Xuyên Sách Thập Niên 70: Mỹ Nhân Trời Sinh Có Thần Lực
Oan Gia Ngõ Hẹp...
Đừng cúp máy
2024-08-22 22:25:46
Hai người vừa vào nhà liền ngửi thấy mùi thịt, Triệu Điềm cách thật xa liền hỏi: " Mẹ, đêm nay ăn cái gì, sao lại thơm như vậy. "
" Đã về rồi đấy à, Dư Bình, hai đứa mau vào nhà đi, em gái con đến rồi. "
Nghe thấy anh trai về, Dư Dao nhanh chóng ôm cái rổ đi tới cửa phòng bếp, " Anh cả ".
Nhìn thấy Dư Dao, biểu tình của hai vợ chồng Dư Bình và Triệu Điềm đều dừng lại một chút, khiến Dư Dao có chút bối rối không rõ thái độ của hai người, nhưng cô vẫn giữ nụ cười để xem tiếp theo sẽ ra sao. Nếu thật là kiểu không muốn qua lại sau này, thì cô sẽ không đến nữa.
Nhưng sự ngượng ngùng của hai người chỉ thoáng qua rồi biến mất, rất nhanh họ khôi phục lại dáng vẻ bình thường. Triệu Điềm cười nói: " Đây là Tam nha đầu đúng không, đều lớn thế này rồi à. " Người cũng như tên, Triệu Điềm cười lên lộ ra hai má lúm đồng tiền ngọt ngào, trông cực kì đáng yêu.
" Chị dâu. " Dư Dao cũng chào lại.
" Đưa rổ tới đây, anh cùng em nhặt rau. " Dư Bình gọi cô đến trước bàn, Triệu Điềm thì đi vào phòng bếp.
" Mẹ, sao em ba lại đến đây? " Những năm gần đây bọn họ ít qua lại với nhà họ Dư, lần này cô bé đến chắc chắn là có chuyện gì.
Thật ra, nếu được, nhà cô cũng không muốn đoạn tuyệt với họ, nhưng Dư Bình cảm thấy mình cùng trong nhà quan hệ xấu hổ, cái này nguyên nhân thì cô cũng biết một ít, nên mỗi năm cô đều để Dư Bình gửi ít tiền về trong nhà, còn những chuyện khác thì không có cũng không sao.
" Mẹ cũng không biết nữa. " Bà Vương Liên nói, " Con bé đến một mình, mang theo không ít đồ, nói chuyện làm việc cũng rất khách khí. Nếu không phải chuyện quá phiền phức, con giúp được thì giúp, tốt xấu gì cũng là người nhà của Dư Bình. "
" Mẹ, mẹ nói cái gì vậy, nếu thật sự có việc con còn có thể không giúp sao? Chẳng qua hỏi để biết rõ hơn thôi mà. "
Hai mẹ con trò chuyện trong phòng bếp, cũng để cho Dư Bình và Dư Dao hai anh em có không gian nói chuyện riêng.
Dư Bình lo lắng không biết có chuyện gì xảy ra ở nhà, liền vội hỏi Dư Dao.
Hai anh em đã mấy năm không gặp, dù trước đây có tình cảm thì cũng đã phai nhạt, giờ chỉ có cũng chỉ là cốt nhục thân tình.
Nói chuyện với anh, cô thấy không thoải mái như nói chuyện với anh Từ hàng xóm nhà bên.
" Cũng không có chuyện gì lớn, em chỉ muốn hỏi anh cả về một người thôi. "
" Đã về rồi đấy à, Dư Bình, hai đứa mau vào nhà đi, em gái con đến rồi. "
Nghe thấy anh trai về, Dư Dao nhanh chóng ôm cái rổ đi tới cửa phòng bếp, " Anh cả ".
Nhìn thấy Dư Dao, biểu tình của hai vợ chồng Dư Bình và Triệu Điềm đều dừng lại một chút, khiến Dư Dao có chút bối rối không rõ thái độ của hai người, nhưng cô vẫn giữ nụ cười để xem tiếp theo sẽ ra sao. Nếu thật là kiểu không muốn qua lại sau này, thì cô sẽ không đến nữa.
Nhưng sự ngượng ngùng của hai người chỉ thoáng qua rồi biến mất, rất nhanh họ khôi phục lại dáng vẻ bình thường. Triệu Điềm cười nói: " Đây là Tam nha đầu đúng không, đều lớn thế này rồi à. " Người cũng như tên, Triệu Điềm cười lên lộ ra hai má lúm đồng tiền ngọt ngào, trông cực kì đáng yêu.
" Chị dâu. " Dư Dao cũng chào lại.
" Đưa rổ tới đây, anh cùng em nhặt rau. " Dư Bình gọi cô đến trước bàn, Triệu Điềm thì đi vào phòng bếp.
" Mẹ, sao em ba lại đến đây? " Những năm gần đây bọn họ ít qua lại với nhà họ Dư, lần này cô bé đến chắc chắn là có chuyện gì.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thật ra, nếu được, nhà cô cũng không muốn đoạn tuyệt với họ, nhưng Dư Bình cảm thấy mình cùng trong nhà quan hệ xấu hổ, cái này nguyên nhân thì cô cũng biết một ít, nên mỗi năm cô đều để Dư Bình gửi ít tiền về trong nhà, còn những chuyện khác thì không có cũng không sao.
" Mẹ cũng không biết nữa. " Bà Vương Liên nói, " Con bé đến một mình, mang theo không ít đồ, nói chuyện làm việc cũng rất khách khí. Nếu không phải chuyện quá phiền phức, con giúp được thì giúp, tốt xấu gì cũng là người nhà của Dư Bình. "
" Mẹ, mẹ nói cái gì vậy, nếu thật sự có việc con còn có thể không giúp sao? Chẳng qua hỏi để biết rõ hơn thôi mà. "
Hai mẹ con trò chuyện trong phòng bếp, cũng để cho Dư Bình và Dư Dao hai anh em có không gian nói chuyện riêng.
Dư Bình lo lắng không biết có chuyện gì xảy ra ở nhà, liền vội hỏi Dư Dao.
Hai anh em đã mấy năm không gặp, dù trước đây có tình cảm thì cũng đã phai nhạt, giờ chỉ có cũng chỉ là cốt nhục thân tình.
Nói chuyện với anh, cô thấy không thoải mái như nói chuyện với anh Từ hàng xóm nhà bên.
" Cũng không có chuyện gì lớn, em chỉ muốn hỏi anh cả về một người thôi. "
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro