Xuyên Sách 70 : Kiều Kiều - Thanh Niên Trí Thức Ôm Chặt Vai Ác

Chương 38

2024-11-25 20:03:44

Liệu cô gái này có thể thích nghi được với cuộc sống ở đây không?

Chẳng phải trước kia cô đã mua rất nhiều bột mì trắng để chuẩn bị, chỉ vì sợ không đủ ăn hay sao?

Có lẽ, gia đình cô rồi sẽ nhanh chóng tìm cách đưa cô quay trở về thành phố thôi.

Nhớ tới đôi tay trắng trẻo và đôi chân mảnh khảnh của Ôn Noãn, Cố Trường Phong khẽ thở dài.

Cố Trường Phong không nhận ra rằng trái tim lạnh lùng, cứng rắn của mình đã dần dần được “làm tan chảy” bởi những điều giản dị và chân thành mà anh vô thức muốn giúp đỡ.

Trong khi đó, Ôn Noãn vẫn chưa đi ngủ, không phải vì cô không muốn nghỉ ngơi, mà bởi cô cần phải sắp xếp lại mọi thứ cho ngăn nắp.

Trong căn phòng nhỏ có hai chiếc giường, Cố Trường Phong nhìn thấy đồ đạc của họ không có chỗ để, liền làm thêm một chiếc kệ nhỏ. Dù chiếc kệ này không thể chứa những món đồ nặng, nhưng để những thứ như dầu, muối, nước tương, dấm thì hoàn toàn vừa vặn.

“Ôn Noãn, cậu đúng là chuyển nguyên cả nhà họ Ôn đến đây luôn rồi!” Từ Yến vừa giúp cô sắp xếp vừa nói, giọng không giấu được sự hài hước.

“Đúng vậy! Cậu không thấy cái mặt của bà Liễu Khê khi đó đâu, nhìn buồn cười chết đi được. Hơn nữa, tớ còn lấy hết cả phiếu tháng sau của bọn họ nữa!” Ôn Noãn vừa cười vừa kể lại.

“Haha, Ôn Noãn, cậu sớm nên làm thế này rồi!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Từ Yến thật sự cảm thấy Ôn Noãn đã thay đổi, trở nên mạnh mẽ hơn. Không còn cái dáng vẻ si mê, ngu ngốc vì Phùng Cẩn Ngôn nữa, thậm chí giờ còn dám đối đầu thẳng thắn với Liễu Khê.

Hai người sắp xếp một lúc lâu, cuối cùng những bao gạo và lương thực đều được đặt gọn gàng trên giường của Ôn Noãn. Nhìn đống đồ mà cô mang theo, Từ Yến không khỏi cảm thán.

Trước đây, Từ Yến chỉ nghĩ đơn giản rằng khi đến đây, mang theo ít đồ ăn vặt là đủ. Ai ngờ Ôn Noãn lại chuẩn bị cả lương thực.

Khổng Vân từng nói, mỗi thanh niên trí thức được trợ cấp 30 cân lương thực mỗi tháng trong ba tháng đầu. Nhưng sau đó, nếu không làm việc để kiếm công điểm thì sẽ không có gì để ăn. Bây giờ, cách vụ thu hoạch vẫn còn đến hơn năm tháng, chỉ dựa vào số công điểm ít ỏi, liệu họ có thể trụ được đến lúc đó không?

“Ôn Noãn, cậu nghĩ chúng ta có bị đói không?” Từ Yến đột nhiên lo lắng hỏi, giọng đã mất đi vẻ vui tươi ban nãy.

“Sao lại đói được chứ?” Ôn Noãn mỉm cười trấn an cô bạn.

“Chúng ta đâu có lương thực. Bây giờ còn tận năm tháng nữa mới tới vụ thu hoạch, công điểm kiếm được chắc chắn không đủ ăn qua năm.”

“Cậu nghe ai nói vậy?”

“Chị Khổng nói đấy.”

“Đừng lo, có tớ ở đây, tớ sẽ không để cậu bị đói đâu. Bố tớ đã hứa mỗi tháng gửi cho tớ 50 đồng và 50 cân lương thực mà.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ôn Noãn nói vậy chỉ để làm Từ Yến yên tâm, nhưng không ngờ cô bạn lại ngạc nhiên đến mức không thốt nên lời.

“Ôn Noãn, bố cậu từ bao giờ lại hào phóng thế?!”

Từ Yến nhìn cô bằng ánh mắt khâm phục, sau đó nhanh chóng “chốt đơn”:

“Vậy từ giờ, tớ sẽ đi theo cậu lăn lộn, nhớ nuôi tớ đấy nhé!”

“Yên tâm, tớ sẽ nuôi cậu đến khi mập mạp thì thôi!” Ôn Noãn cười, nhìn Từ Yến rạng rỡ, ngây ngô mà vui vẻ, lòng cô bỗng trĩu nặng.

Trong câu chuyện gốc, Từ Yến là người bạn tốt nhất của Ôn Noãn. Nhưng vì đứng ra giúp Ôn Noãn chống lại nữ chính, cô đã bị nữ chính trả thù, gả cho một tên vô lại trong thôn. Kết cục thảm thương, Từ Yến bị chồng đánh chết chỉ sau hai năm kết hôn.

Nhìn cô bạn đầy sức sống đang cười tươi trước mặt, Ôn Noãn thầm hứa rằng sẽ không để bi kịch ấy xảy ra.

“Tối nay chúng ta ngủ chung đi!” Từ Yến đề nghị.

“Cảm ơn cậu đã chịu thu nhận tớ!” Ôn Noãn thở dài. Chăn đệm mà cô đặt vẫn chưa đến, cô đã quên mất rằng thời đại này làm gì có chuyển phát nhanh.

Cô cứ nghĩ đồ sẽ tới sớm, ai ngờ đợi mãi vẫn chẳng thấy đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Sách 70 : Kiều Kiều - Thanh Niên Trí Thức Ôm Chặt Vai Ác

Số ký tự: 0