Xuyên Qua Mạt Thế, Được Chồng Cưng Chiều
Chương 44
2024-11-19 20:39:50
Có người thì cho rằng, là Đinh Hiểu Manh đang lấy lòng đấm người đại thiếu bọn họ. Cũng có người cho rằng, đại khái Đinh Hiểu Manh sẽ trở thành vợ của các đội trưởng.
Thành viên chiến đội đi theo cũng không phải lần đầu tiên làm nhiệm vụ cùng đại thiếu, các loại suy đoán đều có.
Nhưng không ai dám tiến lên hỏi.
Không phải vì Đồng Quan Nguyệt không thân thiện, mà là vì họ đều có một sự kính nể đối với cả bốn người.
Đinh Hiểu Manh cũng không có tâm tình đi quản những thứ này, cô một lòng tập trung vào việc dùng ý thức để điều khiển, trồng dưa hấu.
Trong khi đó, ba đương sự khác nhận được nước đã tinh chế từ Đinh Hiểu Manh, trong lòng càng thêm cảm kích.
"Tiểu Đao, bảo vệ Đinh Hiểu Manh cho tốt, còn chuyện này nhất định không được để cho người khác biết, sẽ rước lấy phiền toái cho cô ấy."
Đồng Quan Nguyệt nhận được nước tinh khiết Tề Tiểu Đao đưa tới, dặn dò anh ta bảo vệ tốt Đinh Hiểu Manh.
"Biết rồi, anh cả. Chị Hiểu Manh tốt như vậy, dáng dấp lại xinh đẹp, em rất thích, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ."
Thời gian nghỉ ngơi hai giờ luôn trôi qua rất nhanh, tránh được thời gian nóng nhất trong ngày, chiến đội lại xuất phát.
Đây là lần đầu tiên Đinh Hiểu Manh đối mặt trực tiếp với thế giới tận thế, mặc dù trong những ngày qua cô đã tìm hiểu rất nhiều về nó ở căn cứ, nhưng không gì có thể so sánh với việc tự mình trải nghiệm.
Sau khi xuất phát, cô lại một lần nữa mở rộng khả năng tinh thần, nhưng vẫn giữ khoảng cách với vị trí đầu tiên của đội.
Cách căn cứ càng ngày càng xa, trên đường cũng bắt đầu xuất hiện các loại tình huống, thỉnh thoảng có một hai con động vật biến dị xuất hiện.
Cũng ngẫu nhiên có thực vật biến dị tầm thường ven đường, gây ra những nguy hiểm bất ngờ cho đội.
May mắn thay, không có ai bị thương vong.
Mãi cho đến khi trời bắt đầu tối xuống, Đồng Quan Nguyệt ở phía trước sắp xếp đội viên đi ra ngoài điều tra, trở về báo cáo lại rằng phía trước năm km có một chỗ nhà dân có thể nghỉ ngơi và hồi phục.
Vào mùa hè, độ nguy hiểm vào ban đêm còn cao hơn ban ngày, vì vậy khi biết trước mặt có ngôi nhà để tạm trú, Đồng Quan Nguyệt bảo người thông báo cho Giang Hạo.
Lần này người dẫn đội là Giang Hạo, cho nên cụ thể sắp xếp như thế nào, phải do anh ta quyết định.
Khi chiến đội đến nơi có địa thế tương đối bằng phẳng này, Giang Hạo lại kêu dừng đội ngũ.
"Ngoài các dị năng giả hệ thủy, những người hỗ trợ và bảo vệ sẽ được chia thành ba nhóm để trực đêm."
Tất nhiên, ba người bọn họ sẽ mỗi người dẫn dắt một nhóm đội viên.
Đinh Hiểu Manh ước chừng rằng họ đã đi được khoảng 80 km trong ngày hôm nay.
Ngôi nhà dân này chỉ là một căn nhà ba tầng đơn giản kiểu nông thôn, bên cạnh còn có một số ngôi nhà khác đã bị sập một phần và rõ ràng không còn ở được nữa.
Thừa dịp trời còn chưa hoàn toàn tối xuống, nhiệt độ không khí cũng không nóng bức như buổi trưa, lại có sự đảm bảo của ngôi nhà, những người hỗ trợ bắt đầu dựng trại và nấu ăn.
Những người hỗ trợ phần lớn là những người không có dị năng nhưng có kỹ năng sống thường nhật.
Dị năng giả chỉ cần rời căn cứ là phải luôn căng thẳng, vì không ai biết trước mình sẽ gặp phải loại nguy hiểm nào, cũng như khi nào nguy hiểm sẽ xảy ra.
Dù sẽ có người được phân công trực đêm, nhưng không có gì là hoàn toàn chắc chắn.
Cho nên để giảm bớt gánh nặng cho dị năng giả, mỗi lần chiến đội làm nhiệm vụ, cũng đều chiêu mộ một ít nhân viên hỗ trợ sinh hoạt. Đương nhiên đây là chiến đội có năng lực mạnh, chiến đội lớn mới có đãi ngộ như thế này.
Những người hỗ trợ có thể là những người có khả năng tăng cường sức mạnh, tốc độ, thính giác, khứu giác, thị giác.
Hoặc những người có kỹ năng như đầu bếp, y tế, cơ khí, vân vân.
Họ theo đội chiến đấu ra ngoài cũng để nhận được nhiều điểm và sự đãi ngộ hơn so với khi ở căn cứ. Nguy hiểm và thu nhập luôn đi đôi với nhau.
Thành viên chiến đội đi theo cũng không phải lần đầu tiên làm nhiệm vụ cùng đại thiếu, các loại suy đoán đều có.
Nhưng không ai dám tiến lên hỏi.
Không phải vì Đồng Quan Nguyệt không thân thiện, mà là vì họ đều có một sự kính nể đối với cả bốn người.
Đinh Hiểu Manh cũng không có tâm tình đi quản những thứ này, cô một lòng tập trung vào việc dùng ý thức để điều khiển, trồng dưa hấu.
Trong khi đó, ba đương sự khác nhận được nước đã tinh chế từ Đinh Hiểu Manh, trong lòng càng thêm cảm kích.
"Tiểu Đao, bảo vệ Đinh Hiểu Manh cho tốt, còn chuyện này nhất định không được để cho người khác biết, sẽ rước lấy phiền toái cho cô ấy."
Đồng Quan Nguyệt nhận được nước tinh khiết Tề Tiểu Đao đưa tới, dặn dò anh ta bảo vệ tốt Đinh Hiểu Manh.
"Biết rồi, anh cả. Chị Hiểu Manh tốt như vậy, dáng dấp lại xinh đẹp, em rất thích, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ."
Thời gian nghỉ ngơi hai giờ luôn trôi qua rất nhanh, tránh được thời gian nóng nhất trong ngày, chiến đội lại xuất phát.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đây là lần đầu tiên Đinh Hiểu Manh đối mặt trực tiếp với thế giới tận thế, mặc dù trong những ngày qua cô đã tìm hiểu rất nhiều về nó ở căn cứ, nhưng không gì có thể so sánh với việc tự mình trải nghiệm.
Sau khi xuất phát, cô lại một lần nữa mở rộng khả năng tinh thần, nhưng vẫn giữ khoảng cách với vị trí đầu tiên của đội.
Cách căn cứ càng ngày càng xa, trên đường cũng bắt đầu xuất hiện các loại tình huống, thỉnh thoảng có một hai con động vật biến dị xuất hiện.
Cũng ngẫu nhiên có thực vật biến dị tầm thường ven đường, gây ra những nguy hiểm bất ngờ cho đội.
May mắn thay, không có ai bị thương vong.
Mãi cho đến khi trời bắt đầu tối xuống, Đồng Quan Nguyệt ở phía trước sắp xếp đội viên đi ra ngoài điều tra, trở về báo cáo lại rằng phía trước năm km có một chỗ nhà dân có thể nghỉ ngơi và hồi phục.
Vào mùa hè, độ nguy hiểm vào ban đêm còn cao hơn ban ngày, vì vậy khi biết trước mặt có ngôi nhà để tạm trú, Đồng Quan Nguyệt bảo người thông báo cho Giang Hạo.
Lần này người dẫn đội là Giang Hạo, cho nên cụ thể sắp xếp như thế nào, phải do anh ta quyết định.
Khi chiến đội đến nơi có địa thế tương đối bằng phẳng này, Giang Hạo lại kêu dừng đội ngũ.
"Ngoài các dị năng giả hệ thủy, những người hỗ trợ và bảo vệ sẽ được chia thành ba nhóm để trực đêm."
Tất nhiên, ba người bọn họ sẽ mỗi người dẫn dắt một nhóm đội viên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đinh Hiểu Manh ước chừng rằng họ đã đi được khoảng 80 km trong ngày hôm nay.
Ngôi nhà dân này chỉ là một căn nhà ba tầng đơn giản kiểu nông thôn, bên cạnh còn có một số ngôi nhà khác đã bị sập một phần và rõ ràng không còn ở được nữa.
Thừa dịp trời còn chưa hoàn toàn tối xuống, nhiệt độ không khí cũng không nóng bức như buổi trưa, lại có sự đảm bảo của ngôi nhà, những người hỗ trợ bắt đầu dựng trại và nấu ăn.
Những người hỗ trợ phần lớn là những người không có dị năng nhưng có kỹ năng sống thường nhật.
Dị năng giả chỉ cần rời căn cứ là phải luôn căng thẳng, vì không ai biết trước mình sẽ gặp phải loại nguy hiểm nào, cũng như khi nào nguy hiểm sẽ xảy ra.
Dù sẽ có người được phân công trực đêm, nhưng không có gì là hoàn toàn chắc chắn.
Cho nên để giảm bớt gánh nặng cho dị năng giả, mỗi lần chiến đội làm nhiệm vụ, cũng đều chiêu mộ một ít nhân viên hỗ trợ sinh hoạt. Đương nhiên đây là chiến đội có năng lực mạnh, chiến đội lớn mới có đãi ngộ như thế này.
Những người hỗ trợ có thể là những người có khả năng tăng cường sức mạnh, tốc độ, thính giác, khứu giác, thị giác.
Hoặc những người có kỹ năng như đầu bếp, y tế, cơ khí, vân vân.
Họ theo đội chiến đấu ra ngoài cũng để nhận được nhiều điểm và sự đãi ngộ hơn so với khi ở căn cứ. Nguy hiểm và thu nhập luôn đi đôi với nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro