Xuyên Qua Nông Phụ Làm Trù Nương
Chương 39
Nguyệt Bán Yếu Phân Gia
2024-08-18 01:18:32
Hôm qua nương cùng Thanh Sơn đều nói thịt ba chỉ kho tàu ăn ngon, ngay cả Thư Lâm cũng ăn liên tiếp vài khối, hắn thật sự chưa từng thấy đứa nhỏ này ăn ngon như thế, vậy thì mua một ít đi, để nương làm cho cả nhà ăn.
Mua đủ đồ vật, Trương Thiết Sơn đang định trở về thì trong lúc vô ý nhìn thấy Lý Hà Hoa đang đứng bên đường.
Trước mặt nàng đặt hai cái rổ, trong rổ là điểm tâm mà mỗi ngày nàng đều đưa cho bọn họ ăn, giờ phút này nàng ý cười đầy mặt đem điểm tâm đưa cho khách nhân, sau đó lưu loát lấy tiền, hẹn khách nhân lần sau lại đến, mỗi vị khách đều thật vừa lòng.
Trương Thiết Sơn bất tri bất giác nhìn đến thất thần.
Nữ nhân này vẫn bộ dáng kia, không có gì thay đổi nhưng mà lại giống như đã thay đổi, cả người cùng bộ dáng trong trí nhớ và bộ dáng nương cùng đệ đệ miêu tả khác biệt rất lớn. Đến tột cùng bộ dáng như thế này mới là thật hay là nàng đang ngụy trang?
Trương Thiết Sơn đột nhiên cảm thấy nghi hoặc.
Nhưng mà nhớ tới những việc làm mấy năm gần đây của nữ nhân này, hắn lại vì nghi hoặc của chính mình mà cảm thấy buồn cười.
Vì sao phải nghi hoặc chứ, nữ nhân này đã làm những việc không đáng tha thứ. Mặc kệ nàng sửa đổi cũng tốt hay là ngụy trang cũng được, dù sao hắn cũng đã hưu nữ nhân này.
Nàng đối với nhà bọn họ không còn quan hệ, cũng chỉ có thể ở lại nhà bọn họ một thời gian, sau đó không bao giờ chạm mặt nữa, nữ nhân này đối với bọn họ mà nói rồi cũng sẽ là người xa lạ mà thôi.
Đây xem như là lần nhân từ cuối cùng của hắn đối với mẹ đẻ của con hắn.
Nghĩ xong, Trương Thiết Sơn thu hồi tầm mắt, cất bước về nhà.
Trương Thiết Sơn về đến nhà việc đầu tiên là đem thịt mới mua giao cho Trương Lâm thị: “Nương, giữa trưa người nấu một chút, để cho người trong nhà bồi bổ thật tốt.”
Trương Lâm thị lập tức oán trách: “Ngươi đó, làm sao lại mua nhiều như vậy, có tiền cũng không thể tiêu loạn được.”
Tuy là oán trách nhưng ý cười trong mắt cũng không ngăn được.
Nhi tử đi tham gia quân ngũ mấy năm, bà cùng tiểu nhi tử sống quá vất vả, thời gian bốn năm cũng không có ăn qua một bữa thịt, chưa từng ăn qua một bữa cơm no, bà là một bà lão thì thôi đi, nhưng mà tiểu nhi tử vẫn còn nhỏ, đang lúc thân thể phát triển, mỗi ngày cũng không được ăn no, làm cho tâm người làm nương như bà nhỏ máu.
Cũng may đại nhi tử của bà đã trở lại, trụ cột trong nhà đã quay về rồi, bọn họ một lần nữa sẽ tốt lên, sinh hoạt lại có hy vọng.
Trương Thanh Sơn cũng thật cao hứng, hiện tại hắn đã là một thiếu niên, lượng cơm ăn nhiều giống như hổ đói, nhìn đến đồ ăn là hai mắt cũng phát sáng, bây giờ ăn một lần nhiều thịt như vậy có thể không cao hứng sao.
Hắn gấp không chờ nổi mà thúc giục Trương Lâm thị: “Nương, mau nấu mau nấu, con đã thèm muốn chết.”
Hắn ngượng ngùng nói là ngày hôm qua ăn thịt kho tàu của nữ nhân kia làm, cả ngày hôm nay con sâu tham ăn trong bụng đều quấy phá, rất muốn ăn một lần nữa, kết quả ca hắn thật là một cứu tinh, hôm nay đã mua thịt về rồi, hắn lại có thể ăn một bữa nữa.
Trương Lâm thị vỗ nhẹ vào đầu Trương Thanh Sơn: “Ngươi, tiểu tử thúi này, cả ngày chỉ biết ăn.”
Trương Thanh Sơn vuốt đầu cười ha hả.
Trương Lâm thị ngoài miệng oán giận, kỳ thật trong lòng cũng rất thương hai nhi tử cùng tôn tử, lập tức liền đi nấu, nấu một nồi cơm, sau đó là một nồi thịt kho tàu giống như hôm qua.
Hai mắt Trương Thanh Sơn sáng lên giống như sói đói nhào vào thịt kho tàu, kết quả nhai nhai hai cái mày liền hơi nhíu lại, đem thịt trong miệng nuốt xuống, hạ đũa không tích cực như vậy nữa.
Trương Lâm thị nghi hoặc hỏi: “Làm sao vậy? Không phải nói muốn ăn thịt kho tàu sao?”
Trương Thanh Sơn cười hì hì xem như đáp lại, cũng không có nói gì.
Mua đủ đồ vật, Trương Thiết Sơn đang định trở về thì trong lúc vô ý nhìn thấy Lý Hà Hoa đang đứng bên đường.
Trước mặt nàng đặt hai cái rổ, trong rổ là điểm tâm mà mỗi ngày nàng đều đưa cho bọn họ ăn, giờ phút này nàng ý cười đầy mặt đem điểm tâm đưa cho khách nhân, sau đó lưu loát lấy tiền, hẹn khách nhân lần sau lại đến, mỗi vị khách đều thật vừa lòng.
Trương Thiết Sơn bất tri bất giác nhìn đến thất thần.
Nữ nhân này vẫn bộ dáng kia, không có gì thay đổi nhưng mà lại giống như đã thay đổi, cả người cùng bộ dáng trong trí nhớ và bộ dáng nương cùng đệ đệ miêu tả khác biệt rất lớn. Đến tột cùng bộ dáng như thế này mới là thật hay là nàng đang ngụy trang?
Trương Thiết Sơn đột nhiên cảm thấy nghi hoặc.
Nhưng mà nhớ tới những việc làm mấy năm gần đây của nữ nhân này, hắn lại vì nghi hoặc của chính mình mà cảm thấy buồn cười.
Vì sao phải nghi hoặc chứ, nữ nhân này đã làm những việc không đáng tha thứ. Mặc kệ nàng sửa đổi cũng tốt hay là ngụy trang cũng được, dù sao hắn cũng đã hưu nữ nhân này.
Nàng đối với nhà bọn họ không còn quan hệ, cũng chỉ có thể ở lại nhà bọn họ một thời gian, sau đó không bao giờ chạm mặt nữa, nữ nhân này đối với bọn họ mà nói rồi cũng sẽ là người xa lạ mà thôi.
Đây xem như là lần nhân từ cuối cùng của hắn đối với mẹ đẻ của con hắn.
Nghĩ xong, Trương Thiết Sơn thu hồi tầm mắt, cất bước về nhà.
Trương Thiết Sơn về đến nhà việc đầu tiên là đem thịt mới mua giao cho Trương Lâm thị: “Nương, giữa trưa người nấu một chút, để cho người trong nhà bồi bổ thật tốt.”
Trương Lâm thị lập tức oán trách: “Ngươi đó, làm sao lại mua nhiều như vậy, có tiền cũng không thể tiêu loạn được.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tuy là oán trách nhưng ý cười trong mắt cũng không ngăn được.
Nhi tử đi tham gia quân ngũ mấy năm, bà cùng tiểu nhi tử sống quá vất vả, thời gian bốn năm cũng không có ăn qua một bữa thịt, chưa từng ăn qua một bữa cơm no, bà là một bà lão thì thôi đi, nhưng mà tiểu nhi tử vẫn còn nhỏ, đang lúc thân thể phát triển, mỗi ngày cũng không được ăn no, làm cho tâm người làm nương như bà nhỏ máu.
Cũng may đại nhi tử của bà đã trở lại, trụ cột trong nhà đã quay về rồi, bọn họ một lần nữa sẽ tốt lên, sinh hoạt lại có hy vọng.
Trương Thanh Sơn cũng thật cao hứng, hiện tại hắn đã là một thiếu niên, lượng cơm ăn nhiều giống như hổ đói, nhìn đến đồ ăn là hai mắt cũng phát sáng, bây giờ ăn một lần nhiều thịt như vậy có thể không cao hứng sao.
Hắn gấp không chờ nổi mà thúc giục Trương Lâm thị: “Nương, mau nấu mau nấu, con đã thèm muốn chết.”
Hắn ngượng ngùng nói là ngày hôm qua ăn thịt kho tàu của nữ nhân kia làm, cả ngày hôm nay con sâu tham ăn trong bụng đều quấy phá, rất muốn ăn một lần nữa, kết quả ca hắn thật là một cứu tinh, hôm nay đã mua thịt về rồi, hắn lại có thể ăn một bữa nữa.
Trương Lâm thị vỗ nhẹ vào đầu Trương Thanh Sơn: “Ngươi, tiểu tử thúi này, cả ngày chỉ biết ăn.”
Trương Thanh Sơn vuốt đầu cười ha hả.
Trương Lâm thị ngoài miệng oán giận, kỳ thật trong lòng cũng rất thương hai nhi tử cùng tôn tử, lập tức liền đi nấu, nấu một nồi cơm, sau đó là một nồi thịt kho tàu giống như hôm qua.
Hai mắt Trương Thanh Sơn sáng lên giống như sói đói nhào vào thịt kho tàu, kết quả nhai nhai hai cái mày liền hơi nhíu lại, đem thịt trong miệng nuốt xuống, hạ đũa không tích cực như vậy nữa.
Trương Lâm thị nghi hoặc hỏi: “Làm sao vậy? Không phải nói muốn ăn thịt kho tàu sao?”
Trương Thanh Sơn cười hì hì xem như đáp lại, cũng không có nói gì.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro