Xuyên Qua Mạt Thế Nam Nhiều Nữ Thiếu, Mở Quán Rượu
Chương 7
2024-10-08 14:14:08
Cô cũng không biết Tô Thần đang có suy nghĩ gì, hoặc có lẽ địa vị của phụ nữ ở nơi này thật sự cao đến mức đàn ông không dám nổi giận. Dù cho Trảm Quân Quân không nói một lời, chỉ cần ánh mắt cô dừng ở đâu thì Tô Thần đều sẽ tận tâm giải thích, thậm chí còn chi tiết hơn cả hướng dẫn viên du lịch.
“Những năm gần đây, khí hậu ở đại lục Lam Tinh thay đổi rất lớn. Mùa đông lạnh nhất xuống tới âm năm, sáu mươi độ, mùa hè nóng nhất lên tới sáu, bảy mươi độ. Thường xuyên kèm theo bão, động đất, mưa axit.”
“Vì vậy mọi người không dám xây nhà quá cao, rất dễ bị sập. Quý cô Trảm tôn kính, tôi sẽ đưa cô vào thành. Nếu không trở về sớm, e rằng sẽ không an toàn đâu.”
“Hơn nữa, sau khi vào thành cô còn phải đến tòa nhà văn phòng để nhận thông tin nhận dạng. Nếu trễ quá, họ sẽ tan làm mất.”
Những lời này của Tô Thần khiến Trảm Quân Quân cảm thấy lạnh sống lưng một lần nữa. Nhận thông tin nhận dạng? Có phải Tô Thần phát hiện ra điều gì không?
Lần này Tô Thần không nhận ra điều gì bất thường ở Trảm Quân Quân. Y biết người phụ nữ trước mặt có lẽ đang tức giận nên im lặng rất lâu, cũng không dám thăm dò thêm, cúi đầu tiếp tục câu chuyện lúc nãy.
Tô Thần nói: “Quý cô Trảm tôn kính, cô mới vừa trưởng thành không lâu đúng không? Nên cô mới chưa bị đánh dấu.”
“Ở Lam Tinh, chỉ có phụ nữ chưa đến 20 tuổi mới không bị đánh dấu. Sau khi trưởng thành, cô phải đến tòa nhà văn phòng để nhận thông tin nhận dạng và những phúc lợi dành riêng cho phụ nữ, sau đó bắt đầu chọn chồng chính.”
“Chỉ cần hai người đồng ý kết hợp thì sẽ đánh dấu cho nhau.”
Trảm Quân Quân không hiểu đánh dấu là gì, tại sao phải đánh dấu, không ngờ rằng việc cô không nói gì lại khiến Tô Thần tự đưa ra một lý do hoàn hảo cho việc cô chưa bị đánh dấu.
Quả thực, trước khi xuyên không cô vừa tròn 20 tuổi chưa đầy một tháng. Không ngờ rằng ở đây phụ nữ phải đến 20 tuổi mới được coi là trưởng thành.
Giải quyết xong vấn đề về việc đánh dấu, Trảm Quân Quân cũng thấy nhẹ nhõm hơn. Cô lạnh lùng nói với Tô Thần: “Cảm ơn, vậy đành phiền Tô đưa tôi vào thành.”
Nghe thấy Trảm Quân Quân nói chuyện với mình lần nữa, thậm chí còn đồng ý để y đưa cô vào thành, trong lòng Tô Thần vui không kể xiết.
Trảm Quân Quân nhìn Tô Thần, thấy y lấy từ trong túi ra một mô hình ô tô đồ chơi đặt xuống đất. Sau đó không biết Tô Thần nhấn nút nào, chiếc xe đồ chơi từ từ lớn dần lên.
Điều này khiến Trảm Quân Quân rất kinh ngạc, nhưng cô vẫn giữ vẻ mặt điềm tĩnh không biểu lộ ra ngoài.
Trảm Quân Quân là trẻ mồ côi, khi lần đầu tiên đến ngôi trường quý tộc nơi cô theo học, vì lần đầu nhìn thấy một ngôi trường xa hoa như vậy, còn có cả những chiếc xe sang trọng ra vào trường, cô đã gây ra một vài chuyện khiến người khác cười nhạo.
Sau khi bị chế giễu là kẻ nhà quê, cô bắt đầu dần học cách kiểm soát biểu cảm.
Cũng vì trải nghiệm đó, cùng với sự hoang mang bối rối khi vừa mới xuyên không, lúc Tô Thần phát hiện cô chưa bị đánh dấu, Trảm Quân Quân đã lấy lại được sự bình tĩnh.
Nghĩ đến việc đây không phải là Trái Đất nhưng đã là năm 3303, xe hơi có thể gấp gọn khiến cô có chút ngạc nhiên nhưng cũng có thể hiểu được, do đó cô không thể lộ ra ngoài.
"Quý cô Trảm tôn kính, xin lỗi, tôi vẫn chưa đủ tiền mua xe chiến giáp liên hành tinh, chỉ có thể để cô chịu thiệt một chút mà ngồi xe liên hành tinh của tôi. Cô yên tâm, tôi nhất định sẽ đưa cô vào thành an toàn."
“Những năm gần đây, khí hậu ở đại lục Lam Tinh thay đổi rất lớn. Mùa đông lạnh nhất xuống tới âm năm, sáu mươi độ, mùa hè nóng nhất lên tới sáu, bảy mươi độ. Thường xuyên kèm theo bão, động đất, mưa axit.”
“Vì vậy mọi người không dám xây nhà quá cao, rất dễ bị sập. Quý cô Trảm tôn kính, tôi sẽ đưa cô vào thành. Nếu không trở về sớm, e rằng sẽ không an toàn đâu.”
“Hơn nữa, sau khi vào thành cô còn phải đến tòa nhà văn phòng để nhận thông tin nhận dạng. Nếu trễ quá, họ sẽ tan làm mất.”
Những lời này của Tô Thần khiến Trảm Quân Quân cảm thấy lạnh sống lưng một lần nữa. Nhận thông tin nhận dạng? Có phải Tô Thần phát hiện ra điều gì không?
Lần này Tô Thần không nhận ra điều gì bất thường ở Trảm Quân Quân. Y biết người phụ nữ trước mặt có lẽ đang tức giận nên im lặng rất lâu, cũng không dám thăm dò thêm, cúi đầu tiếp tục câu chuyện lúc nãy.
Tô Thần nói: “Quý cô Trảm tôn kính, cô mới vừa trưởng thành không lâu đúng không? Nên cô mới chưa bị đánh dấu.”
“Ở Lam Tinh, chỉ có phụ nữ chưa đến 20 tuổi mới không bị đánh dấu. Sau khi trưởng thành, cô phải đến tòa nhà văn phòng để nhận thông tin nhận dạng và những phúc lợi dành riêng cho phụ nữ, sau đó bắt đầu chọn chồng chính.”
“Chỉ cần hai người đồng ý kết hợp thì sẽ đánh dấu cho nhau.”
Trảm Quân Quân không hiểu đánh dấu là gì, tại sao phải đánh dấu, không ngờ rằng việc cô không nói gì lại khiến Tô Thần tự đưa ra một lý do hoàn hảo cho việc cô chưa bị đánh dấu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quả thực, trước khi xuyên không cô vừa tròn 20 tuổi chưa đầy một tháng. Không ngờ rằng ở đây phụ nữ phải đến 20 tuổi mới được coi là trưởng thành.
Giải quyết xong vấn đề về việc đánh dấu, Trảm Quân Quân cũng thấy nhẹ nhõm hơn. Cô lạnh lùng nói với Tô Thần: “Cảm ơn, vậy đành phiền Tô đưa tôi vào thành.”
Nghe thấy Trảm Quân Quân nói chuyện với mình lần nữa, thậm chí còn đồng ý để y đưa cô vào thành, trong lòng Tô Thần vui không kể xiết.
Trảm Quân Quân nhìn Tô Thần, thấy y lấy từ trong túi ra một mô hình ô tô đồ chơi đặt xuống đất. Sau đó không biết Tô Thần nhấn nút nào, chiếc xe đồ chơi từ từ lớn dần lên.
Điều này khiến Trảm Quân Quân rất kinh ngạc, nhưng cô vẫn giữ vẻ mặt điềm tĩnh không biểu lộ ra ngoài.
Trảm Quân Quân là trẻ mồ côi, khi lần đầu tiên đến ngôi trường quý tộc nơi cô theo học, vì lần đầu nhìn thấy một ngôi trường xa hoa như vậy, còn có cả những chiếc xe sang trọng ra vào trường, cô đã gây ra một vài chuyện khiến người khác cười nhạo.
Sau khi bị chế giễu là kẻ nhà quê, cô bắt đầu dần học cách kiểm soát biểu cảm.
Cũng vì trải nghiệm đó, cùng với sự hoang mang bối rối khi vừa mới xuyên không, lúc Tô Thần phát hiện cô chưa bị đánh dấu, Trảm Quân Quân đã lấy lại được sự bình tĩnh.
Nghĩ đến việc đây không phải là Trái Đất nhưng đã là năm 3303, xe hơi có thể gấp gọn khiến cô có chút ngạc nhiên nhưng cũng có thể hiểu được, do đó cô không thể lộ ra ngoài.
"Quý cô Trảm tôn kính, xin lỗi, tôi vẫn chưa đủ tiền mua xe chiến giáp liên hành tinh, chỉ có thể để cô chịu thiệt một chút mà ngồi xe liên hành tinh của tôi. Cô yên tâm, tôi nhất định sẽ đưa cô vào thành an toàn."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro