờ ngươi xinh đẹp cỡ nào đâu.” Cầm Hoa nói xong, lập tức cầm gương qua giơ lên trước mặt Đào Tử để nàng ấy nhìn, vừa nhìn đã khiến cho Cầm Hoa biết được biểu cảm của mình ngay lúc đó là gì, chắc cũng là vẻ mặt ngơ ngác này của Đào Tử.
Cầm Hoa mỉm cười, đẩy Đào Tử: “Đào Tử, ngốc luôn rồi hả? Có phải rất đẹp hay không?”
Đào Tử ngơ ngác gật đầu, trong miệng thì thào: “Đây là ta sao? Sao lại xinh đẹp như vậy.”
Cầm Hoa cười véo nhẹ mặt Đào Tử: “Tỉnh lại đi, đây chính là ngươi.”
Đào Tử bị nàng ấy véo “ai” một tiếng, phản ứng lại quay người đánh Cầm Hoa một cái: “Đáng ghét, ngươi đừng véo mặt ta, trang điểm bị ngươi véo trôi thì phải xử lý sao đây!”
Cầm Hoa chế giễu nàng ấy: “Đỏm dáng!”
Đào Tử cũng không chịu thua kém: “Lúc đó chẳng phải ngươi còn đỏm dáng hơn ta nhiều sao.”
Lê Mạt ở bên cạnh nhìn hai người đùa giỡn, trong lòng thầm than đây vẫn còn là con nít mà đã phải thành thân rồi, quả nhiên là cổ đại thành thân sớm.
Lúc này, hai người đùa giỡn xong rồi, ánh mắt Đào Tử lóe sáng kéo tay Lê Mạt: “Tẩu tử, tẩu trang điểm thật đẹp, lúc muội thành thân tẩu cũng tới trang điểm cho muội đi. Bây giờ muội phải về nhà cho nương muội nhìn xem dáng vẻ bây giờ của muội.”
Đào Tử nói xong lập tức gấp rút chạy về nhà.
Cầm Hoa ở sau lưng nói thầm: “Vậy mà chạy cũng nhanh quá nhỉ.”
Lê Mạt cũng không ngại ngùng mà sảng khoái nhận tiền: “Vậy tẩu tử thu tiền, nếu muội dùng tốt thì cũng giới thiệu giúp tẩu tử nhé.”
Đào Tử không ngừng gật đầu: “Rẻ như vậy, muội nhất định sẽ giới thiệu thêm cho tẩu.”
Lúc này Cầm Hoa ở bên cạnh mới kéo tay áo Lê Mạt, nháy mắt mấy cái, nũng nịu nói: “Tẩu tử, muội đã kể cho Đào Tử chuyện lần trước tẩu trang điểm cho muội, trang điểm rất xinh đẹp, Đào Tử cũng không tin tưởng lắm. Tẩu tử, tẩu có thể cũng trang điểm cho Đào Tử một chút hay không, nàng sắp lập gia đình rồi, tẩu trang điểm đẹp cho nàng ấy, vậy thì nàng ấy cũng không cần mời nương tử trang điểm khác nữa.”
Đào Tử cũng dùng ánh mắt trông mong nhìn Lê Mạt, trong mắt có vẻ tò mò lẫn khát vọng.
Lê Mạt mỉm cười, này thì có gì mà không được chứ, việc này ngang với việc giúp mình tuyên truyền, cô còn cầu mong nữa là.
“Vậy hai người đợi một chút, tẩu đi lấy dụng cụ.”
Lê Mạt nói rồi lập tức đi vào phòng xách dụng cụ trang điểm ra, để lại hai tiểu cô nương hào hứng đến nỗi mặt mày đỏ bừng.
Lê Mạt nhìn kỹ mặt Đào Tử một chút, làn da thô ráp, mắt tương đối nhỏ, cánh môi cũng hơi dày, lúc trang điểm cần phải điều chỉnh lại mấy điểm này.
Lê Mạt nghĩ xong, cầm đồ trang điểm lên, nhanh chóng bắt đầu chuyển động trên mặt Đào Tử.
Lần đó Cầm Hoa không nhìn thấy Lê Mạt trang điểm cho mình ra sao, vậy mà lại có thể biến mình trở nên xinh đẹp như thế. Lần này nàng ấy rốt cuộc cũng đã nhìn thấy, chẳng qua xem xong rồi, trong lòng chỉ cảm thấy Lê Mạt quá sức kỳ diệu, cho dù vừa rồi nàng ấy nhìn tẩu tử trang điểm từng bước một nhưng vẫn không thể nhớ được nàng đã làm gì, cũng không biết làm bằng cách nào, cứ như vậy bôi bôi quẹt quẹt rồi lại lau lau vẽ vẽ. Đào Tử ở dưới tay Lê Mạt hệt như biến thành người khác, nếu không phải nàng ấy biết đây chính là Đào Tử thì nàng ấy cũng không dám nhận, Đào Tử đâu có xinh đẹp như vậy.
Chỉ thấy làn da thô ráp của Đào Tử biến mất, bây giờ gương mặt nhìn qua trắng nõn bóng loáng, con mắt vừa lớn lại có thần, ngay cả bờ môi trước đó liên tục bị mình ngại dày giờ phút này lại trở thành phấn nộn, khiến cho người ta rất muốn đưa tay ra búng một cái, xem coi là cảm giác gì. Lại thêm kiểu tóc búi tua rua mà Lê Mạt tẩu tử chải, Đào Tử của bây giờ còn đẹp hơn cả nữ nhi của nhà Hoàng viên ngoại ở trấn trên nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Đào Tử, ngươi nhất định không biết bây giờ ngươi xinh đẹp cỡ nào đâu.” Cầm Hoa nói xong, lập tức cầm gương qua giơ lên trước mặt Đào Tử để nàng ấy nhìn, vừa nhìn đã khiến cho Cầm Hoa biết được biểu cảm của mình ngay lúc đó là gì, chắc cũng là vẻ mặt ngơ ngác này của Đào Tử.
Cầm Hoa mỉm cười, đẩy Đào Tử: “Đào Tử, ngốc luôn rồi hả? Có phải rất đẹp hay không?”
Đào Tử ngơ ngác gật đầu, trong miệng thì thào: “Đây là ta sao? Sao lại xinh đẹp như vậy.”
Cầm Hoa cười véo nhẹ mặt Đào Tử: “Tỉnh lại đi, đây chính là ngươi.”
Đào Tử bị nàng ấy véo “ai” một tiếng, phản ứng lại quay người đánh Cầm Hoa một cái: “Đáng ghét, ngươi đừng véo mặt ta, trang điểm bị ngươi véo trôi thì phải xử lý sao đây!”
Cầm Hoa chế giễu nàng ấy: “Đỏm dáng!”
Đào Tử cũng không chịu thua kém: “Lúc đó chẳng phải ngươi còn đỏm dáng hơn ta nhiều sao.”
Lê Mạt ở bên cạnh nhìn hai người đùa giỡn, trong lòng thầm than đây vẫn còn là con nít mà đã phải thành thân rồi, quả nhiên là cổ đại thành thân sớm.
Lúc này, hai người đùa giỡn xong rồi, ánh mắt Đào Tử lóe sáng kéo tay Lê Mạt: “Tẩu tử, tẩu trang điểm thật đẹp, lúc muội thành thân tẩu cũng tới trang điểm cho muội đi. Bây giờ muội phải về nhà cho nương muội nhìn xem dáng vẻ bây giờ của muội.”
Đào Tử nói xong lập tức gấp rút chạy về nhà.
Cầm Hoa ở sau lưng nói thầm: “Vậy mà chạy cũng nhanh quá nhỉ.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro