Xuyên Sách 70 : Kiều Kiều - Thanh Niên Trí Thức Ôm Chặt Vai Ác

Chương 22

2024-11-25 20:03:44

Anh siết chặt tay thành nắm đấm, trong lòng khẽ cười lạnh. *Được thôi, nếu cô đã lo như vậy, thì tôi sẽ để cô không còn phải bận tâm nữa.*

“Cô còn cần mua giường chiếu, nồi niêu, chảo xào rau, tất cả đều tốn tiền.” – Anh nói, giọng vẫn đều đều.

“Không sao, tôi mang tiền theo rồi mà.” – Ôn Noãn cười tươi, vỗ nhẹ vào túi xách của mình, vẻ mặt như đang muốn khoe khoang: *Tiền không thành vấn đề!*

“Không thành vấn đề gì cả! Tiền công, tôi và Ôn Noãn mỗi người góp một nửa!” – Một giọng nói chen vào.

Phùng Cẩn Ngôn đứng bên cạnh, ánh mắt sắc bén, rõ ràng không hài lòng khi thấy Ôn Noãn quá chú ý đến Cố Trường Phong.

Hai người, Ôn Noãn và Từ Yến, vừa tính toán vừa ríu rít bàn bạc xem nên sắp xếp phòng như thế nào cho đẹp. Nào là phải mua thêm rèm cửa, thêm màn, tốt nhất là làm thêm hai cái tủ quần áo.

Sau một hồi tính toán, tổng cộng mọi thứ ngốn hết… một trăm đồng!

Đây chính là lý do vì sao nhiều thanh niên trí thức không thích làm giường đất. Họ ngại nhờ vả người khác làm miễn phí, nhưng cũng không muốn bỏ tiền ra để tự làm.

Cuối cùng, Bạch Như cúi gằm mặt, không nói nên lời. Cô không thể nào bỏ ra 35 đồng chỉ để ở chung phòng với Ôn Noãn. Ít nhất là hiện tại, cô không đủ điều kiện làm như vậy.

“Chị Khổng, chị cho em ở chung phòng với chị được không?” – Bạch Như cố ý làm ra vẻ đáng thương, giọng nói mềm mỏng.

Khổng Vân suy nghĩ một lúc, dù muốn hay không cũng đành phải gật đầu đồng ý.

Còn Vương Mạt Lị thì chỉ lạnh lùng cười khẩy, xoay người bước đi. Trong lòng cô đã hiểu rõ ba cô gái trẻ này vốn chẳng hợp nhau.

Nhưng chuyện đó chẳng liên quan gì đến cô. Cô chỉ cần lo chuyện của bản thân mình là được.

---

Thấy vấn đề chỗ ở đã được giải quyết xong, Cố Trường Phong định xoay người rời đi thì bỗng thấy Ôn Noãn từ phía sau chạy theo, hai tay ôm hai quả táo to đỏ mọng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Cố Trường Phong, anh ăn đi!” – Ôn Noãn chìa quả táo ra, giọng điệu đầy nhiệt tình.

Cố Trường Phong nhìn cô gái nhỏ trước mặt, trong lòng không khỏi ngạc nhiên. *Cô ấy thực sự đang nghĩ gì vậy?*

*Nói cô ấy ngốc, nhưng cô ấy biết giữ được phòng riêng cho mình, cũng biết cách tránh khỏi phiền phức với người khác. Vậy mà giờ lại chạy theo tôi chỉ để đưa táo?*

Hơn nữa, việc cô đuổi theo anh, lại đưa táo ngay trước mặt tất cả mọi người ở điểm thanh niên trí thức thế này, chẳng phải đang tự gây rắc rối cho mình sao?

“Không cần.” – Anh từ chối thẳng thừng.

“Không được!” – Ôn Noãn lập tức phản bác. Đôi tay nhỏ nhắn nhưng mạnh mẽ của cô đã nhanh chóng kéo góc áo anh lại, không để anh đi.

Cố Trường Phong chỉ cần nhẹ nhàng giật một cái là có thể thoát khỏi tay cô. Nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ cô gắng sức ôm hai quả táo lớn, gương mặt trắng trẻo vì nắng mà hơi ửng đỏ, ánh mắt lại kiên quyết như vậy, anh chợt thở dài.

“Đây là tiền đặt cọc đấy! Anh ăn táo của tôi rồi thì không được đổi ý đâu!” – Ôn Noãn giơ quả táo lên, ánh mắt sáng rực, đầy vẻ chân thành như đang cố gắng "thuyết phục" anh.

Cố Trường Phong hơi khựng lại. *Có ai lấy quả táo làm tiền đặt cọc bao giờ chứ?*

“…Được.” – Cuối cùng, anh gật đầu, nhận lấy hai quả táo từ tay cô. Lúc cầm lấy, anh cảm giác giống như đang chạm vào khuôn mặt cô vậy – mềm mại và hơi ấm.

Ôn Noãn thấy kế hoạch “mua chuộc” của mình thành công, trong lòng vui mừng khôn xiết. Cô thầm nghĩ: *Tốt quá rồi! Chỉ cần mình cố gắng thêm chút nữa, "đại boss" tương lai nhất định sẽ càng ngày càng mạnh mẽ!*

Cô đứng tại chỗ, vẫy tay thật mạnh chào tạm biệt Cố Trường Phong, chỉ quay người đi khi không còn thấy bóng anh đâu nữa. Nhưng điều cô không biết là, khi cô vừa rời đi, người mà lẽ ra đã đi từ lâu lại đứng đó thêm một lúc rồi mới rời đi.

---

Khi Ôn Noãn quay lại sân, những người khác đều đang nhìn chằm chằm vào cô, đặc biệt là Từ Yến với vẻ mặt đầy kinh ngạc, như không thể tin vào mắt mình.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Sách 70 : Kiều Kiều - Thanh Niên Trí Thức Ôm Chặt Vai Ác

Số ký tự: 0