Xuyên Sách Thập Niên 70: Mỹ Nhân Trời Sinh Có Thần Lực
Người Mẹ Nóng T...
Đừng cúp máy
2024-08-22 22:25:46
Hiện tại lại có thể thường xuyên ăn được những món ăn hoang dã mà trong tương lai sẽ rất hiếm, cô càng ngày càng thích cuộc sống ở đây. Chỉ tiếc do hạn chế của thời đại, cô không thể mãi ở nhà mà không kết hôn.
Trong khi mơ màng suy nghĩ, Dư Dao đã rửa sạch nấm và chia thành ba phần: một phần để xào rau hoang dã cho bữa tối nay, một phần nấu chút canh, và một phần để làm chút tương nấm dưa chua để tiện cho sau này ăn với bánh bao hấp.
Rất nhanh, trong phòng bếp truyền ra mùi thơm mê người.
" Hôm nay lại ăn gì vậy, thơm quá. "
Còn chưa thấy bóng người, ngoài phòng bếp đã truyền đến thanh âm non nớt của trẻ con, " Chị ba, em đói bụng rồi. "
Ngay khi giọng nói vừa dứt, hai người bước vào nhà bếp, một cao một thấp, một trắng một đen.
Cả hai đều gầy gò, đây là tình trạng phổ biến của hầu hết của người dân thời đó.
Người cao và trắng là anh trai thứ hai của Dư Dao, Dư Thịnh. Từ nhỏ sức khỏe của anh không tốt, gần như lớn lên trong thuốc men, nói năng làm việc đều chậm chạp. Nếu ở thời cổ đại, anh sẽ là một công tử nho nhã, nhưng đặt ở thời đại này người ta lại không thích đàn ông tay không làm gì được, không làm được việc đồng áng, không kiếm được công điểm đó chính là vô dụng.
Còn người thấp và đen là em trai thứ tư của Dư Diêu, Dư An, năm nay vừa tròn mười hai tuổi. Tính cách của cậu là hoạt bát nhất trong số anh chị em, quan hệ với Dư Dao cũng khá tốt.
" Xong rồi, xong rồi, lấy bát đũa ra đi. " Dư Dao múc non nửa bát tương vào trong vại gốm sứ, rồi dùng dầu còn lại trong nồi để xào nấm hoang dã đã cắt lát, thêm chút ớt chua cay, lập tức lại tỏa ra hương thơm, làm cho mọi người nhịn không được nuốt nước miếng.
" Có cần anh giúp gì không? " Dư Thịnh đứng gần và hỏi.
Khương Lệ Mai liếc nhìn con trai thứ hai của mình, nói: " Con đi chọn mấy củ khoai lang, lát nữa đun nước nóng, nướng mấy củ khoai lang để ăn thêm cơm. "
Dư Dao cười mỉm, đây chính là Khương Lệ Mai, mọi chuyện đều suy nghĩ cho con cái, chỉ sợ anh hai anh ấy cảm thấy mình vô dụng, phàm là anh hỏi, luôn có thể tìm được chút chuyện để cho anh làm.
Ở nông thôn khoai lang đỏ không phải là món gì đặc biệt, nhưng khoai lang nướng lại là món mà rất nhiều người nông thôn đều không thể cự tuyệt.
" Được ạ, gần đây em cảm thấy mình lại sắp cao thêm, buổi tối thường đói lắm. "
Trong khi mơ màng suy nghĩ, Dư Dao đã rửa sạch nấm và chia thành ba phần: một phần để xào rau hoang dã cho bữa tối nay, một phần nấu chút canh, và một phần để làm chút tương nấm dưa chua để tiện cho sau này ăn với bánh bao hấp.
Rất nhanh, trong phòng bếp truyền ra mùi thơm mê người.
" Hôm nay lại ăn gì vậy, thơm quá. "
Còn chưa thấy bóng người, ngoài phòng bếp đã truyền đến thanh âm non nớt của trẻ con, " Chị ba, em đói bụng rồi. "
Ngay khi giọng nói vừa dứt, hai người bước vào nhà bếp, một cao một thấp, một trắng một đen.
Cả hai đều gầy gò, đây là tình trạng phổ biến của hầu hết của người dân thời đó.
Người cao và trắng là anh trai thứ hai của Dư Dao, Dư Thịnh. Từ nhỏ sức khỏe của anh không tốt, gần như lớn lên trong thuốc men, nói năng làm việc đều chậm chạp. Nếu ở thời cổ đại, anh sẽ là một công tử nho nhã, nhưng đặt ở thời đại này người ta lại không thích đàn ông tay không làm gì được, không làm được việc đồng áng, không kiếm được công điểm đó chính là vô dụng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Còn người thấp và đen là em trai thứ tư của Dư Diêu, Dư An, năm nay vừa tròn mười hai tuổi. Tính cách của cậu là hoạt bát nhất trong số anh chị em, quan hệ với Dư Dao cũng khá tốt.
" Xong rồi, xong rồi, lấy bát đũa ra đi. " Dư Dao múc non nửa bát tương vào trong vại gốm sứ, rồi dùng dầu còn lại trong nồi để xào nấm hoang dã đã cắt lát, thêm chút ớt chua cay, lập tức lại tỏa ra hương thơm, làm cho mọi người nhịn không được nuốt nước miếng.
" Có cần anh giúp gì không? " Dư Thịnh đứng gần và hỏi.
Khương Lệ Mai liếc nhìn con trai thứ hai của mình, nói: " Con đi chọn mấy củ khoai lang, lát nữa đun nước nóng, nướng mấy củ khoai lang để ăn thêm cơm. "
Dư Dao cười mỉm, đây chính là Khương Lệ Mai, mọi chuyện đều suy nghĩ cho con cái, chỉ sợ anh hai anh ấy cảm thấy mình vô dụng, phàm là anh hỏi, luôn có thể tìm được chút chuyện để cho anh làm.
Ở nông thôn khoai lang đỏ không phải là món gì đặc biệt, nhưng khoai lang nướng lại là món mà rất nhiều người nông thôn đều không thể cự tuyệt.
" Được ạ, gần đây em cảm thấy mình lại sắp cao thêm, buổi tối thường đói lắm. "
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro